Triệu Uyển Nhu vừa nghĩ đến ba chữ Thái Lãnh Hàn thì cánh cửa phòng kia bật mở. Và người từ trong phòng đó bước ra đúng thật là Thái Lãnh Hàn. Bỗng nhiên Triệu Uyển Nhu cảm thấy chột dạ một cách khó hiểu. Cô vội vàng lùi lại, nhanh chóng nấp vào phía sau bức tường. Người càng chột dạ hơn Triệu Uyển Nhu chính là Phương Hiệp Hòa. Anh vừa mới đưa mắt nhìn qua khe cửa lần thứ tư thì bị Thái Lãnh Hàn bước ra, suýt nữa thì đập cả cánh cửa vào mặt của anh luôn rồi. Thái Lãnh Hàn nhìn thấy Phương Hiệp Hòa đang đứng lóng ngóng trước cửa thì cau mày, nói nhanh:
- Anh đến thì tốt rồi. Anh vào trong sắp xếp lại bàn làm việc cho ổn thỏa đi. Tôi ra ngoài một lát sẽ quay lại ngay. Mọi chuyện đợi tôi quay về rồi giải thích với anh sau.
Thái Lãnh Hàn nói xong thì quày quả đi ngay. Trong lòng của hắn đang rất thấp thỏm lo lắng. Không biết vì sao mà Triệu Chí Hải đã nghe được tin tức rằng Thái Lãnh Hàn muốt “bắp ép” con gái cưng của anh đến công ty làm việc cho hắn. Thế là anh nổi trận lôi đình, gọi điện thoại đến mắng Thái Lãnh Hàn té tát, còn ra lệnh cho hắn phải ngay lập tức đến nhà giải thích ngay với anh, không chấp nhận cho hắn nói qua điện thoại. Lâm Thanh Liên còn dùng căn bệnh cao huyết áp của Triệu Chí Hải và bệnh tim chưa hoàn toàn khỏi hẳn của chị để làm áp lực với Thái Lãnh Hàn, không cho phép hắn thoái thác. Đối diện với bố và mẹ của Triệu Uyển Nhu cùng với bệnh tình của họ, từ trước đến nay Thái Lãnh Hàn đều không có cách nào khác là chấp nhận cúi đầu. Cho nên Thái Lãnh Hàn phải vội vã đi ngay, không kịp nói năng gì nhiều với Phương Hiệp Hòa.
Bước ra khu vực hành lang, Thái Lãnh Hàn lấy điện thoại định gọi cho Triệu Uyển Nhu để nhờ cô cùng đi giải thích cho bố và mẹ giúp hắn. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, Thái Lãnh Hàn lại chần chừ. Việc Triệu Uyển Nhu muốn đến công ty của hắn làm việc đã khiến Triệu Chí Hải tức giận như thế, chắc chắn là cô đã không nói trước với bố. Như thế có nghĩa là, Triệu Uyển Nhu chỉ muốn tự bản thân giám sát hắn, điều tra hắn chứ không muốn bố phải bận lòng. Nếu hắn gọi Triệu Uyển Nhu đi cùng, Thái Lãnh Hàn lo ngại rằng sẽ khiến cô cảm thấy khó xử. So giữa việc bản thân bị bố vợ đánh mắng với việc vợ có khả năng bị khó xử, Thái Lãnh Hàn không cần nghĩ nhiều, dứt khoát cất điện thoại vào sâu trong túi. Chép miệng một cái, thở hắt ra một hơi, Thái Lãnh Hàn chuẩn bị tinh thần bước vào giữa cơn bão tức giận của bố và mẹ vợ.