SAU KHI SỐNG LẠI, CÁC ANH HỐI HẬN RỒI

Bên ngoài phủ Trưởng công chúa.

Hai chiếc xe ngựa lục tục dừng lại.

Lâm Tang buông ghế đẩu, Mặc Tử Hiên từ trên xe ngựa xuống dưới, trong tay cầm quạt ngọc, sải bước hướng tới chiếc xe ngựa thứ hai đi đến.

“Biểu muội chậm một chút.”

Diệp Vân An từ trên xe ngựa xuống dưới, phía sau Khương Diệu Diệu khoác áo choàng màu lam.

Mặc Tử Hiên ánh mắt trở nên nhu hòa, “Diệu diệu, tiểu tâm chút.”

“Đa tạ nhị hoàng tử điện hạ quan tâm.” Khương Diệu Diệu nhu nhu kiều kiều nói.

Chờ sau khi Khương Diệu Diệu xuống xe ngựa, Mặc Tử Hiên hướng nàng ôn nhu cười, ngay sau đó cùng Diệp Vân An nói: “Biểu muội, cảm ơn ngươi.”

Lấy thân phận của Khương Diệu Diệu tới tham gia yến tiệc sinh nhật của Trưởng công chú còn chưa đủ tư cách, nhưng hắn muốn mang nàng tới tiếp xúc với hoàng cô cô nhiều một chút, nếu là có thể có được sự tán đồng của hoàng cô cô, ngày sau hắn cưới Diệu Diệu làm chính phi liền có hy vọng rất lớn. Chỉ là hắn không thể tùy tiện lấy thân phận nhị hoàng tử mang nàng đến đây, cho nên đem chuyện này nhờ biểu muội của hắn.

Biểu muội không chỉ có đáp ứng, còn đi đón Diệu Diệu tới phủ Trưởng công chú, chính vì như thế, làm Mặc Tử Hiên cảm kích không thôi.

Diệp Vân An cười nói: “Biểu ca ngươi quá khách khí! Chúng ta vào đi thôi ~ nếu là mẫu thân thấy ta chậm chạp không xuất hiện, sẽ trách cứ ta không hiểu lễ nghĩa!”

“Được!”

Phủ Trưởng công chúa không chỉ có nữ quyến, cũng có nam tân, chẳng qua nam tân là từ nhà đệ đệ đã c.h.ế.t của phò mã- Diệp Nghĩa tới chiêu đãi.

Mặc Tử Hiên hướng sân chiêu đãi nam tân đi đến, Diệp Vân An dò hỏi hạ nhân, liền mang theo Khương Diệu Diệu hướng tới vị trí hậu hoa viên cất bước mà đi.

“Buổi sáng trước khi ta ra cửa, nghe hạ nhân nói, lục tỷ tỷ kia của ngươi cũng tới tham gia yến tiệc sinh nhật mẫu thân ta.”

“Không nghĩ tới tỷ tỷ của ta nhanh như vậy đã được Vương phủ coi trọng, đều có thể tới tham gia yến tiệc sinh nhật Trưởng công chúa, ta thật vì nàng cảm thấy cao hứng.” Khương Diệu Diệu vẻ mặt thỏa mãn cười nói.

Diệp Vân An khinh thường nói: “Đừng vui mừng sớm như vậy, có người ở trước mặt mẫu thân ta nói chuyện nàng ở thưởng thu tiết ngày đó đánh hai cha con Mộ gia, dám đến  phủ công chúa, mẫu thân ta khẳng định sẽ không cho nàng sắc mặt tốt.”

“A…… Quận chúa, Trưởng công chúa điện hạ sẽ chán ghét tỷ tỷ của ta sao?” Khương Diệu Diệu lời nói tràn đầy lo lắng.

“Khẳng định là như vậy, mẫu thân ta là người rất tuân thủ quy củ, không thiếu được sẽ chỉ trích nàng một phen.”

Khương Diệu Diệu cúi đầu khẽ cười một tiếng, khóe miệng lại hơi hơi giơ lên.

Trong đình hóng gió ở hậu hoa viên——

Mọi người nghe được giọng nói của Hiên Viên phu nhân, đều đồng thời hướng nàng nhìn lại.

Chỉ thấy bước chân Hiên Viên phu nhân vội vội vàng vàng: “Trưởng công chúa điện hạ, Vương phi, chư vị phu nhân, các ngươi xem mặt ta!”

Đến gần chút, mọi người mới phát hiện, bong da trên mặt Hiên Viên phu nhân đã không còn.

Sạch sẽ không nói, thoạt nhìn thủy thủy nộn nộn, lại vẫn trắng chút?

Khương Ấu An đến trước mặt Hiên Viên phu nhân, nói cho nàng một cách khác dùng mỹ dung cao, cũng có thể dùng như một loại mặt nạ cao bình thường, chỉ cần bôi dày hơn một chút, sau đó lại rửa sạch là được.

“Hiệu quả cũng thật tốt quá đi!” Khổng phu nhân đều ngồi không yên, hận không thể hiện tại đi thẳng đến Vương phủ lấy mấy bình mỹ dung cao dùng dùng.

Vài vị phu nhân bên cạnh Khổng phu nhân nhìn mỹ dung cao trong tay Hiên Viên phu nhân, ánh mắt càng nóng.

“Còn không phải sao, gương mặt này của ta đó là chứng minh tốt nhất.” Cung Ngọc Yến hắc hắc cười.

Vài vị phu nhân bên phía Văn phu nhân cùng Lý phu nhân, đều nhịn không được nhìn một cái, lại nhìn nhiều hơn một cái.

Đồ vật này lại thực sự tốt như vậy?

“Ta tính toán sau khi hồi phủ, lại bảo nha đầu đeièu chế một ít mỹ dung cao nữa, cũng đưa cho Văn phu nhân cùng Lý phu nhân dùng đi, bất quá nghĩ đến mới vừa rồi các ngươi nói không hiếm lạ, vẫn là thôi đi.”

Mấy người: “…………”

Văn phu nhân ngoài cười nhưng trong không cười: “Ta thật đúng là không có hứng thú.”

“Trưởng công chúa điện hạ, ngươi nghe một chút, lời này là Văn phu nhân chính miệng nói, cũng không phải là ta keo kiệt……”

Mắt thấy hai bên lại muốn xảy ra tranh chấp, Trưởng công chúa đành phải nói sang chuyện khác: “Sau thưởng thu tiết, vài vị phu nhân tới trước mặt bổn cung nhắc tới chuyện thưởng thu tiết ngày ấy, có một vị cô nương đàn tấu một khúc tỳ bà có thể nói là hùng tráng, rung động đến tâm can, nói chuyện này làm bổn cung cảm thấy hứng thú thập phần đối với bản nhạc này.

Khương Ấu An suy nghĩ, Trưởng công chúa nói chẳng lẽ là thập diện mai phục?

“Vị cô nương nào đàn tấu khúc a?” Cung Ngọc Yến dò hỏi.

“Có chút quan hệ cùng thần Nam Vương phủ Thế tử phi, nghe nói nàng là nữ nhi của nhà tam thúc nàng, một cô nương gọi là Khương Tuyết Dao đánh tỳ bà.”

Quả nhiên là thập diện mai phục, chỉ là?

Văn phu nhân hỏi: “Trưởng công chúa điện hạ đã từng nghe qua chưa?”

“Bổn cung vài ngày trước đó có chút vội, đã quên chuyện này, hai ngày trước vốn định mời vị Khương cô nương kia tới trong phủ vì bổn cung đàn một khúc, há liêu đối phương bị ngã bị thương ở tay.”

Lý phu nhân nói: “Điện hạ nói làm ta đều cảm thấy hứng thú, chỉ tiếc a……”

“Bất quá Vân An gần đây có học được khúc nhạc kia, nói cái gì đánh không tốt, cũng muốn ở trước mặt người làm mẫu thân ta bêu xấu.” Trưởng công chúa dứt lời, cười lắc đầu.

“Vân an quận chúa từ nhỏ học tập các loại nhạc cụ, ngay cả Thánh Thượng đều nói nàng ở lĩnh vực này có thiên phú dị bẩm, hôm nay chúng ta cũng là được hưởng phúc của công chú điện hạ, được nghe đã tai.” Văn phu nhân cười nói.

“Cái gì mà thiên phú dị bẩm, quá khen.”

“Kia chính là Thánh Thượng lời nói a……”

“Đúng vậy! Trưởng công chúa điện hạ, ta đều gấp không chờ nổi muốn nghe xem Vân An quận chúa đàn tấu khúc tỳ bà ngài nói kia.” Lý phu nhân cười ha hả.

“Cũng liền như vậy trong thời gian ngắn, nàng có thể hoàn chỉnh đàn tấu ra tới đã tính không dễ.”

“Trưởng công chúa điện hạ, Vân An quận chúa thông minh như vậy, nhất đính đánh so với vị cô nương kia không thể kém.”

Khương Ấu An nghe mấy người nói chuyện, không khỏi nhíu mày.

Chẳng lẽ vị Vân An quận chúa kia là vì chính mình có thể ở trước mặt mẫu thân của mình biểu hiện, mới sai hạ nhân trong phủ đẩy Tuyết Dao tỷ tỷ?

Ngày ấy, nàng cùng Tuyết Dao tỷ tỷ cùng nhau đàn tấu khúc, nàng mượn Tuyết Dao tỷ tỷ tỳ bà đánh khúc thập diện mai phục, bởi vì lúc ấy có bình phong che chắn, chỉ có Xuân Đào biết người đánh thập diện mai phục chính là mình.

Mà mọi người đều nhìn đến Tuyết Dao tỷ tỷ lấy chính là tỳ bà, đều hiểu lầm nàng là người diễn tấu?

Như vậy, Vân An quận chúa từ đâu biết được nhạc phổ của thập diện mai phục?

Khương Ấu An suy nghĩ, sau khi thưởng thu tiết, Tuyết Dao tỷ tỷ cơ hồ thấy nàng, đều phải bảo nàng đánh cho nàng nghe.

Nàng từ lời nói của Văn phu nhân cũng nghe ra tới, Vân An quận chúa ở lĩnh vực nhạc cụ có thiên phú rất cao, đã là nói như thế, kia tất nhiên cũng có thể nghe từ nàng đàn tấu khúc nghe ra đại khái bản nhạc. Giống như nàng hiện tại, từ người khác đàn tấu khúc cũng có thể nghe ra được bản nhạc.

Chỉ là đàn tấu như thế nào, lại là một chuyện.

Thập diện mai phục này cũng không phải dễ học như vậy.

Nàng ở hiện đại, lão sư dạy nàng âm nhạc cũng khen nàng rất có thiên phú, nhưng là bản thập diện mai phục kia, nàng học tập suốt ba tháng, tuy là như thế, mỗi thời điểm nàng đàn tấu, đều sẽ ra một thân mồ hôi.

“Điện hạ, ta nhớ rõ phò mã lúc trước đối với nhạc cụ cũng thực có thiên phú, đạn khúc, còn có thể làm người đắm chìm trong đó, quên hết tất cả.” Văn phu nhân nói.

Khương Ấu An nhìn đến đáy mắt Trưởng công chúa lộ ra sự hoài niệm, giống như là đang nhớ lại hồi ức, khóe miệng cũng gợi lên độ cong ôn nhu: “Đúng vậy, lúc trước thời điểm hắn cầu hôn ta, còn đàn tấu một khúc….”

“Cầu hôn???”

Trưởng công chúa nói còn không có nói xong, Khương Ấu An bỗng dưng kinh ngạc ra tiếng.

Thời cổ đại này còn có cầu hôn giống như vừa nói sao? Không có đi?

“Làm sao vậy?”

Ý thức được giọng nói của mình quá lớn, Khương Ấu An lập tức bình tĩnh lại: “Không có gì, điện hạ, khi phò mã cầu hôn, đàn tấu khúc gì a?”

“Vẫn cứ thích em.”

Khương Ấu An: “???”

Mẹ nó! Đúng như nàng suy nghĩ sao?

Phò mã cũng là người xuyên không?

“Lúc trước khi cầu hôn, bổn cung còn cùng hắn cãi nhau, lúc ấy bổn cung thiếu chút nữa liền không cần hắn…… Là hắn da mặt dày tới trước mặt bổn cung đánh đàn…….” Trong mắt Trưởng công chúa như có nước, trên khóe miệng lại có một ý cười phát ra từ tận đáy lòng.

Khương Ấu An ngơ ngẩn nhìn Trưởng công chúa một lát.

Sau khi phục hồi lại tinh thần, nghĩ vị phò mã kia có phải hay không đúng như suy nghĩ cũng mình, thật đúng là người xuyên không?

Khương Ấu An vốn định cố tình hừ điệu vẫn cứ thích em, hỏi thử Trưởng công chúa, nhưng nhìn thấy trong mắt Trưởng công chúa rưng rưng, đám người Cung Ngọc Yến lại tiến lên an ủi, đành phải thôi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi