SÁT THẦN CHÍ TÔN

- Đan Vương Uyển đột nhiên cao điệu như vậy, xem bộ dáng là triệt để quăng hướng Long Đằng Hầu, đã tìm được núi dựa lớn!

Giang Trần cười lạnh.

- Cử động lần này hẳn là bước đầu tiên bọn hắn hướng Dược Sư Điện tuyên chiến. Tam Điện Chủ, thứ cho ta nói thẳng, Đan Vương Uyển này toan tính, chỉ sợ là hướng về phía mục tiêu thay thế Dược Sư Điện a.

Sắc mặt Kiều Bạch Thạch tái nhợt:

- Dược Sư Điện ta chiếm cứ vị trí đệ nhất cự đầu Linh Dược giới của Đông Phương Vương Quốc, đã có mấy trăm năm rồi. Đan Vương Uyển một nhân tài mới xuất hiện, dã tâm cũng không tránh khỏi quá lớn. Giang Tiểu Hầu, Kiều mỗ cũng không muốn sĩ diện cãi láo, hôm nay ta và ngươi, hai nhà trên thực tế đã cột vào một sợi dây thừng rồi.

Giang Trần khoan thai cười cười:

- Nếu như ngày mai bọn hắn đẩy ra đan dược hội, chúng ta thật đúng là không kịp. Bảy ngày sau, lưu cho chúng ta thời gian rất đầy đủ.

Nghe Giang Trần nói như vậy, sắc mặt nghiêm trọng của Kiều Bạch Thạch, cũng hơi chút trì hoãn.

- Bảy ngày, chúng ta có thể luyện chế ra Thần Tú Tạo Hóa Đan sao?

Kiều Bạch Thạch có chút chờ không nổi, lời này hỏi cũng không có lực lượng gì.

- Tam Điện Chủ, chẳng lẽ ngươi chỉ muốn luyện chế Thần Tú Tạo Hóa Đan sao? Gặp chiêu phá chiêu, vĩnh viễn đều là ở vào bị động. Chúng ta không ra tay thì thôi, vừa ra tay, phải đánh đến Đan Vương Uyển không hề có lực hoàn thủ!


Giang Trần mặt mày tầm đó, lóe ra khí thế kinh người, rốt cục lộ ra kiêu ngạo mà hắn che giấu đã lâu!

- Giang Tiểu Hầu, hẳn là ngươi còn có kế hoạch khác?

Kiều Bạch Thạch tuyệt đối không nghĩ tới, khẩu vị của Giang Trần này, vậy mà so với Kiều Bạch Thạch hắn tưởng tượng còn lớn.

- Ngươi trước nói cho ta biết, Đan Vương Uyển dừng chân vương đô, đan dược mà bọn hắn tự hào nhất là cái gì? Hoặc nói, sức cạnh tranh hạch tâm của bọn hắn là cái gì?

Kiều Bạch Thạch trầm tư một lát, nói ra:

- Đan Vương Uyển, có hơn phân nửa sinh ý, tập trung ở hai lĩnh vực. Một loại là đan dược hồi nguyên tụ khí, một loại là đan dược thanh tâm trừ hoả.

Đan dược hồi nguyên tụ khí, hơn phân nửa dùng trong chiến đấu. Cường giả tầm đó quyết đấu, thường xuyên sẽ xuất hiện tình huống chân khí hao hết, lúc này, một viên đan dược hồi nguyên tụ khí, sẽ phát ra công năng lập tức hồi khí.

Mà thanh tâm trừ hoả, là ở trong khi tu luyện dùng tương đối nhiều. Võ Giả tu luyện, Tâm Ma rất nhiều, bình tâm tĩnh khí đối với một Võ Giả mà nói, là trạng thái mà lúc nào cũng phải làm đến. Chỉ là Tâm Ma của võ giả, cũng không phải dễ dàng khống chế như vậy, cho nên đan dược thanh tâm trừ hoả này, là dùng cho lúc tu luyện khống chế Tâm Ma, tránh cho trong lúc bất tri bất giác tẩu hỏa nhập ma.

Trùng hợp chính là, trước đó vài ngày, Giang Trần cho Câu Ngọc công chúa một đơn thuốc, là thanh tâm trừ hoả. Cái kia căn bản cũng không phải đan dược, chỉ là một toa thuốc, chỉ cần đem Linh Dược điều hòa, trực tiếp phục dụng là được.

- Hồi Nguyên Tụ Khí Đan kia, có thể lập tức khôi phục mấy thành chân khí?

Giang Trần hiếu kỳ hỏi.

- Dược Sư Điện chúng ta cũng có sản phẩm đồng loại, bất quá một viên thuốc, nhiều lắm chỉ khôi phục hai thành chân khí. Hơn nữa không thể dùng liên tục, trong vòng một canh giờ dùng tiếp sẽ không có công hiệu.

Kiều Bạch Thạch có chút hổ thẹn:

- Ở lĩnh vực này, Dược Sư Điện chúng ta vẫn muốn có chỗ khai thác, nhưng mà kỹ thuật Hồi Khí Đan hàm lượng rất cao, rất khó có đột phá. Nhưng Đan Vương Uyển kia, lại ở khu vực này vượt lên một tí. Hồi Khí Đan của bọn hắn, lại có thể lập tức khôi phục ba thành chân khí, hơn nữa sau nửa canh giờ, là có thể dùng tiếp.

Giang Trần nhẹ gật đầu:

- Vậy đan dược thanh tâm trừ hoả thì sao?

- Loại đan dược này, không có một số liệu cụ thể nào, nhưng mà phục dụng xuống, công hiệu như thế nào, lại dựng sào thấy bóng. Dược Sư Điện chúng ta ở trên loại sản phẩm này, cũng kém Đan Vương Uyển hắn một bậc.

Kiều Bạch Thạch cũng không có lừa mình dối người, đem tình huống thật sự nói cho Giang Trần.


Giang Trần không có lập tức tỏ thái độ, mà là nhắm mắt tự hỏi. Thật lâu sau, ngón tay của Giang Trần nhẹ nhàng gõ mặt bàn.

- Nếu nói, chúng ta có thể sản xuất ra một loại đan dược có thể lập tức khôi phục bốn năm thành chân khí, phải chăng có thể ở trong khu vực này, đả bại Đan Vương Uyển?

- Lập tức khôi phục bốn năm thành?

Kiều Bạch Thạch thoáng cái đứng lên, vẻ mặt kích động.

- Nếu như Dược Sư Điện chúng ta có đồ vật tốt như vậy, bằng vào con đường cùng nhân mạch của chúng ta, cộng với năng lực bán hàng cường đại, tuyệt đối có thể ở trong nửa tháng, để cho sản phẩm của Đan Vương Uyển tiến vào đống rác!

- Đan dược thanh tâm trừ hoả, nếu thành phẩm chỉ cần một phần mười đan dược đồng loại, nhưng công hiệu lại càng tốt hơn, có thể để cho đồ vật của Đan Vương Uyển, lại một lần nữa tiến vào đống rác không?

Giang Trần lại hỏi.

- Thành phẩm chỉ cần một phần mười? Công hiệu lại có thể tốt hơn? Cái kia còn có gì để nói, sẽ để cho bọn hắn tiến vào đống rác! Chúng ta chỉ dùng giá cả chiến, liền có thể đánh ngã bọn họ!

Kiều Bạch Thạch kích động rồi, trong ánh mắt tràn đầy khát vọng:

- Giang Tiểu Hầu, ngươi nói những thứ này, sẽ không phải là nói giỡn chứ?

Giang Trần thản nhiên nói:

- Ngươi thấy ta giống như đùa giỡn sao?

- Cái này...


Kiều Bạch Thạch trong khoảng thời gian ngắn, lại không biết nói tiếp như thế nào. Nhưng mà bờ môi run rẩy, rõ ràng bán rẻ tâm tình cuồng dã của hắn giờ phút này.

Nghĩ đến loại cục diện này phát sinh, triệt để đánh ngã Đan Vương Uyển, chỉ cần thoáng tưởng tượng, đã để cho Kiều Bạch Thạch tim đập gia tốc, nhiệt huyết sôi trào.

- Ta chỉ có một yêu cầu, cái kia chính là đánh ngã Đan Vương Uyển, để cho bọn hắn biến mất khỏi vương đô, để cho họ Uông kia làm ăn mày trên đường phố!

Giang Trần đối với Uông uyển chủ kia, là chán ghét phát ra từ nội tâm. Vừa nghĩ tới người này ngày đó ở Long Đằng Hầu phủ, giáo huấn phụ thân Giang Phong, giọng điệu cao cao tại thượng, Giang Trần liền có một loại xúc động muốn giết chết hắn.

- Giang Tiểu Hầu, nếu có thể ở hai lĩnh vực này làm xuống Đan Vương Uyển, vậy Đan Vương Uyển giống như con ruồi bị gảy cánh, sống không được bao lâu, một cái tát có thể chụp chết!

- Quy củ cũ, phân chia 6:4. Ta sáu, ngươi bốn!

Kiều Bạch Thạch liên tục gật đầu:

- Vâng vâng, Giang Tiểu Hầu quả nhiên là nhân trung long phượng. Lời nói sĩ diện cãi láo, trên thực tế, phân chia 6:4, Dược Sư Điện chúng ta cũng đã thơm lây.

Kiều Bạch Thạch là người thông minh, lúc này tư thái càng thấp, càng có thể làm cho Giang Trần sinh ra hảo cảm.

Giờ khắc này, thông minh như Kiều Bạch Thạch, hắn đã rất rõ ràng, Dược Sư Điện cùng Giang Trần tầm đó, trên thực tế đã không phải hợp tác cùng cấp bậc, mà là Dược Sư Điện phụ thuộc Giang Trần, nịnh bợ Giang Trần.

Nếu như làm không rõ ràng tầng quan hệ này, sinh ý của Dược Sư Điện, tuyệt đối làm không lâu dài!


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi