SÁT THẦN

Trần gia tồ tiên sống ở nơi này, theo như lời đồn thì thời điểm rất lâu rồi, phụ cận Thiên Tiêu Tinh không có mỏ nào, chỉ có một viên tử tinh cùng rất nhiều vẫn thạch khổng lồ làm cho giao thông trong Tinh Hải bị bế tắc.

Trước kia Trần gia chì ở Thiên Tiêu Tinh tu luyện, rất ít khi đi ra ngoài, chì khi cần phải trao đổi tài liệu tu luyện thì mới đi Lôi Tiêu Tinh Vực.

Căn cứ tư liệu của Trần gia tổ tiên thì vạn năm trước, vào một ngày bích chướng phụ cận tinh vực có thaỵ đổi lớn, sấm sét vang dội như ngày tận thế vậy. Trần gia tổ tiên cực kỳ sợ hãi đi qua xem thi thấy hư không nồ tung, điện quang chói mắt bạo xạ, rất nhiều Trần gia tộc nhân cũng vì vậy mà chết.

Người may mắn còn sống sót bẳng tốc độ nhanh nhất quay trờ lại mà không đám nhìn nữa. Sau đó Trần gia vẫn cảm nhận được ba động hủy thiên điệt địa, sấm sét vang dội không nghi nhưng không ai dám đi xem nữa.

Cho đến khi nhũng ba động kia biến mất, vài năm sau, Trần gia mới đám đi tìm hiểu, bọn họ liền phát hiện ra rất nhiều vẫn thạch đã nát vụn. Trong Tinh Hải thì tràn ngập Lôi Điện Phong Bạo, một số tử tinh đã hoàn toàn nổ tung biến mất hoặc thay đổi vị trí, phảng phất như đã trải qua một cuộc biến đồi lớn vậy.

Sau mấy trăm năm, trong khu vục này vẫn có lôi điện mãnh liệt, qua thời gian nữa, những Lôi Điện kia từ từ biến mất.

Sau đó người Trần gia lại phát hiện ra rất nhiều tử tinh đã phát sanh biến hóa, dưới lòng đất tinh thần dần đần ngưng kết ra Phong Lôi Thạch Phong, trong Lôi Thạch ẩn chứa lôi năng, đối với người tu luyện Lôi Điện lực có thể hấp thu vào, coi như là trần quỷ.

Tử tinh biến thành mỏ tinh, đại lượng Phong Lôi Thạch bị khai thác khiến dẩn đần Trần gia giàu có hơn và Trần gia cũng lệ thuộc vào Phong Lôi Thạch quángmạch kia mà tù từ cường thịnh lên.

Đến nay, Thần Tộc sờ dĩ phái một tiểu đội đến Thiên Tiêu Tinh cũng là nhìn trúng những Phong Lôi Thạch này, họ nô dịch người Trần gia đi khai thác rồi cho chiến hạm chuyển đi.

"Phong Lôi Thạch..

Thạch Nham trong lòng vừa động, âm thầm gật đầu. Thông qụa lời Trần Lôi, hắn có thề nhận định những Phong Lôi Thạch kia tám chín phần mười có liên quan đến Thái cổ Lôi Long đi cốt. có lẽ trong các mỏ tinh ờ đây có chứ Thái cổ Lôi Long Yêu Thân. Thái cô Lôi Long là Bất Hủ tồn tại, trong cốt hài ân chứa Lôi Điện kinh khủng, nằm trong lòng đất thời gian dài tự nhiên có thể làm cho sông núi phát sanh biến cố, tiến tới tạo thành Phong Lôi Thạch.

"Đưa ta đi khu vục khai thác mò". Hắn nhìn Trần tội phân phó.

Trần Lôi lộ ra vẻ khó khăn.

"Ân?" Thạch Nham chau mày.

"Không phải là không thể đựợc chẳng qua là trong khu vực khai thác mỏ có Thần Tộc trông chừng, thân phận của các ngươi và tướng mạo nữa, một khi bộc lộ ra sợ là... có phiền toái". Trần Lôi giải thích.

"Những người trông chùng khu vục khai thác mỏ có cảnh giới tu vi thế nào? Người cao nhất ra sao?" Thạch Nham hỏK^

"So với chúng ta không sai biệt lắm nhung Thần Tộc so với chúng ta thì lợi hại hơn rất nhiều. Người có cảnh giới tối cao là một tên Hư Thần nhị trọng thiên, so với ta cường đại hơn.. Trần Lôi trả lời.

"Quá yếu, còn chua đủ sánh với một thành lục lượng của ta.. Thạch Nham nói thầm một câu rồi nói: "Đưa bọn ta qua, chuyện Thần Tộc các ngươi không cẩn quan tầm, chúng ta sẽ xử lý".

Trần Lôi nhãn tình sáng lên vui vẻ gật đầu nói: "Vậy không còn gì tốt hơn rồi".

Nàng sau khi nhìn ra Âu Dương Lạc Sương có tu vi Thủy Thần cảnh giới thì đã âm thầm có ỷ nghĩ muốn nhờ tại hai người Thạch Nham ra tay mà thay đồi cục diện của Trần gia. nay thấy Thạch Nham chủ động muốn hạ thủ với Thần Tộc thì tự nhiên là quá vui rồi.

Trần Lôi tự mình đưa Thạch Nham, Âu Dương Lạc Sương lên một chiếc chiến xa rồi đi vể hướng mỏ. Thạch Nham đứng ở trên chiến xa nhìn về phía vậy có bức tường âm thầm lưu lại một đạo thần hồn làm ký hiệu.

Khi hắn rời đi không bao lâu, Địch Tạp La từ trong bức tường bước ra, hắn vẻ mặt thương cảm nhìn Thái Cổ Lôi Long tàn hồn thở dài nói :" Lão bằng hữu, ủy khuất ngươi nhiều năm như vậy, thực không phải là ý của ta. Ngươi sống lại nhất định phải thông qua bổn nguyên dựng dục, lần nàynhư hết thảy thuận lợi thi ngươi chẳng những có thề sống lại mà còn có thể có được một tràng tạo hóa không nhò. Bời vì, người đạt được bồn nguyên tổ địa của ngươi cũng may mắn chiếm được Thủy Nguyên Quả, vậy cũng là tạo hóa của ngươi .

Địch Tạp La nhìn về phía mảnh Lôi Điện khẽ mỉm cười nói: "Chờ ngươi sống lại, ta và ngươi sẽ uống rượu, ta chờ ngươi".

Hắn liếc về hướng Thạch Nham biến mất lẩm bẩm nói thầm một câu sau đó co rút lại thành một điểm sáng và chợt biến mất.

Chiến xa tốc độ chợt chậm đần. Trần Lôi chỉ về phía trước ngưng trọngtói: "Phía trước chính là nơi Trần gia đóng, có mười mấy địa phương, ngươi nhìn kỹ đi, những mò kia như bị thứ gi đính với nhau, có phải rất kỳ lạ hay không? Trước kia cũng không phải như thế đâu, sau khi có biến hóa thì mói xuất hiện..

Thạch Nham thuận thế nhìn lại cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, Phía trước có một cái mỏ tinh, phía trên mỏ không có thực vật, chì có từng ngọn núi con sóng cao thấp chập trùng. Trân Lôi nói những mỏ tinh kia là do tử tinh chuyền hóa mà thành, hôm nay vừa nhìn chân tướng có lẽ đúng như vậy.

Mấy cái mò tinh này hỉnh thù kỳ quái, có cái hỉnh bầu dục, có cái đầy mũi nhọn giống nhu thiết cẩu, những cái mò tinh kia không tồn tại một mình mà như bị mạnh mẽ dính vào nhau thành một đoàn, lộ ra vẻ cục kỳ xấu xí. Nguồn truyện:

Chung quanh mò tinh vẫn có rất nhiều vẫn thạch, trên vẫn thạch có phòng ốc, có sinh linh ra vào hoạt động.

Hắn nhắm mắt lại đảo qua thì lập túc phát hiện ra ờ đây có rất nhiều Võ Giả cảnh giới thấp kém, hẳn chính là người Trần gia rồi. Lên mỏ tinh trên trời khai thác khoáng thạch chỉ có thể là Võ Giả, người phàm mà ngừng hô hấp thì không có đủ lục lượng khai thác.

Vì vậy. các Võ Giả Trần gia bị Thần Tộc hiếp bức đành thành mó nô. Trần gia tộc nhân cuộc sống quanh quần ở trong mỏ tinh, vì Thần Tộc mà khai thác khoáng thạch.

Bố Lạp Đức Lợi gia tộc là người Thần Tộc, võ giả của gia tộc này ở đây nhưng phân tán ở bên ngoài mỏ, những người ở trong phòng xá đơn sơ kia là bọn hắn, bọn họ không cần làm cu li. mỗi ngày chì cần tu luyện, uống rượu mua vui coi người Trần gia là được.

Trần Lôi nhìn về phía đám Thần Tộc tộc nhân rồi sờ vết thương trên khuôn mặt mà trong mắt lộ ra hận ỷ khắc cốt. hai tròng mắt đẩy lửa giận.

"Ngươi rất hận bọn hắn?" Âu Dương Lạc Sương thản nhiên nói.

Lời vừa nói, trên ba chiếc kim giáp chiến xa, người Trần gia tộc toàn bộ đểu nghiến răng nghiến

lợi.

"Trong bọn họ, người có cảnh giới cao nhất chì có Hư Thần nhị trọng thiên, giống ngươi, tại sao không đám động thủ?" Âu Dương Lạc Sương hỏi.

Trần Lôi trên mặt phát ra một tia thống khổ nói : "Thử qua rồi, thảm bại bị giam ba năm, nếu không phải bọn họ cần người khai thác khoáng thạch thì đã tiến hành đại thanh tẩy, đem Trần gia trực tiếp tiêu diệt hết rồi. chúng ta tồn tại chính là để khai thác mỏ cho bọn hắn, đem Phong Lôi Thạch móc ra cho bọn họ chuyển vận ra ngoài đổi lấy tài phú. So sánh với bọn họ, chúng ta chẳng qua là nô bộc hèn mọn..

Trần Lôi cắn răng, trong con ngươi tràn đầy vẻ bi thương bất đắc dĩ.

"Chúng ta có thể giết sạch bọn họ, thậm chí có thề giết chết hết người của bọn họ trên Thiên Tiêu Tinh, nhưng ngươi không sợ bọn họ sau này trả thù sao?" Âu Dương Lạc Sương hỏi.

"Nghe nói bọn họ hiện tại tự lo không xong, bởi vi đoạn thời gian trước có rất nhiểu chiến hạm của bọn họ từ Lôi Tiêu Tinh Vục rời đi, giống như bèn ngoài có chiến tranh vậy. chúng ta muốn thừa dịp thời cơ này thoát ly sự trói buộc, tìm cơ hội rời đi. noi này... thật sự không thể ở được nữa. Chúng ta hiện tại ngay cả tài liệu tu luyện cơ bản nhất cũng bị mất đi, cảnh giới bắt đầu thụt lùi rồi". Trần Lôi bộ mặt khổ sỡ nói.

"Ngươi nêu như có thê toàn tâm toàn ý giúp ta, ta đáp ứng ngươi, có thể cho Trân gia một con đường sống, đưa các ngươi đi tinh vực khác sổng". Thạch Nham đột nhiên nói.

LỜỊ vừa nói ra, Trần Lôi cùng những Trần gia tộc nhân đểu sáng mắt lên kích động nhìn hắn nói : "Lời ấy thật không?"

"Chuyện này đối với tạ rất dễ dàng". Thạch Nham cười nói.

Mọi ngựời Trần giá hưng phẩn không dứt, Trần Lôi lại càng tỏ thái độ nói: "Chúng ta nhất định toàn lục phối hợp với ngươi!"

Thạch Nham nhếch miệng cười một tiếng rồi gật đầu hóa thành một đạo tinh quang lao về phía

"Người nào?!"

"Lớn mật!"

"Di! Là người nọ! Là người Lai Đặc Tạp đại nhân tìm!"

Trên mỏ tinh, rất nhiều Thần Tộc tộc nhân chợt kinh động rối rít quát lên nhưng sau một khắc, một cuộc tinh phong huyết vũ đã bao phủ bọn hắn...

Thạch Nham như một thanh huyết nhận khồng lồ hung hăng đâm tới, chỉ thấy vô số Thần Tộc tộc nhân thân thể vỡ tung mà chết thảm.

Cho dù thần lực hao tồn rất nhiều nhưng đối với những Võ giả cảnh giới cao nhất chẳng qua là Hư Thần nhị trọng thiên thì đối với hắn mà nói vln vô cùng dễ dàng. Hắn âm thầm thi triền Thôn Phệ Áo Nghĩa, một khi đi qua một người nào, Huyệt Khiếu cả người bắt đầu khởi động lực lượng, chi thấy từng đoàn huyết nhục và tinh khí của Thần Tộc tộc nhân bị hút mất. trong thời gian ngắn bị biến thành thi thể khô quắt.

Tên Thần Tộc tộc nhân đạt tới Hư Thần nhị trọng thiên còn lại thi bị hắn kéo tới gần rồi đưa tay áp lên đình đầu.

Tên Thần Tộc tộc nhân kia cả người huyấ nhục tinh hoa bị hút ra, bên trong cơ thể sinh cơ nhanh chóngmất đi, qua mấy chục giây công phu, người nọ trở thành tro bụi bay đi.

Tại chân mày Thạch Nham, hắc động chợt hiện lên đem từng đoàn linh hồn tế đàn nuốt hết. Ngắn ngủn trong mấy phút đồng hồ, ba mươi lăm tên Thần Tộc tộc nhân toàn bộ bị đánh chết.

Người Trần gia kinh hãi mà ngay cả Âu Dương Lạc Sương cũng khẽ thay đổi sắc mặt, nàng bắt đầu hoài nghi việc đi cùng Thạch Nham rốt cuộc có sáng suốt hay không.

Hết thảy phát sinh thật sự quá nhanh, chờ khi đám người Trần gia cùng Âu Dương Lạc Sương kịp phản ứng thì toàn bộ Thần Tộc tộc nhân đã chết hết, hơn nữa đểu bị hút đi sinh mệnh khí tức, bộ đáng cực kỳ thê thảm.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi