SAU KHI NGHE THẤY TIẾNG LÒNG CỦA TIỂU CÔNG CHÚA, BẠO QUÂN LUỐNG CUỐNG RỒI

Nhưng khi nàng gõ cổng lớn nhà mẹ đẻ, nghênh đón nàng lại là một đòn ra oai phủ đầu.

 

Đệ đệ ruột và đệ tức của nàng hình như không hoan nghênh nàng trở về.

 

“Tỷ tỷ, tỷ phu lần này bị giáng chức là thật sự không còn cơ hội phục chức lại sao?”

 

Chu phu nhân nhìn bộ dáng chờ mong của đệ đệ, lạnh lùng phá vỡ kỳ vọng của hắn.

 

“Việc giáng chức này, trên đời này ngươi đã từng gặp qua có mấy người còn có thể phục chức chưa?”

 

Đệ đệ ngay tại chỗ biểu diễn cho nàng xem một màn biến diện*: “Cho nên tỷ tỷ lần này trở về là định ăn chùa uống chùa sao?”

*Biến diện là một trong những nghệ thuật biểu diễn xuất phát từ Kinh kịch Tứ Xuyên

 

“Chỉ có một mình tỷ trở về sao? Chỉ thêm một cái tàu há miệng là tỷ đã rất phiền phức rồi, đừng có dắt thêm một đám con ghẻ nữa!”

 

Chu phu nhân lần đầu tiên biết, về ngôi nhà mình đã sống từ nhỏ đến lớn là ăn chùa uống chùa.

 

Thì ra sau khi nữ nhân trưởng thành thì đã không còn nhà để về.

 

Sau khi đi vào, đệ tức tuy cử chỉ vẫn lễ phép khách khí, nhưng mà lời trong lời ngoài đều là thúc giục: “Tỷ tỷ lần này định ở tạm mấy ngày vậy?”

 

Nàng còn chưa có nói chuyện đã bị đệ tức gán cho hai chữ “ở tạm”.

 

Uổng công nàng trước kia còn dựa vào thế lực của phủ Tín quốc công giúp bọn họ xử lý rất nhiều phiền phức, kết quả đến khi thất thế thì lại như vậy.

 

Lúc đó, đôi phu thê này nói rất dễ nghe: “Tỷ tỷ, ngài có việc gì cứ tìm chúng ta.”

 

“Ngài kêu chúng ta đi hướng đông chúng ta tuyệt không dám đi hướng tây!”

 

Hiện giờ người nhà mà nàng từng giúp lại không có ý muốn cảm tạ nàng chút nào.

 

Lúc này, đệ tức làm như thuận miệng hỏi một câu: “Tỷ tỷ, sao tỷ không mang Tửu Nhi tới đây?”

 

Thật ra thì cũng không phải thuận miệng,  đệ tức Lý gia chính là muốn biết Chu phu nhân lần này trở về có phải còn muốn mang thêm một người nữa hay không.

 

Nàng ta có cùng ý nghĩ với trượng phu của mình, nhiều thêm một miệng ăn là nhiều thêm một phần chi tiêu.

 

Nói không chừng đến lúc đó, dần dần tỷ tế* cũng sẽ dọn về nhà bọn họ ở.



*anh rể

 

Cả nhà kia sẽ bám dính trên người bọn họ mà tống tiền.

 

Rất có thể cuối cùng lúc Chu Hoan Tửu xuất giá còn cần nhà bọn họ lo liệu của hồi môn.

 

Nàng ta lập tức suy nghĩ những khả năng có thể xảy ra một lượt.

 

Nàng ta không muốn bị thân thích nghèo hút m.á.u đâu.

 

Lại nghe Chu phu nhân nói: “Tửu Nhi ở trong cung hầu hạ Thái Hậu.”

 

Trên thực tế là Thái Hậu chăm trẻ, một đứa bé năm tuổi thì có thể hầu hạ cái gì.

 

Thái Hậu lại không thiếu cung nhân.

 

Nhưng lời nói cần phải nói như vậy, bởi vì phải tôn kính Thái Hậu.

 

Mà đệ tức Lý gia cũng có thể nghe hiểu.

 

Cho nên nàng ta lập tức hoảng sợ.

 

“Ở trong cung hầu hạ Thái Hậu?”

 

“Đúng vậy.” Chu phu nhân gật đầu.

 

Sau đó nàng lập tức nhìn thấy thái độ của đệ tức thay đổi hoàn toàn.

 

“Tỷ tỷ thật vất vả về nhà mẹ đẻ một chuyến, vẫn là nên ở thêm vài ngày mới thỏa đáng.”

 

“Ngài không biết đâu, phu quân của ta đặc biệt nhớ mong ngài, cả ngày trằn trọc khó ngủ, chính là hoài niệm thời gian thơ ấu cùng với tỷ tỷ .”

 

Chu phu nhân: ??? Thật vậy chăng? Ta đọc sách ít ngươi đừng gạt ta.

Hơn nữa nàng ta còn đột nhiên thay đổi phương hướng: “Ngài xem trí nhớ của ta này, tỷ tỷ sao có thể ở nơi như thế này được?”

 

“Đến khuê phòng trước kia của ngài đi, để khuê nữ nhà ta dọn dẹp sân viện khác, để dành chỗ cho ngài!”

 

Chu phu nhân: “Không cần đâu.”



 

Đệ tức cười nói: “Vâng, vâng, vâng, chỗ kia hơi nhỏ một chút, ta an bài cho ngài sân viện lớn nhất.”

 

Chu phu nhân: ... Ngươi đột nhiên trở nên nhiệt tình làm ta rất sợ hãi.

 

Viện bên cạnh chính viện là sân viện lớn thứ hai trong nhà, hạ nhân đang khẩn trương dọn dẹp.

 

Đệ tức Lý gia thầm cảm thấy may mắn, may mắn Chu phu nhân vốn dĩ chính là đột nhiên đến thăm, nàng ta có thể giải thích cho qua chuyện được.

 

Bằng không vừa đến nơi, sân viện mình nói là đã chuẩn bị xong lại đầy tro bụi, vậy cũng quá giả tạo đi.

 

Lý Thượng Liêm, cũng chính là đệ đệ của Chu phu nhân đi tới.

 

“Nơi này không phải là để lại cho nhi tử của chúng ta thành thân...?”

 

Lý phu nhân kéo hắn sang một bên, ngón trỏ đặt ở trên miệng.

 

“Suỵt ——”

 

Lý Thượng Liêm không rõ nguyên do, nhưng cũng hạ thấp âm lượng xuống: “Không phải nói tùy tiện an bài cho tỷ ấy một chỗ là được, cho ăn cơm nguội để tỷ ấy ở không được mấy ngày sẽ thức thời mà rời đi sao?”

 

“Như vậy cũng coi như chúng ta đã thu lưu tỷ  ấy rồi, người khác cũng sẽ không nói chúng ta vong ân phụ nghĩa.”

 

“Nàng cái đồ phá của này, thế mà lại lấy sân viện chúng ta chuẩn bị cho nhi tử thành thân dùng để cho tỷ ấy ở!”

 

“Làm sao nào? Thật sự nhớ ơn rồi?”

 

Lý phu nhân cười thần bí: “Chàng tin hay không, chỉ cần ta nói ra nguyên nhân, chàng cũng sẽ cung phụng tỷ ấy như ta thôi?”

 

Lý Thượng Liêm nghĩ nghĩ, thật sự không nghĩ ra lý do: “Tín quốc công bị bệ hạ tự mình giáng chức, cũng không có khả năng vực dậy, tỷ ấy còn có giá trị gì? Ta không tin.”

 

Sau đó hắn nghe Lý phu nhân nói: “Nếu Chu Hoan Tửu ở trong Nhân Thọ Điện, được Thái Hậu nuôi nấng thì sao?”

 

Lý Thượng Liêm đột nhiên hướng vào trong viện kêu lên: “Mấy người các ngươi không có mắt sao, để  tỷ tỷ của ta đứng xem các ngươi quét tước, còn không mau dọn bàn ghế uống trà lên!”

 

Lý phu nhân: ... Lần đầu tiên thấy chó săn sống.

 

 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi