SAU KHI NGƯỜI CHỒNG CẶN BÃ TRỌNG SINH



Gần đây Việt Kình thực sự rất mệt mỏi.

Anh đã ngủ được bảy tiếng, khi tỉnh lại thấy Cố Tuế Tuế cũng đã ngủ say bên cạnh.

Cô ngủ thiếp đi bên cạnh anh, trên người toả ra mùi thơm ấm áp nhè nhẹ.
Hương thơm ấm áp này dường như tỏa ra từ trái tim cô, khiến mỗi phân mỗi tấc của con người này đều tràn ngập sự quyến rũ khác lạ.
Căn phòng khách sạn dường như đều phảng phất tràn ngập hơi thở ấm áp này.

Anh vòng tay ôm lấy người bên cạnh, yên lặng đợi cô tỉnh lại.
Khi Cố Tuế Tuế tỉnh dậy, nhìn thấy bạn trai của mình, trong lòng dâng lên một niềm vui sướng, mơ mơ màng màng ôm lấy cổ chàng trai: "Em vừa mơ thấy anh."
Việt Kình bưng lấy mặt của cô: "Em mơ thấy gì?"
"Mơ thấy anh là một giáo viên, còn em là một học sinh bí mật tham gia lớp học...!Anh đứng phía trên nói về những thứ mà em không hiểu gì cả..." Cố Tuế Tuế nhớ lại khung cảnh trong giấc mơ, giọng điệu đều tràn ngập vui mừng: "Anh thực sự rất nghiêm túc, em đã rất muốn hôn anh..."
Cố Tuế Tuế nói rằng cô sẽ hôn anh, nhưng cô không hề để ý rằng cơ thể Việt Kình trở nên cứng đờ.

Hiện giờ mỗi ngày Cố Tuế Tuế đều rất vui vẻ, điều này rất không khoa học.


Rõ ràng trước đây mỗi ngày cô đều phải nghĩ cách đối phó với Đàm Phong, vì không thể giải quyết được chuyện của Đàm Phong nên cô không thấy vui vẻ.

Bây giờ chuyện của Đàm Phong vẫn chưa có cách xử lý, nhưng cô lại rất hạnh phúc.

Dường như không khí mỗi ngày đều trong lành tươi mới.

Lần trước không biết có phải do Cố Tuế Tuế trực tiếp chỉ ra tâm tư của Vu Liên hay không, sau đó Vu Liên hầu như không tham gia mọi cuộc gặp gỡ nào nữa.
Buổi tối, hai người tiếp tục ở trong khách sạn.

Cố Tuế Tuế vẫn nói với Việt Kình về vấn đề của Vu Liên.

Dù sao vẫn còn có một nạn nhân nữa là Anh Lý, cũng là thành viên trong nhóm Việt Kình.

Nếu bởi vì Vu Liên mà có chuyện gì xảy ra, đó cũng không phải là chuyện tốt cho Anh Lý hay nhóm của Việt Kình.

(Truyện chính chủ tại Wattpad của MieuMieudilac)
Sau khi Việt Kình nghe về hành động của Vu Liên, há hốc miệng kinh ngạc: "Cô ta...đang âm mưu gì vậy?"
"Có lẽ là muốn anh chăng?" Cố Tuế Tuế thấy anh như được mở ra cánh cửa của một thế giới mới, cảm thấy khá dễ thương.
Việt Kình càng thêm bối rối: "Nhưng anh chỉ thích em."
Đột nhiên Cố Tuế Tuế cảm thấy thích thú, "Anh như thế này thật đáng yêu!"
Trên đầu Việt Kình hiện lên vài vạch đen, đè lên người trên giường: "Gọi là anh, không cho nói đáng yêu."
Cố Tuế Tuế cố ý trêu chọc anh, bị đè trên giường cũng không thành thật, như gà mổ thóc, nhắm lại mà hôn lên môi Việt Kình: "Cực kỳ đáng yêu, anh là cục đáng yêu siêu bự của em!"
Tai của Việt Kình lập tức đỏ lên, khoảng cách hai người rất gần, Cố Tuế Tuế có thể cảm nhận được sự thay đổi rõ ràng trên cơ thể của đối phương.

Trái tim Cố Tuế Tuế khẽ rung lên, chạm vào tai người kia, giọng nói khiêu khích tựa mà như lông hồng vuốt v3 tai anh—
"Thật đúng là rất — dễ thương—"
Ngay khi Cố Tuế Tuế nói xong, người kia lập tức đứng dậy, nhanh chóng tìm nơi chạy trốn, chỉ để lại một người bị trêu chọc đến đỏ bừng cả người theo bản năng mà che kín đôi mắt.
Việt Kình nói với Anh Lý về Vu Liên, nếu kéo dài chuyện này có thể sẽ phát sinh thêm nhiều vấn đề.
Tuy rằng Anh Lý thích Vu Liên, nhưng dù sao cũng chỉ mới hơn một tháng, cũng không đến mức vì tình yêu mà dâng hiến tất cả.

Ngược lại rất tức giận vì sự lừa dối của Vu Liên, lập tức chia tay.
Vu Liên gặp phải hoàn cảnh như vậy, đành phải tuyệt vọng mà trở về tìm Đàm Phong.


Cô ta không hề né tránh mà tiết lộ toàn bộ kế hoạch khởi nghiệp của Việt Kình.
Vu Liên biết sếp của mình quan tâm điều gì, nhanh chóng nói, "Cố Tuế Tuế cực kỳ cực kỳ thích Việt Kình.

Chính vì tôi thích Việt Kình, cô ấy đã tìm mọi cách có thể để đuổi tôi đi."
Đàm Phong ngồi sau bàn làm việc, sắc mặt càng ngày càng u ám.
Thời điểm Việt Kình bắt đầu khởi nghiệp, Đàm Phong nhận ra có điều gì đó không thích hợp.

Kiếp trước từ đầu đến cuối Việt Kình chưa bao giờ tự mình khởi nghiệp.

Anh nhậm chức trong một trường đại học, sau này cũng chỉ làm cố vấn kỹ thuật.
Mà kiếp này, Việt Kình lại khởi nghiệp.
Từ thay đổi của Cố Tuế Tuế đến biến cố của Việt Kình, đều khiến Đàm Phong cảm thấy rất khó chịu.

Nếu nói đến sự khác thường trước đây của Cố Tuế Tuế, đã mang đến cho anh ta sự lo lắng.

Tiếp đến là Việt Kình bắt đầu khởi nghiệp, sự lo lắng đó không còn nghi ngờ gì nữa mà bùng lên mức độ lớn nhất.

Ngày hôm sau Cố Tuế Tuế đến công ty thì nghe tin Đàm Phong đã trở lại trụ sở chính.

Cố Tuế Tuế thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng thì con người đó cũng không yên vị mà nằm xuống cái nơi bé nhỏ này của bọn họ.
Không ít người trong công ty đều biết Đàm Phong đang theo đuổi Cố Tuế Tuế.

Giờ Đàm tổng đi rồi, mọi người cũng nghĩ Đàm Phong chắc đã bỏ cuộc.

Dù sao gia cảnh anh ta không tệ, lại có tiền, tại sao lại phải một mực tự treo cổ mình trên một cái cây chứ? (ý chỉ cũng không phải chỉ có thể theo đuổi một mình Cố Tuế Tuế)
Có người sau lưng bắt đầu cảm thấy tiếc thương cho Cố Tuế Tuế: "Nếu mà đồng ý, chắc chắn đã có thể trở thành bà chủ rồi."
"Cũng không chắc lắm đâu, nói không chắc bởi đó là sự hứng thú nhất thời thôi.

Cũng có thể do cô ấy nhìn rất xinh đẹp."
Mặc dù những lời này không trực tiếp gây rắc rối đến trước mặt Cố Tuế Tuế, nhưng thái độ của mọi người đối với cô cũng dần thay đổi.(Truyện chính chủ tại Wattpad của MieuMieudilac)
Cố Tuế Tuế hoàn toàn không nhận thấy những điều đó.


Cô đang yêu đương, những người khác không thể bước vào thế giới của cô.

Con người khí đang trong một tình yêu cuồng nhiệt, nhìn cái gì cũng đều như là bao phủ một lớp ánh sáng nhu hòa, cả thế giới đều một màu tươi đẹp.

Ngày tháng như vậy nhanh chóng trôi qua, nháy mắt đã tới mùa đông.

Lúc này Cố Tuế Tuế mới nhận ra hai người đã ở bên nhau hơn nửa năm.
Việt Kình thường xuyên mặc vest và đi giày da hơn.

Khi ra ngoài, toàn bộ con người anh toát ra vẻ trưởng thành và điềm tĩnh đặc trưng của người đàn ông trưởng thành.
Khi hai người bên nhau, Việt Kình cũng không có loại khí chất như vậy.

Vẫn chỉ là một cậu nhóc mới lớn sẽ đỏ mặt đưa cô đi ăn đủ món ăn ngon, bày ra cách đưa quản gia thông minh vào từng đồ đạc trong nhà.
Khi trận tuyết đầu mùa rơi xuống thành phố, Việt Kình chuyển đến sống với Cố Tuế Tuế.

Không điềm báo gì, chỉ là Cố Tuế Tuế đăng một bài trên vòng bạn bè—
"Lạnh quá đi.

Mùa đông vừa mới đến, chăn bông của tôi cứ như được làm từ những bông tuyết vậy."
Bên dưới có một người bạn đề cử dùng chăn điện.

Cố Tuế Tuế trả lời rằng đã có một chiếc chăn điện, nhưng mỗi lần sử dụng mũi sẽ bị khô đến mức chảy máu cam.
Kết quả, ngày thứ hai Cố Tuế Tuế đã thu hoạch được một chiếc máy làm ấm giường hình người có nhiệt độ cơ thể rất cao.
Bản thân Cố Tuế Tuế cảm thấy chuyện tình cảm của mình thật sự rất suôn sẻ, cô gần như đã quên mất tên Đàm Phong thần kinh kia.

Sự thật chứng minh, Đàm Phong vẫn chưa quên được cô..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi