SAU KHI XUYÊN SÁCH TUI BỊ KẺ THÙ DẤU HIỆU


Thái Thái viết fanfic 《 Ảnh Đế Và Vợ Nhỏ Bé Xinh Đẹp Giàu Có 》này tên Weibo là Lưu Lưu Yêu Sáng Tác, bút danh là Sáu Sáu Ba Mươi Sáu, Fan trên Weibo có hơn trăm vạn, trong giới tác giả cũng là đại lão có tiếng tăm.
Nghe nói đại lão này đăng ký bút danh ba năm, năng suất cao giống như heo mẹ mỗi năm viết ra cp nổi tiếng bùng nổ, cũng đã xuất bản một vài bộ truyện, tuy rằng nội dung thì cẩu huyết nhưng bù lại cách hành văn của Thái Thái lại tuyệt vời, chăm chỉ đăng chương, fan cứ thế tăng lên vùn vụt!
Hác Mộc thấy mấy chữ to bự quen thuộc trước mặt mình, trong lòng ngũ vị tạp trần.
Cậu xuyên sách lâu như vậy, từ lúc còn muốn làm rõ ràng cho đến khi chấp nhận sự thật, bình tĩnh chấp nhận, cậu nghĩ đến việc thay đổi nội dung cốt truyện rời khỏi Lộ Chiêu Hành, nghĩ đến tạo mối quan hệ tốt với nhân vật chính để bắt cầu về sau có cuộc sống bình yên suôn sẻ, thậm chí nghĩ đến việc "cắt đứt quan hệ" với Lộ Chiêu Hành.......!Mấy cái vô đạo đức này cậu chỉ từng nghĩ đến mà thôi.

Nhưng trừ cái này ra, vậy mà cho đến tận bây giờ cậu chưa bao giờ nghĩ đến việc tìm tên đầu sỏ làm mình xuyên sách tính sổ!
Vậy nếu cậu tìm được tác giả truyện đó, có phải cậu có thể quay trở lại không?
......!Vi diệu!
Mắt Hác Mộc sáng rực lên, lúc này lập tức mở avatar Weibo của Lưu Lưu Yêu Viết Lách, định nhắn tin liên lạc riêng với Thái Thái, bất ngờ ngửi thấy mùi bạch đàn, giọng nói Lộ Chiêu Hành vang lên bên tai: "Sao vậy?"
"......"
Hác Mộc vô thức đem điện thoại giấu vào lòng, khi nhìn về Lộ Chiêu Hành, trên mặt còn mang theo sự kinh ngạc không giấu được.
Lộ Chiêu Hành vốn dĩ nghe cậu kêu "đm" nên lo lắng hỏi một câu, nhìn thấy hành động giấu đầu lòi đuôi của cậu, nhịn không được cười một cái: "Xem gì đó?"
Hác Mộc vội vã lắc đầu không ngừng: "Không, không có gì."
"......"
Lộ Chiêu Hành có hơi nhíu mày, cũng không hỏi gì thêm, ngược lại nói: "Hôm nay có trao đổi với Chử tổng một chút, cảnh quay của em không nhiều lắm với cả khá sát nhau, đoàn phim điều chỉnh lại, đem cảnh của em tập trung quay ở tuần sau, ngày mai em có thể ở nhà nghỉ ngơi."
Trong lòng Hác Mộc nãy giờ chỉ nghĩ đi tìm Lưu Lưu, đột nhiên nghe hắn nói chuyện khác, không hề suy nghĩ thuận miệng hỏi: "Còn anh thì sao?"
Nói xong cậu lập tức hối hận.
Người ta bây giờ là diễn viên, còn phải vội vã quay phim kìa, còn "anh thì sao", sao cái gì mà sao!
Lộ Chiêu Hành hơi ngẩn ra, gần như không nghĩ cậu sẽ hỏi như vậy, tiếp đó dịu dàng cười: "Nếu buổi tối ít cảnh, anh sẽ về nhà sớm một chút."
Hác Mộc: "......"
Cậu không có ý làm nũng đâu, tuyệt đối không có!
Nhưng nhìn Lộ Chiêu Hành vui vẻ như vậy, đáy lòng Hác Mộc mềm nhũn, không biện minh cho mình nữa.


Sau khi trở lại biệt thự, Hác Mộc nhắn cho Lưu Lưu Yêu Sáng Tác một tin nhắn, lúc ăn cơm điện thoại cũng không rời tay, chờ Thái Thái trả lời.
Nhưng mà đợi đến khi cậu tắm rửa sạch sẽ nằm trên giường xong, Thái Thái vẫn không nhắn lại cậu.
Hác Mộc:......
Cậu bất tri bất giác nhận ra có thể Thái Thái không trả lời tin nhắn riêng tư.
Thế nên cậu thay đổi chiến lược, gọi điện kêu Tiểu La đi liên hệ, một bên chờ tin nhắn, một bên xem chương mới nhất của 《 Ảnh Đế Và Vợ Nhỏ Bé Xinh Đẹp Giàu Có 》.
Cậu tải xuống app đọc tiểu thuyết JJ, phương thức đăng ký tài khoản hình như không giống như lúc trước cậu đăng ký, vừa phải xác minh thân phận vừa phải xác minh khuôn mặt, Hác Mộc không khỏi oán thầm: Bây giờ đọc truyện mạng phức tạp thế à?
Nhưng cũng không uổng công phí sức cho lắm, cậu cũng không để ý.
Ba chương đầu vẫn là sau vụ tố (tin tức tố) rồi mất tờ rinh không thay đổi như lúc trước, vẫn là bộ truyện sáo lộ quen thuộc vẫn là công thức quen thuộc
Đọc lại một lần nữa, cuối cùng phát hiện một số chi tiết không hiểu cho lắm.
Chẳng hạn như ở bữa tiệc của anh Chử Minh cậu rời đi với Lộ Chiêu Hành không phải do tình cờ,à sau khi phát hiện chuyện xảy ra chuyện không hay, Lộ Chiêu Hành cố tình đi tìm cậu.
Vẻ mặt hắn có vài phần lo lắng, hình như đang muốn tìm người —— trích nguyên văn.
Tìm người? Còn có thể tìm ai nữa?
Dựa vào diễn biến tiếp theo, người hắn tìm tất nhiên là "Hác Mộc" rồi!
Cho nên quả nhiên Lộ Chiêu Hành có tình cảm với "Hác Mộc" từ lâu rồi!
Hác Mộc thay đổi cái nhìn về Lộ Chiêu Hành, đọc đi đọc lại nội dung chương, sau khi rời khỏi bữa tiệc đến khách sạn, mọi thứ vẫn phát triển bình thường, nhưng sau khi vào khách sạn được một lúc, nội dung hình như xuất hiện lệch lạc.
Bởi vì đã bị Omega phát tình ảnh hưởng, "Hác Mộc" tiến vào kỳ phát tình, lại bởi vì không có thuốc ức chế, thời điểm khi cả hai bước vào phòng khách sạn cũng không còn giữ được lý trí.
Bản năng Omega khi phát tình sẽ khát vọng Alpha, mà Alpha khi bị tin tức tố hấp dẫn chính là dã thú mất đi ý thức.
Nhưng mẹ ruột không hổ danh là mẹ ruột, cậu ta cho Lộ Chiêu Hành cái bản năng kiềm chế siêu phàm, cho dù lúc trên xe nhỏ hẹp vẫn có thể chịu đựng, vào phòng khách sạn, đối mặt với hành di phóng đãng hấp dẫn của Omega, vậy mà Lộ Chiêu Hành vẫn có thể chịu đựng, ôm lấy người ta rồi gọi điện cho trợ lý —— thúc giục mang thuốc ức chế.
Thuốc ức chế chắc chắn không đợi được, Lộ Chiêu Hành vừa cúp điện xong, "Hác Mộc" lập tức ôm lấy cổ hắn hôn lên......
Như vậy thì có thể chịu nổi?
Chịu khó nổi!
Sau đó điện thoại trong lòng bàn tay Lộ Chiêu Hành rơi xuống đất......!Sau đó nữa là tắt đèn.
Ký ức nói cho Hác Mộc là như vậy.
Nhưng mà bây giờ truyện không dừng lại ở đó.

Lúc nhìn thấy Lộ Chiêu Hành đẩy ngã "Hác Mộc", trong lòng Hác Mộc kinh ngạc.
Lúc nhìn đến chi tiết cởi quần áo vuốt ve, trong lòng Hác Mộc kinh sợ.
Lúc nhìn thấy khi hai người kết hợp "Hác Mộc" ngồi trên "nhún", trong lòng Hác Mộc chấn động.
Lúc nhìn về nội dung phía sau chơi đủ loại tư thế ba ngày ba đêm được miêu tả cực kỳ ướt át lại không mất thẩm mỹ......!Trong lòng Hác Mộc vỡ nát!
Đây vẫn là văn học JJ lọc đến mức sạch đến cổ trở lên hay sao?
Viết thành như thế sao còn chưa bị khóa? Thái Thái ở trên anh có người sao?
Hác Mộc không thể tin được quay lại màn hình chính, nhấn vào lần nữa, xác nhận nền tảng Thái Thái đăng truyện thật sự là văn học JJ.
JJ ở thế giới này và JJ ở thế giới ban đầu khác biệt rất lớn, chính xác mà nói có thêm một cái chế độ phân cấp, khó tránh đăng ký lại phiền phức như vậy.
Hác Mộc mở ra nhìn, quả nhiên là bản trưởng thành có nội dung bị hạn chế.
Nhưng thế này cũng quá hạn chế rồi?
Hác Mộc thấy xấu hổ, tim đập thình thịch, ngượng ngùng khi thay mình và Lộ Chiêu Hành vào.
Chính mình xem "chính mình" H văn ngắn vân vân mây mây, thật sự quá là thẹn!
Ừm......!Đọc lại lần nữa.
Cậu thấp thỏm không yên lại tò mò vuốt màn hình, nhìn về phía sau lúc miêu tả Alpha thắt nút trong Omega, cậu hơi nhíu mày.
Kỳ phát tình kéo dài ba ngày ba đêm thì hiểu, nhưng thắt nút là cái gì?
Ký ức được đưa vào chỉ là hình ảnh, cho nên cậu cũng không có trải nghiệm qua thắt nút.
Cái này chạm đến điểm mù tri thức của bé con, cho nên cậu đọc có hơi cẩn thận một chút, cũng hơi nghiêm túc một chút, vì thế cậu đắm chìm tìm hiểu kiến thức không biết, bỏ qua Alpha vừa mới tắm xong từ phòng tắm bước đến gần mình.
Từ sau khi Hác Mộc ở trong xe kêu lên một tiếng "đm", Hác Mộc gần như lúc nào cũng xem điện thoại, nói không hiếu kỳ thì không có khả năng, nhưng xuất phát từ sự tôn trọng, Lộ Chiêu Hành không hỏi đến.
Nhìn người đã mười hai giờ đêm vẫn còn cầm di động không chịu ngủ, Lộ Chiêu Hành bất đắc dĩ lắc đầu, chậm rãi bước về phía cậu.
"Đừng xem nữa, ngày mai lại......"
"A!"
"......"
Một tiếng kêu lên sợ hãi ngắt lời nhắc nhở của Lộ Chiêu Hành, cả hai đều bị hoảng sợ.

Một bàn tay của Lộ Chiêu Hành còn đang duỗi ra phía trước Hác Mộc, hắn đang định lấy điện thoại đi để cậu nghỉ sớm.
Hác Mộc đang say sưa, bỗng nhiên thấy bàn tay cắt ngang mình và màn hình điện thoại, thật sự làm cậu sợ không nhẹ, gương mặt ngước lên cũng còn chưa hết bàng hoàng, cậu khựng lại một chút, rồi mới nhìn rõ người trước mặt là ai.
Lộ Chiêu Hành khó hiểu nhìn cậu.
Hác Mộc ngốc ngốc nhìn về phía phòng tắm: "Anh, anh đi ra lúc nào?"
Lộ Chiêu Hành nói: "Mới ra."
"......"
Sao người này đi còn không phát ra tiếng vậy?
Sợ đến mức đến cả điện thoại cũng rớt.
Hác Mộc nhẹ nhàng thở ra: "Xin lỗi nha, em không cố ý dọa anh đâu."
Nói xong cậu đưa tay lấy điện thoại, nhưng hình như vừa rồi cậu run tay ném điện thoại hơi xa, không đợi cậu đưa tay qua, Lộ Chiêu Hành đã thay cậu nhặt lên rồi.
Hắn đang muốn nói không sao, trong lúc vô tình ánh mắt nhìn thoáng qua màn hình điện thoại.
Nhìn đến cái đoạn miêu tả "hắn" thắt nút trong cơ thể "Hác Mộc", tay đang đưa điện thoại ra khựng lại một chút.
Hác Mộc nhìn xuống theo ánh mắt hắn, thấy được mấy chữ tiêu biểu "to lên", "thắt nút" và "bộ phận sinh dục".
Hác Mộc: "......"
Lộ Chiêu Hành: "......"
Sợ nhất không khí bất ngờ im lặng.
Càng sợ không khí im lặng còn có tin tức tố dần dần nồng đượm hơn.

Nhanh như chớp, Hác Mộc đoạt lấy điện thoại từ trên tay Lộ Chiêu Hành, trực tiếp khóa màn hình.
Thế nên không khí càng thêm im lặng.
Hoàn toàn trái ngược với não bộ Hác Mộc giờ phút này, núi lửa phun trào, ngọn núi sụp đổ, đập nước vỡ vỡ đê cùng không đủ hình dung cảm xúc hiện tại của cậu!
Trời đất ơi!
Cậu lén xem H văn còn bị bắt tại trận!
Mấu chốt là còn bị "nhân vật còn lại" bắt gặp nữa!
Hác Mộc không dám nhìn vẻ mặt của Lộ Chiêu Hành nữa, "Em......!Ban nãy em......!"
Em......!Em cái gì?
Em nhất thời chán quá nên mở hot search lên xem, nhất thời tò mò nên mới mở ra đọc, nhất thời hứng thú nên mới tải app về, lại không nghĩ đọc trúng cái này.
Tuy cái này là sự thật, nhưng giải thích thế này lôi thôi dài dòng quá!

Câu chữ chạy đi đâu mất, Hác Mộc lập tức buông bỏ đấu tranh.
"Em buồn chán quá thôi."
Buồn chán tới mức xem fanfic của mình? Hác Mộc thật sự muốn đánh vào sau ót cho mình ngất xỉu.
Cậu lo lắng vô cùng, trong lòng thấp thỏm chờ Lộ Chiêu Hành mở miệng nói ra kết quả xét xử, lại nghe hắn nói một chữ thật nhẹ nhàng: "Ừ."
Hác Mộc: "......" Ừ?
Cậu nghi hoặc ngẩng đầu, thấyblch cười cười nói: "Xem điện thoại nhiều không tốt cho mắt, ngày mai xem tiếp."
Nói xong hắn đã đi sang bên kia giường kéo chăn lên nằm xuống chỗ ngủ.
Hác Mộc: "?"
Vậy là......!Không phát hiện?
Góc nhìn của Lộ Chiêu Hành khi đó chữ trên màn hình bị lộn ngược hết, như vậy có lẽ hắn thật sự không nhìn thấy gì!
Vậy bản thân mình còn chột dạ cái sợi len gì!
Hác Mộc thở dài nhẹ nhõm một hơi, cậu cẩn thận nhét điện thoại dưới gối, cảm thấy đã giấu chứng cứ phạm tội tốt lắm rồi, xốc lại tinh thần lần nữa, lúc Lộ Chiêu Hành nhẹ nhàng dựa vào mình, không hiểu sao nghĩ đến những gì mình đã đọc trước đó.
Lộ Chiêu Hành nhẹ nhàng đặt tay lên eo Hác Mộc giống như mỗi tối gần đây.
Tin tức tố quen thuộc khiến cho Hác Mộc vô thức thả lỏng cơ thể, cậu nghiêng người lại, ở trong lòng Lộ Chiêu Hành cúi đầu hỏi: "Em, em có thể hỏi anh vấn đề này được không anh?"
Lộ Chiêu Hành nói: "Hỏi đi."
Hác Mộc nhìn vào chăn để không còn thấy gì khác, cậu khẩn trương nuốt nước bọt: "Thì là......!Alpha ấy......!Lúc thắt nút trông như thế nào?"
"......"
Cậu vừa dứt lời, hình như nghe thấy trên đỉnh đầu mình tiếng hô hấp trở nên nặng nề.
Cậu hơi mờ mịt, lúc ngẩng đầu lên, đúng lúc thấy Lộ Chiêu Hành cúi đầu xuống, trán hai người chạm vào nhau.
Cậu nghe được Lộ Chiêu Hành hít sâu một hơi, kìm nén âm thanh gọi cậu một tiếng: "Mộc Mộc."
"......"
Đây là lần đầu tiên Lộ Chiêu Hành xưng hô thân thiết với cậu như vậy.
Cơ thể Hác Mộc tê dại hơi hơi, cậu không hiểu gì chớp mắt mấy cái: "Dạ?"
Lộ Chiêu Hành nói: "Em cứ trêu chọc anh như vậy, anh không cam đoan không làm cái gì không đúng đắn với em đâu."
Hác Mộc: "......"
[…].


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi