SÁT THẦN

Long Tích, vợ chồng Đồ Thích Kì bị Tân Cách và nữ tử kia áp chế. Dựa vào thế cục bây giờ thì nếu Long Tích và Đồ Thích Kì không được ngoại lực trợ giúp thì chỉ sợ rất khó xoay chuyển được cục diện.

Thạch Nham vắt óc tìm cách giải quyết...

Trong chỗ tối, những cường giả của các tiểu tộc đang lặng lẽ tiến đến, ẩn nấp trái phải của nữ tử kia.

Bọn họ cảm thấy nàng là điểm đột phát, nhất là mục tiêu của bọn họ, Thạch Nham, lại đang ở trong tay nàng.

Vợ chồng Đồ Thích Kỉ ở trong đóa tuyết liên hoa kia vẫn đang cố hết sức thi triển lực lượng, muốn phá hoa thoát ra.

Nữ tử Mị Ảnh tộc này vừa phải phân tâm ứng phó điều đó, còn phải chú ý Thạch Nham, tình cảnh xem ra cũng không ổn.

Thế nên những người có lòng tin vào mình vẫn đặt sự chú ý lên người nàng, muốn một kích đắc thủ, lập tức cướp đi Thạch Nham.

Trong mắt bọn họ, Thạch Nham là một dược đỉnh màu mờ, có thể thông qua Thạch Nham để hiểu được chân lý năng lượng ám, tiến vào cảnh giới Vực Tổ.

Thạch Nham phong bể ngũ quan, dùng năng lượng ám tạo thành thần thức tìm hiểu xung quanh, phát hiện có bốn cường giả dị tộc đang tiếp cận như rắn độc!

Bốn người đó đều có cảnh giới Bất Hủ tam trọng thiên, cùng cảnh giới với vợ cồng Đồ Thích Kỉ!

Đây là những người cảnh giới cao nhất trong những người đứng xem, cũng là người kiên nhẫn nhất, ẩn nấp đến tận bây giờ mới động thủ.

"Hừ!"

Nữ tử Mị Ảnh tộc hừ lạnh, cũng nhận thấy mưu đồ gây rối của những người đó. Thân thể, quyển rũ của nàng ta vặn vẹo như thủy xà, cả người toát ra sức hấp dẫn kinh tâm động phách. Một ảo tượng vô cùng kiều diễm hiện ra bên cạnh nàng ta. Một thân thể làm cho người ta chảy máu mũi đang thở gấp, bay về phía bốn võ giả Bất Hủ tam trọng thiên.

Cũng đúng lúc đó!

Vợ chồng Đồ Thích Kì ở trong đóa tuyết liên sáng như ngọc đột nhiên phát động toàn lực, từng đạo thần lực tụ thành một chùm tia sáng, hoa quang vạn trượng, đánh về phía một cánh hoa sen!

Thân thể mềm mại của nữ tử Mị Ảnh tộc chấn động, hai mắt toát ra hàn ý.

Đúng lúc này!

"Oanh!"

Thạch Nham đang phong bể bản thân đột nhiên bộc phát lực hung thần, nháy mắt thoát khỏi sự kiềm chế của nàng ta.

Một huyễn giới thạch quay tròn bay ra, trong chớp mắt đã biến thành một thế giới mới. Thế giới đó như một bàn tay khổng lồ khép lại, bắt lấy nữ tử kia và bốn người bị mị ảnh thuật của nàng ta mê hoặc, kéo vào trong thế giới mà huyên giới thạch tạo ra.

Một đạo bạch quang xẹt qua.

Thạch Nham thoát vây bay ra, không hề do dự, lực lượng quanh người tuôn ra, lại một viên huyên giới thạch nữa được ném ra.

Huyễn giới thạch mới được thần lực của hắn quán chú, lại tạo ra một thế giới mới. Thế giới này vẫn là một mảnh thương mang, thế nhưng lớn hơn rất nhiều, chỉ trong giây lát đã bao phủ lên thế giới đang trói buộc mấy người kia!

Bên ngoài thế giới lại chụp thêm một thế giới!

Hai viên huyễn giới thạch, hình thành hai thế giới, lấy lớn bao trùm nhỏ, nhỏ trói buộc nữ tử kia và bốn người đánh lén, Thạch Nham thì ở bên ngoài.

Có hai huyễn giới cản trở làm cho liên hệ giữa nữ tử Mị Ảnh tộc và tuyết liên hoa bị suy giảm nghiêm trọng, làm cho tuyết liên hoa mất đi lực lượng liên tục tăng cường trói buộc.

Vợ chồng Đồ Thích Kì lập tức bay ra!

Bọn họ nhìn về phía Thạch Nham, lộ vẻ kinh dị, thầm vui sướng kích động.

Thạch Nham khẽ gật đầu, giơ tay chỉ về bản thể Tân Cách ở xa xa.

Hai vợ chồng Đồ Thích Kì ngầm hiểu, không nói gì, lập tức hóa thành hai đạo lưu quang, lao về phía bản thể của Tân Cách.

Trong hư vô, Thạch Nham bồng bềnh, sắc mặt vô cùng ngưng trọng, từng dòng thần thức thẩm thấu vào trong thế giới do huyễn giới thạch tạo ra, tìm kiếm những ba động nhỏ nhất.

Huyễn giới thạch có thể tạo ra một thế giới trong nháy mắt, thế nhưng thế giới này không phải chân thật, chỉ có thể tồn tại ngắn ngủi, không thể trói buộc một người quá lâu.

Thế giới đó có thể bị Thạch Nham ích nổ, tạo ra lực lượng không gian vỡ nát cực kỳ đáng sợ, có lẽ ngay cả cảnh giới Bất Hủ cũng không chịu nổi. Nguồn truyện:

Chẳng qua hắn dù sao cũng chỉ vừa mới bước vào cảnh giới Bất Hủ, không gian bích chướng trong thế giới mới kia cực kỳ bạc nhược, một khi làm cho không gian sụp đổ thì hắn chưa chắc đã có thể làm cho nữ tử Mị Ảnh tộc kia bị thương.

Nhưng hắn có tính toán khác...

Hắn đang đợi, chờ nữ tử kia và bốn gã cùng có ý định với hắn phá vỡ một thế giới ở bên trong.

Trong thế giới thương mang, nữ tư Mị Ảnh tộc và bốn gã cảnh giới Bất Hủ tam trọng thiên sắc mặt đều rất xấu, ánh mắt âm lãnh dò xét xung quanh.

Cảnh giới bọn họ cao thâm, lại bị Thạch Nham ám toán, lật thuyền trong mương, đồng loạt vây ở trong thế giới này.

Dùng lực lượng của bất kỳ ai trong bọn họ cũng đủ để phát nát bích chướng của thế giới này. Lý do bọn họ không động thủ là vì biết một khi thế giới sụp đổ thì trong nháy mắt sẽ hình thành không gian bạo tạc, lực lượng cực kỳ đáng sợ, cho dù là bọn họ cũng rất khó có thể toàn thân trở ra.

"Chỉ bằng các ngươi mà cũng dám tranh đoạt với Mị Ảnh tộc ta!"

Giọng nói của nữ tử Mị Ảnh tộc âm hàn, ánh mắt lành liệt, từng dòng thần thức như xúc tu, cảm nhận độ dầy của không gian bích chướng.

Thế giới mới này như một quả cầu thủy tinh, mặt cầu chính là không gian bích chướng. Bích chướng càng dày, đánh nát càng khó, một khi nổ thì sóng không gian cũng sẽ càng mạnh mẽ hơn.

Nàng ta vừa cảm ứng vừa lạnh giọng mắng, châm chọc bốn gã âm mưu gây rối.

Bốn người đó đều trầm mặc, như bốn người câm điếc, không một ai trả lời. Cảnh giới cả bốn bọn họ đều không bằng nàng, không thể vừa nói chuyện vừa chuyên tâm dò xét không gian bích chướng.

"Tiểu tử đó cũng gian trá, có điều thực lực còn kém một chút. Không gian bích chướng này... quá mỏng!"

Sau mấy chục giây, nữ tử kia lộ ra kinh hỉ, không nhịn được lại cười duyên dáng. Vừa cười, ngọc thủ của nàng vừa chỉ vào hư vô, lực âm hàn như vô số băng nhận nổ mạnh xé rách.

Đồng thời!

Ở bên ngoài, thân hỉnh Thạch Nham ầm ầm chấn động, tập trung toàn bộ chú ý, đem ý niệm thẩm thấu vào giới trong giới.

Tiểu giới ở bên trong bị băng nhận trùng kích, khi xuất hiện vết rạn dần dần bạo liệt thì hắn cũng đồng thời dân động đại giới bên ngoài. Nếu có cường giả tu luyện không gian áo nghĩa ở đây thì sẽ phát hiện đại giới bên ngoài như thủy^tịnh từ từ vỡ nát, đã có những vết rạn rất nhỏ.

"Oanh!"

Hai tiếng nổ như vang lên cùng một lúc. Tiểu giới bên trong bị nữ tử kia phá nát, toái phiến không gian bị bắn ra ngoài, mà Thạch Nham lại chủ động bạo phá đại giới, đột nhiên tạc liệt, vô số không gian phong duệ nổ tung vào bên trong.

Không gian trong ngoài cùng nô mạnh, trùng kích đè ép lân nhau, làm cho uy lực bạo liệt tăng lên gấp mấy lần!

"Ba ba ba!"

Tiếng nổ liên miên không dứt, như hư không sụp đổ, như thiên băng địa liệt, nháy mắt tạo ra không gian ba động hủy thiên diệt địa!

Thạch Nham lùi về sau, vẻ mặt kinh hãi. Hắn cũng bị sóng xung kích của hai thế giới cùng nổ mạnh làm cho hoảng sợ.

Lực lượng đó cho dù là người tu luyện không gian áo nghĩa như hắn thì e là cũng không chịu nổi, một khi bị quét qua thì chắc chắn không còn cơ hội sống.

"Oành oành oành oành!"

Bốn huyết nhục như thịt cầu nổ tung, bị vô số không gian lợi nhận lăng trì, hóa thành vô số thịt nát, ngay cả linh hồn tế đài cũng bị hủy diệt.

Bốn người cảnh giới Bất Hủ tam trọng thiên vốn muốn dùng hắn để đột phá Vực Tổ đều bao tử, ngay cả chủ hồn cũng triệt để tịch diệt.

Thạch Nham đột nhiên trợn mắt, miệng há hốc, vẻ mặt không thể tin nổi.

Trong sóng không gian diệt thể đó, một đóa tuyết liên hoa cực lớn như bị vô số lợi nhận cắt nát. Bên trong tuyết liên hoa kia có một thân thể có thể nói là gợi cảm đến hoàn mỹ, đang lộ ra trần trụi. Dáng người trắng ngần, bộ ngực no đủ cực đại, vòng eo thon gọn tinh tế, tuyết đồn đùi đẹp, dung nhan tinh mỹ như một tác phẩm nghệ thuật...

Hắn nhìn xuống dưới theo bản năng, quả nhiên phát hiên ra đóa tuyết liên hoa vốn trói buộc vợ chồng Đồ Thích Kì đậ biến mất.

Hắn không biết đóa tuyết liên hoa đó biến mất lúc nào, làm sao nữ tử kia có thể thu lại. Chỉ trong khoảnh khắc hai thế giới bùng nổ, nàng ta lại có thể tụ lại tuyết liên hoa bao phủ quanh người, ngăn cản một kích tất sát của hắn, cho dù quần áó^mặt nạ vỡ nát, thê nhưng tính mạng nàng ta lại không sao cả.

Đóa tuyết liên hoa cực lớn héo tàn, nữ tử bên trong băng cốt tuyết cơ, hoàn mỹ không tỳ vết, dáng người lân dung nhan đều là cực hạn của thế gian.

Chẳng qua ánh mắt của nàng lại lãnh liệt như hàn đao, lúc này đang nhìn thẳng về phía này!

Thạch Nham cả người cảm thấy hàn ý, dưới ánh mắt của nàng ta, hắn cảm thấy cảm giác bất an, như đang cực kỳ rét lạnh.

Một tiếng bạo vang phát ra ở bên cạnh hắn. Tâm thần hắn chấn động, vội vàng quay lại nhìn.

Hắn nhìn thấy vô số tượng băng đang bạo liệt. Những tượng băng này đều là những dị tộc cảnh giới không phải cao thâm, dưới sự thịnh nộ của nữ tử Mị Ảnh tộc kia thì đều bị đóng băng mà chết.

Có lẽ, chỉ vì bọn họ vô tình nhìn thấy thứ không nên nhìn thấy, thế nên bọn họ mới phải chết.

Đợi đến khi Thạch Nham phát hiện ra không ổn thì ngoại trừ Long Tích, Tân Cách, vợ chồng Đồ Thích Ịâ đang kịch liệt giao chiến, không rảnh lưu tâm chuyện bên ngoài ra thì toàn bộ người ở Long Tích đại lục đều chết hết!

Nữ nhân ngoan độc của Mị Ảnh tộc này giết chết toàn bộ những người ở lại không đi, thậm chí ngay cả một người Thủy tộc ở lại để tìm hiểu tin tức cũng bị nàng giết chết.

Một trường bào trắng muốt phủ lên người nàng ta, từ từ che lại dáng người hoàn mỹ kia.

Con mắt ẩn chứa Vô số băng sơn hàn ý tập trung vào trên người Thạch Nham, trong con ngươi lộ ra dị lực linh hồn. Linh hồn tế đài của Thạch Nham phát ra tiếng "ca ca", không ngờ đang từ từ bị đóng băng!

Ánh mắt đó có thể làm cho linh hồn tế đài đóng băng. Áo nghĩa này quả thực khủng bố đến không thể tưởng tượng nổi!

"Dáng người, dung mạo đều có thể nói là hoàn mỹ. Có thể nhìn thấy thân thể của ngươi mà không chết, ta đúng là tam sinh hữu hạnh."

Rùng mình, Thạch Nham nhìn chàm chàm nữ tử đó, nói ra như vậy, đột nhiên thúc dục lực thiên hỏa, từng đám hỏa diễm lan ra, bao phủ xung quanh linh hồn tế đài.

Hàn ý bị khu trừ, thiên hỏa ddó tiếp tục thẩm thấu thần thể. Hắn dần dần khôi phục thái độ bỉnh thường, nhìn nữ tử đó một cái rồi thần thể dần trở nên mơ hồ, đột nhiên ẩn hình biến mất.

Hai mắt của nữ tử Mị Ảnh tộc âm hàn, đóa tuyết liên hoa cực lớn quanh người nàng phân giải, biến thành từng đóa từng đóa tuyết liên nhỏ, như quả cầu tuyết bay lượn khắp xung quanh.

Mặt nàng tái nhợt, lại một lần nữa đeo một mặt nạ dữ tợn, che đi dung nhan tuyệt thể của mình.

"Ngươi không trốn thoát được đâu." Nàng ta lạnh lùng nói.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi