SÁT THẦN HỆ THỐNG


Hai ngày tiếp theo, Lam Thần liên tục lĩnh ngộ Kiếp Kiếm Cửu Thức.

Ngẫu nhiên có vài kẻ lên được đây, thấy hắn chướng mắt bị hắn một kiếm dọa lui.

Trong hai ngày này, Độc Cô Linh Nhi cũng đã tỉnh dậy, cảm ơn Lam Thần rồi rời đi.

Lam Thần lúc ấy cũng đang bận lĩnh ngộ nên cũng chẳng để ý.

Lam Thần liên tục chuyển hướng dòng suy nghĩ, liên tục thay đổi các quyết pháp, các vận chuyển linh khí.

Thao Thiết nhìn hắn ngáp dài không quan tâm, nó chỉ nhìn mấy cái rồi lại tiếp tục bán hành cho mấy tên khinh thường Lam Thần.
-Ngươi có nghe nói gì không? Có một tên cuồng ma đang ở trên tầng ba của Bách Luyện Tháp ngộ công pháp.

- Vài quần chúng ăn dưa dươi chân Bách Luyện Tháp liên tục bàn tán chuyện này.
-Ta có nghe nói, người anh con nhà chú của bạn của bác bên nhà ngoại của cháu ta lên đấy khiêu chiến hắn, kết quả là bị hắn đánh cho thoát y còn đúng nội khố chạy đi.

-Một tên nói ra, vẻ mặt mang tính "hình sự".
-Thế đã là gì, em gái của bác con của bạn nhà bên nội của anh họ cháu nhà ông ngoại của bạn của lão cha ta còn thảm hơn, hắn bị đánh cho rụng sạch tóc quần áo thì hơn cả cái bang, mặt thì dính toàn nước tiểu Thao Thiết.
-Vậy là các ngươi nắm bắt thông tin chậm rồi, người thảm nhất không ai khác là Hàn gia tam công tử Hàn Giản Tinh.

Hắn trực tiếp bị tên cuồng ma đó thiến, mà đại công tử Hàn gia bị hắn trực tiếp trảm sát.

Đại công tử lo cho thế lực tam công tử quá ảnh hưởng đến gia tốc hắn nên muốn lấy cuồng ma này bồi tội.

Ai ngờ đá trúng thiết bảng.
-Vị huynh đệ này thông tin cung thật nhanh lẹ đi.

-vài người hóng chuyện khen.
-Các vị quá lời, ta họ Bách, tự Hiểu Sinh.
-Ra là Hiểu Sinh công tử, chẳng trách biết nhiều thông tin thế.

Vậy huynh có thể cho ta biết thông tin về Lam Thần không?
-Hắn từ lúc ra khỏi gia tộc lịch luyện, hành trình cực kì bí ẩn.

Ngoài ra, từ khi hắn bị đồn là bị phế đan điền thế nên thông tin về hắn cũng chả được thế lực nào quan tâm thế nên bây giờ ta chỉ nắm được vài thông tin của hắn mà thôi.

Trong Bách Luyện Tháp, Lam Thần đang liên tục thôi diễn lý giải bộ công pháp.
-Không phải, tất cả đều sai.

-Lam Thần tiếp tục vò đầu, đầu tóc hắn rối thành một mảnh.

Thục Phán nhìn trạng thái gần như tẩu hỏa nhập ma của hắn mà không ngừng lo lắng.
-Lam Thần, mọi thứ có đến có đi, không việc gì phải vội.

Công pháp này quá khó tu luyện, ngày ấy ta phải mất hơn năm tháng mới lĩnh ngộ hoàn toàn thức đầu tiên.

-Thục Phán nói:
-Thục lão, ngươi vừa nói gì?
-Ta nói ngươi không nên quá cố chấp, cần phải từ từ...
-Không phải câu trước.
-Mọi thứ có đến có đi,...
-Đúng rồi, thì ra là thế, thì ra là thế.

-Lam Thần vừa cười vừa lẩm bẩm như điên: -Khai là khởi đầu, khởi nguyên tất cả, ra vậy! Ta hiểu được.
Lam Thần đứng dậy, khí thế tỏa ra bây giờ đã nội liễm hoàn toàn.

Lam Thần vuốt gọn lại mái tóc dài của mình, nói:
-Tóc dài vướng víu quá.

Nhưng mà mình lại chẳng biết cắt tóc, thôi búi tạm vậy.
Lam Thần quay người về phía của Thao Thiết, mỉm cười.

Thao Thiết đề phòng, đứng thẳng dậy,gầm gừ:
-Nhất kiếp khai thiên, mở địa tạo ra 3000 đại đạo.

Bách vạn kiếp giáng xuống nhân gian, là để trừng phạt, cũng là để cổ vũ tu luyện giả.

Lấy kiếm ta khai sáng kiếm đạo.
Lam Thần nói một tràng rồi miệng thầm nói:
Kiếp Kiếm Cửu thức: Khai Kiếp
Tàng Khổ từ từ rút ra khỏi vỏ, kiếm quang tỏa sáng.


Cả Nguyên Giới Châu kiếm tu, ngàn thanh kiếm kêu run, như triều bái.

Thậm chí còn ảnh hưởng đến thế giới bên ngoài.

Tu La Kiếm Tiên nhíu mày nói:
-Kiếm minh vạn dặm, kiếm tâm đại thành.

Vạn kiếm quy tông, kiếm địch đại đạo? Vậy là lại thêm một người luyện thành kiếm tâm, thiên hạ kiếm đạo lại thêm một cự đầu tương lai.
-Tu La, ngươi biết hiện tượng này ư? Mà sao kiếm ta kêu nhưng kiếm ngươi không kêu.
-Kiếm đạo của ngươi quá ngắn, ta đã đạt đến cảnh giới Kiếm Tiên, luận kiếm, trên đời trừ mấy lão đầu ẩn thế và 5 người này ra thì ta tự nhận kiếm pháp của ta đứng đầu thiên hạ.
-Không quan tâm mấy lão đầu kia, những người ngươi nói là ai? -Lưu Nham lên tiếng.
-Kiếm Thần Lê Lợi, Kiếm Thánh Diệp Phàm, Song Kiếm Lưu Huyền Đức, Kiếm Ma Vô và Tà Kiếm Vô Song Mạc Kỳ.
-Toàn những cái tên mà khiến người nghe như sét đánh bên tai.

Không ngờ ngươi cũng tự nhận đứng sau hiệu trưởng của chúng ta -Lưu Nham nói.
-Song Kiếm hắn xác thực rất mạnh, nhưng so với kiếm thánh hay kiếm thần thì chỉ là con muỗi.
-Xác thực là như vậy.

-Lưu Nham nói.
-Ta đoán được đại khái phương hướng trong Nguyên Giới châu, điều chỉnh tới đó đi.
Bách Luyện Tháp, Lam Thần vẫn đang trong trạng thái ngộ đạo, từ từ tiến bước về phía Thao Thiết.

Thao Thiết Vung trảo tấn công.

Lam Thần liên tục dùng kiếm chống đỡ.

Luận tu vi, hắn không bằng Thao Thiết.

Luận thể thuật, hắn không thể nào mạnh mẽ như Thao Thiết.

Nhưng hắn lại có thể liên tục áp đảo Thao Thiết, đánh cho nó không nhừng lùi xuống.

Thao Thiết liên tục kêu rên đau đớn, bước lùi lại mấy chục bước.


Lam Thần lúc này giơ kiếm lên:
Kiếp Kiếm Cửu Thức: Khai Kiếp
Thao Thiết nhìn kiếm khí đầy trời trảm xuống, mắt sáng ra, há miệng ra ngoạm lấy.

Kiếm khí bị nó hấp thụ, toàn thân nó run rẩy.

Cái miệng đỏ lòm của nó toàn những máu màu đen.
-Mẹ ngươi chưa dạy ngươi không được ăn lung tung à.

-lam Thần cười một nụ cười tỏa nắng:
Thao Thiết lúc này thật muốn khóc ra nước mắt.

Nó đường đường là Thao Thiết, nó có thể ăn bất cứ thứ gì! Mới sinh ra nó đã bị bắt đến đây, hằng ngày tu luyện chỉ có thể nhờ mấy tên nhân loại này công kích.

Bây giờ ngược lại tốt rồi, ăn không được mà lại còn bị treo lên đánh, nó ủy khuất a.

Bây giờ nhìn thấy thanh niên có nụ cười ác quỷ trước mắt này nó thật muốn khóc.
Kiếp Kiếm Cửu Thức: Khai ...
Lam Thần đang định triển khai Khai kiếp một lần nữa thì bỗng nhiên một luồng sáng lóe lên từ thân phận bài.

Ngay lập tức, Lam Thần biến mất.
Khai Kiếp
Lam Thần lập tức xuất hiện giữa quảng trường đông người, một kiếm kinh thiên động địa bắn ra, lao thẳng về khán đài giám khảo.

Lam Thần giật mình, vội vàng thu kiếm lại nhưng đã muộn, kiếm khí bắn ra lung tung, phá không lao tới.

Bất ngờ lúc này từ trong khán đài một bóng người lao ra, lấy một bàn tay bắt lấy thanh kiếm của hắn.

Kiếm khí bị chặn lại, thanh niên đó trừng mắt, Khai Kiếp kiếm khí dần tản đi.

Hắn nói:
-Tiểu tử kiếm tốt.
Lam Thần lúc này cũng hồi thần lại, chắp tay trả lễ:
-Tiền bối tốt, cảm ơn đã giúp ta không chế kiếm khí.
-Hảo tiểu tử.

Kiếm Tâm ngươi mạnh như thế ta còn nghĩ có khi nào là lão ngoan đồng nào đó chuyển thế.
-Đa tạ lời khen của tiền bối, Lam mỗ không dám nhận.
-Chiêu kiếm vừa rồi hoàn toàn có thể giết được Thao Thiết, nhưng ngươi không may là đúng lúc hết thời gian, tất cả bị truyền tống.
-Lỗi ta, bêu xấu rồi.

-Đúng, với lại nếu vừa rồi chúng ta không ra tay kịp, chẳng phải nơi này hỗn loạn thành một mảnh rồi sao.
-Tiền bối nói thế là sai hoàn toàn, với cảnh giới của các vị hoàn toàn có thể không gian na di, bắt lấy thậm chí truyền tống chiêu thức của ta đi.
-Đượ rồi, ta biết thừa ngươi đạt được Lôi Kiếp Kiếm Pháp, chiêu vừa rồi là Khai Kiếp.

Ngươi lấy lãi rồi, lui đi.
-Tiền bối đây là Kiếp Kiếm Cửu Thức, không phải Lôi Kiếp Kiếm Pháp.
Tu La chỉ cười nói:
-Tiểu tử biết nhiều không tốt, dư đang ma tộc vẫn còn tồn tại.

Nhị Cung Nhất Điện còn đang liên thủ....!Mà thôi ngươi biết quá nhiều rồi.

Ta phải trừ khử ngươi.
-Tiền bối nói đùa.
-Đúng chỉ là nói đùa.

-Tu La cười rồi tiêu sái dời đi.
"Ma tộc vẫn còn?" -Lam Thần lẩm bẩm, nhớ lại những kí ức của Kim Quy Linh Quang Thần Cơ, thầm gật đầu: "Ma tộc vẫn còn, Nhị Cung cùng Nhất Điện đều phải liên thủ, chứng tỏ Ma Tộc này toàn những kẻ mạnh.

Không được, ta cần biết thêm về ma tộc, trí tuệ là sức mạnh."
Lúc này Bạch Mi trưởng lão bay lên nói:
-Các vị, vừa rồi là lỗi kĩ thuật, chư vị không cần lo lắng.

Vòng tiếp theo là khảo hạch đạo tâm.

Mời chư vị tiên đến Phong Ma đài
Lam Thần nghe vậy đi theo.

Phong Ma đài là một cái đài lớn, trên tràn đầy khí tức huyết tinh.

Bạch Mi trưởng lão tiếp tục nói:
-Như mọi năm, 100 người có thành tích leo cao nhất sẽ được tuyển.

Bắt đầu đi.
Tiếng kèn vang lên, mọi người bắt đầu đổ xô chạy lên.

nhưng mới bước được vài bước thì một khí thế cực kì tà ác phủ xuống.
-Sát khí? Nồng đậm như vậy.

Tòa Phong Ma Đài này có gì đó cổ quái!


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi