SAU KHI XUYÊN SÁCH TÔI LÀM NŨNG VỚI LÃO ĐẠI

Cố Sanh Sanh lấy áo khoác mặc thêm cho Thẩm Vọng, đẩy anh cùng xuống lầu. Vừa đến nơi đã ríu ra ríu rít: "Đúng là vận động tiêu tốn thể lực, đói quá đi mất."

Thẩm Vọng mỉa mai: "Ừ, vất vả cho em rồi."

Cố Sanh Sanh tưởng thật đáp lại: "Anh cũng thế mà. Làm phục hồi chức năng nhất định phải tăng cường dinh dưỡng, trưa nay phải làm cho anh mấy món bồi bổ thân thể mới được."

Thẩm Vọng mỉm cười, lạnh lùng hỏi lại: "Em cảm thấy tôi cần bổ thận ư?"

*Cụm từ 补身 – bồi bổ thân thể và 补肾 – bổ thận đều phát âm là bǔshēn.

Cố Sanh Sanh còn chưa trả lời, bên cạnh đã truyền đến một giọng nói xa lạ: "Chào tiên sinh, chào phu nhân ạ!"

Khóe môi Thẩm Vọng lập tức thu lại. Từ lầu 3 xuống lầu 2, chỗ nào cũng có người hầu tiến đến chào hỏi, khí tức xung quanh Thẩm Vọng lạnh xuống vài phần, dọa đám người hầu sợ đến mức không dám thở mạnh.

Chờ hai người trở lại phòng ngủ, Thẩm Vọng muốn đi tắm nên sai Cố Sanh Sanh cởi đồ giúp mình. Cố Sanh Sanh không muốn, hai người còn đang lôi lôi kéo kéo, đột nhiên có một cô gái đẩy cửa bước vào.

"A! Xin lỗi tiên sinh, xin lỗi phu nhân, tôi không biết hai người đang ở trong phòng..."

Nữ giúp việc hoảng sợ, đồ vật trên tay rơi xuống đầy sàn nhà, cô gái liều mạng xin lỗi, giọng nói nhút nhát khiếp đảm.

Cố Sanh Sanh gạt cánh tay đang đặt trên eo mình của Thẩm Vọng ra, quay đầu lại nói: "Không sao, cô ra ngoài đi."

Nữ giúp việc sợ sệt, ngồi xổm xuống luống cuống nhặt đồ lên rồi tiếp tục xin lỗi: "Chị Lý nói tiên sinh với phu nhân đang ở phòng tập trên lầu, cho nên tôi mới đi vào. Phu nhân đừng giận, tiên sinh, tôi không phải cố ý đâu..."

Cố Sanh Sanh nhìn cô một cái.

Thẩm Vọng không kiên nhẫn quát lớn: "Biến đi!"

Đến Cố Sanh Sanh cũng bị làm cho giật nảy mình, đừng nói là cô giúp việc nhỏ kia. Chờ người đi rồi, trái tim Cố Sanh Sanh vẫn còn đập bịch bịch, cô phê bình lập tức Thẩm Vọng: "Anh hung dữ quá, đối với người giúp việc cũng nên nhẹ nhàng một chút chứ."

Thẩm Vọng cởϊ áσ ba lỗ ra, nghe vậy liền nói: "Tôi không rảnh cười cợt với đám người đó. Đến đây."

Cố Sanh Sanh nhìn đường cong cơ bắp cuồn cuộn của anh, lại liếc lên khuôn mặt lạnh lùng, làu bàu nói: "Hôm nay tuyển nhiều người như thế, sao không thấy có hộ lý nam nào?"

Thẩm Vọng cười nhạt: "Có hộ lý, em ở đây làm gì?"

"Nấu cơm cho anh chứ làm gì." Cố Sanh Sanh lập tức phản bác.

Thẩm Vọng: "Có đầu bếp."

Cố Sanh Sanh đập đầu vào ngực Thẩm Vọng: "Là anh nói để tôi nấu cơm mà!"

Thẩm Vọng bắt được cô, xe lăn bị đẩy lui ra sau một đoạn: "... Tôi thấy em thật sự ngứa da lắm rồi nhỉ."

......

Người hầu trong nhà quá đông, thành ra không còn riêng tư nữa. Tin tức tiên sinh và phu nhân giữa ban ngày ban mặt đùa giỡn trong phòng tắm đến tận buổi chiều mới chịu ra lan truyền khắp nơi. Người làm phụ trách dọn dẹp phòng ngủ còn nói nước trong bồn tắm tràn ra đến cửa phòng nữa mà.

Cố Sanh Sanh xuống lầu, đập vào mắt là đám giúp việc được chị Lý sai bảo đang quét tước sửa sang, đột nhiên cảm thấy căn biệt thự quạnh quẽ đã có chút náo nhiệt hơn xưa.

Thấy Cố Sanh Sanh, chị Lý vội chào hỏi: "Phu nhân, tôi cho mấy người làm tổng vệ sinh, có phải đã làm phiền đến cô với tiên sinh không ạ?"

Cố Sanh Sanh cười nói: "Không có đâu. Tôi xuống làm chút đồ ăn. Mấy người này vẫn làm việc tốt chứ?"

Đám giúp việc tức khắc dựng lỗ tai lên, sợ chị Lý nói gì không tốt, liền vứt hết công việc dưới tay sang một bên. Chị Lý cười nói: "Vẫn đang làm rất chăm chỉ. Ở đây có vài người nhanh nhẹn khéo léo, phu nhân chọn hai người đi, sau này để họ phụ trách hầu hạ cô."

Mấy cô giúp việc có vẻ ngoài nghiêm chỉnh đứng ra. Đám người này đã trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, có thể giúp các tiểu thư phu nhân mặc đồ trang điểm này nọ.

Cố Sanh Sanh liếc mắt một vòng rồi nói: "Lúc nãy là ai vào trong phòng ngủ?"

Chị Lý: "Là Tiểu Lý ạ.''

Chị Lý xoay người, chỉ vào cô gái bên cạnh: "Cô lại đây."

Đám người giúp việc còn lại đều nhìn Tiểu Lý với ánh mắt đầy sự hâm mộ. Giữa một người giúp việc cá nhân và giúp việc bình thường, mức lương cơ bản tất nhiên có sự chênh lệch, đãi ngộ cũng khác nhau rất nhiều. Hơn nữa... còn có cơ hội tiếp xúc với tiên sinh nữa.

Nữ giúp việc bị chỉ tên do dự tiến lên phía trước.

Cố Sanh Sanh nói tiếp: "Cô bị đuổi việc."

Mặt cô gái bỗng nhiên biến sắc: "Sao phu nhân lại đuổi tôi? Tôi đã làm gì sai?"

Cố Sanh Sanh còn chưa mở miệng, chị Lý đã la lên: "Phu nhân đuổi người còn phải giải thích lý do cho cô à?"

Nữ giúp việc cố nén nước mắt, kiên nhẫn bào chữa: "Phu nhân, vừa rồi là tôi không cẩn thận xông vào phòng ngủ, tôi đã..."

"Cô còn có mặt mũi để nói!" Chị Lý quát ầm lên, "Trước kia chưa được dạy dỗ quy củ sao? Muốn vào phòng chủ, việc đầu tiên là phải gõ cửa cũng không biết? Lập tức thu dọn đồ đạc rồi đi ngay đi, tôi cũng không gửi thư giới thiệu giúp cô đâu! Đi, tới giám sát cô ta dọn đồ!"

Người giúp việc không an phận kia bị đuổi đi, đám người hầu còn lại không biết trong lòng suy nghĩ như thế nào, trên mặt vẫn nghiêm túc như cũ. Cố Sanh Sanh tùy ý chỉ hai người hầu, các cô không dám lộ ra vẻ mặt vui vẻ, liền cung cung kính kính nhận lệnh.

Chị Lý la mắng đến đỏ mặt, Cố Sanh Sanh lại nói: "Chăm chỉ là chuyện tốt, có điều lần sau đừng hấp tấp lỗ mãng như thế, chưa gõ cửa đã xông vào phòng chủ nhà. Tiên sinh nóng tính lắm đó."

Những lời này xuất phát từ thật tâm Cố Sanh Sanh, vào tai đám giúp việc lại biến thành ý khác. Lúc đầu còn tưởng phu nhân nhỏ này mặt mũi xinh xắn lại yêu kiều, mềm mại như quả hồng, ai ngờ vừa xuống đã gϊếŧ gà dọa khỉ, máu ghen lớn thật sự.

Chị Lý thiếu chút nữa quên mất chuyện này, bất an quay sang nhận lỗi với Cố Sanh Sanh: "Là tôi không suy xét chu toàn. Phu nhân, hai cô gái kia quá trẻ, không mấy đổi thành vài người đứng tuổi một chút, không cần mặt mũi xinh đẹp có được không ạ?"

Cố Sanh Sanh: "Chả sao, dù gì cũng không đẹp bằng tôi."

"..." Chị Lý nhìn sườn mặt mỹ miều của Cố Sanh Sanh, nhất thời không biết nên nói gì.

Chờ Cố Sanh Sanh vào bếp, đầu bếp và giúp việc còn tưởng mình sắp thất nghiệp, mồ hôi đầy mặt năn nỉ: "Phu nhân, cô muốn ăn gì bảo chúng tôi làm là được, sao phải tự mình xuống bếp cho cực thân ạ?"

Chị Lý nói: "Các người thì biết cái gì, tiên sinh chỉ ăn đồ phu nhân nấu thôi. Ra ngoài chờ hết đi."

Đám người bị đuổi ra, Cố Sanh Sanh xoa trán, học theo ngữ khí ông cụ non của Thẩm Vọng nói: "Nhiều người phiền phức quá."

Chị Lý cười nói: "Được nhiều người hầu hạ như vậy, người khác nằm mơ cũng không có đâu ạ."

Không hiểu sao Cố Sanh Sanh lại nhớ đến một gói biểu tượng cảm xúc: Cho ngươi phúc khí đó, có muốn không?

Cô lắc đầu, nói với chị Lý: "Giúp tôi đặt giá kê điện thoại, tôi muốn livestream."

Chị Lý liền đáp ứng: "Vâng ạ, phòng livestream của phu nhân nhiều fan như thế, tôi còn tặng dưỡng chất cho cô nữa đó."

"Vượng Tử không nghe lời" online.

Trong nháy mắt bình luận ập đến như vũ bão:

【Thích ăn rau xanh: May ghê, vừa lên là gặp tiểu tỷ tỷ livestream!】

【Thì Thập Thất: Tiểu tiên nữ comeback rồiiii huhuhu.】

【Ngốc manh hahaha: Mấy ngày nay không xem livestream ăn cơm không ngon chút nào.】

【Đậu phộng đường hst: Chủ phòng không online mấy ngày, đi chơi nơi nào rồi!】

Cố Sanh Sanh nghiêm túc đáp lại: "Mấy hôm nay bận nhiều chuyện quá."

【Gấu Gummy: Không sao không sao, việc của tiểu tiên nữ quan trọng hơn ạ!】

【Thích ăn rau xanh: Hôm nay làm món gì vậy?】

Cố Sanh Sanh nhìn bàn bếp một lượt. Có đầu bếp chuyên nghiệp trợ giúp thật tốt, nguyên liệu nấu ăn đều được xử lý sạch sẽ, từng thứ một sắp xếp chỉnh chu trên bàn.

Cô vớt một khối đậu hũ đang ngâm nước ra.

【Thì Thập Thất: Làm đậu hủ sao? Đậu hủ ma bà số 1, văn tư đậu hủ số 2】

【Mễ Hạp Tử: Làm đồ ngọt phải không ạ?】

【Thích ăn rau xanh: Sữa đậu nành!】

【Đầu ta không có tóc: Trà sữa sữa đậu nành!】

【Đậu phộng đường hst: Làm màn thầu đeeee!】

Đậu hủ miền nam mềm mại hơn các loại khác, được rây xong càng nhuyễn mịn như tương. Cố Sanh Sanh làm xong đặt đậu sang một bên. Cô lôi một khối phô mai từ tủ lạnh ra, đem đun cách thủy cho tan chảy rồi cho thêm đường cát trắng, nghĩ đến Thẩm Vọng không thích ăn ngọt, nên xúc ngược lại một nửa số đường.

Cố Sanh Sanh khuấy đều hỗn hợp phô mai và đường, đổ đậu hủ nhão vào trộn chung.

Cô ngâm vài lá gelatin với nước, sau đó nung chảy và vắt thêm mấy giọt nước cốt chanh, trút vào tô chứa đậu hủ ban nãy, lại đổ thêm sữa bò vào khuấy đều lên.

【Ngọc Tử Quyển: Nhìn ngon quá đi, muốn nếm thử huhu.】

【Dâu tây hẹp hòi: Tôi đoán ra rồi! Là phô mai đậu hủ!】

【Mễ Hạp Tử: Woaaa muốn ăn muốn ăn!】

【Thiên Tuân Châu: Đói quá, phải chốt đơn liền thôi.】

【Ngốc manh hahaha: Món này bao nhiêu tiền, Meituan của tôi trả gấp đôi.】

*Meituan: là nhãn hàng giao đồ ăn nhanh, mấy anh shipper mặc đồ vàng đội mũ có tai kangaroo cute á :v

Cố Sanh Sanh cong mắt lên, giọng nói ngọt ngào mang theo chút kinh ngạc: ''Đoán đúng rồi đó.Lần trước vô tình ăn phải món này, có thể ăn kèm với mật ong, hoặc cho thêm rượu mirin với hành lá thái nhỏ, đổi thành món mặn cũng được.''

【Tôi về team đậu hủ mặn nha!】

【Team ngọt muôn năm!】

【Đả đảo đậu hủ ngọt!】

Người xem bắt đầu châm ngòi cuộc chiến đậu hủ mặn đậu hủ ngọt, sau đó lái sang cả bánh ú mặn hay ngọt, thậm chí còn nói đến sữa đậu nành hợp ăn với bánh quẩy hay bánh nướng hơn, nhao nhao không ngừng, còn đòi Cố Sanh Sanh vào phân xử thắng thua.

【Chủ phòng theo team ngọt hay team mặn vậy?!】

【Chuồn chuồn trúc: Tiểu tiên nữ ngọt ngào như thế, chắc chắn là team ngọt rồi!】

【Mục Mục hôm nay rất đáng yêu: Không, tôi không tin chủ phòng cuồng đậu hủ ngọt! Chủ phòng mau nói một câu công bằng đi mà!】

Cố Sanh Sanh không ngờ chỉ vì đậu hủ mặn hay ngọt mà người xem cũng có thể náo loạn thành như vậy, cô linh hoạt trả lời: "Vượng Tử không thích ngọt cũng không thích mặn, cho nên tôi... ăn vị nguyên bản."

【Aaaa... Chủ phòng dịu dàng quá à.】

【Ta là mẹ người: Không biết nên hâm mộ Vượng Tử hay hâm mộ chủ phòng nữa.】

【Thì Thập Thất: Vượng Tử của chúng ta ăn nhiều chút nhé, dì thương con! Meo meo.】

"Chú mèo" Vượng Tử thành công khôi phục lại trạng thái bình thường của người xem.

Cố Sanh Sanh thở phào nhẹ nhõm. Cô rây hỗn hợp đậu hủ nhão thêm lần nữa, đảm bảo cho hương vị tinh tế hơn, sau đó đổ vào khuôn: "Để vào tủ lạnh 2 đến 3 tiếng là ăn được rồi."

【Ngốc manh hahaha: Món này đơn giản, đã học xong!】

【Leng keng hôm nay có bạn trai chưa: Trời trong không mưa, lầu trên lại cảm thấy học được rồi.】

【Mễ Hạp Tử: Món này dễ làm thật mà, tôi cũng muốn học!】

【xiiiyaaya: Tối về mua đậu làm thử mới được!】

【Thích ăn rau xanh: Ngày mai chủ phòng nấu món gì vậy, làm Mochi kiểu Âu được không?!】

Cố Sanh Sanh áy náy nói: "Ngày mai tôi lại có việc, sau này chắc là sẽ nghỉ livestream một khoảng thời gian, chưa biết khi nào sẽ trở lại nữa."

Ngay lập tức dưới bình luận kêu rên một trận, có điều đa số người xem đều hiểu cho chủ phòng, còn chúc Cố Sanh Sanh làm việc thật thuận lợi. Cũng có vài người bắt đầu mắng chửi Cố Sanh Sanh không chuyên nghiệp, quăng cô mấy cái trứng gà.

Hiệu ứng âm thanh của trứng gà cực kỳ chói tai, hơn nữa còn lưu lại trên màn hình 3 giây. Một khi có người khơi mào, những người khác cũng bắt đầu trách mắng, không biết là thủy quân* hay chỉ là người qua đường.

*Thủy quân: một nhóm người hoặc tổ chức được trả tiền để điều khiển dư luận theo ý muốn của người khác.

Trong khoảng thời gian Cố Sanh Sanh không livestream, xếp hạng của Vượng Tử vẫn tăng đều đều, có anti tìm cách bới lỗi là chuyện hiển nhiên, Cố Sanh Sanh cũng không thèm để ý, cô mang đồ ăn bỏ vào tủ lạnh, rồi dùng nguyên liệu do đầu bếp chuẩn bị để nấu bữa tối.

Ngay lúc vừa tách xong cơm quả vải, trên màn hình liền xuất hiện một trận pháo hoa lộp bộp.

Nhưng hôm nay người tặng pháo hoa lại không phải là 's'.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi