SAU KHI UỐNG CANH, HẮN MẤT TRÍ NHỚ RỒI


Edit: Lục Trà Cuồng Ma.

===
Chúng tôi vội vã quay về âm phủ, vừa mới bước vào thì quỷ môn quan ngay sau lưng đã đóng lại.

Kẻ đứng canh cửa chính là 1 tên quỷ sai.

Thật trùng hợp, hắn cũng là người quen cũ của tôi.

"Chào Phong Đô đại đế, chào chị Mạnh.

"

"Ôi, Tiểu Lâm Tử về rồi à?"
Hắn là Lâm Niên, cũng là tên tiểu quỷ mà lần trước đã nhận ra Phong Đô đại đế.

"Không phải đâu chị Mạnh, em phụng lệnh Diêm vương đứng ở chỗ này để chờ chị đấy.

"
Lâm Niên cười hì hì rồi nói tiếp.

"Chị Mạnh, Diêm vương gia nói chị bỏ bê công việc, bắt chị phải chép lại nội quy đủ 50 lần, trước ngày mai phải nộp cho ngài ấy.

"
Cả người tôi choáng váng.


- -- Sao cậu ta có thể vừa cười vừa nói ra chuyện kinh khủng như vậy!
"Không phải chứ, tại sao lại nói tôi bỏ bê công việc?"
Tôi sốt ruột kéo cánh tay Diêm Tống.

"Ngài không nói với Diêm vương là dẫn tôi ra ngoài sao?"
"À.

"
Diêm Tống lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên đầy giả tạo, sau đó ngây thơ vô số tội hỏi tôi.

"Cô chưa xin phép Diêm vương à?"
Vẻ mặt của hắn bây giờ, giống y như vẻ mặt đáng ghét vào ngày đầu tiên chúng tôi gặp nhau.

[HẾT CHƯƠNG 17].


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi