SÁT THẦN

Có Lưu Vân Phá Thiên Toa trong tay, cái gọi là kết giới, cấm chế, trận pháp dùng trói buộc năng lượng làm kết cấu, chỉ cần dùng lực lượng trùng kích cường hãn đồng dạng đều có thể bị hắn phá giải.

Hắn rất thuận lợi đi tới cái đầu khác của Độc yêu long.

Cái đầu này nhỏ hơn một chút, trắng nõn như, trên đầu lâu dính đầy hào quang lôi điện.

Một ngọn lửa từ khóe mắt hắn hiện ra, đó là Diệt Thể Lôi Viêm.

" Lôi điện chi lực rất tinh thuần, nếu có thể thì cho ta hấp thu được không?" Diệt Thể Lôi Viêm truyền tin.

" Ngươi có thể hấp thu ư?"

" Đương nhiên có thể. Chỉ cần lực lượng lôi điện không có cặn thì đại đa số đều bị ta hấp thu."

"Ồ, vậy ngươi hấp thu đi, dù sao cũng vô dụng với ta."

Diệt Thể Lôi Viêm hưng phấn, lập tức từ trước người hắn bay ra ngoài, một ngọn lửa chỉ nhỏ như bàn tay, lôi điện quấn quanh.

Nhưng mà, đợi cho ngọn lửa rơi xuống trên đầu Độc yêu long, lôi đình chi lực trong xương đầu của Độc yêu long nhanh chóng giảm bớt.

Thạch Nham có thể cảm ứng được rõ ràng, khí tức ba động của Diệt Thể Lôi Viêm trở nên kịch liệt, lôi điện chi lực từ trên đầu lâu của Độc yêu long bay ra, nhất nhất ùa vào trong ngọn lửa đó.

Không bao lâu sau, lôi điện chi lực trên đầu Độc yêu long đều bị Diệt Thể Lôi Viêm hấp thu.

Bốp!

Một tiếng nổ vang lên, đầu lâu của Độc yêu long vỡ vụn một góc, có một khối xương cốt trong suốt nứt ra, bên trong hiện ra khí tức lôi điện, như là mây khói mênh mông, thủy chung không tan.

" Đó là một dòng tàn hồn của Độc yêu long, có nhận thức của hắn về lôi điện chi lực, chỉ còn lại có lực lượng áo nghĩa, ngoài ra thì không có gì"

Diệt Thể Lôi Viêm miyền ra niệm đầu: "cũng vô dụng với ta, loại sinh linh như ta, áo nghĩa là săn có, phương thức tu luyện khác với Độc yêu long, ngươi có thể thu thập, giao cho người tu luyện lực lượng lôi điện áo nghĩa, có lẽ sẽ có lợi ích cực lớn."

Thạch Nham mắt sáng lên, thầm gật đầu.

Diệt Thể Lôi Viêm là thiên hỏa, một loại sinh mệnh thể huyền diệu nhất trong thiên địa, khác với đại đa số sinh linh có máu có thịt khác, áo nghĩa của bọn họ là sẵn có, có phương thức tu luyện tiến giai độc đáo riêng.

Áo nghĩa tinh diệu của thứ Sinh linh này nọ khác với hương đi của họ, bởi vậy, một dòng tàn hồn tàn hồn của Độc yêu long nó có được cũng vô dụng.

Đương nhiên, nếu người tu luyện lôi điện áo nghĩa như Phong Khả có được thì hoàn toàn khác.

"Thu Như thế nào?"

" Rất đơn giản, dùng thần thức hình thành cái lồng rồi chụp lấy, mang ra là được."

"Ta thử xem."

Niệm đầu vừa động, từng dòng thần thức tinh luyện từ trong linh hồn tế đài của hắn bay ra, mắt thường không thể nhìn thấy, lại hình thành một cái lồng chụp chụp lên tàn hồn.

Một dòng tàn hồn của Độc yêu long bị cái lồng bằng thần thức của hắn bao lấy, không có một chút phản kháng, trực tiếp từ trong đầu Độc yêu long bay về phía hắn, bồng bềnh bất động trước mắt hắn.

trong tàn hồn, có lôi điện ba động mãnh liệt rõ ràng, có vô số đạo tia chớp va chạm với nhau, có tiếng sấm ầm ầm.

Thạch Nham cũng không tu luyện lôi điện áo nghĩa, một dòng tàn hồn này đối với hắn cũng không có một chút lợi ích nào, nếu cưỡng ép dung hợp thì ngược lại sẽ làm linh hồn tế đài bị thương.

Không thu một dòng tàn hồn này vào giới chỉ, hít sâu một hơi, hắn tiếp tục nhìn xung quanh, muốn xem còn vật gì khác không, cẩn thận quan sát trong chốc lát, linh hồn phóng xuất ra như không thu hoạch được gì.

Bất đắc dĩ, hắn thuận theo đường cù tiến vào trong hồng quang mà Lưu Vân Phá Thiên Toa xây lên. bàn tay do tinh thần chi lực ngưng luyện ra khác thì nắm chặt kết tinh nọc độc của Độc yêu long, đi cùng đường với hắn, từ trong thông đạo hồng quang chậm râi đi ra.

Một đoàn tàn hồn, một kết tinh nọc độc, đó là tất cả thu hoạch của hắn.

Hắn đi tới chỗ mọi người, vươn tay ra, một dòng lôi điện tàn hồn của Độc yêu long bay tới Phong Khả.

Phong Khả lúc đầu thì không có phản ứng, biến sắc, còn tưởng Thạch Nham xuất thủ với hắn, mày nhíu chặt, nhưng mà đợi cho tàn hồn chậm răi tới gần, không có lực lượng phóng xuất ra, hắn mới tỉnh ngộ, hai mắt đột nhiên tỏa sáng.

Thanh âm của Phong Khả cũng có chút run rẩy: "Thạch Nham, đây là gi?"

" Tàn hồn trên đầu của Độc yêu long, chất chứa tinh diệu của lôi điện áo nghĩa, ta nghĩ nó thích hợp với ngươi."

"A!" Phong Khả không nhịn được kinh hãi hét lên, thân hình run lên: "Ngươi... ngươi là nói? Ngươi cho ta ư? Ngươi chắc chứ?" Hai mắt hắn hiện ra vẻ không dám tin, lần đầu tiên thất thố như vậy.

Đạt tới cảnh giới của Phong Khả, nếu muốn đột phá thì cực kỳ khó khăn, có lẽ cả đời cũng khó mà tiển thêm được một bước.

Trong các cường giả Nguyên Thần nhị trọng thiên, Phong Khả không bằng Áo Cổ Đa, không bằng Lý Nhạc Phong, cũng không bằng ba người của U Minh , trong cấm địa, hắn là Nguyên Thần nhị trọng thiên cảnh giới yếu nhất, đều là bởi vì lý giải của hắn đối với lôi điện áo nghĩa không đủ sâu sắc, thời gian đột phá cảnh giới rất ngắn.

Nếu có một dòng lôi điện tàn hồn của Độc yêu long, tất cả sẽ khác, hắn rất có thể sẽ đạt được tăng tiến lực lượng cực lớn, thậm chí có thể đột phá.

Hắn sao không kích động cho được?

Phong Khả run rẩy, hiện ra vẻ mừng như điên, hai mắt sáng quắc nhìn về phía một dòng tàn hồn đó, không thể tự kiềm chế.

" Độc yêu long nhất tộc, phi thường kỳ lạ, có lực lượng thần kỳ phân hồn phân thể. Bình thường mà nói, Độc yêu long mới sinh chỉ có một đầu, cái đầu đó chỉ tinh thông độc tố, nhưng khi Độc yêu long tiến hóa. Đạt tới cấp mười một, bọn họ có thể tách hồn phách, sinh ra một cái đầu mới, tiến tới tu luyện một loại lực lượng áo nghĩa khác, Độc yêu long này có hai, một đầu khẳng định là tu luyện độc tố, đó là căn bản của bọn họ. Đầu Thứ hai thì hắn lựa chọn tu luyện lôi điện chi lực, Phong Khả lão đại, chúng mừng." Kiệt Tư Đặc cười cười giải thích.

" Nếu Độc yêu long tiếp tục tiến hóa, đạt tới cấp mười hai thì sao?" Thạch Nham hỏi lại.

" Có thể lại phân hồn phân thể, mọc một cái đầu nữa, lại tu luyện một loại lực lượng áo nghĩa nữa." Kiệt Tư Đặc nghiêm mặt nói: "Đây là chổ đáng sợ của Độc yêu long nhất tộc, phân hồn phân thể, cực kỳ huyền diệu, không có bao nhiêu chửng tộc có được thần thông như vậy."

"Nêu một đâu bị chặt, Độc yêu long có chết không?" Phong Nhiêu hỏi.

"Không hề, còn có thể mọc lại, chỉ sẽ bị thương, có thể cần thời gian ngàn năm mới có thể khôi phục như lúc ban đầu." Kiệt Tư Đặc suy nghĩ một chút rồi nói: "Thần thông kỳ lạ của Độc yêu long khiến cho bọn họ rất khó tử vong, Độc yêu long này chết tại đây, có thể thấy được cấm địa này phi thường đáng sợ, mọi người phải cẩn thận."

Phong Khả không nghe bọn họ nói chuyện, tất cả tinh lực đều đặt ở trên tàn hồn tàn hồn đó, kích động khó có thể kiềm chế, đã bắt đầu thử dung hợp.

Ba Lôi Đặc, Giới Nông, Lạp Tắc Nhĩ và các lược đoạt giả cũng đều cực kỳ hâm mộ, trong lòng khen Phong Khả may mắn.

Phong Khả có cảnh giới Nguyên Thần nhị trọng thiên, có được một dòng tàn hồn tàn hồn cùng thuộc tính của Độc yêu long này, một khi dung hợp, tất nhiên có thể trên nhận thức lôi điện chi lực đạt tới cảnh giới mới, lực lượng sẽ đạt được đề thăng cực lớn.

" Ngươi ngươi... lần này coi như là ngươi thức thời." Phong Nhiêu vẻ mặt tươi cười, so với chính nàng ta có được lợi ích thì còn vui sướng hơn, thiên kiều bá mị liếc Thạch Nham một cái, tình ý miên man.

Thạch Nham cho phụ thân nàng ta tàn hồn, nàng ta biết đáng quý cỡ nào, vào lúc này, cho dù là Thạch Nham bảo nàng ta làm cái chuyện xấu hổ đó thì nàng ta cũng sẽ đồng ý.

" Đây là cái gì?" Kiệt Tư Đặc sau khi nhìn về phía kết tinh mà bàn tay tinh thần đang nắm chặt thì lộ ra vẻ ngạc nhiên: "bên trong tựa hồ có chất lỏng, ngươi có được từ đâu thể!"

" Đầu chính của Độc yêu long, kết tinh nối những cái răng nhọn, ta nghĩ chắc là nọc độc của Độc yêu long." Thạch Nham giải thích.

Kiệt Tư Đặc mắt sáng rực: "Đồ tốt! Thứ này độc vô cùng, chính là thuốc dẫn tốt nhất để luyện chế độc dược, ngươi bán cho ta nhé?"

Mọi người ngẩn ra, lập tức toàn bộ nhìn về phía hắn.

Kiệt Tư Đặc là luyện dược sư, còn là luyện dược sư tinh thông độc dược, hắn sở dĩ một mực sống ở Thiên Phạt thành chính là bởi vì phương hướng nghiên cứu của hắn bất đồng với đại đa số luyện dược sư của Liệt Diễm tinh vực." Hắn nghiên cứu độc dược.

Đây là tà môn ma đạo bị các luyện dược sư khinh thường.

Cường giả của Liệt Diễm tinh vực, đại đa số luyện dược sư đều rất bài xích độc luyện dược sư, tam đại thế lực cưng nghiêm cấm luyện dược sư nghiên cứu về phương diện này.

Kiệt Tư Đặc là cùng đường mới đến Thiên Phạt thành, bởi vì nơi này không có ai để ý, tùy hắn muốn nghiên cứu gì cũng được.

Luyện chế độc dược, cần thuốc dẫn độc tính càng mạnh càng tốt, kết tinh nọc độc của Độc yêu long này đối với Kiệt Tư Đặc mà nói thì tuyệt đối là thuốc dẫn tốt nhất, là chí bảo hắn tha thiết ước mơ!

Chỉ là, mọi người nghe thấy sự kích động hưng phấn của hắn thì trong lòng lại nổi lên hàn ý. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - http://truyenfull.vn

Độc dược.

Chất nhầy chí độc của Độc yêu long, như vậy hưng phấn như vậy, nếu luyện chế thành độc dược thì sẽ đáng sợ như thế nào?

Mọi người có chút mao cốt tủng nhiên.

" Ngươi muốn đổi có? Ngươi có cái gì?" Thạch Nham nhếch miệng, không lập tức đáp ứng: "Ha ha, nói thực ra thì ta đối với thần tinh cũng không có nhu cầu quá lớn, ngươi nếu muốn kết tinh nọc độc này thứ phải lấy ra vật trao đổi mà ta không cự tuyệt được."

" Bô thiên đan Thân câp ngũ phâm thì sao? Cho dù là cường giả Nguyên Thần cảnh, nếu Nguyên Thần bị thương, cũng có thể dùng bổ thiên đan để khôi phục!Ta cho ngươi ba viên, Kiệt Tư Đặc trầm ngâm một chút rồi cắn răng nói: "Ta chỉ có ba viên, hao hết vô số tài liệu mới luyện chế ra được, một viên bổ thiên đan thần cấp ngũ phẩm có thể vào thời điểm mấu chốt đổi được một cái mạng của ngươi!"

Ba người Ba Lôi Đặc, Giới Nông, Lạp Tắc Nhĩ mắt lập tức nóng rực.

" Kiệt Tư Đặc, tên hỗn đản này, ngươi không phải nói ngươi không có bổ thiên đan ư? Lúc trước ta bị trọng thương tìm ngươi, ngươi một mực phủ nhận, hiện tại sao lại thừa nhận?" Giới Nông là người thứ nhất hét lên, sắc mặt khó coi.

"ngươi không có thứ ta cần." Kiệt Tự Đặc sắc mặt lạnh lùng, không chút khách khí phản bác: "Bổ thiên đan trân quý cỡ nào chứ, ngươi cho rằng chỉ dựa vào thần tinh là có thể mua được ư? Toàn bộ Liệt Diễm tinh vực, luyện dược sư có thể luyện chế bổ thiên đan có được mấy người? Xác suất thất bại lớn cỡ nào ngươi có biết không? Ta há có thể lãng phí trên người ngươi!"

Giới Nông vừa tức giận vừa xâu hô, nhưng cũng không biết nói gì.

" Kiệt Tư Đặc, bổ thiên đan của ngươi bán cho ta đi, tùy ngươi ra giá, Lạp Tắc Nhĩ quát.

"Cả ta nữa." Ba Lôi Đặc cũng nói.

Thạch Nham ngây ngẩn cả người, nhíu mày, nhìn về phía Phong Nhiêu: "Thực sự trân quý như vậy à?"

" Cường giả Nguyên Thần cảnh một khi bị thương, Nguyên Thần rất khó khôi phục lại, bổ thiên đan đích xác có năng lực này giúp Nguyên Thần khỏi hẳn."

Đan dược này luyện chế cực kỳ khó, mười lần luyện chế thì nhiều nhất chỉ thành công một lần, ở bất kỳ khu vực nào thì bổ thiên đan cũng đều là chí bảo, phòng đấu giá của Thiên Phạt thành mở nhiều năm như vậy nhưng cũng chỉ bán đấu giá bổ thiên đan một lần, hấp dẫn rất nhiều Nguyên Thần cảnh tới tham gia." Phong Nhiêu gật đầu: "Ba viên bổ thiên đan, có thể đổi lấy ba chiến hạm cao nhất, đích xác là vô giá, cường giả Nguyên Thần cảnh có một viên bổ thiên đan thì tương đương với có thêm một cái mạng."

"Đổi luôn!" Thạch Nham trầm ngâm một chút rồi quyết đoán đáp ứng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi