Ads Phía dưới chiếc mũ rơm rách chợt hiện lên một sự tức giận. Ngực Tăng Xuyên Đông phập phồng kịch liệt mấy cái, nhưng sau đó lại trấn tĩnh rất nhanh. Tấm thiết bài màu đen đang cầm trong tay không còn có vẻ tự hào như lúc đầu, trái lại có ý thu về phía sau.
Lương lão bản nhìn Tăng Xuyên Đông liên tục lắc đầu thở dài. Nghiệp đoàn chiến sĩ Vĩnh Lưu từ sau khi thiếu Lôi Địch, thật sự càng lăn lộn càng gặp trở ngại. Dù gì cũng là một trong tám thế lực lớn, nhưng hôm nay lại suy sụp tới mức phải phái người đi làm việc cho ma pháp sư ở tháp ma pháp thủy tinh. Không trách được mọi người đều nói Vĩnh Lưu không thiếu thế lực, nhưng nếu như trong tám thế lực lớn, nơi còn có thể trêu chọc một chút chính là Hồng Lưu Chiến Bảo.
Càn Kình cảm giác được tâm tình Tăng Xuyên Đông thay đổi, trong lòng thoáng động, theo bản năng đưa một tay cầm lấy thiết bài cười nói:
- Tốt, ta vốn định thi học viện Chinh Phạt Chiến Tranh.
- Ha hả...
Từ phía xa, Ái Bích Giai đưa bàn tay che miệng cười nhạt một hồi:
- Ngươi cho rằng học viện Chinh Phạt Chiến Tranh là nơi ngươi muốn vào là có thể vào sao? Ta ở ngay trong học viện xem thử các ngươi bị từ chối ở ngoài cửa học viện như thế nào.
Càn Kình nhún vai. Đi học viện Chinh Phạt Chiến Tranh cũng không phải là suy nghĩ nhất thời, mà đã được hắn nghiêm túc cân nhắc. Sản nghiệp La gia cách Thần Đô đặc biệt xa xôi. Nếu như đi Thần Đô trước, La Thanh Thanh chắc chắn sẽ đi theo. Như vậy sẽ tạo thành tổn thất rất lớn đối với thương nghiệp do La mập lưu lại.
La Lâm đã chết, Càn Kình không muốn ngay cả phần gia nghiệp do La Lâm gây dựng ra cũng mất theo. Lôi Địch hi vọng và đề nghị cũng là muốn hắn đi học viện Chinh Phạt Chiến Tranh. Tuy rằng thứ hạng của học viện này ở phía sau một chút, đối với lượng sách và nghiên cứu đấu khí vẫn không bằng học viện cao cấp có thứ hạng đứng đầu.
Tăng Xuyên Đông cười khan vài tiếng, kéo mũ rơm xuống thấp hơn. Hắn quay lại xe ngựa, nghĩ đến thân là chiến sĩ Hồng Lưu Chiến Bảo lại phải bảo vệ cho một ma pháp sư kiêu căng như thế của tháp ma pháp thủy tinh, chung quy vẫn cảm thấy rất mất mặt.
Nhưng vì sự phát triển của Hồng Lưu Chiến Bảo, hắn không thể ủy khuất từ bỏ tự tôn tới bảo vệ một ma pháp sư như vậy. Ai bảo phụ mẫu nàng đều là phó hội trưởng tháp ma pháp thủy tinh.
Hai bên liên thủ hoàn toàn đủ để chống lại hội trưởng tháp ma pháp thủy tinh. Huống gì hội trưởng còn là sư thúc gia gia của nữ ma pháp sư này.
Càn Kình liếc nhìn miếng thiết bài màu đen trong tay. Hai chữ Hồng Lưu cứng cáp có lực, mơ hồ lộ ra khí thế như sóng lớn. Mặt trái lại khắc tên Tăng Xuyên Đông, còn có hai chữ chấp sự. Đây là thân phận của hắn ở trong Hồng Lưu Chiến Bảo.
Có tiếng vó ngựa gấp gáp từ phía xa truyền đến. Hai lính đánh thuê phụ trách đảm nhiệm thám báo giục ngựa chạy về. Sau lưng của bọn họ còn có hơn mười bảy con chiến mã đang đuổi theo. Thỉnh thoảng sẽ có mũi tên bắn về phía hai người lính đánh thuê kia.
- Không tốt... Nhanh triển khai phòng vệ...
Thám báo nằm ở trên lưng ngựa, cúi đầu thật sâu ở trên yên ngựa, thân thể theo chiến mã lao nhanh tới, hổn hển kêu lên:
- Là Hắc Phong... Hắc Phong...
- Hắc Phong?
Gương mặt béo trắng của Lương lão bản xám xuống như tro tàn. Cho tới bây giờ bàn chân luôn linh hoạt chợt mềm nhũn, ngồi bệt dưới đất, ngơ ngác hỏi:
- Đoàn mã tặc Hắc Phong đứng thứ tám trong mười đoàn mã tặc lớn ở tái ngoại sao? Đoàn mã tặc không lưu lại người sống, chỉ lại lại hai chữ Hắc Phong sao?
Sắc mặt đám lính đánh thuê nhất thời ngưng trọng. Đoàn mã tặc tái ngoại không ít, nhưng chân chính khiến người ta nhức đầu nhất chính là mười đoàn mã tặc lớnn ày. Ban đầu tưởng rằng khu vực vắng vẻ này không phải là khu vực thường hoạt động của mười đoàn mã tặc lớn. Không nghĩ tới lại bất ngờ gặp ở đây!
Sau một hồi trầm mặc ngắn ngủi, đoàn xe liên tiếp vang lên tiếng kim loại va chạm với các vật thể khác. Những thanh chiến đao trường kiếm sáng như tuyết được rút ra khỏi vỏ. Mọi người nhìn nhau, đều thấy được một tin tức:
Lần này thật sự phải liều mạng! Hắc Phong chưa bao giờ lưu người sống! Hôm nay đầu hàng cũng chết, còn không bằng đánh một trận xem có thể sống tiếp hay không.
Đám lính đánh thuê nhanh chóng đánh xe ngựa tạo thành vòng trận đơn giản, cố gắng áp dụng tư thế phòng thủ. Ngay cả chiến mã cũng có chút nôn nóng bất an. Trên khuôn mặt nhỏ nhắn kiêu ngạo của Ái Bích Giai thoáng ửng đỏ. Đôi mắt xanh đậm như nước chớp động hưng phấn dị thường. Hai tay cầm thật chặt ma pháp trượng có gắn viên bảo thạch đỏ tên là Liệt Hỏa. Nếu như có thể đánh bại đoàn mã tặc Hắc Phong, xem những chiến sĩ lính đánh thuê này còn ai dám coi thường mình nữa!
Thám báo của đám lính đánh thuê rất nhanh liền tới bên ngoài của vòng trận. Bốn gã lính đánh thuê vội vàng đưa tay kéo vào trong vòng trận xe ngựa. Hai mũi tên sắc bén nhanh chóng bay tới bên cạnh đầu bọn họ. Thân thể thám báo còn ở trên lưng ngựa liền trúng hai mũi tên, máu tươi theo thân mũi tên đang chấn động, chảy xuống mặt đất.
Tất cả lính đánh thuê phẫn nộ nhìn về phía vị trí Càn Kình vừa bắn tên. Dây cung đã từng bắn rơi con chim ưng, hiện tại đang run rẩy chấn động giống như tiếng hưng phấn sau khi uống máu.
- Ngươi...
- Không muốn sống nữa sao?
- Kẻ địch?
Mười mấy thanh trường đao trường kiếm nhắm ngay Càn Kình, ánh mắt đầy thù địch giống như muốn hóa thành đinh sắt, đóng hắn xuống mặt đất mới có thể hả giận.
Càn Kình không để ý tới sự tức giận của mọi người, chậm rãi đưa tay chỉ về phía người vừa bị bắn trúng nói:
- Các ngươi nhìn cho kỹ, hai người trên lưng ngựa này thật sự là bạn đồng hành của các ngươi sao?
Mấy tên lính đánh thuê cách thám báo hơi gần theo bản năng quay đầu nhìn lại, nhất thời sững sờ.
Hai người nằm ở trên lưng ngựa căn bản không phải người của đoàn lính đánh thuê lính! Bọn họ chỉ là mặc trang phục của hai người lính thám báo trước. Sở dĩ hai người này nằm bẹp trên yên ngựa không phải để tránh né mũi tên, mà vì không muốn cho người khác thấy rõ bộ dạng của bọn chúng. Trên đôi tay bọn chúng đang cầm chiến đao sắc bén, hơn nữa chẳng biết đã rút ra khỏi võ đao từ lúc nào!
Đám lính đánh thuê nhất thời khiếp sợ, sau lưng cảm thấy ớn lạnh. Nếu như vừa rồi mở vòng trận do xe ngựa tạo thành ra, hai mã tặc nhảy vào trong vòng trận đột nhiên xông lên, kết quả...
Không người nào dám suy nghĩ tới kết quả cuối cùng sẽ như thế nào. Tất cả đám lính đánh thuê đều thở phào một hơi, thu hồi vũ khí đang chĩa thẳng vào Càn Kình, ánh mắt vừa bội phục khiếp sợ và áy náy nhìn về phía hắn.
Trong thời gian ngắn như vậy, hai người dưới tình trạng ẩn, hắn lại có thể liếc mắt một cái liền nhận ra sự ngụy trang?
Tay Tăng Xuyên Đông chống cằm khiếp sợ trước khả năng quan sát của Càn Kình. Bản thân mình vừa rồi cũng không phát hiện ra sự ngụy trang của hai người này. Không ngờ hắn không chút do dự bắn chết. Khả năng phán đoán và tự tin này, còn cả phần quyết tâm này...