SÁT THẦN CHÍ TÔN

- Chẳng lẽ, là đệ tử Bảo Thụ Tông? Bởi vì thiếu chủ chống đối Thiết trưởng lão, nên hắn phái người đến gây khó dễ cho Thiếu chủ?

Nói lên đệ tử tông môn, biểu lộ của mấy thân vệ đều một mảnh ngưng trọng.

Nếu thật là đệ tử tông môn tới tìm thù, bọn hắn những thân vệ này, ở phương diện thực lực là không giúp đỡ được gì.

Hôm nay thiếu đi Tiết Đồng, ngay cả Bát Hoang Nhiếp Linh Trận cũng không bày được.

- Thiếu chủ, muốn thông tri Long Nha vệ hay không?

Quách Tiến nghĩ kế.

- Đúng, chuyện này, nhất định phải làm lớn, nhất định phải để cho Diệp Dung Thái tử biết. Đây là vương đô, địa bàn của Diệp gia bọn hắn, lại có loại thế lực che dấu này tồn tại, còn công nhiên ở trước cửa Nhị phẩm quý tộc hành hung bắt người.

Thẩm Nhất Phàm nói.

Giang Trần gật gật đầu:

- Việc này, chúng ta nhân thủ có hạn, muốn điều tra, cuối cùng còn phải mượn nhờ lực lượng của Thái tử cùng Long Nha vệ.

Thái tử Diệp Dung, vốn đã chuẩn bị đi ngủ, nghe nói Giang gia xảy ra chuyện, đội trưởng thân vệ Giang gia Tiết Đồng, vậy mà ở trước cửa nhà bị người bắt.

Tin tức này, phá vỡ vương đô bình tĩnh. Tin tức tựa như có chân, rất nhanh liền lan tràn đến toàn bộ vương đô.


Điền Thiệu dẫn đầu quân thứ ba Long Nha vệ, tự mình tiếp nhận bản án này, bắt đầu triển khai lùng bắt.

Thái tử điện hạ càng từ chỗ quốc quân, lấy được ý chỉ toàn thành giới nghiêm, hạ lệnh đóng tất cả cửa thành, bất luận mặt đất hay không trung, chỉ cho vào, không cho ra.

Trong lúc nhất thời, Thiên Quế Vương Quốc báo giông bão sắp đến, cục diện vốn là bình tĩnh, lại một lần nữa bị đánh phá.

Diệp Dung Thái tử giận dữ, không đơn thuần là bởi vì quý phủ Giang Trần gặp chuyện không may; cũng không đơn thuần là bởi vì Tiết Đồng từng theo hắn tham gia Mê Cảnh Thu Liệp, có tình bạn cũ; mà vì hắn vốn cho rằng thế cục vương đô đã ở trong khống chế, lại không nghĩ rằng, còn ẩn núp lỗ thủng cùng nguy cơ trí mạng như thế.

Hôm nay bọn hắn có thể ở cửa Giang gia bắt Tiết Đồng, ngày mai, những người này có lẽ có thể đến Đông cung bắt Diệp Dung hắn đi.

Tuy Đông cung đề phòng sâm nghiêm, nhưng Diệp Dung không nghĩ rằng, thực lực của Giang Trần, sẽ ngay cả cửa nhà cũng thủ không tốt.

Địch nhân này, nhất định là phi thường cường đại, cũng phi thường đáng sợ.

Ngay cả Diệp thái phó, sau khi đạt được tin tức kinh người này, Diệp lão gia tử cũng cảm thấy kinh ngạc, không khỏi cảm thán:

- Lúc này ngay cả lão phu cũng nhìn lầm, còn tưởng rằng thế cục vương đô đã yên ổn, lại không nghĩ rằng, rõ ràng còn dấu nguy cơ như thế. Tiểu Đan, lúc này đây, thật không đơn giản.

Đan Phi cau mi:

- Lão gia tử, có phải dư đảng vương tử nào, tro tàn lại cháy hay không?

Lão gia tử lắc đầu:

- Dư đảng hạch tâm chính thức, hoặc bị giết, hoặc đầu hàng. Cái thế giới này rất sự thật, không có mấy người sẽ vì vương tử chết đi mà tuẫn tiết gì đó. Nói sau, bọn người Diệp Đại cũng không có mị lực lớn như vậy. Cái đối đầu này, nhất định là cừu gia của Giang Trần.

- Có phải là Càn Lam Bắc Cung hay không?

Đan Phi lại nghĩ tới một đối tượng hoài nghi.

- Tiểu Đan, đừng đoán mò. Trước khi chân tướng không có bị đào móc, tất cả khả năng đều không thể bài trừ. Lúc này, lão phu ngược lại muốn nhìn, Giang Trần ứng đối như thế nào?

Diệp lão gia tử cười ha ha.

Tuy Thái tử điện hạ cùng Long Nha vệ đã hành động, nhưng mà Giang Trần cũng không có đem hi vọng ký thác lên người bọn hắn, mà tự mình bắt đầu khẩn cấp bố trí.

Hắn biết rõ, lúc này đây khiêu chiến, có lẽ so với lúc trước càng thêm gian nan.

Sau khi Diệp Dung được định làm Thái tử, khống chế Long Nha vệ thoáng cái tăng lên rất nhiều, những Long Nha vệ khuynh hướng hắn, rất nhiều người đã nhận được vị trí trọng yếu.

Dùng Điền Thiệu làm thí dụ, lúc trước từ một vị đại đội trưởng, liên tục đề bạt, hôm nay đã thành Chính đô thống khống chế một quân.


Mà bọn người Tân Vô Đạo và Luật Vô Kỵ, cùng Diệp Đại đi tương đối gần, tuy chức vị không biến hóa, nhưng gần đây rõ ràng điệu thấp rất nhiều, danh tiếng bị những đô thống mới thượng vị như Điền Thiệu đoạt qua.

Mà ngay cả Đại tổng quản Thượng Quan Dực, cũng không thể không nhìn vào loại cục diện này, ở trên việc an bài Long Nha vệ, đối với bọn người Điền Thiệu ưu ái rất nhiều.

- Trần thiếu, nơi này là 30 khối Minh Bài phi hành, Kim Dực Kiếm Điểu ngươi mang đến, phối hợp Minh Bài phi hành này, có thể tùy ý phi hành tại vương đô, ngoại trừ Vương Cung cấm địa không được tới gần ra, địa phương khác không bị hạn chế

Điền Thiệu cho Giang Trần một đống Minh Bài phi hành.

- Lão Điền, lần này ngươi khổ cực.

Điền Thiệu khoát tay áo:

- Trần thiếu, mấy ngày nay, chúng ta đối với các thế lực dưới mặt đất, hắc bang… trong vương đô, tiến hành một lần điều tra. Nhưng mà, cơ bản có thể xác định, việc này cùng thế lực dưới mặt đất vương đô không có quan hệ gì.

Bất kỳ một quốc gia nào, đều tồn tại các loại thế lực dưới mặt đất, hoặc là hắc bang, lưu manh du côn, hoặc các loại xã đoàn bang phái.

Loại thế lực này tồn tại, ở trên trình độ nhất định, là có đạo lý riêng.

Bất quá, loại thế lực này rất thông minh, sẽ không đối nghịch cùng tổ chức chính thức, càng không có khả năng cùng Long Nha vệ đối nghịch.

- Trên cơ bản, có thể bài trừ những thế lực dưới mặt đất vương đô rồi.

Điền Thiệu phân tích.

- Trên thực tế, những thế lực dưới mặt đất này, cũng không có khả năng khiêu khích Trần thiếu. Năng lực tình báo của thế lực dưới mặt đất rất mạnh, bọn hắn khẳng định biết rõ khiêu khích Trần thiếu, sẽ có hậu quả như thế nào.

Giang Trần khẽ gật đầu, nhưng biểu hiện trên mặt lại lộ ra vẻ thâm bất khả trắc.


- Trần thiếu, hiện tại vương đô đã giới nghiêm, đối đầu nhất định không ra được. Long Nha vệ chúng ta, đã bắt đầu trải thảm truy tìm. Tin tưởng, qua không được bao lâu sẽ có tin tức.

Điền Thiệu thấy sắc mặt Giang Trần tối tăm phiền muộn, chỉ phải an ủi.

Chuyện này, Điền Thiệu hắn đã hết toàn lực. Nhưng sự tình lúc này, lộ ra quá quỷ dị, Điền Thiệu trong lúc nhất thời, cũng không có cách nào làm rõ đầu mối.

Hơn nữa, dù sao Điền Thiệu hắn chỉ là đô thống một quân, toàn bộ Long Nha vệ, có trọn vẹn thập đại quân. Điền Thiệu hắn không phải tổng quản, có rất nhiều chuyện làm không được chu đáo.

Ví dụ như Long Nha vệ điều tra, một quân Long Nha vệ khác ở trong quá trình điều tra, hơi chút buông lỏng, thì có thể xuất hiện lỗ thủng.

Long Nha vệ, dù sao không phải Điền Thiệu hắn định đoạt, hắn có thể khống chế đội ngũ của mình, nhưng không cách nào vượt mặt đội ngũ khác.

Đội ngũ khác nghiêm khắc, hay thư giãn, Điền Thiệu hắn rất khó quản được.

- Lão Điền, sự tình giới nghiêm, không nên kéo quá lâu. Tối đa một ngày, một ngày sau, ngươi xin ý kiến điều tra bình thường, giải trừ giới nghiêm.

- Trần thiếu, ngươi đừng lo lắng, Thái tử điện hạ có thể gánh được áp lực.

Điền Thiệu cho rằng Giang Trần lo lắng Diệp Dung Thái tử chịu không được áp lực.

- Theo như ta nói xử lý, chỉ một ngày.

- Trần thiếu, ngươi...


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi