SÁT THẦN CHÍ TÔN

- Đợi một chút, ngươi đứng lại, đây là đan dược triển lãm thịnh hội, ngươi có thiếp mời không?

Hai Võ Giả hùng hổ, ngăn đón đám người Giang Trần.

Giang Chính ở bên cạnh Giang Trần hừ lạnh một tiếng, đem thiệp mời của Đan Vương Uyển vung đến trên mặt đối phương.

Đối phương tiếp nhận thiệp mời, liếc qua, giống như cười mà không phải cười nói:

- Đây là thiệp mời đẳng cấp thấp nhất, không có chỗ ngồi, chỉ có chỗ đứng. Bên kia, nơi hẻo lánh đó, tự mình đi qua a. Nhớ kỹ, không nên lớn tiếng xôn xao, làm phiền khách quý khác.

Vẽ mặt, Đan Vương Uyển này, quả nhiên đã sớm thiết kế tốt con đường vẽ mặt. Từ ngày đưa cho Giang Trần thiệp mời bắt đầu, đã thiết kế tốt cái bẫy vẽ mặt rồi.

Bất quá Giang Chính lại khinh miệt cười cười:

- Ngươi đừng nghĩ sai rồi. Các ngươi cái gọi là đan dược triển lãm, Tiểu Hầu gia của chúng ta chướng mắt, căn bản không có hứng thú tham gia. Vừa vặn đi ngang qua đây, đem cái phá thiệp mời kia trả lại cho các ngươi mà thôi.

Đối phương ngây ngẩn cả người, không phải tới tham gia đan dược triển lãm, vậy tới làm gì?

- Không phải tham gia đan dược triển lãm? Cái kia chính là người không có phận sự, người đâu, đuổi bọn họ đi ra.

Một gã chấp sự của Đan Vương Uyển hùng hổ đi tới.

Giang Chính cười lạnh:

- Vạn Bảo Cung này, hôm nay bị Đan Vương Uyển các ngươi đặt bao hết sao? Hôm nay Tiểu Hầu gia của ta là khách quý ở đây, các ngươi những cẩu nô tài này, xương cốt ngứa sao?

Tứ huynh đệ Thắng Tự Doanh bước ra một bước, tòng quân nuôi dưỡng thành khí thế sát phạt, dâng lên mà ra, ép tới chấp sự kia sắc mặt trắng bệch, liên tục lui bước.


Giang Trần thản nhiên nói:

- Chó ngoan không cản đường.

Ngay lúc này, trong hành lang của Vạn Bảo Cung đi ra một người, đúng là Dược Sư Điện Tam Điện Chủ Kiều Bạch Thạch.

Kiều Bạch Thạch mặt mày hớn hở, cười to chạy ra đón chào:

- Giang Tiểu Hầu, cuối cùng chờ ngươi đến rồi. Mời vào trong, mời vào trong.

- Kiều Điện Chủ, Dược Sư Điện các ngươi đây là sao? Không phải nói hôm nay làm đan dược triển lãm sao? Sao điệu thấp như thế?

Giang Trần cố ý phàn nàn nói.

Kiều Bạch Thạch cười nói:

- Phong cách của Dược Sư Điện chúng ta, từ trước đến nay là điệu thấp làm chủ. Lập tức sẽ bố trí hội đài, cái này cũng không cần hao phí thời gian gì.

- Cũng có đạo lý, Dược Sư Điện nắm chắc bao hàm, điệu thấp thật là bình thường. Ngược lại không giống có chút nhà giàu mới nổi, làm ra thanh thế to lớn như vậy.

Giang Trần mỉm cười gật đầu.

- Kiều Bạch Thạch, ngươi đây là ý gì?

Bên Đan Vương Uyển kia, Đại đương gia Uông uyển chủ nổi giận đùng đùng đi tới.

- Hôm nay là Đan Vương Uyển chúng ta làm đan dược triển lãm, các ngươi là đến làm khách, hẳn là muốn phá hư quy củ, ở chỗ này nháo sự?

Uông uyển chủ một bộ hiên ngang lẫm liệt.

- Uông uyển chủ, chắc hẳn ngươi có chỗ nào hiểu lầm đi à nha? Các ngươi làm đan dược triển lãm là đúng, chẳng lẽ Dược Sư Điện chúng ta, không thể làm đan dược triển lãm sao? Ngươi phát thiệp mời cho chúng ta, chẳng lẽ chúng ta cần phải hãnh diện tới tham gia?

Kiều Bạch Thạch ngữ khí không mặn không nhạt.

- Ngươi... Ngươi không phải tới tham gia đan dược triển lãm?

Trong mắt Uông uyển chủ tỏa ra ý tứ hàm xúc không thể tưởng tượng nổi.

- Là tới tham gia đan dược triển lãm, bất quá là đan dược triển lãm của Dược Sư Điện chúng ta.

Kiều Bạch Thạch khẽ cười nói.

- Có ý tứ gì?

Uông uyển chủ ánh mắt lạnh lẽo.


- Kiều Bạch Thạch, ngươi là cố tình tới quấy rối?

- Quấy rối?

Kiều Bạch Thạch cười lạnh.

- Uông uyển chủ ngươi quá nhìn cao mình rồi? Dùng địa vị của Đan Vương Uyển ngươi, xứng Dược Sư Điện ta tới quấy rối sao?

Uông uyển chủ á khẩu không trả lời được, trừng mắt nhìn Giang Trần:

- Giang Trần, thiệp mời ngươi đã trả cho chúng ta rồi, còn đến nơi đây làm chi?

- Ngu xuẩn, đương nhiên là tham gia đan dược triển lãm, Dược Sư Điện cùng Giang gia ta có quan hệ hợp tác a. Bọn hắn tổ chức đan dược triển lãm, bổn thiếu gia có thể không tới sao?

Giang Trần một bộ nhìn kẻ ngốc xem Uông uyển chủ.

Sắc mặt Uông uyển chủ tái nhợt, hắn cảm giác bị người đùa bỡn. Bất quá lập tức nghĩ đến bố cục hôm nay, không phải là vì đánh mặt Dược Sư Điện sao?

Dược Sư Điện đã không biết tự lượng sức mình, muốn làm đan dược hội gì đó, vừa vặn nhân cơ hội này, đem khí diễm của Dược Sư Điện một lần hành động đè xuống.

Nhất niệm đến đây, trên mặt Uông uyển chủ trồi lên một tia âm hiểm:

- Kiều Bạch Thạch, xem ra Dược Sư Điện các ngươi cũng không muốn ngồi chờ chết. Đã muốn đưa mặt đến cửa, vậy thì ở đan dược so cao thấp a.

Uông uyển chủ tinh thần vô cùng phấn chấn, Dược Sư Điện đã muốn không biết tự lượng sức mình, ở trên đan dược so đấu thoáng một phát, vậy hãy để cho Long Hổ Hóa Huyết đan hung hăng đánh mặt Dược Sư Điện a.

Hiệu suất xử lý sự tình của Dược Sư Điện, còn là rất cao.

Rất nhanh, ở đối diện hiện trường Đan Vương Uyển, một hội đài rất nhanh được dựng lên. Cao tầng của Dược Sư Điện, ngoại trừ Kiều Bạch Thạch ra, còn có Nhị Điện Chủ Nhạc Quần, cùng với sáu bảy trưởng lão.

Ngoài ra, rất nhiều chấp sự của Dược Sư Điện, cũng bắt đầu làm lấy chuẩn bị.


Lần này Dược Sư Điện làm rất kỳ quái, ngoại trừ Giang Trần cùng Câu Ngọc công chúa ra, khách mới khác, vậy mà đều không có sớm phát thiệp mời.

Mà chờ tới lúc này, đi tới chỗ khách nhân của Đan Vương Uyển, thuận tay phát một thiệp mời liền xong.

Bởi như vậy, dụng ý của Dược Sư Điện, liền quá rõ ràng.

Lúc này, ở vương đô phàm là người có quyền thế, trên cơ bản đều nhận được Đan Vương Uyển mời. Thời điểm những khách nhân này đến, lại nhận được thiệp mời của Dược Sư Điện, đều cảm thấy kỳ quái.

Bất quá đại bộ phận những người này đều là trung lập, thấy Dược Sư Điện ở hiện trường cùng Đan Vương Uyển so tài, chẳng những không ghét, ngược lại cảm thấy hứng thú dạt dào.

Vốn cho là tới tham gia một lần đan dược triển lãm, hứng thú quả thực không tính cao. Nhưng nếu có thể chứng kiến hai Linh Dược cự đầu so đấu, vậy có khi sẽ thu hoạch ngoài ý muốn a!

Một đám cao tầng của Đan Vương Uyển, tụ lại cùng nhau thương nghị một hồi, đều cảm thấy Dược Sư Điện lai giả bất thiện.

Bất quá Tử đại sư lại thập phần tự tin, Long Hổ Hóa Huyết đan này là tác phẩm đắc ý của hắn, là đan phương đến từ Ẩn Thế Tông Môn, ở Vương Quốc thế tục, hắn tin tưởng tuyệt đối có thể ăn sạch.

Dược Sư Điện? Tử đại sư lắc đầu, ánh mắt có chút khinh miệt.

Thấy Tử đại sư tự tin như vậy, những cao tầng kia của Đan Vương Uyển nguyên bản có chút bận tâm, thoáng cái lại tràn đầy tự tin rồi.

Nghe nói, Tử đại sư này đến từ Ẩn Thế Tông Môn, cao nhân bực này, ở vương đô còn có thể không đi ngang? Dược Sư Điện tự mình đưa mặt đến cửa, hôm nay nhất định bị Đan Vương Uyển đánh thành đầu heo.

Đã có tầng cân nhắc này, Đan Vương Uyển đối với Dược Sư Điện diễn xuất, cũng không ngăn trở, cũng không kháng nghị, tùy ý Dược Sư Điện phát thiệp mời cho tất cả mọi người.

Đương nhiên, bọn hắn cũng ngăn trở không được.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi