SÁT THẦN CHÍ TÔN

Chín mạch chân khí, hội tụ làm một.

Phóng tới bảo đao trong tay!

- Thương Hải Nghịch Lưu Đao thức thứ hai… Đoạn Lãng!

Giờ khắc này, một màn để cho người khiếp sợ xảy ra. Vô danh đao một mực chất phác tự nhiên kia, trong lúc đó, phảng phất như một Viễn Cổ Thần Ma ngủ say thức tỉnh, giãy giụa Thiên Địa gông xiềng, đạp toái non sông thế gian!

Ngôi sao bất ổn, Nhật Nguyệt lờ mờ.

Trong chốc lát, Thương Lãng chân khí bốn phía vô danh đao, ngưng tụ thành một hình dạng Thái Cổ Thần Ma, chống thiên đạp địa.

Thế đi của một đao kia, phảng phất mang theo Thái Cổ Thần Ma đồ đằng chi uy, phảng phất có được lực lượng phá hủy Thiên Địa!

Khanh!

Tạch...!

Thanh âm thanh thúy, liên tục vang lên hai lần.

Đánh giáp lá cà, dưới lưỡi đao của vô danh đao, Kim sắc phù văn trên đại kiếm của Long Ngâm Dã, như là đèn cầy bị dập tắt, hư ảnh Ngũ Trảo Kim Long cũng như bị gió thổi tan.

Thanh Loan đoản kiếm của Long Cư Tuyết, cũng truyền ra một tiếng xé tơ lụa thanh thúy.

Sau một khắc, chân khí tản mạn khắp nơi.

Mà đại kiếm của Long Ngâm Dã, ở trung tâm lại đứt gãy, sinh sinh biến thành hai đoạn.

Thanh Loan đoản kiếm của Long Cư Tuyết, càng là từng khúc mà đoạn, biến thành một đống sắt vụn.


Mà vô danh đao trong tay Giang Trần, thì dư uy không ngừng, thanh âm đao phong rít gào không ngớt. Thân đao vẫn tản ra đạo đạo quang mang, lại không chút nào tổn hại!

Long Ngâm Dã choáng váng, Long Cư Tuyết cũng choáng váng.

Ngay cả Giang Trần, cũng hơi có chút sợ run. Một màn này, hiển nhiên vượt ra khỏi dự liệu của hắn. Phải biết rằng, đối phương vận dụng là Linh khí!

Ngay cả Chân khí đại sư, nằm mơ cũng không chiếm được Linh khí!

- Chết đi!

Sát thủ lão Đại súc thế đã lâu, thấy thời cơ thích hợp nhất, bắn tới phụ cận Giang Trần!

Vừa đúng thời cơ, một mũi tên diệu đến đỉnh phong.

Vừa vặn nhắm trúng thời gian chênh lệch vi diệu, không sai chút nào.

Giang Trần chém ra một đao kia, chiêu thức đã dùng hết. Tuy lực phá Linh khí của huynh muội Long Ngâm Dã, cuối cùng lại tránh không khỏi một mũi tên đáng sợ kia!

Phanh!

Mũi tên hung hăng đâm vào trên ngực Giang Trần, tuy chân khí cường đại còn không có xuyên thấu Thiên Tằm cự kình giáp, lại trực tiếp đánh bay Giang Trần.

Trước kia Giang Trần trúng một mũi tên, là sau lưng.

Nhưng một mũi tên này, lại ở giữa ngực. Thân hình Giang Trần bị đánh bay, đồng thời cuồng phun máu tươi, mỗi một đường kinh mạch bị chân khí cường đại xâm nhập, giống như bị chạm điện, cơ hồ muốn nghiền nát.

Cũng may, giáp da kia ngăn cản ít nhất hơn phân nửa lực lượng.

Mà Giang Trần xưa nay đánh bóng kinh mạch hạ rất nhiều khổ công, lại có pháp môn đánh bóng kinh mạch đặc biệt, thời gian dài dùng Linh Dược uẩn dưỡng.

Lúc này mới khiến kinh mạch của hắn không có bị cắn nát.

Thế nhưng mà, mặc dù không bị cắn nát, đó cũng là vết thương chồng chất, không cách nào vận khởi nửa phần chân khí nữa.

Sau khi rơi xuống dất, Giang Trần cơ hồ là không thở nổi, liền nhổ ra ba ngụm máu tươi, cuối cùng bò lên, liều mạng thiêu đốt năng lượng sinh mệnh, thân hình dừng lại, thất tha thất thểu nhảy vào trong bóng tối vô tận.

- Truy!

Long Ngâm Dã là cái thứ nhất vọt tới, Long Cư Tuyết theo sát phía sau. Giờ phút này tâm tình hai người, cũng là vừa sợ vừa giận, lần này bọn hắn chuẩn bị lâu như vậy, ngay cả Linh khí cũng vận dụng, vốn tưởng rằng có thể nhẹ nhõm nghiền áp Giang Trần.

Không nghĩ tới, hai kiện Linh khí, lại bị Giang Trần sinh sinh phế bỏ!

Sát thủ lão đại Truy Mệnh Ám Môn, lại không chút hoang mang, vĩnh viễn bình tĩnh như vậy, xâu ở phía sau, không nhanh không chậm đuổi theo.

Từ khi Giang Trần tiến vào khu vực bọn hắn mai phục, hắn đã có thủ pháp độc nhất vô nhị, ở trên người Giang Trần gieo xuống lạc ấn nào đó, khiến cho Giang Trần mặc kệ đi đến nơi nào, đều không thoát khỏi hắn truy tung.

Trước kia, hắn đều không có lo lắng truy tìm Giang Trần, hôm nay bản thân Giang Trần bị trọng thương, tùy thời có thể xong, hắn dĩ nhiên là càng không vội.


- Thanh đao kia của Giang Trần, vậy mà cường hoành như vậy, đại phá hai kiện Linh khí, phải thu tới tay! Còn Long gia huynh muội...

Trong nội tâm sát thủ lão Đại hiện lên một đạo sát cơ, ở vô tận địa quật, nếu Long gia huynh muội lỗ mãng, hắn sẽ không để ý loại bỏ.

Võ Giả thế gian, khát vọng đối với thần binh lợi khí, lại để cho một người điên cuồng.

Mà đao của Giang Trần, ngay cả Linh khí cũng không thể địch nổi, đủ để cho sát thủ lão Đại đối với Long gia huynh muội động sát cơ! Chịu mạo hiểm.

- Giang Trần, ngươi trốn không thoát!

Tuy Long Ngâm Dã bị hủy Linh khí, nhưng lại không có rối loạn.

- Đường đi ra ngoài, đã bị chúng ta vây quanh. Ngươi lại đi vào trong, cái kia chính là Cấm khu tầng thứ tư. Ngươi là lên trời không đường, độn địa không cửa rồi!

Kỳ thật Giang Trần cũng không ngừng kêu khổ, giờ phút này dưới chân hắn, đã bước vào biên giới tầng thứ ba cùng tầng thứ tư.

Mỗi xâm nhập mấy trăm mét, liền có thể cảm giác được, mình đã tiến vào một vực sâu khủng bố.

Chỉ là khu vực biên giới tầng thứ tư, phát ra khí tức khủng bố, uy áp đáng sợ, đã để cho Giang Trần nhịn không được sởn hết cả gai ốc rồi.

- Tầng thứ tư trở lên, vạn lần không được vào. Nhớ kỹ, đó là cấm địa, đã từng vô số thiên tài, tùy tiện tiến vào, không có một cái nào đi ra qua. Cho dù là Linh Đạo cường giả, tiến vào tầng thứ tư, đó cũng là lành ít dữ nhiều. Nhớ lấy, nhớ lấy!

Bên tai Giang Trần, phảng phất vang lên thanh âm của Câu Ngọc công chúa ngày đó dặn đi dặn lại.

Xa hơn trước, là tiến vào cấm địa tầng thứ tư.

Coi như là Linh Đạo cường giả tiến vào, cũng dữ nhiều lành ít. Dưới Linh Đạo, không ai có thể đi ra.

Thế nhưng mà, quay đầu lại?

Quay đầu lại, huynh muội Long gia nhìn chằm chằm.

Còn có một sát thủ lãnh huyết đáng sợ hơn.

Bất kỳ một cái nào trong ba người này, đối phó hắn hôm nay trọng thương, cũng có thể như văn vê chết một con kiến!


Tiến lên, là cấm địa tầng thứ tư, trên cơ bản có đi không về; lui, đường trở về đã bị phá hỏng, ba người kia tuyệt đối sẽ không buông tha hắn!

Lưu cho Giang Trần lựa chọn, chỉ có hai con đường. Từng cái, tựa hồ đều là tuyệt lộ!

- Ha ha, Giang Trần, sao ngươi không trốn? Tiếp tục a.

Trong tầm mắt Long Ngâm Dã, đã có thể chứng kiến Giang Trần ở biên giới tầng thứ tư bồi hồi.

- Giang Trần, ta nói rồi, cùng Long Đằng Hầu phủ ta đối nghịch, ngươi hẳn phải chết!

Ánh mắt Giang Trần khẽ nhúc nhích, trong tầm mắt, sát thủ lão Đại kia cũng đã đến cách 500m.

- Long gia huynh muội, trước nói một chút, chuôi đao trên tay Giang Trần, quy ta!

Trong giọng nói của sát thủ lão Đại, lộ ra bá đạo chân thật đáng tin.

- Quy ngươi? Dựa vào cái gì? Bốn lần tiền thù lao, ngươi còn muốn nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của?

Long Ngâm Dã nổi giận.

- Ha ha, Long tiểu Hầu gia, ngươi có thể không đáp ứng. Ta cũng có thể có 100 loại biện pháp, đạt được chuôi đao này, còn có thể khiến kế hoạch săn giết của các ngươi, thất bại trong gang tấc.

Sát thủ này ngữ khí khoan thai.

- Ngươi…

Long Ngâm Dã mắt lộ ra hung quang.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi