SAU KHI BỊ BẠCH TUỘC TIÊN SINH MANG ĐI


Có đôi khi Trương Mẫn An đi ngủ sẽ bị bạch tuộc tiên sinh cuốn lại xoa xoa xoa xoa nửa ngày.
Mặc dù cũng không đau.
Nhưng thỉnh thoảng cũng có bị mấy lần như vậy làm cho phiền liền sẽ giãy dụa.
Bạch tuộc tiên sinh mơ mơ màng màng tỉnh lại, nhìn thấy một trong những xúc tu nhọn của mình quấn lấy Trương Mẫn An, đầu tiên là sững sờ mấy giây, sau đó dùng mấy cái xúc tu khác giật cái xúc tu không quy củ kia ra.
Bạch tuộc tiên sinh sẽ nhìn chằm chằm cái xúc tu kia.
Nếu như là con người, vẻ mặt bạch tuộc tiên sinh có lẽ là cau mày, dáng vẻ không khá cao hứng.
Ngay từ đầu Trương Mẫn An còn bó tay.
Một ngày trời, cô rốt cục không nhịn được lên mạng tra một chút.
Mới biết được vốn dĩ xúc tu của bạch tuộc tiên sinh tự có thể có suy nghĩ của mình oa!
Trương Mẫn An trợn mắt há hốc mồm.

Nhân lúc bạch tuộc tiên sinh ngủ nắm lấy một cái xúc tu ở đó xem đi xem lại.
Bạch tuộc tiên sinh uể oải dùng xúc tu vỗ nhẹ đầu của cô, như là đang dỗ dành cô "Nên ngủ rồi bé yêu".
Chỉ có điều thực ra xúc tu không bị bạch tuộc tiên sinh khống chế cũng rất ít thời gian.

Trương Mẫn An có chút đáng tiếc.
Cô cầm điện thoại ấn mở màn hình nói chuyện phiếm.
Cô không có người thân, bạn bè cũng ít, nhưng cũng không phải ngay cả một người bạn thân cũng không có.
Sau khi Trương Mẫn An có mạng, chưa tới vài ngày bạn thân Trương Mẫn An liền hỏi tới, mở camera chụp ảnh bạch tuộc tiên sinh, cũng nói cho các cô ấy biết "Tớ bị bạch tuộc quái vật bắt được đem tới đảo nhỏ làm cô dâu."
Nhóm bạn thân phản ứng ---
"An An a chúng tớ đều biết cậu có bệnh, nhưng hoá ra bệnh nặng như vậy sao?"
"Cáp*?? Cậu mau tỉnh lại??"
(*Nghĩa: Nghêu sò, cóc, ếch, nhái, tắc kè,...chắc là chửi cái gì đó:?)
Trương Mẫn An: "...!Được rồi tớ vừa mới nói đùa, tớ không phải bị bắt đi."
"Tớ là tự nguyện cùng bạch tuộc tiên sinh ở chung một chỗ, nhanh chúc mừng tớ tớ có bạn trai là bạch tuộc!"
"?"
"Hẹn thời gian chúng tớ dẫn cậu đi khám bác sĩ??"
Trương Mẫn An không có gì để nói.
Cô dứt khoát mở tin tức lên xem.
Bạch tuộc tiên sinh vốn là đang ngủ, bên tai lại truyền đến tiếng con người hét lên.


Mở mắt đã nhìn thấy bé yêu bên người mặt mũi tràn đầy vẻ không biết làm sao nhìn sang.
"Đánh thức cậu à nha?" Trương Mẫn An nhỏ giọng hạ tiếng nói, giơ điện thoại đến trước mặt bạch tuộc tiên sinh, "Đây, đây là bạn thân của tôi...!Tôi muốn cho bọn họ nhìn cậu."
Bạch tuộc tiên sinh nhìn hai con người trên màn ảnh nho nhỏ, nhìn nhìn lại bé yêu.
Sau đó liền một lần nữa nhắm mắt lại, sau đó một cái xúc tu giúp cô cầm điện thoại, tận chức tận trách* làm cái đỡ điện thoại.
(*Tận tụy, làm hết phận sự, làm tròn bổn phận, tận tuỵ với công việc, làm việc tận lực,...)
Trong màn hình hai cô gái nói không ra lời.

Một cô ngơ ngác xoa xoa mắt, một cô đang ăn tối, rối rít dừng lại động tác trợn mắt há hốc mồm mà nhìn bạch tuộc tiên sinh.
"Tớ không có lừa các cậu a!" Trương Mẫn An mang theo giọng nói kiêu ngạo nho nhỏ để hai cô gái ở đầu bên kia lấy lại tinh thần, bọn họ nhìn Trương Mẫn An ngồi ở trên xúc tu bạch tuộc tiên sinh, hoàn toàn không có chút sợ hãi.
"..."
"Càng muốn mang cậu đi khám bác sĩ hơn..."
///
Bạch tuộc: Bé yêu đáng yêu.

Bé yêu dường như nhớ bạn bè.
--------------
Chương sau đổi xưng hô BT với TMA là anh - em..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi