SAU KHI KẾT HÔN GIẢ VỚI ẢNH ĐẾ

Ôn Du Tịnh nhạy cảm nhận ra lời của người đại diện này có ẩn ý, cậu cười lắc đầu: "Không có, xin anh cứ tự nhiên."

Người đại diện kia cũng không nói gì nữa, rửa tay chào hỏi xong rồi ra ngoài.

Trên đường về phòng nghỉ, Ôn Du Tịnh cẩn thận suy nghĩ, hình như người đại diện của Lôi Tụng họ Hoàng, nhưng tên cụ thể là gì thì cậu không có ấn tượng.

Dạo này cậu qua lại với Lôi Tụng không ít nhưng người đại diện của cậu ta rất hiếm khi xuất hiện, lần nào anh ta cũng vội vàng chào hỏi rồi không biết đi đâu, không thường đi theo bên cạnh Lôi Tụng, có thể đối phương không chỉ dẫn dắt một nghệ sĩ là Lôi Tụng.

Trở lại phòng nghỉ, Ôn Du Tịnh thấy Nhung Thu, cậu chớp chớp mắt, nhớ tới chuyện gặp Lý Tùng ở nhà vệ sinh bèn chủ động nói: "Anh, vừa nãy em gặp anh Lý trong nhà vệ sinh."

Nhung Thu hơi khựng lại, hỏi: "Anh ta cũng ở đây à?"

"Vâng, hình như nghệ sĩ anh ta đang dẫn dắt có vài cảnh diễn trong đoàn phim." Ôn Du Tịnh nói: "Em thấy anh ta đi cùng với một diễn viên trông rất trẻ."

"Anh biết rồi." Nhung Thu nhớ đến lời dặn của Kiều Nhất trước đây nên cũng không quá lo, nhưng vẫn cẩn thận có ý định lưu ý nhiều hơn: "Em đừng lo, anh sẽ để ý giúp em."

Ôn Du Tịnh không biết lúc trước nhóm Nhung Thu làm thế nào để nói chuyện kết thúc hợp đồng với Lý Tùng, do dự một hồi cậu vẫn quyết định hỏi: "Lúc kết thúc hợp đồng thay em... Có xảy ra chuyện gì không ạ?"

"Ngoại trừ bàn giao chuyện hợp đồng thì không có gì cả, anh ta đồng ý rất sảng khoái." Nhung Thu nói: "Lý Tùng thiếu tiền, anh ta sẽ không ngốc đến mức tìm em gây phiền phức, như vậy sẽ cắt đứt nguồn kinh tế tại giới giải trí của anh ta."

"Vâng, vậy hợp đồng kia..." Hợp đồng của Ôn Du Tịnh vẫn còn kẹp trong một quyển tập ghi chú.

"Hết hiệu lực rồi." Nhung Thu sờ đầu Ôn Du Tịnh: "Phần của anh đã thành đồ bỏ rồi, hiện tại anh cho rằng chúng ta không cần nó nữa."

"Vâng." Ôn Du Tịnh đồng ý ngay lập tức: "Vậy sắp tới chờ em có thời gian rảnh, em sẽ biến nó thành đồ bỏ."

"Không vội, để trong nhà không ai lấy được đâu."

“Vâng ạ." Ôn Du Tịnh gật đầu: "Đúng rồi, vừa nãy em có gặp người đại diện của thầy Lôi trong nhà vệ sinh, anh ta hỏi có phải đã quấy rầy em ôn chuyện không, không biết có phải do em nghĩ nhiều hay không, em cứ cảm thấy... Là lạ."

"Người đại diện của cậu ta tên là Hoàng Thành thì phải." Nhung Thu có chút ấn tượng, lúc gặp Lôi Tụng ở dưới tầng hầm để xe thì Hoàng Thành đi theo bên cạnh cậu ta, nhìn không giống một người nói nhiều, lúc nào cũng cúi đầu, có vẻ như rất không có cảm giác tồn tại.

Có điều Ôn Du Tịnh sẽ không tùy ý nhận định tiêu cực về ai đó, đương nhiên Nhung Thu sẽ chọn tin tưởng cậu.

"Anh nói chị Kiều đi hỏi thăm thử, em yên tâm, có anh ở đây không có chuyện gì đâu." Nhung Thu trấn an nói.

Có sự bảo đảm của Nhung Thu, Ôn Du Tịnh không hề lo lắng: "Em hiểu rồi, trước mắt em sẽ lấy đóng phim làm trọng."

"Ngoan."

...

Sau khi người phụ trách đoàn phim đến hối, Ôn Du Tịnh cất kịch bản rồi rời phòng nghỉ.

Bối cảnh bên ngoài chỉ cần thu dọn lại đôi chút là có thể dùng để làm cảnh quay phim tiếp theo.

Chuyên viên trang điểm đang đứng một bên dặm lại lớp trang điểm cho Lôi Tụng, mấy vai phụ lát nữa có cảnh cũng lục tục vào chỗ.

Vì để tiết kiệm sức người và sức của, đoàn phim "Gai nhím" không quay theo trình tự xảy ra câu chuyện mà quyết định tập trung quay những tình tiết có cùng một bối cảnh. Trong đó nam thứ Thu Tụng có ba cảnh dùng đến "bục tuyên thệ" này trong toàn kịch bản.

Cảnh thứ nhất là Thu Tụng vừa mới gia nhập đại đội cảnh sát hình sự, đứng trên bục tuyên thệ để thề với quốc kỳ. Cảnh thứ hai là khi nam chính Khương Đằng có công điều tra phá án lên bục nhận giải, Thu Tụng sinh lòng kính trọng đối với anh ta. Cảnh thứ ba là sau khi Khương Đằng bị bắt, Thu Tụng lên bục nhận giải.

Chỉ trong nửa năm ngắn ngủi, bục tuyên thệ vô cùng bình thường chứng kiến một "cảnh sát hình sự ưu tú" rơi xuống, lại chứng kiến một cảnh sát hình sự ưu tú khác nổi lên.

Đối với nam 2 Thu Tụng, có thể nói đây là những lần chuyển hướng quan trọng trong đời người, đương nhiên tâm trạng sẽ hoàn toàn khác.

"Chuẩn bị xong chưa? Màn hai cảnh một, action!" Đới Đức ra lệnh một tiếng, thư kí trường quay gõ slate, cảnh quay chính thức bắt đầu.

...

Nhung Thu đứng bên ngoài nhìn Ôn Du Tịnh với khuôn mặt tỏa nắng và hồn nhiên trong bộ đồng phục cảnh sát, anh bất giác mỉm cười.

Mãi đến khi nhận ra có ánh mắt không có ý tốt đến từ bên cạnh, Nhung Thu nghiêng đầu nhìn qua, anh đối mắt với Lôi Tụng đang nhét một tay trong túi quần đứng đó.

Lôi Tụng không né tránh ánh mắt của anh, ngược lại vẻ không tốt trong ánh mắt càng thêm rõ rệt.

"Đang nhìn gì vậy?" Lúc Kiều Nhất trở lại đoàn phim, cô liếc một cái đã nhận ra biểu cảm của Nhung Thu không đúng lắm.

Người này đóng phim đã diễn rất nhiều, bình thường hiếm khi bộc lộ cảm xúc ra ngoài như vậy, huống chi nhìn thế nào cũng không phải là cảm xúc tốt.

"Nghe nói Lý Tùng cũng ở đoàn phim, chị có gặp không? Lôi Tụng đã dời mắt đi, Nhung Thu không đấu mắt với cậu ta nữa, anh nhận chai nước khoáng từ Kiều Nhất.

"Anh ta cũng ở đây à?" Kiều Nhất hơi giật mình: "Nghệ sĩ dưới tay có suất diễn sao?"

"Có lẽ vậy." Nhung Thu vừa nói xong thì bên tai đã truyền đến lời thoại cảnh tuyên thệ, anh ngước mắt nhìn Ôn Du Tịnh đang trên bục tuyên thệ, mãi đến khi đối phương hơi ngượng ngùng nhưng lại không giấu được tình cảm mãnh liệt và đầy sức sống đọc xong lời thề, đi xuống bục rồi mới nói tiếp: "Hôm nay thì có, cũng không phải vai quan trọng gì, chắc hẳn là đóng vai cảnh sát nhỏ thôi."

Nhung Thu đoán không hề sai, vì nửa tiếng sau, lúc đoàn phim "Gai nhím" quay màn hai cảnh hai, diễn viên trẻ do Lý Tùng dẫn dắt đứng xếp hàng trong nhóm cảnh sát.

Hơn nữa vị trí cũng không tệ lắm, là hàng thứ hai, vừa khéo được quay đến, không những được lộ mặt mà còn không giành danh tiếng của vai chính.

Lúc người phụ trách gọi tên họ cũng nghe được diễn viên trẻ kia họ Dương, là một diễn viên mới hoàn toàn.

Cũng may diễn viên mới này diễn rất chân thật, cảnh hai được quay xong, ngoại trừ một số tình huống NG [*] để tập thì không có sơ suất gì. Lý Tùng đứng trong một góc nhỏ im hơi lặng tiếng cho đến khi Đới Đức nói có thể nghỉ.

[*] NG: những cảnh quay bị lỗi hoặc không đạt chất lượng.

"Chị vừa xem thử kịch bản điện tử mà đoàn phim gửi, hôm nay diễn viên trẻ này chỉ lộ mặt trong hai cảnh, còn lại chỉ là những cảnh vai phụ rải rác không có cơ hội lộ mặt." Kiều Nhất nói: "Nếu Lý Tùng an phận, những lúc không có cảnh quay không thể dẫn Dương Vũ ở lại trường quay.”

"Nếu anh ta cố ý để Dương Vũ tìm cảm giác tồn tại thì lại là chuyện khác." Nhung Thu nói rồi nhìn lướt qua người đại diện Hoàng bên cạnh Lôi Tụng: "Còn người đại diện của Lôi Tụng, chị Kiều có quen anh ta không?

"Tất nhiên là không quen, trước đây anh ta không làm nghề này, anh ta theo chân Lôi Tụng vào làng giải trí." Kiều Nhất giải thích: "Em xem như là ê kíp cậu ta tự mang theo là được, dù sao trong nhà Lôi Tụng cũng có người kiếm cơm trong giới này."

Nhung Thu suy nghĩ một lát rồi gật đầu: "Vậy... Phiền chị để ý tới anh ta thêm."

"... Ý em là sao?" Kiều Nhất sững sờ.

"Trực giác, nếu có thể tìm hiểu được tại sao Dương Vũ nhận được bộ phim này thì tốt hơn."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi