Âm thú sơn.
Từng nhóm Thiên hỏa nhỏ tụ tập thành đoàn tạo thành những hỏa cầu cực nóng, ào ạt tuôn vào trong một sơn động thật lớn trên Âm thú sơn.
Ở cửa động tràn đầy lực lượng âm hàn kỳ dị liên tục ngưng luyện tụ tập lại, một khi Thiên hỏa tuôn vào thì lực lượng kỳ dị này sẽ bị đốt cháy vang lên tiếng
"Ba ba", bốc lên âm khí mờ.
Gần Âm thú sơn, chớp giật sét đánh mãnh liệt, tia sét giống như linh xà từ trên trời nhào bổ xuống dưới, đánh lên mặt núi.
Thạch Nham đứng cách cửa động không xa, đang ngưng tụ lực lượng Thiên hỏa muốn loại bỏ kết giới trong thạch động.
Âm thú bay thoát đi nhìn thấy Thạch Nham đến đây thì giống như chim sợ cành cong, tất cả chui vào bên trong Âm thú sơn, không có con nào dám đi ra.
Thạch Nham có năng lực hấp thu âm khí trên người chúng nó, còn có năng lực dùng Thiên hỏa đốt cháy chúng nó, khiến cho đám Âm thú này cực kỳ kinh hãi đều không thể làm gì.
Ngay cả những Âm thú cấp cao cũng đã nhận ra khí tức của thiên địch trên người Thạch Nham, không dám mạo muội tới gần hắn, sợ sẽ bị Thiên hỏa đốt cháy còn sợ bị lực hút đặc biệt trong cơ thể Thạch Nham tiêu hóa hết âm khí toàn thân đã ngưng tụ được.
Sự tồn tại của Thạch Nham, chẳng những là thiên địch của Âm Mị tộc mà cũng là thiên địch của Âm thú.
Nhiều đoàn Thiên hỏa tuôn trào vào trong sơn động, Thạch Nham có thể nhận thấy kết giới ở cửa động như hàng tỉ sợi tơ bền bỉ xoắn chặt lại bị Thiên hỏa hắn phóng ra có thể trong thời gian ngắn hủy diệt một phần của kết giới kia.
Nhưng mà, trước khi kết giới chưa vỡ tan hoàn toàn thì bên trong sơn động gần đó sẽ rót nhanh vào rất nhiều năng lượng để chữa trị kết giới này, không chờ kết giới bị thiêu hủy hết thì những năng lượng đó đã chữa trị lại những chỗ tổn hại.
Hắn cũng thử sơn động khác những kết quả vẫn như vậy.
Giữa những sơn động trên Âm thú sơn giống như tổ ong vậy, dường như chúng có mối liên kết rất kỳ lạ, một khi kết giới của một trong sơn động đó bị xâm nhập, năng lượng ở những chỗ khác sẽ tu tập lại rất nhanh, hợp lực để chống đỡ lại sự tấn công.
Thiên hỏa có thể đốt cháy vạn vật, bao gồm các loại kết giới và cấm chế, theo lý là Thiên hỏa lực có thể tạc nổ kết giới mở ra sơn động.
Nhưng đã thử mọi cách rồi thì Thạch Nham lại phát hiện mức độ vững chắc của những kết giới đó vượt xa tưởng tượng của hắn.
Một khi hắn toàn lực vận dụng Thiên hỏa lực, chớp giật sét đánh trên trời sẽ bổ xuống dưới, bức bách hắn phải bỏ ra chút tinh thần ứng phó, không thể tập trung toàn bộ lực lượng.
"Hô"Hít thở nhẹ nhành, từ từ thu hồi lại hỏa viêm đã phóng ra, vuốt ve Huyết Văn giới, Thạch Nham truyền ý niệm cho Địa tâm hỏa vạn năm:
lực - Không thể phóng ra hỏa viêm lực nhiều hơn sao?
- Có thể, nhưng mà có thể ngươi sẽ... sẽ không chịu đựng nổi, còn nữa, ta, ta đang trong thời điểm tiến hóa mấu chốt, trong khoảng thời gian này không thích hợp để liên tục phóng ra lực lượng. Có lẽ qua một thời gian nữa là có thể, đợi ta thật sự ngưng luyện ra lực lượng tinh túy xong, chắc là, chắc là có thể trợ giúp ngươi nhiều hơn nữa ...
Tin tức của Địa tâm hỏa vạn năm hơi hỗn loạn, còn có chút đứt quãng, nó nói tình trạng hiện nay của nó cho Thạch Nham.
"Ba"Một tia chớp bổ xuống, Thạch Nham nháy mắt di động đi, lập tức ngừng liên hệ với Địa tâm hỏa, chần chờ một lát rồi hắn thử vận chuyển Huyền Âm Quyết lại.
Âm tuyền ở ba huyệt đạo chỗ ngực được Âm châu ảnh hưởng đã bắt đầu chậm rãi xoay chuyển.
Bên trong vô số sơn động gần đây đều tràn ra từng đợt âm khí, nhanh chóng tụ tập vào lốc xoáy trên đỉnh đầu Thạch Nham, hóa thành âm lực trong cơ thể hắn, được ba âm tuyền kia tinh lọc hết.
Đồng thời, lực lượng của kết giới bên trong sơn động này vào lúc hắn thi triển Huyền Âm Quyết, hình như cũng đã lặng lẽ yếu đi một chút.
Âm tuyền xoay chuyển, trong thức hải của Thạch Nham cũng dấy lên cuộn sóng, ngũ ma ở trong thức hải đã hơi rục rịch, năm luồng cảm xúc tiêu cực dần dần thay đổi cảm xúc, kéo theo lực lượng tiêu cực bên trong huyệt đạo toàn thân hắn.
Thạch Nham nháy mắt đã tiến vào trạng thái Bạo Tẩu nhất trùng thiên.
Lực lượng tiêu cực toàn thân lượn lờ không tản, lốc xoáy trên đỉnh đầu do Huyền Âm Quyết thi triển ra tạo thành vào lúc Thạch Nham tiến vào trạng thái Bạo Tẩu thì lực hút bỗng bạo tăng.
Trong vô số sơn động của Âm thú sơn đều truyền ra tiếng kêu hoảng sợ của Âm thú, đám Âm thú dường như cảm nhận được chuyện không ổn, sau khi kết giới bắt đầu bất ổn đều hoảng loạn rít gào lên, tiếng gào cấp bách chói tai.
"Oa oa",
"Rít rít",
"Ngao ngao ô."Làn sóng âm như thủy triều đột ngột từ bên trong một đám sơn động phát ra, những làn sóng âm đó biến thành tiếng vang hỗn loạn, dường như đã dẫn tới dị biến của Âm thú sơn.
Đột nhiên, tia chớp sét đánh quanh quẩn trên Âm thú sơn đã biến thành giống như cự long, bỗng từ trên trời phóng xuống.
Đồng thời, vài tiếng tru lên đặc biệt của Âm thú lại tạo thành lực công kích đáng sợ đến linh hồn, tạo thành mắt xung lực của linh hồn xung lượng không thể nhìn thấy, nháy mắt chui vào thức hải Thạch Nham.
Ngũ ma trong thức hải, đột nhiên trở nên nóng nảy khác thường, bị những Âm thú kia tập kích linh hồn, ngũ ma đã điều động toàn bộ cảm xúc tiêu cực của Thạch Nham, muốn tạo thành lực lượng phản kích.
"Ba"Một tia chớp không to dài, đột nhiên đánh lên phía sau lưng Thạch Nham, lực lượng tia chớp như sợi tơ thẩm thấu vào, một ít xâm nhập vào trong thức hải hắn.
Đau nhức nháy mắt lan khắp toàn thân.
Trong chốc lát khi đau nhức tới thì âm tuyền cũng ngừng vận chuyển, lốc xoáy trên đỉnh đầu nháy mắt đã biến mất không thấy.
Thức hải vô cùng đau đớn, ngũ ma bay xung quanh trong thức hải, giương nanh múa vuốt, tản ra đủ loại cảm xúc tiêu cực, giống như muốn phá hủy thần chí của Thạch Nham, khiến hắn rơi vào trạng thái điên cuồng.
Thạch Nham cắn răng, vội vàng ngừng vận chuyển Bạo Tẩu, nhìn thấy tia chớp trên trời lần lượt đánh xuống, không thể không vội vàng rút lui, từ trên Âm thú sơn một mạch chạy băng băng xuống dưới.
Thức hải dấy lên sóng to, ngũ ma trong thức hải chính là đầu sỏ, bị tia chớp xâm nhập và linh hồn công kích của Âm thú tập kích, ngũ ma biến thành khó có thể khống chế, Thạch Nham khắc vào tinh thần ý thức, biến thành dần dần khó có thể khống chế ngũ ma, sắp rơi vào trạng thái điên cuồng.
Lúc tu luyện ma quyết này, Thạch Nham đã biết phải luôn luôn giữ vững khống chế với ngũ ma, một khi ngũ ma này thoát khỏi sự khống chế của tinh thần hắn, thì hắn sẽ biến thành cuồng ma giết chóc, có thể vĩnh viễn khó mà thức tỉnh lại.
Thật sự là như vậy, thì ngũ ma trong thức hải sẽ chủ đạo thay thế linh hồn hắn, ý thức của bản thân hắn sẽ dần dần mất đi.
Chúng và Võ Hồn thần bí hấp thu rất nhiều lực lượng tiêu cực, phóng ra rất nhiều cảm xúc tiêu cực khiến hắn rơi vào trạng thái điên cuồng. Chẳng qua thần chí bị cảm xúc tiêu cực tấn công thì một khi chờ huyệt đạo tinh lọc những tinh khí này sẽ khôi phục lại dần.
Mà một khi từ ngũ ma đã khống chế tinh thần hắn, thay thế được linh hồn của hắn thì hắn sẽ có khả năng lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục, vĩnh viễn sẽ không tỉnh lại.
Áp chế dị trạng của thức hải, Thạch Nham một mạch chạy xuống Âm thú sơn, đi đến chân núi Âm thú sơn, hắn lập tức nhìn thấy đám người Tạp Ba, Đế Sơn, Vũ Nhu đã sớm ngay tại đó.
- Còn thiếu một chút, ta cảm nhận được chỉ cần ngươi lực lượng mạnh hơn một tý, Thiên hỏa lực càng ngưng luyện hơn một chút, là ngươi có thể phá vỡ kết giới kia.
Đế Sơn nhắm chặt hai mắt, đột nhiên mở ra
- Chỉ thiếu chút nữa, vì sao đột nhiên đã lui lại?
- Ta bị lực lượng phản phệ, hiện tại không lùi về, sẽ không còn có cơ hội trùng kích kết giới nữa.
Thạch Nham khẽ cắn răng, hô hấp nặng nề, hai mắt bắn ra hung quang, hình như đã không sợ áp lực trên người năm siêu cấp cường giả, trầm nặng:
- Các ngươi cần nghĩ biện pháp, bằng không, một khi ta bị lực lượng phản phệ sẽ chết thảm, rốt cuộc không còn giúp được các ngươi, ta có thể khẳng định, chỉ cần cho ta thêm chút thời gian, ta tuyệt đối có thể phá vỡ kết giới kia.
Sắc mặt Dịch Thiên Mạc khẽ biến, đột nhiên nói:
- Linh hồn hắn rất khác thường, tần suất rung động cực kỳ mãnh liệt, bên trong thức hải, hình như, hình như sắp nổ tung...
- Thức, thức hải"
Hai người Đế Sơn và Vũ Nhu, không kềm được kinh hãi la lên, nhìn Dịch Thiên Mạc với vẻ mặt kinh ngạc.
Hiểu biết và cảm ứng của Dực tộc với linh hồn kém xa Âm Mị tộc, mặc dù là hai người Đế Sơn và Vũ Nhu cũng không biết Thạch Nham hình thành thức hải, vừa nghe Dịch Thiên Mạc nói như vậy, hai người lập tức bị làm cho khiếp sợ.
- A tiểu tử này, tiểu tử này không ngờ lại có thức hải.
Tạp Ba và Yết Mãnh, thực ra vẫn chưa cẩn thận chú ý biến hóa của não vực Thạch Nham, bây giờ có lời nhắc của Dịch Thiên Mạc, hai người đều thả ra lực lượng linh hồn mạnh mẽ thăm dò, lập tức nhận ra trong đầu Thạch Nham tồn tại thức hải chỉ thuộc về cường giả Niết Bàn.
- Tiểu tử này, hẳn là chỉ có cảnh giới Địa Vị mà?
Vũ Nhu xoa trán, thất thần nói.
- Không sai, ta cũng không biết làm sao hắn hình thành thức hải, nhưng quả thật là thức hải. Bây giờ trong thức hải hắn có năm loại linh hồn lực kỳ lạ, thuộc tính đều không giống nhau, hơn nữa đang bài xích lẫn nhau, bắt đầu ảnh hưởng thức hải của hắn, thậm chí có thể khiến thức hải hắn nổ tung.
Dịch Thiên Mạc trầm giọng nói.
- Hắn không thể chết được.
Đế Sơn biến sắc, lạnh lùng nói:
- Tiểu tử, chúng ta phải làm gì giúp ngươi, mới có thể khiến ngươi không bị phản phệ?
- Nữ nhân.
Hai mắt Thạch Nham dần dần đỏ bừng, thở gấp nói:
- Ta cần nữ nhân để phát tiết, ba nữ nhân nhân loại bị Yết Cát nhốt trong lòng hãy sớm giao cho ta, ta có thể thông qua ba nàng ta để tránh bị lực lượng phản phệ, một khi ta khôi phục lại, qua mấy ngày nữa nhất định ta có thể phá vỡ những kết giới này.
- Chỉ cần nữ nhân?
Đế Sơn ngẩn ngơ
- Đơn giản như vậy?
- Ừm.
Thạch Nham gật đầu.
Khuôn mặt Vũ Nhu ửng đỏ, đôi mắt đẹp mọng nước, nhẹ nhàng cười, nói:
- Không biết tiểu tử này tu luyện công pháp tà ác gì, hì hì, xem ra chắc cũng là tiểu sắc lang, ừm, nhưng mà chỉ là nữ nhân thì giải quyết rất dễ. Yết Mãnh, chúng ta cùng đi đến chỗ các ngươi, bảo Yết Cát con ngươi đưa ba cô gái nhân loại cho hắn, ngươi không có vấn đề gì chứ?
- Không, không thành vấn đề.
Yết Mãnh ngẩn người, liếc mắt nhìn Thạch Nham rất quái dị, miễn cưỡng đáp ứng.
- Dẫn hắn đi.
Đế Sơn gật đầu với Vũ Nhu, cánh chim màu đen vỗ lên, thân ảnh dần mơ hồ.
- Tiểu tử, chỉ cần ngươi có thể phá vỡ kết giới kia cho ta, đừng nói ba nữ nhân nhân loại kia, cho dù là nữ nhân của Âm Mị tộc, Dực tộc thì chỉ cần ngươi nhìn trúng, chúng ta đều có thể tìm cho ngươi.
Vũ Nhu khẽ cười hi hi
- Ở chỗ chúng ta, không thiếu nhất là nữ nhân sắc đẹp phi phàm, vẻ phong tình của nữ nhân dị tộc, ta có thể cho ngươi hưởng thụ... Bạn đang đọc truyện tại
TruyệnFULL.vn - http://truyenfull.vn
Mang theo Thạch Nham, Vũ Nhu như thuấn di, ở trên không trung vụt hiện vụt biến, dần dần đã tới gần cổ thành cự thạch kia.
Hai mắt Thạch Nham đã đỏ ngầu hết, hô hấp càng lúc càng nặng nhọc, bàn tay nhỏ bé của Vũ Nhu mang theo hắn, ngửi được mùi thơm ngát nhạt như hoa lan, hắn đã không nhịn được mà suy nghĩ lung tung.
Trong hư không, Thạch Nham ngẩng đầu, nhìn nữ nhân xinh đẹp da thịt tuyết trắng như ngọc sứ, duyên dáng cao quý, ánh mắt đã dần mê loạn.