【 Nhật ký của Hứa Tri Niên -16】
Ngày 25 tháng 10 năm 2021, mưa
Mấy ngày trước tôi không viết nhật ký vì bị cảm.
Khương tiên sinh và chị Vương đều rất lo lắng, thật ra hai năm nay sức khỏe tôi đã tốt lên nhiều, không còn hở chút lại ngã bệnh nữa.
Nhưng trong mắt họ thì tôi vẫn yếu đuối như xưa.
Haizzz.
Sợ bệnh cảm sẽ bị lây nên mấy ngày trước tôi không cho Khương tiên sinh cách mình quá gần, nhưng nói thật là chẳng ích gì.
Tôi không cho anh hôn, thế là anh thừa dịp tôi lơ đễnh hôn trộm tôi, báo hại tôi phải luôn đề phòng.
Nhưng hôm nay không cần đề phòng nữa.
Vì Khương tiên sinh cũng bị cảm rồi.
Cười.
Hai người đều bị cảm nên không cần sợ lây bệnh.
Dù sao tôi cũng đã bị cảm, cũng yêu cả Khương tiên sinh bị cảm.
—————
1436
Ngày hôm sau, toàn bộ hot search liên quan đến Nghiêm Chi Triết đều bị gỡ xuống.
1437
Chuyện này đang rất hot, quần chúng ăn dưa sửng sốt nhìn hot search từ từ biến mất rồi bị thay thế bằng các tin khác.
Dư luận nhất thời xôn xao.
Sau đó tài khoản của người đăng bài viết còn bị hủy.
Không ít bài viết liên quan trên Weibo đều bị xóa bỏ.
Rất nhiều người muốn bày tỏ ý kiến nhưng hễ kèm theo từ khóa này thì không bị Weibo ẩn đi thì cũng chẳng có cách nào đăng lên.
Không chỉ Weibo mà nhiều diễn đàn khác cũng vậy.
1438
Cùng lúc đó thân phận phú nhị đại có chống lưng của Nghiêm Chi Triết dần bị khui ra.
Dân mạng đối với bình luận này lại đồng lòng hiếm thấy.
"Thật sự có chống lưng chứ gì!?"
"Thật buồn nôn! Hôm qua còn lên hạng nhất hot search mà sáng nay đã biến mất sạch rồi à?"
"Xóa topic lại tái xuất giang hồ, Sina sl."
"Nghe nói tên này từng có tiền án rồi, không phải lần đầu làm chuyện này đâu, nhưng người ta là phú nhị đại, người bình thường sao đấu lại nổi."
"Người đăng bài viết kia đã bị chặn, đây cũng quá thảm đi! Đến quyền phát ngôn cũng không có!"
"Tôi mới đăng bình luận thì lập tức bị xóa, mẹ nó chứ bó tay toàn tập."
"Nghiêm Chi Triết chết đi! Nghe thấy không! Nghiêm Chi Triết chết đi!"
"Lầu trên coi chừng bị xóa tài khoản nhé."
"Phắc! Lúc đầu tôi còn hoài nghi tính chân thực của chuyện này, giờ bị xóa topic quy mô lớn như vậy chẳng phải giấu đầu lòi đuôi sao??? Vậy tôi cũng hô một tiếng, Nghiêm Chi Triết chết đi!"
"Hét vang trong gió, Nghiêm Chi Triết chết đi!"
1438
Trên các diễn đàn nhỏ không bị ảnh hưởng bắt đầu có người đăng bài viết đào lại quá khứ của Nghiêm Chi Triết.
Từ chuyện hắn đua xe tông chết người, bức tử nhân viên phục vụ, có thật có giả, có phóng đại cũng có cải biên, nhất thời thu hút đông đảo bình luận.
Nhưng dù sao diễn đàn nhỏ cũng không gây ra được sóng gió gì lớn.
Vì thủ đoạn quyết liệt nên chuyện này bắt đầu lắng xuống.
Có lẽ qua một thời gian nữa khi đề tài mới xuất hiện thì chẳng còn mấy ai chú ý đến vụ cưỡng bức này của Nghiêm Chi Triết.
1439
"Nghiêm gia ra tay thật nhanh." Thi Gia Chí nói, "Tôi còn tưởng sẽ tiếp tục sôi động thêm mấy ngày nữa, ai ngờ hôm nay đã bị đè xuống. Tiếp theo anh định làm gì?"
Tôi nhíu mày: "Sao lại hỏi tôi?"
Thi Gia Chí sửng sốt: "Chắc không phải anh định để chuyện này trôi qua êm đẹp đấy chứ?"
Tôi nhếch môi nói: "Qua sao được. Con người có trí nhớ, chuyện này ầm ĩ như thế lại bị đè xuống ngay lúc đang náo nhiệt nhất, dù có im hơi lặng tiếng thì cũng sẽ bị rất nhiều người ghi nhớ."
"Rồi sao?" Thi Gia Chí hỏi.
Tôi nói: "Sau đó chờ người trong cuộc tái phạm và xuất hiện trước mặt bàn dân thiên hạ lần nữa thì sẽ khơi lại chuyện cũ. Nếu lúc đó Nghiêm gia không còn khả năng giúp Nghiêm Chi Triết đè xuống thì sao?"
Thi Gia Chí nói: "Vậy Nghiêm Chi Triết sẽ càng gặp hậu quả nghiêm trọng hơn."
Tôi gật đầu: "Hơn nữa quần chúng sẽ gọi đây là công lý đến muộn."
1440
Thi Gia Chí vẫn chưa hiểu: "Sao không thừa cơ giẫm chết hắn luôn đi? Chỉ cần xử lý dư luận thật tốt thì Nghiêm gia cũng không thể một tay che trời được."
Tôi hỏi Thi Gia Chí: "Anh nghĩ trong chuyện này Nghiêm Chi Triết thật sự cưỡng bức à?"
Thi Gia Chí nghe tôi nói bóng gió thì nhíu mày: "Chẳng lẽ không phải?"
Tôi lắc đầu: "Người bị hại kia chỉ muốn vu vạ cho Nghiêm Chi Triết kiếm ít tiền thôi, nếu Nghiêm gia điều tra kỹ hơn thì có thể tra ra chuyện này Nghiêm Chi Triết gặp phải tai bay vạ gió."
Thi Gia Chí tò mò nói: "Nếu thế thì Nghiêm gia điều tra ra chân tướng sẽ rất dễ tẩy trắng cho Nghiêm Chi Triết, tại sao bọn họ lại chọn cách xóa topic và trả cho người đăng bài một khoản phí bịt miệng lớn, đây chẳng phải lạy ông tôi ở bụi này sao?"
Tôi cười không nói gì.
Thi Gia Chí nhìn tôi hỏi: "Anh động tay động chân vào đúng không?"
Tôi lắc đầu: "Đó là vì tư duy theo quán tính thôi."
1441
Thi Gia Chí hỏi: "Là sao?"
Tôi nói: "Anh có nghe chuyện sói đến rồi chưa?"
Thi Gia Chí giật mình: "Bởi vì hắn có tiền án! Hơn nữa còn không chỉ một lần, ngay cả tôi khi nghe nói chuyện này thì phản ứng đầu tiên là tự hỏi tại sao hắn lại ngựa quen đường cũ. Hắn làm quá nhiều chuyện xấu, Nghiêm gia từng giúp hắn giải quyết vô số rắc rối, chắc chắn sẽ hiểu rõ hơn chúng ta nhiều."
Tôi gật đầu: "Dù sói có tới thật thì cũng chẳng ai tin hắn đâu."
Thi Gia Chí cảm khái: "Hắn tự làm tự chịu thôi, bây giờ ngay cả người trong nhà cũng không tin hắn vô tội, biết hắn bị người khác tố cáo cưỡng bức thì phản ứng đầu tiên là giúp hắn ém nhẹm đi chứ không phải tìm hiểu chân tướng."
1442
Tôi rũ mắt nói: "Tôi cũng muốn thông qua đó chứng minh một chuyện."
Thi Gia Chí hỏi: "Chuyện gì?"
"Nghe nói Nghiêm lão gia được đưa vào bệnh viện đã hôn mê, một tuần sau mới tỉnh lại." Tôi nói, "Nghiêm Chi Triết là người ông ta cưng chiều nhất, nếu ông ta biết chuyện này thì sẽ lập tức điều tra rõ ràng."
Ánh mắt Thi Gia Chí lóe lên: "Anh đang muốn chứng minh......"
Tôi nói: "Làm bù nhìn cũng được, vì để lão gia yên tâm dưỡng bệnh nên không cho ông ta biết cũng được, Nghiêm gia xử lý như vậy đã chứng tỏ một điều —— Chuyện của Nghiêm gia không còn báo cáo cho Nghiêm lão gia nữa."
Tôi nở nụ cười rồi chậm rãi nói: "Đây cũng là thời cơ tốt nhất để tôi ra tay với Nghiêm gia."
1443
......
1444
Tối muộn về nhà, Hứa Tri Niên đang nằm sấp trên giường đọc sách.
Quyển sách dày cộp để trên gối, là sách chuyên ngành luật mà tôi xem không hiểu.
Dạo này cậu ấy đang chuẩn bị thi tư pháp, nghe nói rất khó, tôi chưa thi nên cũng không biết.
Nhưng cậu ấy rất xem trọng cuộc thi này, rõ ràng còn rất nhiều thời gian chuẩn bị nhưng từ giờ đã miệt mài đọc sách ngày đêm.
1445
Tôi đi tới bật đèn ngủ cho cậu ấy rồi bất đắc dĩ nói: "Đọc thế này hại mắt lắm."
"Khương tiên sinh." Hứa Tri Niên quay lại mừng rỡ nói, "Anh về rồi."
Tôi gật đầu: "Ừ."
Hứa Tri Niên phàn nàn: "Hôm nay Khương tiên sinh về muộn hơn bình thường."
"Có chút việc phải xử lý." Nói xong tôi đưa tay vuốt tóc cậu ấy, thấp giọng nói, "Đừng có đánh trống lảng."
Hứa Tri Niên cười ngượng ngùng: "Đọc như vậy cũng được mà."
Trước khi tôi mở miệng thì cậu ấy đã giơ tay lên cam đoan với tôi: "Lần sau sẽ không thế nữa."
Tôi nhìn cậu ấy chốc lát rồi chồm tới hôn một cái.
1446
Được tôi dẫn dắt nên giờ Hứa Tri Niên đã học được cách hôn.
Cậu ấy không còn chỉ ngoan ngoãn mở miệng mặc tôi hành động.
Đôi khi cậu ấy còn làm ra mấy động tác vượt quá mong đợi của tôi như chủ động thè lưỡi hay cắn môi tôi.
Khi tôi không chú ý cậu ấy còn hôn trộm tôi.
Cậu ấy hôn trộm không chỉ có môi mà đôi khi trên tóc, có lúc ở sau lưng, thỉnh thoảng còn cắn hầu kết của tôi.
Khi tôi hỏi thì cậu ấy mở to mắt vô tội nhìn tôi: "Khương tiên sinh cũng hôn em vậy mà!"
Tôi nhất thời không có lời nào để nói.
1447
Khi nụ hôn này kết thúc, Hứa Tri Niên hỏi tôi: "Trễ thế này rồi...... Khương tiên sinh đói không?"
Tôi lắc đầu: "Không đói."
Nói xong tôi cởi giày leo lên giường.
Thế là Hứa Tri Niên lật người lại dựa vào ngực tôi, đặt sách lên đầu gối rồi ngoan ngoãn đọc sách.
1448
Cậu ấy đọc không nghiêm túc lắm, thỉnh thoảng còn thất thần, ánh mắt chuyển tới chỗ tôi liếc trộm một cái, sau đó lại quay về.
Hơn nửa ngày cũng chưa lật qua trang khác.
Tôi hỏi: "Có gì muốn nói với anh à?"
Hứa Tri Niên giật mình: "Sao Khương tiên sinh biết?"
Tôi cười: "Nhìn em có vẻ rất tâm sự, ai mà không thấy."
Hứa Tri Niên lẩm bẩm: "Lộ liễu vậy sao?"
Tôi gật đầu rồi lại hỏi: "Chuyện gì thế?"
1449
Hứa Tri Niên nhìn tôi một lát mới thì thào: "Khương tiên sinh, em mới lên mạng thấy được vài tin tức."
Tôi vỡ lẽ: "Chuyện Nghiêm Chi Triết ấy à?"
"Dạ." Hứa Tri Niên gật đầu rồi hỏi tôi, "Trên mạng nói...... có thật không?"
Tôi hơi do dự nhưng vẫn không lừa cậu ấy: "Giả thôi."
Hứa Tri Niên mở to mắt: "Hả?"
Tôi kể rõ chân tướng với cậu ấy.
Nghe xong Hứa Tri Niên thở phào nhẹ nhõm.
1450
Tôi hỏi: "Chuyện này là giả mà em vui thế cơ à?"
Hứa Tri Niên nói: "Đương nhiên rồi."
Tôi thắc mắc: "Tại sao?"
Hứa Tri Niên bình thản nói: "Nếu là giả thì chứng tỏ không ai bị hại, chẳng lẽ đây không phải chuyện đáng mừng sao?"
Tôi khựng lại, sau đó vuốt tóc cậu ấy: "Anh cứ tưởng em muốn thấy Nghiêm Chi Triết bị dân chúng phỉ nhổ, bị chỉ trích nặng nề chứ."
Hứa Tri Niên lắc đầu: "Đây chỉ là giả thì không thể thật sự trừng phạt Nghiêm Chi Triết được. So với điều này em càng hy vọng không có nạn nhân nào khác hơn."
Giọng cậu ấy đột nhiên nhỏ đi: "...... Như vậy rất đau khổ, em không mong có người giống như mình."
1451
Tôi nhìn cậu ấy một hồi, đáy lòng bất giác trở nên mềm mại.
Hứa Tri Niên luôn nói tôi là người dịu dàng.
Thật ra cậu ấy mới như vậy.
Dù đã từng trải qua tuyệt vọng và tối tăm thì cậu ấy vẫn giữ được trái tim thánh thiện ban đầu.
1452
Hứa Tri Niên bắt đầu ngáp dài vì buồn ngủ.
Tôi lấy sách ra khỏi tay cậu ấy rồi tắt đèn để cậu ấy ngủ.
Cậu ấy vùi mình vào trong chăn, chờ tôi tắm xong trở lại thì cậu ấy đã nhắm mắt ngủ.
Khi tôi lên giường gây ra một tiếng động nhỏ, cậu ấy bị tôi đánh thức nhưng không mở mắt, chỉ trở mình nhích lại gần tôi.
Một lát sau, cậu ấy tự nhiên rúc vào ngực tôi.
1453
Hôm nay đúng là đã rất trễ, tôi phải tăng ca, sau đó còn đi gặp Thi Gia Chí.
Tôi đã dặn Hứa Tri Niên đừng chờ mình nhưng cậu ấy không chịu nghe.
"Chờ người yêu đi làm về cũng rất hạnh phúc mà." Cậu ấy nói vậy.
1454
Hạnh phúc không phải là chờ đợi.
Hạnh phúc là bạn có người để chờ và người đó đáng để bạn chờ đợi.