“Hait lầnt rồi?”t Khóet miệngt Thícht Âmt congt lên,t nhưngt trênt mặtt hoànt toànt khôngt phảit ýt cười.
Hoắct Dungt vẫnt giảt vờt khôngt hiểu:t “Cáit gìt hait lần?”
Thícht Âm:t “Chặnt ởt tôit vàt Kỷt Lưut Thànht trướct cửat nhàt tôi,t hait lần,t Hoắct Dung,t côt cót duyênt quát nhỉ?”
Hoắct Dungt muốnt giảit thícht vớit cô:t “Tớt thậtt sựt khôngt muốnt quấyt rầyt hait người,t lầnt nàyt làt chút Kỷt tớit tìmt Kỷt Lưut Thành,t phátt hiệnt khôngt khôngt ởt đó,t chot nên…”
Thícht Âmt ngắtt lờit côt ta:t “Gầnt đâyt chút Kỷt đangt bậnt rộnt xửt lýt côngt việct ởt Tânt Thành,t nếut khôngt phảit côt kêut chút ấyt thìt bâyt giờt chút ấyt sẽt khôngt ởt đây.”
Hoắct Dung:t “Tớ…”
Thícht Âmt khôngt muốnt nghet mấyt lờit vôt nghĩat củat côt ta,t trựct tiếpt hỏit côt ta:t “Cót phảit dot tôit bảot Kỷt Lưut Thànht nhườngt biệtt thựt bênt cạnht chot cô,t côt lạit đượct voit đòit tiênt muốnt nhiềut hơnt nữa?t Hayt làt chúngt tôit ởt quát gần,t chot nênt côt nghĩt tớit khit tôit cảmt thấyt ngộtt ngạtt làt côt cót thểt xuấtt hiệnt kịpt thời?”
Hoắct Dungt bịt Thícht Âmt nóit nhưt vậyt khôngt giảt bột dịut dàngt lươngt thiệnt nữa,t côt tat nói:t “Thícht Âm,t côt khôngt thấyt mìnht rấtt quát đángt sao?t Rõt ràngt tôit khôngt làmt gìt cả,t nhữngt côt luônt dùngt nhữngt suyt nghĩt xấut xat nhấtt đánht giát tôi.”
Thícht Âmt cười:t “Tôit dùngt nhữngt suyt nghĩt xấut xat nhấtt ápt đặtt lênt cô?t Hoắct Dung,t chẳngt lẽt khôngt phảit côt thừat dịpt tôit cùngt Kỷt Lưut Thànht rat ngoàit chơit gọit chút Kỷt tới,t lạit ởt chỗt chút ấyt mácht lẻot nóit tôit dạyt hưt Kỷt Lưut Thành,t nóit xấut tôi?”
Trongt lòngt Hoắct Dungt hoảngt sợ,t nhưngt ngoàit mặtt vẫnt phảnt bác:t “Đâyt đềut làt dot tựt côt đoán.”
Thícht Âm:t “Côt cót làmt hayt khôngt trongt lòngt côt tựt rõ.”
Thícht Âmt nóit xongt rồit đi,t lưut lạit bóngt lưngt kiêut ngạot nhưt cũ,t Hoắct Dungt cũngt lậpt tứct bịt chọct giận,t côt tat đuổit theot ngănt Thícht Âmt lạo,t đỏt mắtt hỏit cô:t “Côt vàt anht Lưut Thànht đãt làmt rồit chứ?”
Thícht Âm:t “Đãt làm,t saot nào?”
Hoắct Dung:t “Vậyt tôit nóit côt dạyt hưt anht Lưut Thànht thìt cót gìt làt sai?”
Thícht Âm:t “Côt nóit rat lờit nàyt khôngt thấyt buồnt cườit sao?”
Hoắct Dungt cót lýt chẳngt sợ:t “Saot lạit buồnt cười?t Bâyt giờt đangt làt lớpt mườit hai,t làt nămt quant trọngt nhấtt củat anht Lưut Thành,t côt dụt dỗt anht ấy,t lôit kéot anht ấyt làmt chuyệnt đó,t chẳngt lẽt côt khôngt thấyt xấut hổt sao?”
Thícht Âm:t “Namt nữt hoant ái,t anht tìnht tôit nguyện,t tạit saot phảit thấyt xấut hổ?t Nhưngt màt cònt cô,t nóit thẳngt rat thì,t khôngt giốngt côt đãt ởt phòngt tắmt cởit hếtt câut dẫnt Kỷt Lưut Thành.”
Hoắct Dungt vẫnt cứt giảot biện:t “Đót chỉt làt hiểut lầm.”
Thícht Âmt nhướngt mi,t “Côt thícht nóit thết nàot thìt nói,t nhưngt màt Hoắct Dung,t hômt nayt côt chọct tôit khôngt vui,t côt đừngt nghĩt tớit việct đượct ởt bênt cạnht nhàt tôi.”
Hoắct Dungt cũngt cười:t “Đót làt nhàt củat chút Kỷ,t côt cảmt thấyt cót thểt cant thiệpt đượct sao?”
Thícht Âm:t “Côt khôngt tint thìt cứt thửt xem.”
Hoắct Dungt cònt muốnt nóit gìt nữa,t nhưngt Thícht Âmt đãt vòngt quat côt ta,t cũngt khôngt quayt đầut lạit màt đit luôn.
Ởt cuốit đường,t Kỷt Lưut Thànht đãt đợit ởt đó.
Thícht Âmt sửngt sốtt mộtt chút,t ngayt saut đót liềnt nởt nụt cườit hỏi:t “Khôngt phảit bảot anht đit gặpt bat rồit sao?”
Kỷt Lưut Thànht tớit đónt cô,t lýt dot đầyt đủ:t “Sợt emt bịt ứct hiếp,t khôngt yênt tâm,t dùt saot cũngt phảit nhìnt emt vềt nhàt trướct đã.”
Thícht Âmt giươngt khuônt mặtt nhỏt lên:t “Chỉt cót emt ứct hiếpt ngườit ta,t chứt làmt saot ngườit kháct ứct hiếpt emt được?”