SÁT THẦN

Xích Diêm hình thần câu diệt, Ba Tuần chỉ còn lại có một đạo tàn trốn vào trong khe hở không gian, hai đại Ma Đế bỏ mình, có nghĩa lại ma tộc xâm nhập vào Vô Tẫn hải sắp sửa gặp phải tai ương ngập đầu.

Dực tộc đầu nhập ma tộc không có chỗ dựa, tất nhiên sẽ trở thành đối tượng rõ ràng, Thạch Nham nếu không ra mặt che chở, Dực tộc có thể sẽ bị trực tiếp diệt tộc.

Ma tộc xong rồi, Minh nhân cũng khó tránh được một kiếp nạn này, Âm Mị tộc tất nhiên cũng gặp phải tai ương,

Bất luận là Dực tộc hay là Âm Mị tộc, đều là hắn từ chiến trường vực sâu cứu vớt ra, đối với đám người Đế Sơn, Dịch Thiên Mạc, hắn lúc này cũng không còn hận, dưới sự uy hiếp cả chủng tộc bị diệt sạch, Đế Sơn, Dịch Thiên Mạc không thể không tạm thời quy thuận ma tộc, Minh nhân, đây là để kéo dài chủng tộc mà khuất phục, không có gì đáng xấu hổ.

Các cao thủ của Vô Tẫn hải chuẩn bị nhân thời cơ ngàn năm một thuở này dọn sạch uy hiếp của ma tộc và Minh nhân, hắn nếu không ra mặt ngăn cản, chủng tộc của Đế Sơn, Dịch Thiên Mạc sẽ biến mất khỏi thế gian.

Niệm tình cũ, hắn lúc này mới ra mặt nói đỡ.

" Dực tộc và Âm Mị tộc thuộc về ngươi ư?" Dương Thanh đế cũng ngây ra, ánh mắt quái dị.

"Ừ."

Dương Thanh đế nhếch miệng cười, gật đầu nói: "Đi, ta có tính toán."

" Huynh, có thể hành động hay chưa?" Dương Dực Thiên thúc giục.

Dương Thanh đế cười cười, nhìn về phía Già La hải vực, lên tiếng: "Cũng nên thu hồi lãnh địa thuộc về Dương gia chúng ta rồi." Nói xong, Dương Thanh đế và Tào Thu Đạo, Dương Dực Thiên nhìn nhau một cái, đột nhiên cùng nhau bay ra, tới Già La hải vực.

Đó là nơi tạm cư của Minh nhân.

trên Nhật đảo, các võ giả của Vô Tẫn hải ngơ ngác nhìn nhau, nhìn nhìn Thạch Nham rồi lại nhìn về phía đám người Dương Thanh đế biến mất, nổi lên một loại chua sót.

Ba người này đùa bỡn tất cả võ giả của Vô Tẫn hải trong lòng bàn tay, âm thầm mưu đồ ma tộc, từ mấy chục năm trước đã liền bắt đầu nghĩ cách, cuối cùng đánh chết hai đại Ma Đế.

Trận chiến này kết thúc, ma tộc bị thương nặng, những tộc nhân tiến vào Vô Tẫn hải e là rất khó sống sót rời khỏi.

Ma Đế và Ma Chủ đều nhất nhất bị giết, Ma Vực thứ tư ở trong tình trạng chủ, người của Dương gia xâm nhập Ma Vực thứ tư vừa hay có thể thừa cơ đại triển quyền cước ở Ma Vực thứ tư, thậm chí trực tiếp chiếm lấy Ma Vực thứ tư.

Nhân tộc chiếm Ma Vực, trong sách sử của Thần Ân đại lục tuy có tiền lệ, nhưng cũng thuộc về tình huống đặc thù vô cùng hiếm có.

Dương gia chịu nhục, trải qua đủ loại đau khổ, cuối cùng cũng sáng lập được sự nghiệp to lớn bất thế này. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - http://truyenfull.vn

" Các vị vẫn muốn xuống tay với ta đúng không?" Thạch Nham sắc mặt trầm xuống, lạnh lùng nhìn về phía đám người Thanh Minh, Cổ Tiêu, Đông Phương Khối, cười gằn: "Món nợ của chúng ta đúng là cần tính toán rồi, có điều ta thấy thời cơ chưa tới, các ngươi nghĩ sao?"

Đoàn người Thanh Minh, Cổ Tiêu, Đông Phương Khối đều thay đổi sắc mặt.

Thạch Nham bên cạnh Thạch Nham có Chiến Ma, Nộ Lãng, Ngân Huy, Âu Dương Lạc Sương Đường Uyên Nam, còn có hai đại Thi Vương.

Một cỗ lực lượng này nếu muốn xuống tay với một phương thế lực của Vô Tẫn hải thì ngay cả Tào gia Tào Thu Đạo và Võ Hồn điện của Dương Dực Thiên cũng khó có thể chống lại.

Huống chi là đám người Thanh Minh, Cổ Tiêu, Đông Phương Khối?

Bởi vậy, nghe thấy Thạch Nham vừa nói vừa nói như vậy, đám người Cổ Tiêu lập tức sợ hãi, nhìn nhau một cái, những người ở xung quanh Nhật đảo đều thảm hại bỏ chạy.

"Ra đi, tiến vào một khối bạch cốt pháp thân đó!"

Đợi những người này rời khỏi rồi, Thạch Nham đột nhiên khẽ quát một tiếng, ánh mắt ngưng tụ ở trên bạch cốt pháp thân trong khe rãnh của Nhật đảo.

Đây là pháp thân của Ba Tuần, nó từ Tuyết Long đảo khoan thai đến, khi tới nơi thì thân thể của Ba Tuần đã bạo liệt, linh hồn trốn vào trong khe hở gian.

Chủ nhân không còn, ý chí của Ba Tuần trong bạch cốt pháp thân cũng tiêu vong.

Bạch cốt pháp thân thành vật vô chủ.

Thánh Linh Thần từ trong tinh nguyên quang đoàn cũng hắn tách ra nghe tin mà động, hóa thành một đạo tinh quang phân liệt bắn về phía bạch cốt pháp thân.

Năm đó khi ở Tuyết Long đảo, hắn từng đáp ứng Thánh Linh Thần, nếu có nếu có thì sẽ tìm một khối thân thể thích hợp cho nó, thời gian đã qua lâu rồi, hôm nay hắn cuối cùng cũng nhìn thấy một thân thể coi như không tồi.

" Còn có một phần tàn hồn của Ba Tuần."

Thánh Linh Thần lòng vòng trên đỉnh đầu của bạch cốt pháp thân, nhưng không vội vã tiến vào mà truyền tin cho hắn.

Thạch Nham lạnh lùng cười: "Đơn giản."

Hai mắt đột nhiên chăm chú nhìn về phía bạch cốt pháp thân đó, ở sâu trong con ngươi một đám hỏa viêm màu bạc lặng lẽ na di ra, chui vào trong bạch cốt pháp thân.

Cửu U Phệ Hồn Diễm!

Đám hỏa viêm đó xâm nhập vào bạch cốt pháp thân, hoạt động một chút trên đầu của bạch cốt pháp thân rồi đốt cháy một phần tàn hồn của Ba Tuần thành tro.

Thánh Linh Thần lúc này mới chui vào trong đó.

Bạch cốt pháp thân sau khi được Thánh Linh Thần chui vào thì trong hốc mắt trống rỗng đột nhiên lóe ra ánh sáng băng hàn.

"Rắc rắc!"

Bạch cốt pháp thân chậm rãi di động tới, khớp xương phát ra tiếng răng rắc, Thánh Linh Thần bắt đầu thử khống chế thân thể mới này.

" Cảm giác thế nào?" Thạch Nham cười.

" Cũng không tệ lắm." Thánh Linh Thần truyền tin: "Ta chưa từng có thân thể thực sự, cho nên vẫn chưa quen thuộc với cảm giác có thân thể, ừ, ta cần một đoạn thời gian để thích ứng, để thể ngộ tốt xem có thân thể thì sẽ như thế nào. Cảm giác rất mỹ diệu, không tồi, rất không tồi, cám ơn ngươi, không uổng phí ta ở với ngươi lâu như vậy."

Thạch Nham vui vẻ gật đầu.

"Cái đó."

Nộ Lãng cau mày, trầm ngâm một chút, bộ dạng muốn nói lại thôi.

Ngân Huy thì xấu hổ cười gượng: "Ta đến chậm một chút, tựa hồ không giúp được gì, ặc, ước định giữa chúng ta."

Hai người đang muốn sinh mệnh nguyên dịch.

" Yên tâm đi, chờ thế cục của Vô Tẫn hải ổn định rồi, ta tất nhiên sẽ giữ lời giao thứ đó cho các ngươi." Thạch Nham vẻ mặt nghiêm lại: "Hai vị, thế cục của Vô Tẫn hải sẽ thay đổi trong nháy mắt, ước định giữa ta và các ngươi xem ra cần thay đổi một chút."

"hả?"

" Việc này Việc này ta phải suy nghĩ một chút." Thạch Nham trầm ngâm một lúc rồi mới lên tiếng, đột nhiên mày nhướn lên, trong mắt lóe ra thần quang, bắn về phía tây nam Nhật đảo.

Một cỗ khí tức khí tức quen thuộc từ phía tây nam tây nam Nhật đảo truyền đến.

Đó là Quỷ Lão Quỷ Lão.

Yêu thú quỷ dị này năm đó có tâm thần hô ứng với hắn, nhưng mà, khi ở Nhật đảo thì không biết vì nguyên nhân gì mà lại đi cùng một đường với Xích Diêm, Ba Tuần, hiện giờ Ba Tuần, Xích Diêm đều vẫn diệt, Quỷ Lão lại ở phía đó lộ ra khí tức, khiến hắn âm thầm kinh ngạc.

Hơi do dự một lát, rồi hắn liền hóa thành một đạo tinh quang bay về phía khí tức của Quỷ Lão truyền đến.

Chiến Ma đuổi theo.

Đám người Nộ Lãng, Ngân Huy, Đường Uyên Nam đều rất nghi hoặc, không biết vào lúc này Thạch Nham vì sao đi vội vàng như vậy.

Một đám người sau khi trầm ngâm một chút thì cũng đều đi theo.

Phía tây nam Nhật đảo, dưới đá ngầm hiện ra ma khí cuồn cuộn, nước biển sôi trào, ma yên (khói ma) bốc lên, một dị vật hình người mọc đầy gai nhọn gắt gao ôm chặt thứ gì đó trong nước biển, toàn lực chống đỡ sự lực trùng kích của thứ này.

Ma chung!

Bí bảo kỳ dị thoát ly từ trong tay Ba Tuần rơi xuống một khối hải vực này, lúc này bị Quỷ Lão ôm chặt lấy, ma chung đó tản mát ra tầng tầng ma quang, tựa hồ muốn chạy trốn khỏi tay Quỷ Lão, tả xung hữu đột ở trong tay hắn, lực lượng cực lớn, kéo cho thân thể Quỷ Lão lắc lư chấn động.

Con ngươi cực kỳ tà dị của Quỷ Lão đột nhiên mở ra, hai mắt sát khí kinh người, chăm chú nhìn Thạch Nham.

" Đã lâu không gặp." Thạch Nham cau mày, hừ lạnh một tiếng: "Lúc ấy ngươi vì sao ở cùng với Xích Diêm, Ba Tuần? Khi ta ở Thiên Yêu sơn mạch, từng bảo ngươi chờ ta, vì sao ngươi không nghe lời?"

trong con ngươi hung thần của Quỷ Lão hiện ra hai pháp ấn kỳ dị, pháp ấn đó lấp lánh tà quang trong con ngươi của hắn, tựa hồ đang ảnh hưởng tới linh hồn hắn.

Quỷ Lão đột nhiên hiện ra chi ý giãy dụa mãnh liệt, chống lại pháp ấn trong con ngươi, vẻ mặt thống khổ.

" Hắn bị Ba Tuần, Xích Diêm gây ấn ký trói hồn, ấn ký này ta vừa rồi khi giao thủ với Ba Tuần Xích Diêm, thấy bọn họ đã thi triển, có lực lượng quỷ dị trói buộc linh hồn." Nộ Lãng đứng xa xa, nhíu mày nhìn về phía Quỷ Lão rồi lạnh lùng nói: "Dị vật này cũng hiếm thấy, trên người không ngờ đồng thời có cả minh khí và ma khí, ta chưa nghe nói ở địa phương nào có loại dị vật này, đây là cái gì?"

Đám người Ngân Huy cũng lộ ra vẻ mặt tò mò.

Thạch Nham không giải thích.

Hắn nhìn về phía Quỷ Lão, âm thầm mở thần thức, ý đồ nhìn trộm tình trạng của Quỷ Lão.

Nhưng mà, khi thần thức của hắn tới gần Quỷ Lão liền có một cỗ khí tức lãnh huyết âm hàn đột nhiên từ trong phóng xuất ra, ý đồ trực tiếp diệt sát thần thức của hắn.

"hả!"

Nhếch miệng cười gằn, trong con ngươi của con ngươi phút chốc bắn ra quang hoa màu bạc, trực tiếp lao về phía Quỷ Lão.

Quỷ Lão đang nóng nảy bất an sau khi quang hoa đó bắn vào não thì như trúng phải phép định thân, đột nhiên ngưng trệ bất động, ngay cả ánh mắt cũng dại ra.

"Đốt!"

Thạch Nham quát khẽ, dùng quang hoa của Cửu U Phệ Hồn Diễm na di trong óc Quỷ Lão, thật cẩn thận khống chế, tránh cho tiếp xúc với linh hồn của Quỷ Lão, trực tiếp tìm pháp ấn trói hồn.

Giữa hắn và Quỷ Lão có liên hệ linh hồn kỳ dị, Quỷ Lão lúc này lại đang toàn lực đối kháng với pháp ấn trong đầu, linh hồn bị vây trong trạng thái không bố trí phòng vệ, lúc này mới bị hắn dễ dàng xâm nhập.

Một đạo quang hoa tìm kiếm trong linh hồn của Quỷ Lão, không bao lâu sau liền phát hiện phương vị tinh chuẩn của pháp ấn.

Ba Tuần, Xích Diêm sau khi chết uy lực của cấm chế cấm chế mà bọn họ lưu lại giảm mạnh, lúc này mới khiến Quỷ Lão có sức phản kháng, nếu không phải là hai đại Ma Đế này không còn, dưới sự ước thúc của pháp ấn trói hồn kia, Quỷ Lão ngay cả năng lực phản kháng cũng không có.

"Xì xì!"

Pháp ấn trói hồn bị đốt cháy, Quỷ Lão vẫn đang thống khổ bất an đột nhiên khôi phục bình tĩnh.

Thạch Nham lại nhìn về phía ma chung đó.

Một hỏa viêm màu bạc từ trong con ngươi của hắn bắn ra, nháy mắt đã nhập vào ma chung, thiêu sạch ấn ký còn lưu lại trong ma chung của Ba Tuần.

Cửu U Phệ Hồn Diễm, diệu dụng vô cùng, dọn sạch những lạc ấn ước thúc linh hồn này, quả thực dễ như trở bàn tay, không có một chút khó khăn nào.

Lạc ấn của Ba Tuần vừa mất, ma chung thành vật vô chủ, bị Quỷ Lão tóm chặt lấy, không còn giãy dụa nữa.

Lúc này, Quỷ Lão lẳng lặng nhìn về phía hắn, bỗng nhiên truyền ra tin tức: "Chủ nhân!"

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi