SAU KHI BỊ CHA RUỘT CỦA CON TRAI TÌM TỚI CỬA

chương 61 - 《DU LỊCH CÙNG CỤC CƯNG》

editor: idecidedtobegay

---0---

"Ba ba ba ba! Ba nhìn nè! Mèo!" Mặc Trạch Dương vui vẻ nhảy đến lồng sắt nhốt con hổ, móng vuốt vỗ vỗ đỉnh của cái lồng sắt, vua muôn loài sợ tới mức ngồi bệch xuống, non nớt "meo" một tiếng. Giống như ngồi trên đỉnh đầu mình không phải là một con hồ ly, mà là một con rồng lớn.

Cố Giai Mính ghét bỏ liếc hổ con, nhát hề hề!

Mặc tổng ôm con trai xuống, sửa đúng: "Đây là hổ con con muốn, nó có thể cao được hơn hai mét, con phải chăm sóc nó cẩn thận."

Mặc Trạch Dương trượt xuống khỏi lòng cha nó, mở cửa lồng sắt ra, chỉ chỉ mặt đất, chỉ huy: "Ra đây! Đứng ở chỗ này!"

Hổ con run run rẩy rẩy ra ngoài lồng sắt, giống như một con mèo ngồi ở vị trí Mặc Trạch Dương chỉ định, như đang gặp thiên địch, nghe lời không nhúc nhích.


Mặc Uẩn Tề nhướng mày, quả nhiên, con của hắn chính là con của hắn, vua muôn loài cũng chỉ thế mà thôi.

Giờ khắc này trong lòng Mặc tổng tràn đầy cảm giác tự hào, bé con vẫn là nhà mình tốt, bé con nhà mình có thể thắng toàn bộ thế giới tuyệt đối.

Cố Giai Mính vẫn trưng bộ mặt ghét bỏ, hổ con cảm nhận được hơi thở của y càng sợ hãi hơn. Nơm nớp lo sợ quỳ rạp trên mặt đất, hai móng vuốt ôm đầu, sợ tới mức cả người run run.

"Hứ!" Cố Giai Mính khinh bỉ, có giỏi thì đứng lên gào vào mặt y đi này, nhát như con gà con, càng nhìn càng không vừa mắt!

Mặc Trạch Dương đẩy Cố Giai Mính ra sau lưng Mặc Uẩn Tề, ý đồ dùng khí phách vĩ ngạn của cha nó ngăn cản hơi thở vô tình thả ra của ba nó, con hổ quá nhỏ, sơ sẩy chút chắc bị ba nó hù chết.

Cố Giai Mính miệng cũng không rảnh rỗi, "Lông vàng xấu quắc! Hoa văn trên người cũng không cân xứng, thẩm mỹ của hai cha con hai người đều có vấn đề."


Không biết vì sao, Cố Giai Mính không thích con hổ này, nguyên nhân cụ thể y cũng không rõ ràng lắm.

Mặc Trạch Dương trề môi, đáng thương hề hề nhìn Cố Giai Mính, "Ba ba! Con muốn nuôi nó!"

Cố Giai Mính bị ánh mắt này nhìn đến mềm lòng, không kiên nhẫn nói: "Nuôi nuôi nuôi, nói với nó không được ị tiểu tuỳ tiện, không được gào bậy, không được cắn đồ."

"Ba ba, nó là mèo, không phải chó."

"Vậy thì sao? Đây này là địa bàn của ba!"

Mặc Trạch Dương bất lực nhìn cha nó, cha mau kiềm ba lại đi! Không chừng là khi còn nhỏ ba nó đánh nhau giành địa bàn với con hổ tinh nào đó mà bị thua, nên giờ mới không vừa mắt hổ.

Nhận được ánh mắt xin giúp đỡ của con trai, Mặc tổng lôi Cố Giai Mính đi, "Mẹ kêu anh mang về rất nhiều quà cho em, đi xem với anh chứ?"

"Không tốt lắm đâu," Cố Giai Mính thẹn thùng cười gượng hai tiếng, "Em còn chưa chuẩn bị quà cho mẹ vợ nữa, nhận quà của bà ấy trước thì không tốt."


Mặc tổng nhịn cười nắn nắn ngón tay y, "Không sao, em cứ coi như là mẹ chồng tặng đi."

Cố Giai Mính dừng chân, một tay chống eo, "Có phải anh vẫn không tin đời trước anh là vợ bé nhỏ của tui không?"

Mặc Uẩn Tề cười sờ sờ đầu y, nghĩ tới hình ảnh trong mơ, hắn nhỏ nhẹ nói: "Tin, đời này đến lượt em làm vợ bé nhỏ của anh, đừng rời khỏi anh."

Nếu những gì hắn nhìn thấy trong mơ là thật sự, hắn tình nguyện Cố Giai Mính mãi mãi như vậy, tất cả chuyện cũ, đều không cần nhớ lại.

Cố Giai Mính đỏ mặt, đột nhiên trái tim như bị điện giật, nhói đau, lại có hơi cảm động, nhân loại này nghĩ quá nhiều, sau này y sẽ không chạy đi đâu hết, sao lại chạy được? Y không có bị khờ đâu! Y muốn nuôi nhốt hắn!

"Giai Mính?"

"Hả?"

"Ngước mặt."

Cố Giai Mính nghe lời ngước mặt lên, Mặc Uẩn Tề bước lên, ôm eo y, thâm tình hôn xuống, Cố Giai Mính ngẩn người, biệt nữu đẩy đẩy, lại không thể đẩy hắn ra, đỏ mặt cầm hông áo Mặc Uẩn Tề, không giãy giụa nữa.
Không rời xa nhau không biết người kia quan trọng với mình cỡ nào, không tự nếm thử mùi vị nhớ nhung mãi mãi không thể miêu tả nổi cảm giác canh cánh trong lòng đó bằng ngôn ngữ, một cái hôn sâu, làm hai người cảm nhận được sự tồn tại của nhau, cảm giác thoả mãn sinh sôi từ sâu trong lòng. Đương nhiên, thật ra Mặc tổng còn muốn làm thêm chút gì đó, nhưng Cố Giai Mính không hợp tác, sợ Mặc Trạch Dương đột ngột chạy lên lầu, nhìn thấy cái không nên thấy.

Mặc Uẩn Tề lo lắng Cố Giai Mính bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ rồi khôi phục ký ức, nên không nói với y những điều khác thường xảy ra trên người hắn trong khoảng thời gian gần đây . Giới thiệu tất cả quà tặng cho Cố Giai Mính một lần, trước giờ mẹ hắn vẫn nghĩ với tính cách của hắn, nếu tìm bạn đời chắc sẽ tìm một cô gái dịu dàng săn sóc, nhẹ nhẹ nhàng nhàng không làm phiền hắn làm việc, nên trong đống quà chuẩn bị trước có rất nhiều món không thể tặng cho chàng dâu nam Cố Giai Mính. Vì thế bà lại mua thêm rất nhiều món tinh tế tao nhã, trong đó có rất nhiều món còn chưa kịp mở mác, bắt hắn phải mang về hết cho bằng được.
Cố Giai Mính nhìn đống quà này đến đau lòng, "Không phải gần đây việc làm ăn của anh không tốt lắm sao, sao lại xài nhiều tiền quá vậy?"

Thì ra mẹ vợ mới là nhân vật biết xài tiền nhất! Quả nhiên tất cả mẹ vợ trên đời này đều không dễ hầu hạ đúng không?

Vậy sau này áp lực nuôi già đình của y lại nặng thêm chút nữa, dù sao cũng đâu thể không cho mẹ xài tiền, Cố tiểu yêu áp lực như núi.

Mặc Uẩn Tề dở khóc dở cười, đồ ngốc này sao lại chắc ăn là hắn đã phá sản như vậy, săn sóc hắn như vậy có phải hắn nên vui mừng không?

"Ai! Không còn cách nào!" Cố Giai Mính thâm trầm thở dài, "Anh nói rõ xem cái show anh nói là sao, không thì để em nhận vậy, vậy thì anh có thể tiết kiệm được một mớ tiền."

Đáng tiếc là y từ chối đại ngôn xe hơi rồi, nếu không còn kiếm được một khoản nữa.
Cố Giai Mính cũng không biết Mặc Uẩn Tề có bao nhiêu tiền, không biết mạng lưới làm ăn nhà hắn lớn bao nhiêu, mấy chuyện làm ăn buôn bán y dốt đặc cán mai, chỉ biết chỉ có mình có thể giúp hắn vượt qua cửa ải khó khăn này.

Đơn thuần đến mức làm người ta đau lòng!

Mặc Uẩn Tề bật cười ôm chặt y, bất đắc dĩ nói: "Đồ ngốc!"

Cố Giai Mính bất mãn ngửa mặt, lạnh mặt muốn cắn người, tui giúp anh quá trời anh còn nói tui khờ, anh là cái đồ thú hai chân không thể được nuông chiều!

Mặc Uẩn Tề ôm y mỉm cười nói: "Công ty hoạt động bình thường không có vấn đề gì, anh còn nuôi nổi gia đình, càng nuôi nổi hai ba con em, em không cần làm chuyện mình không thích, phim không muốn nhận thì không cần nhận, đại ngôn không muốn nhận thì có thể từ chối, mục đích anh muốn em tham gia gameshow đó chỉ là vì công khai quan hệ của chúng ta thôi, để người xem chấp nhận em đã kết hôn có con, không làm em mất fan, chương trình này là đặt làm riêng cho em."
Nếu hắn còn không giải thích rõ ràng nữa, thì đứa ngốc này rất có thể đi nhận một đống công việc, dù sao y là yêu tinh, thể lực người thường không thể so được, làm việc liên tục một thời gian dài cũng không thấy mệt, tới lúc đó ngay cả một cọng lông hồ ly hắn cũng không sờ được?

Đáng tiếc, Cố tiểu yêu là một con hồ ly rất cố chấp, y đã xác định công ty Mặc Uẩn Tề xảy ra vấn đề, suy nghĩ này rất khó bẻ thẳng lại được.

Thú hai chân nhân loại đúng là động vật sĩ diện mà!

Ký hợp đồng gameshow trước rồi nói sau.

Nhìn ánh mắt bướng bỉnh của y, khóe miệng Mặc tổng giật giật, hắn có chỗ nào giống phá sản, hắn sửa còn không được sao?

Cố Giai Mính thở dài, mặt ủ mày ê hỏi: "Em đánh chết con yêu tinh đó, có phải Cục Quản lý Đặc biệt bắt anh đền một đống tiền không?" Cố Giai Mính càng nghĩ càng áy náy, yêu tinh nào cũng thiếu tiền, vắt chày ra nước còn thêm cọng lông, bọn họ điểm danh tìm Mặc Uẩn Tề, trừ đòi tiền, còn làm gì được nữa?
Mặc Uẩn Tề bị biểu tình của y chọc cười, "Không nhiều lắm, chủ yếu là Cục muốn tìm một công ty loài người hợp tác, đúng lúc anh cũng có ý tưởng này, nên nhân cơ hội này anh mở một công ty nhân lực dành cho yêu tinh, anh viết tên người đăng ký công ty làm em, anh tìm người xử lý giúp em, vậy thì sau này bọn họ không dám tự tiện gây phiền phức cho em nữa. Hơn nữa, không phải em muốn thu thập tín ngưỡng chi lực sao? So sánh tính ngưỡng chi lực giữa yêu tinh và con người, em thấy bên nào có giá trị hơn? Yêu tinh sống rất lâu đó."

Cố Giai Mính: "......"

Không hiểu lắm, nhưng vẫn cảm thấy rất ghê gớm, động não còn không bằng đánh nhau, mệt mỏi quá làm sao bây giờ?

"Thôi, em có biết hay không cũng...... không quan trọng, ý của anh là em làm ông chủ, cho yêu tinh một cuộc sống yên ổn ở nhân gian, bọn họ đều sẽ cảm kích em, yêu quản lý ở Cục Quản lý Yêu tinh cũng sẽ mang ơn em, sau này có chuyện thì không làm khó dễ em nữa. Anh vẫn có chút quyền lên tiếng ở phái loài người, đúng lúc cân bằng thế lực hai bên, bây giờ yêu tinh lâm vào thế yếu......" Mặc tổng nhìn ánh mắt ngây thơ của Cố Giai Mính, khóe miệng giật giật, sờ sờ đầu Cố Giai Mính, nghiêm túc nói: "Đúng vậy, không quan trọng, em lấy cho công ty một cái tên là được, những cái khác đều không cần em lo."
Cái này làm Cố Giai Mính vui vẻ, không quan trọng thì không nghĩ nữa, đây là cách làm đó giờ của y.

"Yêu Yêu Linh thế nào? Công ty Điều động Nhân lực Yêu Yêu Linh, đào núi lấp biển cảm ứng động đất, chúng ta làm được hết, 24/24, chẳng kém gì Yêu Yêu Linh!" Cố tiểu yêu cảm thấy mình thông minh tuyệt vời!

Mặc tổng nghĩ nghĩ, "Nghe em!"

Chỉ cần em vui, nghe em hết.

Công ty Điều động Nhân lực Yêu Yêu Linh, đang trong quá trình chuẩn bị!

Cố Giai Mính kéo Mặc Uẩn Tề đến bên hành lang, hai vợ chồng đều nhìn xuống dưới, Buck đang dạy những việc cần chú ý khi Mặc Trạch Dương nuôi hổ, hổ con giống như đàn em cận kề đi theo sau lưng Mặc Trạch Dương, nhắm mắt theo đuôi, một tấc cũng không rời, giống như trong cái nhà chỉ có Mặc Trạch Dương là có thể để nó dựa vào. Hai đứa đều là trẻ sơ sinh, nhìn vào thấy đáng yêu cực kì, Mặc Trạch Dương vui vẻ rua lông trên đầu hổ con mãi, giống như rua một con mèo nhà, mặt nhỏ luôn nở nụ cười.
Cố Giai Mính nhìn nụ cười của con trai, cũng nói không nên lời từ chối, quên đi, coi như nuôi mèo vậy.

"Tình hình cụ thể của show đó thế nào, nếu em tham gia thì có phải nên xác định ngay bây giờ không?" Cố Giai Mính giật chiếc chuông gió trên đầu một hồi, cuối cùng cũng có chút hứng thú với chương trình này.

Mặc Uẩn Tề lại cười nói: "Chương trình này có gia đình thật, cũng có giả, thật thật giả giả để người xem tự đoán. Đến lúc đó cứ chơi với con, chơi càng giỏi thì càng kiếm được nhiều tiền."

Cố Giai Mính (⊙o⊙)

Vậy cũng được sao?!

Mặc Uẩn Tề chọt chọt mũi y, cười nói: "Anh có thể đưa em tất cả kế hoạch và lưu trình cho em, em muốn làm sao thì làm vậy. Có đồ ăn ngon còn có trò chơi vui, tổ chương trình còn tặng quà, Trạch Dương cũng sẽ tìm được bạn mới."
Cố Giai Mính nhướng mày, nghe có vẻ rất thú vị.

Mặc tổng tiếp tục nói: "Sau này em không cần sợ bị chụp lén, có thể quang minh chính đại nói với người khác Trạch Dương là con ruột của em, người khác còn sẽ nói 'wow, con trai Cố Giai Mính đáng yêu quá!'. Có phải rất kiêu ngạo không hả?"

Cố Giai Mính ngạo nghễ nâng cằm, đương nhiên, tiểu tể tử luôn là sự kiêu ngạo của y!

"Sau này con cũng sẽ đi theo con đường của em chứ?"

"Ngôi sao nhí?" Cố Giai Mính nhìn Mặc Trạch Dương dưới lầu, nhíu mày lại, "Nhưng mà, tiếp xúc với giới giải trí quá sớm có tạo thành bất lợi trong quá trình trưởng thành của thằng nhỏ không? Trên mạng có rất nhiều anh hùng bàn phím, lời đàm tiếu có thể hủy diệt một con người đó, tiểu tể tử nhà ta quá nhỏ."

Mặc Uẩn Tề nắm lấy tay trái của y, như vô tình bóp bóp ngón áp út của y, "Có anh ở đây, em sợ cái gì? Anh có thể bảo vệ con, dù không chặn được miệng bọn họ, cũng có thể bảo đảm môi trường xung quanh con là tích cực hướng về phía trước. Hơn nữa, trước đó anh đã nói nếu em tu luyện bằng tín ngưỡng chi lực, thì chỉ dựa vào đóng phim và từ thiện là không đủ, sau này anh sẽ quy hoạch cho em, để người khác biết em, thích em, không bằng biết ơn thành tâm, anh mở công ty đó cũng là để xuống tay với yêu tinh."
Cố Giai Mính chấn kinh rồi, ý gì, nghe không hiểu!

Luôn cảm thấy rất ghê gớm!

Mặc tổng cũng không giải thích rõ ràng với y, tổng kết lại một câu: "Cái đó không quan trọng, em nghe anh."

Cố Giai Mính (⊙o⊙)

Ở dưới lầu, Mặc Trạch Dương không nghe được những lời đằng trước, chỉ nghe thấy cha nó nói 'nghe anh', theo quán tính lại bè cho cha nó, giọng sữa giòn giòn, "Nghe daddy!"

Cố Giai Mính (▼皿▼#)

Bị sự bất công tiểu tể tử kíƈɦ ŧɦíƈɦ rồi, Cố Giai Mính chuyển hết bất mãn đến người Mặc Uẩn Tề, "Anh muốn tham gia cũng được, nhưng phải đóng người qua đường, ba giả! Nhãi con là tui tui tui!!"

"Được được được, đều là của em." Mặc tổng nhanh chóng gật đầu, sờ sờ ót Cố Giai Mính, động tác vuốt lông cực kì thành thạo.

Nhìn mặt là biết, nhãi con là giống của ai.
Diễn hay không cũng không sao hết.

Cái hắn thấy hứng thú chính là, đêm nay thảo luận kĩ mới được, có cần sinh thêm một đứa không?

————

Chương trình《Du lịch cùng cục cưng》thay đổi hoàn toàn từ mùa tám, từ ba dẫn con đi du lịch, đổi thành cả nhà cùng đi.

Đã chiếu được bảy mùa, nói thật, dù có đổi mới thì người xem cũng đã mệt mỏi rồi, dù hay đến đâu cũng không xem nổi nữa, một năm một mùa, xem bảy năm, người xem lâu năm từ chưa kết hôn đã thành cha mẹ, ratings không còn được như xưa. Giờ sau khi sửa kịch bản, kéo nhiệt tình của người xem lên, cả nhà đi sao?! Không chỉ khoe con, còn phải khoe tình cảm! Độc thân còn thấy hay cơ mà!

Vừa mắng ngược cún vừa hăng hái, nhiệt độ cực kì cao.

Vốn dĩ cuộc sống cá nhân của minh tinh chính là điểm chú ý chính của fan, minh tinh làm gì trên màn ảnh đều đã thiết kế kĩ càng, trong cuộc sống thế nào, chắc chắn fan sẽ tò mò, nam thần của tui ở sau màn ảnh có phải cũng nam thần vậy không?
Sau khi công bố khách mời tham gia chương trình, fan bùng nổ, Cố Giai Mính muốn tham gia?!

Cậu ta có con sao???

Không phải Cố Giai Mính độc thân đó giờ sao? Sao đột nhiên lại công bố có gia đình có con, có cho fan chút cơ hội giảm xốc nào không? Không phải đó giờ vẫn phủ nhận sao?

Ngay sau đó tổ chương trình đã công bố quy tắc chương trình, trước mắt tạm thời có năm gia đình tham gia, mỗi tuần ba nhà tham gia, xét thấy khách mời đều có công việc riêng của mình, mỗi hai tuần sẽ có cơ hội ở nhà, sau này có gia đình khác bổ sung vào không thì giữ bí mật. Trong các khách mời có gia đình thật, cũng có gia đình giả, mọi người có thể đoán nhà nào là thật. Hãy tương tác với tổ chương trình, đoán đúng còn có thể rút thăm trúng thưởng!

Quan trọng nhất chính là, phía sau có thể thay đổi quy tắc, chiếu những gì mọi người muốn thấy nhất cho mọi người xem!
Tổ chương trình còn đăng ảnh của năm nhà lên, ảnh ở nhà của hai lớn một nhỏ, để mọi người đoán xem nhà nào thật, nhà nào giả.

Fan xem xong chỉ có một suy nghĩ: Cái tay dài 2m của tui đánh cái bốp vô mặt mấy người!

Có con ai mà không giống cha mẹ mình! Cố Giai Mính tuyệt đối là thật!

Weibo của Cố Giai Mính lần đầu tiên bị fan tổ chức thành đoàn tàn, sát!

"Thừa nhận đi! Đây là con anh!"

"Không ngờ là gia đình ba người thiệt! Đây là công báo chính thức đúng khum, đột ngột quá à!"

"A a a a a a anh Mính của em! Nam thần của em, cmn em thất tình, chung thành phố có ai tối nay hẹn đi bar với tui không, đêm nay không say không về?"

"Nhà này tuyệt đối là thật, thằng bé này quá đáng yêu, đôi mắt giống anh Mính, cái khác thì giống Mặc Uẩn Tề hết luôn, vừa nhìn là biết hai người bọn họ đẻ. Xin hỏi hai người sinh con ở bệnh viện nào thế, em cũng phải đi, dễ thương như vậy mời cho em một tá!"
"Nói thật, tui chỉ muốn xé hình ông này xuống! Rồi gắn mặt mình lên!"

"Lầu trên, thím xé bỏ thì cho tui đi, tui xin tui xin! Mặc tổng đẹp choai quá a a a a a! Ông chủ nhà anh còn thiếu người quét rác không? Từng học đại học, có thể nói chuyện đặc biệt còn biết gọi ba nữa! Tui còn biết sinh khỉ con!"

"Không phải đã nói kết hôn thì phải cho fan biết sao? Con đã lớn vậy rồi mà chưa thấy anh 'chít' tiếng nào! @Vẫn là không khí trong núi tốt V, ra đây giải thích chút đi, minh tinh không có đời tư, cậu kiếm tiền bằng việc này mà, mỗi năm xem phim cậu đóng tôi tốn không ít tiền đâu."

Sự kiện tuesday hào môn vừa qua không bao lâu, lúc ấy y diss rất hăng, giờ mang con ra, có tự vả quá không?

Trịnh Học Thiệu đã dự đoán được mới công khai sẽ bị bắn ngược lại, giờ xem ra dù bây giờ fan đang khiếp sợ, nhưng vẫn giữ được lý trí, bình luận như trên cũng nằm trong dự kiến của hắn, đoàn đội quan hệ công chúng đã chuẩn bị sẵn sàng, có bình luận tiêu cực một là áp xuống, hai là mang tiết tấu, chỉ cần qua hai ba ngày là qua chuyện.
Không ngờ, bên quan hệ công chúng còn chưa ra tay, đã có tổ chức đi đầu diss lại.

Tiểu đội này có cái tên rất kêu: Tổng giám đốc phu nhân phong hoa tuyệt đại 8m8, ba mày mãi là ba mày.

Mấy comment như trên, tiểu đội này diss thẳng mặt: Minh tinh không có đời tư? Minh tinh cũng là con người, là người thì phải có riêng tư quyền, được pháp luật bảo vệ!

Anh Mính của tụi tao kiếm tiền thì sao, không trộm không cướp không ăn hết cơm nhà mày, lúc anh Mính làm từ thiện bọn mày đang ở đâu? Mỗi năm mày coi phim của ảnh, muốn coi free hay gì? Mẹ mày nuôi mày còn chờ sau này mày nuôi lại kìa, dựa vào đâu mà cho mày coi miễn phím, hơn nữa, tiền vé mày mua là rạp phim lấy! Vào túi anh Mính của tao à?

Tiểu đội này có vài cái miệng độc, nói chuyện không giữ chút mặt mũi, rất có phong cách chửi người của Cố Giai Mính, nếu không phải IP vừa nhiều vừa loạn, Trịnh Học Thiệu đã nghĩ là Cố Giai Mính tự lên.
Bị mang tiết tấu như vậy, fan não tàn của Cố Giai Mính cũng bắt đầu chửi, yêu Cố Giai Mính yêu đến thâm trầm, Cố Giai Mính làm gì cũng đúng, dù cho anh ấy có kết hôn hay không, chỉ yêu ảnh!

Đã có một nhóm Trà Diệp Bao sức chiến đấu mạnh mẽ hóa thân thành túi thuốc nổ, có người nói Cố Giai Mính không tốt, lập tức đã bị tổ đội xé lại.

Thật bất ngờ chính là, "PLV Cô độc tam kiếm khách" vì tung tin của Cố Giai Mính mà bị khoác acc cũng ra đánh call cho y: Lần nào có chút việc cũng thấy mấy người ra quậy, bị người trong cuộc chửi mới thành thật, thú vị lắm à?

Ba anh em linh cẩu hỏi xong lại lấy acc nhỏ ra trả lời: Bọn họ bị ngu ó!

Lại đổi acc: Ngu thiệt!

Trà Diệp Bao nhìn thấy comment này, cũng trả lời theo: Ngu!

Mặc tổng ngồi trên sô pha, khoanh chân ưu nhã cao quý, trên đỉnh đầu là một bé hồ ly nằm sấp ngủ, mở acc Weibo còn chưa chứng thực của mình ra, like cho từng acc đang diss, nói hay còn lì xì.
Cố Giai Mính nhìn Weibo giận dỗi, nhóm người này là làm sao thế? Đã nói là làm bộ là cha thằng nhỏ! Làm bộ! Hiểu không dzị?!

Mặc tổng còn đang nhanh chóng nhấn like.

Cố Giai Mính liếc nhìn hai cha con trên sô pha (¬_¬):"Lão Mặc, anh đang làm gì?"

Mặc tổng không hề ngẩng đầu lên, bình tĩnh nói: "Like cho bọn họ."

Cố Giai Mính: "......"

Rảnh quá!

Đã hóa thân thánh like dạo · Mặc tổng không rảnh để ý tới nỗi ai oán của Cố tiểu yêu, Mặc Trạch Dương nhìn ngang nhìn dọc gì cũng giống con ruột của hắn, người khác nhìn ra là chuyện hết sức bình thường. Hắn cũng đâu thể tự ra mặt nói với mọi người: Các bạn đừng nói sự thật nữa! Bây giờ tôi đang đóng vai cha giả của thằng bé!

Hơn nữa, Mặc tổng hoàn toàn không có ý định che giấu, lì xì siêu nhanh, một người một trăm, tiện tay phát, nhìn ai thuận mắt thì lì xì, tuy số lượng không nhiều lắm, nhưng không chịu nổi đông người, lì xì nhiều người thì được nhiều chú ý.
Các fan đã để ý cái acc clone Cố Giai Mính follow trước đó lập tức nhận ra, về tổ chức hỏi thăm, thì ra không phải chỉ có một mình mình được lì xì, các fan bắt đầu thương lượng, rồi qua nhóm khác hỏi thăm, quả nhiên không phải chỉ có bọn họ được lì xì, tính toán thử, một ngày đã lì xì 10 20 ngàn tệ, người này là ai thế? Không phải acc clone của Cố Giai Mính chứ?

Nhưng xét thấy phong cách của hai người, hoàn toàn không giống nhau mà, hơn nữa đây không phù hợp với tác phong của Cố Giai Mính, nếu Cố Giai Mính muốn chửi người thì sẽ trực tiếp chửi bằng acc chính, rốt cuộc người này là ai?

Trong một buổi sáng, Mặc tổng tăng mấy trăm ngàn fan, ai cũng muốn lột áo choàng của hắn, để xem hắn là ai.

Thư ký Vương vẻ mặt nghiêm túc dùng acc này tiếp tục lì xì cho fan, làm thư ký riêng của tổng giám đốc, phải biết làm tất cả mọi thứ, kể cả việc lì xì cho fan của vợ bé nhỏ không cần kỹ thuật, lặp lại nhiều lần còn mỏi ngón tay mà tổng giám đốc đại nhân ghét bỏ.
Thư ký Vương lì xì cả một ngày, ngón tay run run, lúc này Mặc tổng mới cho hắn dừng tay, rất thoả mãn với lần quét cảm giác tồn tại này.

Cố Giai Mính còn đang xù lông với Trịnh Học Thiệu: "Không giống với những gì đã bàn bạc!"

Trịnh Học Thiệu đẩy đẩy mắt kính, tức giận hỏi: "Ai bàn bạc với chú mày? Con chú nhìn sao cũng biết là con ruột của anh ta! Chuyện người khác đều có mắt như mù, nhận không ra là tự cậu bổ não thì có!" Bây giờ Mặc tổng đã bắt đầu hấp dẫn sự chú ý của fan, muốn đưa mình ra ngoài sáng, không ngờ Cố Giai Mính còn muốn che giấu mối quan hệ này, rốt cuộc đồ ngốc nàyđang làm mình làm mẩy cái gì? Tình thú?

Không tự cứu mình được rồi tới đây quậy hắn, là người đại diện, ba Trịnh muốn tát một cái quăng y ra ngoài, con hắn mới tám tuổi, còn bớt lo hơn Cố Giai Mính!
Cố Giai Mính không vui, không hài lòng người khác liếc mắt đã nhận ra đây là con trai Mặc Uẩn Tề, sao không ai nói đây là nhãi con của Cố Giai Mính y? Vì sao tiểu tể tử không giống y!

Cố tiểu yêu tức giận đập bàn bàn, chọc nóng lên là sinh thêm mười đứa, nhất định phải giống y hết! Làm Mặc Uẩn Tề tức giận ngày nào cũng ăn cơm không ngon

Có lẽ là cảm nhận sự ai oán của y, Mặc tổng đầu đội cái bụng của bé hồ ly, tay cầm một quả bóng, chọc con trai tới giơ móng vuốt tóm lấy, quay mặt qua, vẻ mặt vô tội.

Cố Giai Mính: ( 艹皿艹 )

.

.

...................

chương này 4k5 chữ, chương sau cũng dzị, mn vót vót mn ới ời ~~~~

xưng hô của em Mính dí lão Mặc vừa em vừa tui k phải tui quên đâu mn, chỗ nào làm mình làm mẩy là tui edit thành "tui" nha

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi