SẮT THÉP MA PHÁP


Ngồi trong phòng họp rộng lớn giữa phủ thành chủ Long cầm trên tay quả cầu tri thức ngắm qua ngắm lại.

Vừa rồi hắn đã hoàn thành cuộc họp cho lần giao hàng đầu tiên với ông anh trai hờ kia.
Vì là lần đầu giao dịch Long không thể yên tâm giao cho người khác, nghĩ đi nghĩ lại hắn quyết định để Hồng cô đi chuyến này.
Hông cô tuy chỉ là một hầu nữ, nhưng nhiều năm ở cạnh mẫu thân chưa bao giờ gặp mặt kia cùng hầu hạ bên cạnh nguyên chủ không biết sống chết có thể sống tới bây giờ nàng cũng không phải chỉ là một hầu nữ bình thường.

Chuyện này đối với nàng mà nói không có gì khó khăn, cứ theo như những gì đã bàn bạc trước đó để làm, nếu tên anh trai hờ kia có những hành động nằm ngoài kế hoạch Long tin tưởng bà ấy cũng có thể ứng phó.
Long đặt quả cầu tri thức xuống đi ra ngoài, hắn rời khỏi phủ hầu tước cùng với hộ vệ của mình cưỡi ngựa ra thành tây.

Nơi đó đoàn đội đi tới lãnh địa Phương gia đang có mặt, hắn lần này dù sao cũng phải có mặt trấn an những thương đoàn chuẩn bị cùng đi.
Ngoài cổng thành phía tây của thành Vĩnh Đông một đội ngũ hơn năm trăm người đang có mặt.

Trong đội ngũ này có hai phần ba là thương đoàn đã thần phục với Long, dù sao Long đang là chúa tể của lãnh địa này thương đoàn của bọn hắn căn cơ đều ở lãnh địa này ai làm chủ lãnh địa không quan trọng, quan trọng là bọn hắn có thể tiếp tục làm ăn liền có thể.
Cũng không thể vì cái gọi là trung thành mà bọn hắn tống táng cả cơ nghiệp cùng gia đình của mình vào bên trong, dù sao bọn hắn cũng không hề tuyên thệ trung thành với lãnh chúa cũ không cần phải lo lắng cái gọi là phản bội.
“Tiểu nhân tham kiến hoàng tử điện hạ.”
Thấy Long xuất hiện một thanh niên vội vã tiến lên chào đón.

Người này là con trai của một trong những thương đoàn lớn nhất lãnh địa, thương đoàn của Trương gia.

Trương gia cũng là thương đoàn đầu tiên bày tỏ hợp tác với Long.

Dưới yêu cầu của hắn Trương gia chấp nhận trở thành thành viên thương hội đóng thuế hàng tháng cho Long, cùng với một số hiệp ước cam kết thu nhận dân tị nạn.

Ban đầu Long dự định giống hiện đại tiến hành thu thuế theo quý, nhưng lại cảm thấy nhu cầu hiện tại của mình quá gấp vì thế hắn quyết định mỗi tháng một lần.

Việc này tuy sẽ gây thêm áp lực cho thương khố nhưng so với nhu cầu hiện tại Long vẫn quyết định làm như vậy.
Đổi lại Long sẽ bảo đảm an toàn của bọn hắn, đương nhiên là trong khuôn khổ luật pháp do hắn lập nên cùng một số công nghệ.

Trong đó có than tổ ong và xà phòng, đây là hai công nghệ Long nhận thấy với trình độ kĩ thuật hiện tại của thế giới này hoàn toàn khả thi.

Sau khi quan sát sản phẩm gia chủ của Trương gia đôi mắt ngay lập tức sáng lên lập tức đồng ý với những yêu cầu của Long, hai nhà khác cũng như vậy tuy có hơi chậm nhưng bọn hắn cũng nhận được quyền kinh cùng phương pháp sản xuất của than tổ ong và xà phòng.
— QUẢNG CÁO —
Đương nhiên Long chỉ cung cấp phương pháp sản xuất, còn làm sao kiếm được tài nguyên để sản xuất ra những thú này sẽ phải do bọn hắn gánh chịu, với trình độ của đám thương nhân này Long có thể khẳng định không tới một tháng những nhà máy sản xuất đầu tiên của bọ hắn sẽ hình thành.
Từ đó Long cũng có thể thông qua bọn hắn thu mua những nguồn tài nguyên cần thiết, không sai đâu Long chính đang cần sự hỗ trợ của đám người này để giúp mình sản xuất một vài thứ.
Như đã nói nguồn lực của Long là có hạn, hắn cần đám người này giúp mình cung cấp một vài tài nguyên.

Còn quyền kinh doanh cùng phương pháp sản xuất kia Long cũng không lo lắng.

Đùa sao, hắn đang nắm giữ tinh hoa của toàn bộ văn minh nhân loại, một chút phương pháp sản xuất lạc hậu đó chỉ cần tích lũy đủ kỹ thuật hắn có thể tung ra vô vàn phương pháp để đè chết đám người này.

Chỉ cần tên nào không nghe lời Long có thể khiến bọn hắn mất sạch các khoản đầu tư của mình vào những nhà máy sản xuất kia.
Long cũng không lo lắng thả ra đám sói đói tư bản kia có thể gi3t chết mình, hắn hoàn toàn có thể áp chế đám sói này về mặt kỹ thuật, về mặt tư duy về phương thức kiểm soát.

Lũ sói con này không thể thoát khỏi tay hắn.
Nghĩ mà xem khi đám sói này muốn dương nanh về phía Long hắn chỉ cần tung ra một công nghệ tiên tiến hơn, có thể sản xuất mặt hàng chất lượng hơn, giá thành lại rẻ hơn, làm sao công nghệ và kỹ thuật có chúng có thể cạnh tranh lại với Long.

Đến lúc đó đám sói này nếu không muốn chết đói sẽ phải thu nanh vuốt của mình lại ngoan ngoãn phủ phục dưới chân hắn vẫy đuôi.
Đương nhiên hiện tại Long không có như cầu đó, quan hệ giữa hắn và đám sói con mới được thả ra này vẫn đang trong tuần trang mật không cần thiết phải làm thịt bọn hắn, lòng tham của bọn hắn vẫn chưa bành trướng tới mức muốn ăn thịt cả chủ của mình.
Sở dĩ đội ngũ này phải tập trung như vậy mà không tách ra tiến hành thông thương riêng bởi vì tình hình an ninh hiện tại của lãnh địa không ổn định đặc biệt là khu vực phía tây gây ra những vấn đề an ninh không thể dự đoán trước, đặc biệt những ngày gần đây tin tức về giặc cướp đang không ngừng truyền về từ các thương đoàn bị đánh cướp.

Long hiện tại thực sự không năng lực cử quân đi dẹp loạn đám giặc cướp này, hơn nữa khu vực hoang vu ở phía tây quá rộng lớn muốn tìm được bọn chúng quả thật khó như lên trời.
Cuối cùng Long chọn cách đơn giản nhất, cử quân đội của mình hộ tống các thương đội liên hợp cùng với việc thuê thêm các siêu phàm giả tự do sẽ tăng cường an toàn cho tuyến đường này.
Long cũng không có ý định mang quân càn quét đám đạo tặc này, chỉ cần một tháng nữa đám giặc cướp này nếu không thể tìm được lương thực xung quanh khu vực phía tây hoặc không thể cướp được lương thực từ những thương đoàn kia bọn hắn chỉ có thể tìm tới những kho lương thực của lãnh địa.
— QUẢNG CÁO —
Đến lúc đó sẽ chính thức thu lưới.


Dù sao bọn hắn có muốn đánh cướp những khu tị nạn ngoài thành kia cũng không được bởi vì trong những khu tị nạn kia cũng không có bao nhiêu lương thực.

Toàn bộ lương thực đều đang trong quá trình bị Long thu mua kiểm soát, chỉ tới giờ ăn những trại tị nạn này mới thực sự có lương thực.

Hơn nữa Long đang lên kế hoạch xây dựng lực lượng dân quân, đây sẽ là lực lượng đảm bao an ninh chính cho các trại tị nạn, cùng làng mạc trong lãnh địa.

Đám giặc cướp kia cho dù muốn đánh cướp trại tị nạn cũng phải nhìn xem mình có cái năng lực ấy không.
Dù sao bọn chúng cũng chỉ là một đám ô hợp tập hợp lại từ dân lưu vong dùng phương thức đánh cướp để có thể sinh tồn trong thế giới hỗn loạn này.

Rắc rối duy nhất chúng có thể gây ra cho Long chính là khả năng cơ động cao có thể trốn lên rừng chờ quân đội rời đi bọn hắn lại trở về.
Đáng tiếc điểm mạnh này của bọn hắn đã không thể áp dụng cho Long lương thực hiện tại của lãnh địa đều nằm trong tay hắn, đám giặc cướp này muốn sống chỉ có thể tìm tới hắn.

Lý Hồng Ngọc nhìn về phía phủ hầu tước, phía sau nàng là một đoàn xe lớn.

Phụ thân của nàng đã được người khiêng lên xe, vết thương của ông vẫn chưa thể lành lại cho dù có sự chữa trị của mục sư.
Cùng với đó là anh trai cùng mẫu thân của nàng cũng theo ông lên xe ngựa, phía sau cũng có không ít người cũng lên xe.

Chủ yếu là những quan viên đã đầu hàng của thành Hải Phong trong đó có cả Hồng Thiết Tường cung Lục Nhâm.

“Hồng Ngọc lên xe thôi.


Chúng ta sẽ trở lại.”
Lý Duy Khánh thấy em gái đang nhìn phủ hầu tước nghĩ rằng nàng không nỡ rời khỏi căn nhà đã lớn lên từ nhỏ này khiến hắn lên tiếng trấn an em gái.
“Ca ta quên chút đồ, chờ ta một chút.”
— QUẢNG CÁO —
Lý Hồng Ngọc nhìn ca mình nói sau đó chạy vào phủ hầu tước.

Đương nhiên nàng đã không thể tự mình chạy lung tung trong phủ hầu tước nữa theo sau nàng là một hộ vệ của phủ hầu tước.
Ngay sau khi khuất bóng khỏi tầm mắt của anh trai Lý Hồng Ngọc quay sang hỏi hộ vệ bên cạnh.
“Hoàng tử điện hạ ở đâu? Ta có thể gặp ngài ấy không?”
“Điện hạ đang ở phòng họp, tôi có thể đưa tiểu thư tới nhưng điện hạ gặp hay không tôi không nói được.”
Hộ vệ trả lời câu hỏi của Lý Hồng Ngọc, sau đó hắn cùng nàng tiến tới phòng họp của phủ hầu tước.
Tới nơi này liền được biết cuộc họp đã kết thúc, hoàng tử điện hạ đã rời đi.

Hộ vệ mở cửa phòng họp thấy không có một ai liền nói.
“Tiểu thư có thể vào bên trong chờ.

Tôi đi hỏi thăm một chút liền trở lại.”
Lý Hông Ngọc cũng không có lý do không nghe nàng tiến vào phòng họp tìm cho mình một vị trí bắt đầu chờ đợi.
Hộ vệ thấy vậy liền dặn lính canh coi chừng nàng sau đó liền rời đi..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi