SAU KHI PHÁO HÔI ÁC ĐỘC TRỌNG SINH

Edit + beta: Iris

Dưới sự trấn áp mạnh mẽ của huấn luyện viên, trong học viện cảnh sát, chuyện Đào Mộ dẫn nhóm học viên đi chơi hộp đêm không còn ai thảo luận lại nữa. Nhưng bên ngoài học viện, tin tức học viên trốn học đi nhảy disco vẫn khiến dân chúng Hương Thành chú ý và tranh luận.

Một số người cho rằng hành vi lẻn ra ngoài đi nhảy disco của học viên cảnh sát trẻ rất đậm phong cách phim truyền hình Hương Thành, thậm chí còn khiến bọn họ nhớ lại cảnh ngày xưa trốn học, lẻn ra ngoài chơi. Vẫn có một số người có thái độ khoan dung trước hành vi nghịch ngợm của các học viên cảnh sát. Nhưng cũng có một số người trên mạng cho rằng hành vi này làm hoen ố hình ảnh huy hoàng của cảnh sát Hương Thành —— còn đang đi học mà lại không tuân thủ nội quy nhà trường, sau này trở thành cảnh sát chính thức thì sẽ thế nào? Bọn họ là người dân Hương Thành, sao có thể giao phó mạng sống của mình vào tay những người này được.

"Cảnh sát Hương Thành phải bảo vệ người dân Hương Thành, tuổi còn nhỏ đã ham chơi như vậy, sau này sẽ ra sao?"

"Không sai, cảnh sát mà lại đến quán bar tán gái, bọn họ rảnh đến vậy sao? Đúng là lãng phí tiền thuế của dân."

"Làm vậy đúng là khiến chúng tôi mất hết niềm tin vào cảnh sát Hương Thành."

Trước những nhận xét gay gắt đó, rất nhiều cư dân mạng không đồng tình. Cho dù có là cảnh sát chính thức, sau khi tan tầm cũng có quyền đến quán bar để thư giãn, huống chi là đám học viên cảnh sát trẻ tuổi ham chơi, nếu chỉ vì chuyện này mà mất đi niềm tin vào cảnh sát Hương Thành, vậy trái tim của những người dân đó cũng quá mong manh yếu ớt rồi.

Nhưng dù thế nào đi nữa, hành vi trốn học đến quán bar của nhóm học viên cảnh sát vẫn gây ra nhiều bình luận tiêu cực. Cuối cùng, ủy viên Sở cảnh sát không gọi cho Sở cảnh sát Hương Thành mà gọi thẳng đến học viện cảnh sát hoàng gia Hương Thành để hỏi thăm nguyên nhân hậu quả của vụ việc.

Khi nhà trường chấp thuận cho Đào Mộ nghỉ phép, bọn họ không ngờ chuyện này lại trở nên ồn ào và nghiêm trọng như vậy. Hiệu trưởng của học viện cảnh sát quả thật muốn sứt đầu mẻ trán, còn phải giải thích toàn bộ sự việc với cấp trên.

—— Tuy nhiên, dù là trốn học đi hộp đêm hay là xin nghỉ đi hộp đêm, khi nói ra ngoài thì nghe có vẻ không hay lắm. Thậm chí sau khi nói ra ngoài rồi còn càng rắc rối hơn. Đối với tình huống khó xử này, Sở cảnh sát Hương Thành chỉ có thể nghiêm khắc phê bình cách làm của học viện cảnh sát hoàng gia Hương Thành, bọn họ cho rằng quyết định thiếu cân nhắc của nhà trường đã ảnh hưởng tiêu cực đến hình ảnh huy hoàng của cảnh sát Hương Thành.

Hiệu trưởng nhà trường cũng không ngờ mọi chuyện lại diễn ra như thế này. Thật ra hành vi cho phép Đào Mộ nghỉ phép của hắn không có gì sai —— như huấn luyện viên thiết diện đã nói, nó không vi phạm nội quy nhà trường cũng không vi phạm pháp luật Hương Thành. Nhưng bây giờ, hành vi đi dạo đêm ở quán bar của nhóm học viên đã ảnh hưởng đến hình tượng cảnh sát Hương Thành, sau khi bị bên trên truy cứu, học viện cảnh sát không còn cách nào khoác ngoài việc chịu trách nhiệm.


Trong trường, vốn dĩ dưới sự trấn áp mạnh mẽ của các huấn luyện viên, đã không còn ai thảo luận chuyện này, nhưng sau giờ học, khi các huấn luyện viên không chú ý đến, các học viên lại lén lan truyền chuyện này ra ngoài. Về cơ bản là oán giận đám Giang Cảnh Văn không tuân thủ quy định nhà trường, bây giờ sự việc đã trở nên nghiêm trọng và làm mất uy tín của toàn bộ cảnh sát Hương Thành, vậy mà nhà trường còn bao che học những viên đó.

Đào Mộ lập tức chú ý tới những dư luận đó, xin nhà trường nghỉ học và dẫn nhóm học viên đi quán bar là đề nghị của cậu. Bây giờ chuyện lên men nghiêm trọng, mặc dù nhà trường và các học viên không trách cậu, nhưng Đào Mộ cũng không phải người chỉ biết trốn tránh, để người khác dọn dẹp đống lộn xộn mà cậu gây ra.

Đào Mộ lập tức liên lạc với đạo diễn Từ Mục Sâm của 《 Hắc Bạch 》, hai người thảo luận ở quán trà cả một buổi chiều, hoàn tất sơ bộ quan hệ công chúng trước khủng hoảng. Sau đó, Đào Mộ lại dẫn đạo diễn Từ Mục Sâm đ ến gặp hiệu trưởng của học viện cảnh sát.

Hiệu trưởng của học viện cảnh sát vừa bị cấp trên mắng một trận xong, vẫn chưa biết phải giải quyết dư luận gay gắt này như thế nào. Khi thấy Đào Mộ thì rất tức giận, bây giờ hắn cực kỳ hối hận vì đã đồng ý cho Đào Mộ tới học viện cảnh sát để trải nghiệm sinh hoạt —— nếu không có Đào Mộ thì sẽ không xảy ra nhiều chuyện như vậy, hắn sẽ không bị cấp trên mắng, nhóm học viên đó cũng sẽ không bị nói là bôi nhọ cảnh sát Hương Thành.

"Các cậu tới đây làm gì?" Sắc mặt của hiệu trưởng học viện cảnh sát rất khó coi, sau đó nói thêm: "Nhưng đến rất đúng lúc, vừa hay tôi có một thông báo muốn nói với Đào tổng. Tôi tin là Đào tổng chắc chắn đã nghe bên ngoài bây giờ đang bàn tán ồn ào chuyện nhóm học viên đi chơi quán bar, ai cũng cho rằng loại hành vi này đã làm hoen ố nghiêm trọng hình ảnh huy hoàng của cảnh sát Hương Thành."

"Xảy ra chuyện lớn như vậy, tôi cũng phải thừa nhận, quyết định cho Đào tổng đến trải nghiệm sinh hoạt của học viện cảnh sát là có chút thiếu cân nhắc. Vì vậy sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, Phòng Giáo Vụ đã quyết định hủy bỏ tư cách dự thính của Đào tổng và một bạn học dự thính khác. Tôi hy vọng Đào tổng có thể hiểu cho quyết định của chúng tôi, cũng có thể phối hợp với công việc của chúng tôi.". truyện đam mỹ

Đào Mộ hơi mỉm cười, nói: "Tôi hiểu, tin tức học viên trốn học đi quán bar quả thật khiến cho một số người ở Hương Thành có chút bất an về tương lai của cảnh sát Hương Thành. Tôi cũng không ngờ những paparazzi đó lại viết về chuyện nhà trường phối hợp với đoàn phim 《 Hắc Bạch 》 thành như vậy để lòe thiên hạ, đây cũng là do tôi suy xét không chu toàn."

Hiệu trưởng của học viện cảnh sát nghe vậy thì hừ một tiếng: "Cậu biết là được ——"

Hiệu trưởng học viện cảnh sát còn chưa dứt lời đột nhiên chợt nhận ra, nhướng mày hỏi: "Cậu nói cái gì, nhà trường phối hợp quay phim với đoàn phim 《 Hắc Bạch 》?"

"Đúng vậy." Đào Mộ hơi gật đầu, hàm ý nói: "Tất cả mọi người đều biết, sở dĩ tôi đến trải nghiệm sinh hoạt ở học viện cảnh sát Hương Thành là vì tôi đóng vai một cảnh sát Hương Thành trong bộ phim 《 Hắc Bạch 》. Tôi là người Yên Kinh, trước kia chưa từng đến Hương Thành, cũng chưa từng tiếp xúc với cảnh sát Hương Thành. Tôi rất lo sẽ diễn nhân vật này không được tốt, may mà học viện cảnh sát hoàng gia rất nhiệt tình giúp đỡ, chẳng những cho phép tôi đến Hương Thành để trải nghiệm sinh hoạt, còn sẵn sàng phối hợp với đoàn phim 《 Hắc Bạch 》. Cảnh trong quán bar chỉ là buổi diễn tập trước khi chúng tôi chính thức bấm máy."


Đào Mộ nói đến đây thì hơi khựng lại, mắt nhìn thẳng vào hiệu trưởng học viện cảnh sát, đi thẳng vào vấn đề: "Tôi đã dẫn học viên đến quán bar, làm hoen ố hình ảnh của cảnh sát Hương Thành, đây là lỗi của tôi, tôi sẽ không thoái thác tội của mình, tôi hiểu vì sao nhà trường muốn hủy tư cách dự tính của tôi, tôi có thể rời đi. Nhưng tôi hy vọng trước khi rời đi sẽ giải quyết viên mãn chuyện này, tôi không muốn học viện cảnh sát hoàng gia Hương Thành vì tôi mà bị những người dân Hương Thành không rõ chân tướng chỉ trích nghi ngờ. Ít nhất bọn họ phải biết rằng cảnh sát Hương Thành luôn thích giúp đỡ mọi người, thật lòng vì dân."

Sắc mặt của hiệu trưởng học viện cảnh sát hơi dịu đi, nhưng ngoài miệng vẫn không buông tha, vẫn hừ lạnh một tiếng: "Cậu nói nghe nhẹ nhàng nhỉ. Cậu tưởng dân chúng Hương Thành sẽ tin kiểu giải thích này sao? Cho dù có thật sự tin, nhưng nhà trường lại trợ giúp đoàn phim đóng phim, truyền ra ngoài chẳng phải càng hoang đường hơn sao?"

"Hoàn toàn ngược lại, tôi cho rằng hợp tác với đoàn phim 《 Hắc Bạch 》 là một cơ hội hiếm có để quảng bá hình ảnh tích cực của cảnh sát Hương Thành." Đào Mộ cười nói: "Kỳ thật mấy năm gần đây, Hương Thành cũng có rất nhiều bộ phim nói về cảnh sát Hương Thành. Tuy nhiên, những bộ phim đó hiếm khi nhận được sự hỗ trợ và hướng dẫn kỹ thuật từ cảnh sát Hương Thành. Lần này đạo diễn Từ quay phim 《 Hắc Bạch 》, mời hàng loạt siêu sao hạng nhất từ khắp lưỡng ngạn tam địa, đầu tư chế tác lớn. Nếu có thể nhận được sự hướng dẫn của cảnh sát Hương Thành về các cảnh đánh diễn, vậy thì khía cạnh kỹ thuật của đoàn phim sẽ cao hơn một bậc. Tôi nghĩ đây là một đợt tuyên truyền vô cùng tích cực cho cả hai bên."

Từ Mục Sâm cũng bị lời nói của Đào Mộ thuyết phục, nghe đến đó, hắn chủ động tiếp chuyện: "Nếu nhà trường đồng ý, chúng tôi có thể tập hợp các diễn viên của đoàn phim, cùng đến học viện cảnh sát để nhận sự hướng dẫn kỹ thuật từ các huấn luyện viên trước khi khởi động máy."

Hiệu trưởng học viện cảnh sát cũng lay động, không thể không thừa nhận, nhóm học viên lần này trốn học đi quán bar đã mang đến ảnh hưởng tiêu cực rất lớn đối với nhà trường. Hiệu trưởng học viện cảnh sát cũng đau đầu tìm cách giải quyết nguy cơ lần này, nhưng nhà trường không phải là công ty quan hệ công chúng chuyên nghiệp, đối mặt với loại nguy cơ này, hiệu trưởng nhà trường chỉ có thể nghĩ đến việc đình chỉ tư cách trải nghiệm để khiển trách các học viên. Tuy nhiên biện pháp này không có tác dụng gì với thực trạng dư luận hiện nay.

Nhưng nếu như làm theo dự tính của Đào Mộ, cả cảnh sát và đoàn phim 《 Hắc Bạch 》 hợp tác tuyên truyền thì sẽ có hiệu quả khác. Bất kể hiệu quả của lần tuyên truyền này thế nào, ít nhất có thể giải quyết được nguy cơ học viên trốn học đi quán bar. Hơn nữa, việc cho phép đoàn phim 《 Hắc Bạch 》 và các đại già của lưỡng ngạn tam địa cùng vào trường huấn luyện cũng sẽ thu hút nhiều sự chú ý của mọi người về học viện cảnh sát hoàng gia Hương Thành hơn…

Đào Mộ vui vẻ, lại đề nghị lần nữa: "Nếu nhà trường đồng ý đứng ra phối hợp, kỳ thật chúng tôi có thể mời huấn luyện viên đội Phi Hổ làm chỉ đạo võ thuật và chỉ đạo kỹ thuật cho bộ phim. Thậm chí là cảnh đánh diễn cuối cùng của bộ phim, chúng tôi cũng có thể mời đội Phi Hổ tham dự quay phim. Tôi nghĩ mánh lới này nhất định sẽ khiến dân chúng Hương Thành chú ý. Sau khi bộ phim được chiếu, mọi người có thể tận mắt nhìn thấy đội Phi Hổ nhanh nhẹn và phi thường như thế nào ở ngoài đời thật trên màn ảnh rộng. Tôi nghĩ sau khi dân chúng Hương Thành tận mắt nhìn thấy dáng vẻ anh dũng của cảnh sát Hương Thành, chắc chắn sẽ cảm thấy an tâm và hài lòng hơn về hoàn cảnh sinh hoạt của mình, cũng có thể đắp nặn hình ảnh huy hoàng của cảnh sát Hương Thành trong cảm nhận của dân chúng."

Hiệu trưởng học viện cảnh sát không nói gì, nhưng thật ra đã bị Đào Mộ thuyết phục, cực kỳ động tâm với kiến nghị này. Tuy nhiên, về việc điều động đến đội Phi Hổ, hiệu trưởng nhà trường không thể đưa ra quyết định được, chỉ có thể gọi điện cho Sở cảnh sát Hương Thành, uyển chuyển giải thích toàn bộ sự việc không phải như những gì các tờ báo lá cải viết —— Chẳng qua chỉ là học viện cảnh sát Hương Thành hợp tác quay phim với đoàn phim mà thôi.

Sở cảnh sát Hương Thành đương nhiên biết mọi chuyện chỉ là cái cớ của hiệu trưởng học viện cảnh sát mà thôi, Nhưng đã nổ ra sai lầm lớn như vậy, chắc chắn phải được giải quyết. Đúng như Đào Mộ đã nói, hợp tác tuyên truyền với đoàn phim là giải pháp tốt nhất.

Chuyện đã đến nước này, Sở cảnh sát không còn gì phải do dự quyết định nữa, đích thân Ủy viên cảnh sát đã chấp thuận đề nghị của hiệu trưởng học viện cảnh sát.


Trưa hôm đó, học viện cảnh sát hoàng gia Hương Thành đã phối hợp tổ chức họp báo《 Hắc Bạch 》, giải thích với tất cả truyền thông và dân chúng Hương Thành chuyện "học viên đi bar" chỉ là hiểu lầm. Các học viên của học viện cảnh sát hoàng gia Hương Thành có trách nhiệm bảo vệ dân chúng Hương Thành, chắc chắn sẽ không làm ra chuyện trái với nội quy nhà trường. Còn về những tin tức trên báo lá cải, đó chỉ là buổi diễn tập do học viện cảnh sát Hương Thành phối hợp với đoàn phim trước khi quay phim mà thôi.

Còn về những học viên cảnh sát bị chụp được đó, thực chất là những người sẽ tham diễn đoàn phim 《 Hắc Bạch 》, là đại sứ hình ảnh được học viện cảnh sát hoàng gia Hương Thành cử đến để hợp tác tuyên truyền với đoàn phim, bọn họ đều là những học viên trẻ tuổi có thành tích cực kỳ xuất sắc trong những năm đi học.

Ngoài ra, Từ Mục Sâm với tư cách là tổng đạo diễn của đoàn phim 《 Hắc Bạch 》 cũng đích thân tuyên bố trong cuộc họp báo rằng, đoàn phim sẽ thuê huấn luyện viên đội Phi Hổ Hương Thành làm chỉ đạo động tác và chỉ đạo kỹ thuật, đồng thời sẽ tập hợp những diễn viên quan trọng vào huấn luyện trong học viện cảnh sát trước khi khởi động máy.

Sau khi cuộc họp báo kết thúc, giới giải trí Hương Thành ồ lên. Dân chúng Hương Thành vốn đang tranh luận rất nhiều về chuyện này cũng không còn rối rắm rốt cuộc học viên có nên đi quán bar hay không, mọi người đều tin chắc rằng những tin đồn đó chắc chắn là do đoàn phim 《 Hắc Bạch 》 liên hợp với cảnh sát Hương Thành để lăng xê tuyên truyền.

Tất nhiên có rất nhiều người mong chờ sự hợp tác giữa đoàn phim 《 Hắc Bạch 》 và cảnh sát.

Còn ở bên trong trường, Giang Cảnh Văn và những học viên đi bar vốn nghĩ rằng mình sắp gặp họa, đang nơm nớp lo sợ chờ đợi sự trừng phạt từ nhà trường lập tức mờ mịt.

Nhà trường hợp tác với đoàn phim để tuyên truyền? Tất cả chúng ta đều là những học viên được cử đến đoàn phim hả? Sao chúng ta không biết chuyện này?

Ở phía bên kia, đám Chung Thừa Chí vốn đang hả hê trước việc này tức khắc tức giận bất bình, bọn họ cảm thấy cực kỳ không công bằng, dựa vào cái gì đám Giang Cảnh Văn làm trái với nội quy nhà trường lại có thể đại diện nhà trường tham gia quay phim? Còn bọn họ tuân thủ theo quy định lại bị trừng phạt?

Mọi chuyện chắc chắn là do Đào Mộ quỷ kế đa đoan làm ra, chia bè kéo cánh gièm pha trong học viện cảnh sát, thật sự rất quá đáng.

Chung Thừa Chí và các học viên khác tức giận bất bình, cảm thấy nhà trường không công bằng, càng nghĩ càng tức giận, có mấy người tính cách bốc đồng thật sự nhịn không được, thậm chí trong lúc huấn luyện còn đưa ra nghi ngờ với huấn luyện viên.

"Điều này không công bằng!" Mắt của Chung Thừa Chí đỏ lên trừng mắt với huấn luyện viên: "Dựa vào cái gì học viên đại diện tham gia quay phim đều là những người bình thường chơi thân với Đào Mộ? Nếu nhà trường thật sự muốn đề cử học viên ưu tú tham gia quay phim, hoàn toàn có thể cử hành thi đấu một lần. Nếu chúng em thua, cũng có thể thua tâm phục khẩu phục. Nhưng bây giờ, chúng em thậm chí còn chưa biết tiêu chí tuyển chọn mà đã bị loại, em không phục!"

Đây chính là đại diện cho học viện cảnh sát, thậm chí là cảnh sát Hương Thành, cùng tham gia quay phim với các đại già của lưỡng ngạn tam địa. Một chuyện có nhiều sự nổi bật như vậy mà bọn họ lại không được tham gia, sao bọn họ có thể phục được? Dựa vào cái gì những chuyện tốt đều bị các học viên nịnh bợ Đào Mộ đoạt đi mất? Mọi người đều là học viên của học viện cảnh sát, muốn tuyển chọn thì cũng phải tuyển chọn công bằng.


Huấn luyện viên thiết diện vẫn mặt không cảm xúc, hắn đã biết hết mọi chuyện, đó chỉ là biện pháp tạm thời để giải quyết nguy cơ quan hệ công chúng, nào có nhiều lý do tại sao như vậy.

Huấn luyện viên thiết diện chỉ cảm thấy, từ khi Đào Mộ và Thẩm Dục đến học viện cảnh sát để trải nghiệm sinh hoạt, đám học viên vốn đã khó dạy dỗ lại càng khó dạy hơn, hắn rất không vui.

Huấn luyện viên thiết diện không vui, dứt khoát đẩy nồi cho Đào Mộ: "Chính Đào Mộ là người đã thuyết phục học viện cảnh sát, thậm chí là cảnh sát Hương Thành hợp tác tuyên truyền cho đoàn phim 《 Hắc Bạch 》, toàn bộ kế hoạch hoạt động cũng là do Đào Mộ soạn ra. Còn về việc chọn người tham diễn, cũng là Đào Mộ đề xuất với nhà trường sau khi khảo sát. Đào Mộ tin rằng kỹ năng diễn xuất và hình ảnh của những học viên này đủ tiêu chuẩn để tham gia việc quay phim của đoàn phim. Nhà trường cũng tin những ứng cử viên mà Đào Mộ chọn ra đều là người vô cùng ưu tú, có thể đại diện cho hình ảnh của học viện cảnh sát. Nếu các cô cậu có thắc mắc gì có thể tự đi hỏi Đào Mộ."

Huấn luyện viên thiết diện không thèm gọi Đào Mộ bằng mã sinh viên, trực tiếp gọi bằng tên riêng. Đám học viên nghe xong thì nhìn nhau, huấn luyện viên thiết diện nói không sai, bất kể bọn họ có nghi ngờ quyết định của nhà trường như thế nào đi nữa, cũng không thể phản bác một sự thật rằng, những học viên trốn đi bar với Đào Mộ đều là những học viên ưu tú nhất trong top 10 bảng đánh giá hàng ngày. Ít nhất xét về điểm thành tích thì bọn họ không thể phản bác được.

Về phần Đào Mộ đề cử những người này —— Đào Mộ đương nhiên sẽ đề cử những người chơi thân với cậu, cái này thì có gì mà thắc mắc?

Ngày thường bọn họ không chơi với Đào Mộ, thậm chí còn ghen ghét một sinh viên dự thính như Đào Mộ mà lại có biểu hiện ưu tú hơn bọn họ trong huấn luyện đánh giá hàng ngày. Nói xằng nói bậy sau lưng Đào Mộ, nếu đổi lại bọn họ là Đào Mộ, chắc chắn cũng sẽ đưa ra quyết định như vậy.

Sau khi im lặng một lúc lâu, có vài người vô thức nhìn về phía Thẩm Dục trong đội ngũ.

Nếu kêu bọn họ cúi đầu lôi kéo làm quen với Đào Mộ gì đó, những người trẻ tuổi có lòng tự trọng cao và da mặt mỏng như bọn họ chắc chắn không làm được. Nhưng đoàn phim 《 Hắc Bạch 》 không chỉ có mỗi một mình Đào Mộ. Ngược lại, Thẩm Dục còn là nhà tư sản mang vốn vào đoàn đó.

Lời nói của Thẩm Dục chắc chắn có uy lực hơn một vai phụ nhỏ như Đào Mộ. Bọn họ muốn vào đoàn phim để quay phim, muốn tiếp xúc gần gũi với những đại già, thậm chí là ký tên và xin chụp ảnh chung cũng không cần thiết phải đi theo Đào Mộ. Chỉ cần xin Thẩm Dục là được, ngày thường bọn họ đối xử tốt với Thẩm Dục như vậy, Thẩm Dục chắc chắn sẽ nói giúp bọn họ.

Thẩm Dục vất vả lắm mới chữa khỏi chân, đang ngoan ngoãn đứng trong đội ngũ chờ huấn luyện, vẻ mặt mờ mịt chớp chớp mắt: Nhìn hắn làm gì vậy?

°°°°°°°°°°

Lời editor: Mình đang nghi, có khi nào đám Chung Thừa Chí chơi với Thẩm Dục nhiều quá nên bị kéo tụt IQ rồi hay không? Không thể xem thường bàn tay vàng này của nhân vật chính đâu =.=


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi