Chỉ cần chủ thân của Hủy ở đây cũng đủ làm cho mọi người sứt đầu mẻ trán, làm cho vô số cường giả toát mồ hôi hột, đến cả Thần Chủ, Minh Hạo đều bị nó thổi bay.
Một khi mười một phân thân của nó cũng đến đây, ai có thể chống lại được?
Lúc này, đủ các loại năng lượng trong hư không loạn lưu bắt đầu cuồng bạo, từng cái tinh cầu nổ mạnh, hỏa cầu cực lớn nghiền áp khắp nơi, băng tuyết lạnh thấu xương, tất cả đều lặng lẽ lan tới, như muốn nghiền nát người ta thành bột phấn.
Sắc mặt Địch Tạp La vô cùng ngưng trọng. Hắn bỗng nhiên nhắm mắt lại, không gian ba động hiện ra trên người hắn.
Hắn dùng cách thức của riêng mình để tính thời gian mười một phân thân kia đến nơi, sau đó tính toán đối sách.
"Còn khoảng một khắc nữa." Hắn mở mắt ra, cả người lạnh toát, nói: "Một khắc sau phân thân của Hủy sẽ đến đây. Chúng ta chỉ có một khắc để chạy đi, hoặc chiến đấu, hoặc tìm kiếm cường viện."
"Cường viện?" Thanh Long cười khổ, thầm than trong lòng. Thần Chủ, Minh Hạo mạnh nhất đều đột nhiên biến mất, tìm cường viện ở đâu?"
"Vốn không phải đối thủ." Huyền Hà mở thần thức ra cảm giác, dùng sinh mệnh áo nghĩa tìm hiểu sinh mệnh từ trường của Hủy, sau đó linh hồn run rẩy, cực kỳ suy sụp.
Sinh mệnh từ trường của Hủy như hải dương vô biên vô hạn rộng lớn mênh mông, hắn tin Thần Chủ, Minh Hạo cộng lại cũng không bằng được sinh mệnh từ trường của Hủy. Sinh mệnh từ trường cường đại như vậy hắn chỉ cảm giác được trên người Thị Huyết, thế nhưng co dù là lúc đỉnh phong nhất của Thị Huyết thì sinh mệnh từ trường cũng không bằng được Hủy bây giờ.
Sinh mệnh từ trường của cường giả tuyệt đối mênh mông lớn hơn sinh mệnh từ trường của kẻ yếu rất nhiều. Sinh mệnh từ trường giống như thần lực cổ thụ, là dấu hiệu độc hữu của cường giả.
"Hả?" Khi Huyền Hà chuẩn bị thu hồi thần thức thì vẻ mặt khẽ động, trong mắt hiện ra một chút kinh ngạc. Hắn đột nhiên nhìn về phía Thạch Nham.
Bởi vì hắn phát hiện ở đây, ngoại trừ Hủy còn có một sinh mệnh từ trường rất lớn nữa, thậm chí còn vượt qua cả thánh thú thủy tổ Thanh Long của Thiên Yêu tộc, đạt tới một độ lớn không thể tin nổi.
Gần bằng với sinh mệnh từ trường của Thị Huyết năm xưa.
Quả là không thể tưởng tượng nổi!
Sinh mệnh từ trường đó không ngờ lại đến từ Thạch Nham, đến từ một người chỉ mới ở cảnh giới Thủy Thần. Điều này làm cho Huyền Hà kinh ngạc đén cực cùng.
"Ngươi... Sinh mệnh từ trường của ngươi tại sao lại lớn đến vậy?" Huyền Hà nhịn không được kêu lên.
Hắn vừa kêu như vậy, vô số cường giả đều đặt hết sức chú ý lên người Thạch Nham. Chỉ trong phút chốc, Thạch Nham đã trở thành tiêu điểm. Lập tức, Thanh Long, Lôi Địch, Phì Liệt Đặc, thậm chí cả tứ đại thiên vương của thần tộc cũng đều kinh sợ.
Bọn họ đều là cường giả cảnh giới Bất Hủ, lực cảm giác vô cùng kinh người, ngay cả loại năng lượng thần bí trên người Hủy bọn họ cũng có thể nhận ra thì đương nhiên cũng có thể nhận ra sự biến hóa thần diệu của Thạch Nham. Đợi đến lúc bọn họ phát hiện sinh mệnh từ trường của Thạch Nham lớn đến độ không thể tin nổi thì đều trợn tròn
mắt.
Không ai biết chuyện gì đã xảy ra.
Ngay sau đó, thân hình Huyền Hà chấn động, nhớ lại chuyện lúc nãy, quát: "Chúng ta còn không biết Thần Chủ, Minh Hạo biến mất, sao ngươi lại nhìn thấy được? Làm sao lại biết bọn họ bị Hủy đẩy đến hư vô vực hải? Làm sao ngươi biết tất cả việc này?" Bạn đang đọc truyện tại
TruyệnFULL.vn - http://truyenfull.vn
"Đúng vậy, chẳng lẽ tiểu tử ngươi lại là yêu quái, làm sao việc gì ngươi cũng biết?" Phì Liệt Đặc cũng kêu to.
Khi bọn họ nói chuyện thì vẫn phải phân tâm tránh né lực lượng hủy thiên diệt địa Hủy bộc phát ra. Lực bạo tạc mãnh liệt, năng lượng trùng kích khủng bố trực tiếp làm cho hư không loạn lưu như muốn sụp đổ, tan rã vào trong hư vô vực hải.
Tứ đại thiên vương cững quay đầu nhìn Thạch Nham, lộ vẻ tò mò .
Đúng lúc nàỹf một khe hở hư không hiện ra, lại một đoàn người đột nhiên tiến đến.
"A Đại Lạp!" Huyền Hà vừa thấy người đến, quên cả hỏi Thạch Nham, cả người run lên: "Sao ngươi lại đến đây? Ở đây bây giờ cực kỳ nguy hiểm, ngươi đến đây làm gỉ?"
Một nhóm năm người đều là người của Minh Hoàng tộc, dẫn đầu là tộc trưởng A Đại Lạp, mặc một bộ cung trang cao quý màu cam, đầu đội thủy tinh liên tọa phát quan, khuôn mặt yêu dạ lộ vẻ kinh hoàng. Nàng ta ở trong thánh địa của Minh Hoàng tộc, cảm giác được biến động trong vực không gian loạn lưu, cũng nghe được tin mười một tinh vực bị cự trùng xâm nhập, liền vội vàng dẫn cường giả trong tộc đến để điều tra.
Vừa tới đá phát hiện ra Huyền Hà, Phì Liệt Đặc, Thanh Long, Địch Tạp La, Lôi Địch, tứ đại thiên vương, trưởng lão, gia chủ của Thần tộc cũng ở đây rồi.
Dù A Đại Lạp có ngu dốt thế nào đi nữa thì cũng biết ở hư không loạn lưu này đã có đại sự kinh thiên động địa xảy ra.
Cùng đến với nàng đều là cao thủ của Minh Hoàng tộc, Cát Lạp Tháp ngụy Bất Hủ, hai võ giả Bất Hủ nhất trọng thiên Tắc Lạp và Phạm Áo, người cuối cùng là Áo Đại Lệ.
Áo Đại Lệ mặc một bộ liền y thanh thúy, trên váy có rất nhiều hoa văn u hồn kỳ quỷ. Bên dưới yáy dài lộ ra hai chân thẳng tắp tuyệt vời, tóc dài quấn lên cao, lộ ra vẻ đẹp quý giá kiêu ngạo như mẫu thân của nàng, lại có thêm vài phần lạnh lùng thanh lệ, giống như một đóa hoa tuyết, làm cho tim người ta đập thình thịch.
Nàng đứng bên cạnh A Đại Lạp, đôi mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng chuyển động, nhìn về phía Thạch Nham.
Thạch Nham cười tươi, hơi khom người nói: "Đã lâu không gặp."
Áo Đại Lệ do dự một chút, đáp lễ hơi mất tự nhiên, nói: "Đã lâu không gặp. Chúc mừng ngươi đã trở thành tôn chủ mới của Thị Huyết. Lúc trước ta đã nói với mẫu thân là ngươi nhất định có thể thành công."
Trong Minh Hoàng tộc, A Đại Lạp cực kỳ coi thường việc Thạch Nham đăng vị. Nàng ta nhận thức rất rõ Thị Huyết nhất mạch, biết ca ca Minh Hạo của nàng, còn biết cả tình nhân một thời Huyền Hà là người như thế nào. Nàng không tin Minh Hạo, Huyền Hà có thể dễ dàng để cho người khác ngồi trên đầu mình đưa ra mệnh lệnh.
A Đại Lạp lúc đó đã từng nói một cách khinh thường, nói Thạch Nham không thể đăng vị, bởi vì cảnh giới của hắn rất thấp, đến cả Bất Hủ còn chưa tới. Nếu dùng tu vi Thủy Thần đăng vị thì quả là một sự sỉ nhục.
Là sự sỉ nhục với Thị Huyết.
Thế nhưng Áo Đại Lệ lại kiên trì cho rằng Thạch Nham có thể thành công. Nàng đã từng kề vai chiến đấu với Thạch Nham ở hoang nội, có một sự tin tưởng lạ kỳ với năng lực và lực lượng của Thạch Nham.
Nàng ta quả nhiên đoán đúng. Đến khi A Đại Lạp biết tin Thạch Nham đăng vị, vẻ mặt cực kỳ cổ quái, như gặp ma giữa ban ngày vậy.
Hiện giờ A Đại Lạp đã dẫn người của Minh Hoàng Tộc đến đây. Nàng ta chỉ nhìn thoáng qua Thạch Nham, vẻ mặt như gặp ma, không nhịn được hét lên: "Ngươi, ngươi đã là Thủy Thần tam trọng thiên? Cái gì, đây là thế nào?"
Trước đây không lâu nàng ta được biết tin là Thạch Nham mới chỉ là Thủy Thần nhất trọng thiên.
Chỉ trong nháy mắt mà Thạch Nham đã tăng mạnh như vậy, thật sự kinh người.
Không chỉ có nàng ta mà rất nhiều người lúc trước còn chưa có cảm giác gì, giờ nghĩ lại tốc độ đột phá của Thạch Nham đều phải biến sắc.