SÁT THẦN

Thạch Nham không dám có chút phân thần, hết sức chăm chú phòng bị bốn phía, sợ Tào Thu Đạo đột nhiên xuất thủ.

Vô Ảnh chi đạo khó lòng phòng bị, nếu không thể trong nháy mắt Tào Thu Đạo xuất thủ có cảm ứng, người bị hắn đánh lén sẽ thành người chết.

Tào Thu Đạo tuy rằng nhìn như nhắm vào Ba Tuần, nhưng tất cả mọi người không đoán được tính cách của hắn. Không biết hắn có làm hư chiêu rồi thừa cơ một kích sát Thạch Nham hay không.

Hai người Nguyệt Thần và Đường Uyên Nam một tả một hữu phân biệt đứng bên cạnh Thạch Nham, trầm mặc chờ.

Ba Tuần cũng có chút khẩn trương, dưới sự giáp công của Nộ Lãng và hai Thi Vương, hắn vốn đã ở thế yếu, nếu Tào Thu Đạo đột nhiên xuất thủ thì hắn e là sẽ trong khoảnh khắc bị thương.

Xích Diêm bị Chiến Ma cuốn lấy, lúc này không rảnh nhìn chung quanh, khó có thể viện thủ cho Ba Tuần.

Đột nhiên.

Từ phía đông bắn ra một đạo ánh sáng, một khối bạch cốt bay tới cực nhanh.

Bạch cốt pháp thân của Ba Tuần.

Nhận được sự triệu hồi của Ba Tuần, bạch cốt pháp thân này cuối cùng cũng đúng lúc từ Tuyết Long đảo bay tới, giúp hắn ứng phó với tình trạng gian nan này.

Ba Tuần tổng cộng có ba cỗ bạch cốt pháp thân, mỗi một cỗ pháp thân bạch cốt đều dùng phương pháp cực kỳ huyền ảo luyện chế thành. Có bộ phận thần thông của Ba Tuần, còn có một số thủ đoạn kỳ lạ.

Năm đó Tiêu Hàn Y vừa vào Vô Tẫn hải chính là bị một khối bạch cốt pháp thân của Ba Tuần tóm lấy, kéo vào Ma Vực.

Cảnh tượng khủng bố Năm đó đến nay Thạch Nham vẫn còn nhớ như in.

Khi đó, trong mắt hắn, bạch cốt pháp thân chính là tồn tại đáng sợ nhất thế gian, có kinh thiên chi lực khó có thể tưởng tượng được. Ngay cả tấm chắn của Ma Vực cũng có thể trực tiếp xé rách, khủng bố như thần. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Lúc ấy hắn cũng không dám tưởng tượng về lực lượng của Ba Tuần, Hạ Tâm Nghiên từng nói qua Ba Tuần chính là Ma nhân cường đại nhất, pháp lực thông huyền.

Vào thời khắc đó, hắn từng bốc ra chiến ý rất mạnh, vẫn mơ một ngày kia có thể giao chiến với Ba Tuần, có thể chân chính đứng thẳng trước mặt Ba Tuần.

Hôm nay hắn đã làm được.

"Vù!"

Tử Tinh kiếm ẩn nấp trong sương khói màu tím vào một khắc này cũng rời tay bắn ra.

Cùng thời gian, một đạo quang mang sáng quắc phút chốc hiện hình bên cạnh bạch cốt pháp thân.

Vào một khắc hắn hiện hình, bạch cốt pháp thân đó của Ba Tuần như bị vũ khí sắc bén nhất hung hăng đâm một cái, khung xương của bạch cốt pháp thân loạn chiến. Phảng phất như sắp rụng ra.

Tào Thu Đạo hiện hình.

Tử Tinh kiếm trở về lòng bàn tay hắn, vô số kiếm quang trong suốt lượn vòng, như là ngàn vạn xung điện màu tím, dày đặc như hạt mưa bao phủ bạch cốt pháp thân.

trên người Bạch cốt pháp thân tuôn ra ánh sáng đẹp mắt, những tiếng vang từ trong chấn động ra, khiến nước biển chung quanh Nhật đảo sôi trào.

Đợi cho vô số quang hoa biến mất rồi, mọi người ngưng thần nhìn, phát hiện Tào Thu Đạo lại một lần nữa ẩn nấp, bạch cốt pháp thân được Ba Tuần triệu hồi tới thì sắc thái sặc sỡ, như bị mực nước vẽ loạn, cực kỳ quỷ dị.

"Ầm!"

Nhục thân của Ba Tuần run lên, phía sau lưng như bị trọng kích, ma khi liên tục trong hư không tuôn ra.

Tào Thu Đạo lại hiện thân, ở ngay phía Ba Tuần bị trọng kích, hắn lại một lần nữa xuất thủ một kích vào chính giữa hậu tâm của Ba Tuần.

Nộ Lãng nhắm chuẩn đúng thời cơ, hắc hắc cười gằn, tam xoa kích rời tay, hung hăng đánh lên ma chung, đánh cho ma chung hóa thành một đạo hắc quang, không biết rơi đi đâu.

Tào Thu Đạo lại biến mất.

Ba Tuần sắc mặt âm trầm, trong hai mắt ánh sáng ác càng lúc càng rõ ràng, tựa hồ đã giận thật rồi.

Nhưng mà không đợi hắn xuất thủ thì hắn đột nhiên phun ra một ngụm tiên huyết, vẻ mặt lần đầu tiên hiện ra vẻ thấp thỏm lo âu.

Hắn không nhìn về phía Nộ Lãng, không nhìn Thi Vương, mà là vẻ mặt phức tạp nhìn về phía hư không vô tận, nhìn về phía ma khí đang dũng động cuồn cuộn trên trời, trong ma khí, một cỗ lực lượng cực kỳ mạnh mẽ nổ mạnh, chỉ thấy xương cốt trong suốt từ bên trong ma khí bắn ra.

"Dương Thanh đế."

Ba Tuần kêu to, vẻ mặt điên cuồng.

Đám người Thạch Nham, Đường Uyên Nam, Âu Dương Lạc Sương bỗng nhiên ngây ngốc, ai nấy nghi hoặc nhìn lên trời.

Ở giữa Ma khí, hư không đột nhiên mở ra, trong không gian điện lưu một đạo thân ảnh hùng vĩ mơ hồ, tay không, đánh vỡ nát một khối bạch cốt pháp thân vừa lờ mờ hiển lộ ra.

Đây là một khối bạch cốt pháp thân Ba Tuần từ Ma Vực thứ tư triệu hồi tới.

Đáng tiếc, chưa từ Ma Vực tiến vào Vô Tẫn hải, đã ở trong khe hở không gian bị người ta đột nhiên xuất thủ. Mượn dùng lực lượng hỗn loạn trong hư không loạn lưu đanhs vỡ nát bạch cốt phápddasnhs đó.

Phía trước bắn ra xương cốt như tuyết tắng, chính là hài cốt của bạch cốt pháp thân đó.

Trong Không gian điện lưu, thân ảnh hùng vĩ mơ hồ cuồng tiếu: "Ba Tuần, một khối bạch cốt pháp thân khác của ngươi đã bị ta giam cầm vực không gian ngoại vực, không bao giờ được ngươi triệu hồi nữa." Nói xong, hai tay người đó kéo một cái, mở toang khe hở hư không rồi chui ra.

người đứng đầu Dương gia, Dương Thanh đế!

Cường giả đỉnh phong nổi tiếng nhiều năm ở Vô Tẫn hải, sau khi trải qua đau khổ trong Ma Vực hiện giờ lại đột nhiên hiện ra. Chế phục hai khối bạch cốt pháp thân của Ba Tuần.

Như có ăn ý, vào một khắc Dương Thanh đế từ trong khe hở hư không chui ra, Tào Thu Đạo lại xuất thủ.

"Vù vù vù."

Tử Tinh kiếm hiện hình, bắn ra vô số hào quang màu tím, bao phủ toàn thân Ba Tuần.

Nộ Lãng, Thi Vương nhìn nhau một cái rồi đều xuất thủ, toàn lực công kích Ba Tuần.

Dương Thanh đế từ trong khe hở không gian hiện ra không chút do dự trực tiếp gia nhập chiến cuộc.

Dương Thanh đế thế như chẻ tre, không để ý tới tầng tầng ma tường phòng ngự do Ba Tuần ngưng luyện ra, như bẻ gãy nghiền nát đánh thẳng về phía trước, một đường phá vỡ vô số ma tường phòng ngự, tới thẳng trước người bản thể của Ba Tuần, đánh ra một quyền.

Một cỗ quyền kình trầm trọng bá đạo, phong tỏa khe hở không gian, lập tức đánh xuống đầu Ba Tuần.

Ba Tuần hai mặt thụ địch, vừa muốn xuất thủ thì thấy tử quang phía sau như mũi nhọn đã nhập thể trước.

Dưới cơn đau, nội lực trong cơ thể Ba Tuần khó có thể toàn bộ ngưng luyện ra được, chỉ có thể nỗ lực xuất thủ, long giác trên đầu sáng lên, tuôn ra một đợt lãng cương liệt, đón nhận trọng quyền của Dương Thanh đế.

"Ầm."

Như núi lở đất nứt, tiếng chấn động vang khắp toàn bộ Viên La hải vực, màng tai của mọi người lờ mờ đau nhức.

Nhục thân cứng rắc của Ba Tuần dưới một quyền này nứt ra từng đạo khe hở huyết nhục, thân thể như thủy tinh vở. Trở nên cực kỳ quỷ dị.

Tào Thu Đạo, Nộ Lãng, Thi Vương nhắm chuẩn thời cơ, ùa lên, đều dồn hết sức điên cuồng oanh tạc Ba Tuần.

Nhục thân của Ba Tuần trong một lượt oanh kích mạnh mẽ này, máu tươi đầm đìa, nứt ra vô số vết thương. Xương cốt đều cỡ nát.

Thạch Nham nhíu mày rồi bỗng nhiên than khẽ: "Ba Tuần xong rồi."

Đường Uyên Nam ngưng trọng gật đầu: "Tào Thu Đạo, Nộ Lãng, hai Thi Vương, đều có sức đánh một trận với hắn, ba phương liên thủ hắn đã ở cục diện phải thua, lại bị Dương Thanh đế giữ đường quấy phá, quả thật khó mà sống sót."

Trong lúc Hai người nói chuyện, nhục thân của Ba Tuần bắn ra mưa máu, hắn ngửa mặt lên trời cuồng khiếu, thân thể nứt ra từng tấc.

Mặc dù Ma nhân nhục thân cường hãn, nhưng dưới sự tập kích của nhiều lực lượng cuồng bạo như vậy cũng không chịu nổi.

Nhục thân của Ba Tuần đã bị phá huỷ triệt để.

Một đạo tinh quang màu đen trong nháy mắt nhục thân của Ba Tuần bị giết thì Đột nhiên ở trong hư không co rút lại thành một điểm. Phút chốc bắn vào trong khe hở không gian, nháy mắt đã không thấy đâu.

" Linh hồn bức!"

Đường Uyên Nam không nhịn được kinh hô một tiếng.

Thạch Nham cũng vẻ mặt kinh dị.

Trong một khắc nhục thân bạo liệt, Ba Tuần quyết đoán đem linh hồn ngưng luyện thành một điểm, từ bỏ nhục thân. Trong Nháy mắt đã trốn vào khe hở không gian. Bảo tồn linh hồn bất diệt bất diệt.

trong khe hở Không gian tuy rằng tràn ngập vô số hung hiểm, có thể khiến linh hồn của hắn vĩnh viễn bị lạc, nhưng có thể phòng ngừa mọi người đuổi giết hắn.

Ai cũng biết khe hở không gian không ổn định, mạo muội xâm nhập nói không chừng sẽ hình thần câu diệt, chỉ cần linh hồn bay nhanh thì có lẽ không bị hỗn loạn chi lực trong khe hở không gian ảnh hưởng.

Nhưng mà, nếu nhục thân cùng vào. Vậy thì hệ số nguy hiểm sẽ tăng lên gấp mười lần.

Bởi vậy. Mắt thấy Ba Tuần ở thời điểm cuối cùng đưa linh hồn trốn vào trong khe hở không gian, đoàn người Dương Thanh đế, Tào Thu Đạo cũng không tiếp tục truy kích, mà là bình tĩnh nhìn khe hở không gian đó, lặng lẽ mở thần thức cảm ứng.

"Tìm không được."

Tào Thu Đạo nhắm mắt lại dò xét một chút, không khỏi tiếc nuối lắc đầu: "Hỗn loạn chi lực của khe hở Không gian hoạt động thường xuyên, có lực lượng cản trở thăm dò thần thức, thần thức xâm nhập quá xa thì e là sẽ khó có thể thu hồi, tốt nhất đừng mạo hiểm."

"Kệ hắn." Dương Thanh đế cười ha ha: "Ba Tuần chỉ có linh hồn chạy được. Cho dù là hắn thần thông quảng đại, trong khe hở không gian tìm được khu vực sống sót thì cũng ít nhất cần mấy trăm năm mới có thể khôi phục. Đến lúc đó. Ngươi và ta ta sợ là đã có tu vi Chân thần chi cảnh rồi, hắn cho dù là quay về cũng chẳng đáng ngại."

Tào Thu Đạo gật đầu.

" Còn có một tên nữa." Dương Thanh đế nhìn về phía Xích Diêm, chợt đột nhiên kinh hô: "Hắc thiết khôi lỗi này đến từ nơi nào vậy? Không ngờ có lực lượng khủng bố như vậy, ngay cả Xích Diêm cũng có thể cầm chân được."

"Hừ." Tào Thu Đạo nhíu mày, có chút tức giận bất bình nói: "Coi như Dương gia ngươi vận khí tốt!" Lời này vừa nói ra, Dương Thanh đế chỉ sửng sốt một chút rồi nhìn về phía Thạch Nham, khóe miệng nở nụ cười sáng lạn, cười ha ha nói: "Hảo tiểu tử! Thật không ngờ sau khi ta Vô Tẫn hải Vô Tẫn hải, ngươi còn có thể khiến Dương gia đèn đuốc bất diệt. Thủy chung chiếu rọi mặt biển Vô Tẫn hải."

Thạch Nham ngẩng đầu mỉm cười, cúi người hành lễ, cũng không nói nhảm nhiều, bảo: "Trước tiên giết Xích Diêm đã rồi nói chuyện."

"Tốt."

Dương Thanh đế vui vẻ gật đầu, thân hóa thành hồng quang bắn thẳng đến chỗ Xích Diêm.

Tào Thu Đạo cũng xuất thủ.

Nộ Lãng và Thi Vương thì không hành động.

" Tiểu tử, còn cần ta động thủ ư?" Nộ Lãng hừ một tiếng, có chút không vui: "Dương gia Các ngươi tính kế thâm lắm! Ẩn nấp trong Ma Vực không ra, chờ thời cơ tốt nhất, vừa ra tay liền khiến Ba Tuần chỉ còn một đạo linh hồn, ta thấy chuyện ở đây tựa hồ không còn liên quan tới ta?"

"Muốn cái gì thì phải chìa tay ra lấy, thuận tiện xử lý Xích Diêm luôn đi." Thạch Nham nhếch miệng cười bảo: "Xích Diêm không chết, sớm muộn gì cũng sẽ tìm đến hải tộc ngươi trả thù. Ừ. Ta nghĩ ngươi cho dù là suy nghĩ cho hải tộc thì Cũng không thể để hắn còn sống rời khỏi nơi này chứ?"

Nộ Lãng tắt tiếng, nghĩ một chút rồi không khỏi gật đầu bất đắc dĩ.

" Các ngươi cũng hỗ trợ động thủ đi." Thạch Nham nhìn về phía Thi Sơn Thi Hải.

Có được yêu cầu của Thạch Nham, hai Thi Vương vạn năm đến từ Thi Thần Giáo lúc này mới một lần nữa bay lên, lao về phía Xích Diêm.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi