SAU KHI XUYÊN SÁCH TUI BỊ KẺ THÙ DẤU HIỆU


Sáng hôm sau Hác Mộc từ trong cảm giác nặng nề áp bức tỉnh lại, cậu mở mắt ra trong trạng thái suýt thì ngạt thở, cảm thấy có thứ gì đó hơi chọc chọc lên cổ mình, chậm rãi cúi đầu thì phát hiện một cái đầu tóc đen thui chôn lên cổ.
Nếu mà trong phòng không có ánh sáng thì cậu chắc chắn sẽ bị dọa chết điếng!
Cậu nhìn qua khe hở màn cửa nhìn sắc trời bên ngoài, đoán là thời gian cũng không còn sớm, cậu lập tức cau mày.
Bình thường lúc này Lộ Chiêu Hành đã đến đoàn phim rồi.
Quả nhiên say rượu vẫn có ảnh hưởng rất lớn!
Cậu quên luôn việc truy hỏi Lộ Chiêu Hành đã nằm lên người mình từ lúc nào, đẩy người trên người mình nói: "Lộ Chiêu Hành, muộn rồi anh."
Người phía trên không nhúc nhích, thậm chí tay có hơi siết lại ôm chặt cậu hơn.
"?"
Làm nũng? Nằm nướng? Say rượu đau đầu?
Hác Mộc lập tức tìm cho mình mấy cái lý do, trong lòng cậu lo lắng muốn kéo người ra nhìn xem, nhưng Lộ Chiêu Hành cứ như một con gấu túi ôm lấy cậu, đẩy làm sao cũng không được.
"Đừng nhúc nhích." Hác Mộc nghe thấy Lộ Chiêu Hành nói: "Để anh ôm một lúc là được."
"......"
Giọng nói hắn trầm thấp, giống như muốn cố hết sức đè nén cái gì.
Hác Mộc không dám cử động, hình như chân cậu.....!có hơi mềm nhũn.
Tin tức tố bạch đàn trong không khi còn dày đặc hơn so với đêm qua, rượu có thể tăng nhanh vòng tuần hoàn máu, hình như cũng có thể thúc đẩy phóng tin tức tố.
Nhưng đã qua một đêm rồi, còn chưa giải được rượu sao?
Hác Mộc nghiêng đầu khó hiểu.
Cũng may cậu đã quen thuộc với tin tức tố của Lộ Chiêu Hành, sẽ không bị ảnh hưởng quá nhiều, ôm thì ôm đi, dù là gấu túi thì cũng phải đến lúc ăn cơm mà phải không?
Hác Mộc vô cùng kiên nhẫn, thời điểm cậu sắp sửa chìm vào giấc ngủ lần nữa, cổ có hơi ngứa, Lộ Chiêu Hành hít một hơi thật sâu trên cổ cậu, sau đó nhanh chóng đứng lên khỏi người cậu, lập tức bước xuống giường đi vào phòng tắm.
Hác Mộc nhìn hắn không quay đầu lại, trên trán có một dấu chấm hỏi.
Nhưng cái này cũng chỉ là bắt đầu, chờ Lộ Chiêu Hành trong phòng tắm bước ra, hắn cũng không nói lời nào thay quần áo, sau đó nói với Hác Mộc một câu rồi giống như trốn ra khỏi phòng.

Hác Mộc: "???"
Người này uống lộn thuốc rồi?
Đêm qua còn ôm cậu nói không muốn cậu trở về, sao hôm nay lại lạnh nhạt như vậy?
Thật ra cũng không thể nói là lạnh nhạt, thái độ Lộ Chiêu Hành đối với cậu thậm chí có thể nói là cẩn thận từng li từng tí, mang theo kìm chế chịu đựng.
Bởi vì muộn quá nên gấp gáp sao?
Sau khi Hác Mộc nghĩ không ra nguyên nhân, Hác Mộc ngồi trên giường ngáp một cái thật dài, không ngủ được nên quyết định ra vườn chạy bộ.
Cậu sợ quấy rầy Lộ Chiêu Hành làm việc, cho nên cũng không gọi điện thoại hỏi hắn, đến giờ cơm trưa, chuẩn bị gọi một cuộc điện thoại, Bốn Chín từ trường quay trở về.
Nhìn thấy Bốn Chính cầm theo cái túi trong tay xuất hiện ở biệt thự.

Hác Mộc hơi ngạc nhiên chớp mắt một cái: "Sao cậu lại ở đây? Anh Lộ của cậu đâu?"
Vẻ mặt Bốn Chín phức tạp nhìn cậu, đem cái túi đưa cho cậu nói: "Đây là quần áo anh Lộ đã mặc, ảnh bảo tôi về đưa cho anh."
Hác Mộc: "......"
Bốn Chín hơi áy náy gãi đầu một cái: "À ừ......!Anh Mộc, xin lỗi anh, tôi không biết lần trước anh bị tai nạn xe còn......!Tổn thương đến cơ thể, tôi còn......"
Cậu ta còn tiếc rèn sắt không thành thép chuẩn bị cho hai người bàn tiệc bổ thận, lúc ấy Hác Mộc mới sảy thai cơ thể còn chưa hồi phục, anh Lộ của cậu ta nếu không khống chế được, sói tính quá độ đem người làm, hậu quả khó lường trước được.
Thế nên hai ly Bloody Mary đã là hình phạt khai ân của anh Lộ rồi!
Hác Mộc không hiểu lắm, nhìn quần áo cậu ta đưa đến, "Anh ấy bảo cậu đem cái này về làm gì?"
Bây giờ coi như không có tin tức tố của Lộ Chiêu Hành, cậu cũng có thể kiên trì đến đêm, cơ bản không cần đem quần áo về.

truyện kiếm hiệp hay
Bốn Chín nói: "Buổi tối có khả năng anh Lộ sẽ không quay về."
"......"

Hác Mộc căng thẳng trong lòng, nhớ lại trạng thái hôm nay Lộ Chiêu Hành rời khỏi nhà, cau mày nói: "Có phải anh ấy xảy ra chuyện gì không?"
Bốn Chín gật đầu nói: "Anh Lộ đến kỳ mẫn cảm."
"Kỳ mẫn cảm?"
"Ừm."
"......"
Kỳ mẫn cảm Hác Mộc biết, tương tự với kỳ phát tình của Omega, mỗi tháng Alpha sẽ có một lần kỳ mẫn cảm, biểu hiện chính là dễ nóng nảy, dễ tức giận, ham muốn chiếm hữu Omega tăng cao, còn đối với Alpha khác thì bài xích và có ý thức lãnh thổ.
Cái này là do cậu bổ túc về kiến thức sinh lý ở thế giới này mới biết.
Nhưng hiểu biết của cậu chỉ gói gọn trong kiến thức văn bản, kỳ mẫn cảm thật sự như thế nào cậu cũng không rõ, căn cứ vào kỳ phát tình của Omega suy đoán, chắc chắn không dễ chịu.
Lông mày Hác Mộc càng nhíu chặt lại: "Dùng thuốc ức chế chưa?"
Bốn Chín nói: "Dùng rồi, nhưng thuốc ức chế chỉ ức chế tin tức tố, về vấn đề cảm xúc thuốc ức chế cũng không làm gì được."
Hác Mộc lập tức nói ngay: "Tôi đi xem anh ấy một chút......"
"Đừng đừng đừng." Bốn Chín cản cậu lại nói: "Anh Mộc cũng đừng đến đó, anh Lộ không sao đâu, đoàn phim điều chỉnh lại rồi, hôm nay toàn diễn cảnh đánh nhau, bạn diễn cũng là Beta, sẽ không bị kỳ dịch cảm của anh Lộ ảnh hưởng, ảnh cũng không phải kỳ dịch cảm lần đầu tiên, không sao đâu."
"Vậy lúc trước làm sao anh ấy vượt qua được kỳ mẫn cảm?"
"Lúc trước......" Bốn Chín dừng một chút rồi nói: "Lúc trước tới kỳ phát tình thì đã xin nghỉ phép trước rồi."
Nhưng lần này kỳ phát tình đến tương đối đột ngột, còn chưa kịp thương lượng sắp xếp với đoàn phim, chỉ có thể tạm thời điều chỉnh, chờ hôm nay quay xong mấy cảnh thì có thể nghỉ ngơi cách ly.
Nhưng cho dù có cánh ly cũng không thể về biệt thự, bây giờ Hác Mộc đối với Lộ Chiêu Hành mà nói là "thuốc kích dục", chỉ có thể đốt lửa không thể dập tắt.
Nghĩ đến đây Bốn Chín lại nhìn Hác Mộc một cái, thầm nghĩ kỳ mẫn cảm của anh Lộ của cậu ta đến sớm không phải làm mình bị nghẹn sao!
Mỗi ngày chung giường chung gối, có thể ôm, có thể sờ mà không thể làm......!Cũng quá là thê thảm đi!
Thấy chị dâu lâm vào suy tư, Bốn Chín thừa cơ hội chồn êm, "Mấy ngày nữa tôi sẽ đem quần áo đến, kỳ mẫn cảm của anh Lộ chắc là dăm ba bữa thì hết, anh Lộ cũng đừng lo lắng quá, nghỉ ngơi thật tốt."
Chăm cho cơ thể thật tốt mới có thể tiếp tục giúp anh Lộ của cậu ta đó!

Bốn Chín nhanh chóng chuồn mất, Hác Mộc ở lại đứng tại một chỗ một lúc rồi cầm theo quần áo của Lộ Chiêu Hành ngồi lên ghế salon.
Cậu nhớ lại dáng vẻ Lộ Chiêu Hành lúc sáng nay nằm trên người mình, mặc dù có hơi dính người nhưng cảm xúc vẫn khá tốt, cậu cầm điện thoại tìm kiếm một chút, kỳ mẫn cảm của Alpha cần tin tức tố của Omega, nhưng Omega phóng tin tức tố với Alpha thì rất nguy hiểm, bởi vì tin tức tố của Omega với Alpha mà nói không chỉ có tác dụng trấn an, còn có tác dụng kích tình.
Nếu làm không cẩn thận sẽ bị đánh dấu!
Hác Mộc có hơi sợ, nhưng sau khi tìm kiếm nội dung liên quan đến kỳ mẫn cảm của Alpha, cậu lại dao động.
Ví dụ trên mạng đưa ra, cái này còn đáng sợ hơn cái kia.
Ví dụ như Alpha nào đó trong kỳ mẫn cảm lúc nổi giận sẽ đánh người nhập viện, lại có Alpha nào đó trong kỳ mẫn cảm mạnh bạo với vợ mình quá nên phải ly hôn, còn thêm Alpha nào đó trong kỳ mẫn cảm đánh dấu Omega còn khăng khăng nói là Omega đó quyến rũ mình......
Mỗi một phương pháp Alpha giải quyết kỳ mẫn cảm đều không giống nhau, Hác Mộc không nhịn được nghĩ, Lộ Chiêu Hành giải quyết thế nào?
Hôm nay diễn cảnh đánh nhau, cảm xúc hắn sẽ không thật giả lẫn lộn đánh người ta tàn phế đâu nhỉ?
Hác Mộc càng nghĩ càng không yên tâm, gọi điện cho Lộ Chiêu Hành, có lẽ mà mặc đồ hóa trang không mang theo điện thoại bên người nên không có ai bắt.
Bây giờ cậu tới đó rốt cuộc là đổ thêm dầu vào lửa hay là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi?
Bốn Chín nói Lộ Chiêu Hành đã dùng thuốc ức chế, □□* là trên cơ thể, tin tức tố của cậu không ảnh hưởng đến Lộ Chiêu Hành đâu ha?
* Này lỗi raw á.
Nếu nóng nảy......!Cậu có Tiểu La.
Tiểu La ra tay vẫn biết chừng mực, chắc sẽ không đánh Lộ Chiêu Hành tàn phế.
Đưa ra quyết định, Hác Mộc lên lầu thay quần áo ở nhà ra, gọi Tiểu La lái xe đến đoàn phim.
Tiểu La không yên tâm hỏi: "Cậu thật sự muốn đi à?"
Hác Mộc gật đầu: "Tôi đi xem anh ấy một chút."
"......"
Tiểu La không yên tâm nhìn cậu.
Hác Mộc an ủi cậu ta nói: "Đừng có lo, anh ấy sẽ không làm gì tôi đâu."
Cũng không biết cậu lấy đâu ra tự tin lớn như vậy, sau khi nói ra, chính cậu cũng sửng sốt một chút, lại có hơi đỏ mặt thúc giục Tiểu La lái xe.
Tiểu La không lay động được cậu, dù sao cũng ở trong đoàn phim, Lộ Chiêu Hành không thể khống chế bản năng đến mức nào cũng sẽ phải kiêng dè, không thể làm chuyện quá phận.
Trong đoàn phim, trạng thái của Lộ Chiêu Hành bây giờ thật sự không nhẹ nhàng như Bốn Chín nói.
Mặc dù đại đa số nhân viên công tác trong đoàn phim là Beta, sẽ không bị ảnh hưởng bởi tin tức tố, nhưng bởi vì cảm xúc của Lộ Chiêu Hành, áp lực của bọn họ cũng không nhỏ, đặc biệt là diễn viên Beta diễn chung với Lộ Chiêu Hành, anh ta thay vị trí của Từ Hạo Kiệt, đối với khí thế mạnh bạo của Lộ Chiêu Hành so với thường ngày, anh ta có hơi không chống lại được.

Không chịu được thì cậu diễn không tốt, diễn một cảnh NG mấy lần.
Anh ta vẫn cứ NG, Lộ Chiêu Hành vốn dĩ là nóng nảy lại càng thêm nóng nảy, hắn càng nóng tính thì mọi người càng áp lực......!Một dòng tuần hoàn ác tính.
Đạo diễn bất đắc dĩ chỉ có thể cho Lộ Chiêu Hành nghỉ ngơi một lúc.
Ông ta ngỏ ý nói Lộ Chiêu Hành tạm dừng quay phim trước, nhưng kỳ mẫn cảm không báo trước, vốn dĩ là trách nhiệm của bản thân Lộ Chiêu Hành, bây giờ ngừng quay làm chậm trễ tiến độ của phim, thật sự hắn cảm thấy rất áy náy.
Nhưng trạng thái bây giờ của hắn, nếu tiếp tục kiên trì, sẽ chỉ phản tác dụng.
Sau khi cân nhắc, hắn thỏa hiệp.
Bây giờ trong đầu óc hắn chỉ có Hác Mộc, hắn khát vọng tin tức tố của Hác Mộc, thậm chí khát vọng cơ thể cậu, bởi vì không chiếm được, hắn càng thêm lo lắng, hắn lại tiêm cho mình một ống thuốc ức chế, ở trong phòng nghỉ chờ cảm xúc bình thường trở lại sẽ rời đi.
Cửa phòng nghỉ đột nhiên có tiếng động, hắn tưởng Bốn Chín đến hỏi mình phải điều chỉnh thế nào, định bảo cậu ta chờ thêm một chút, ngẩng đầu thì thấy người ló đầu vào, con ngươi hắn co lại, lập tức ngậm miệng.
Hác Mộc chỉ mới ló đầu vào thăm dò đã cảm thấy được cảm giác cực kỳ áp bức.
Lộ Chiêu Hành đang ngồi trên ghế bành trong phòng nghỉ, một tay đỡ đầu, lông mày có hơi nhíu lại, cơ thể cũng không lười nhác dựa vào ghế, vẻ mặt căng thẳng, vừa nhìn thì biết rất dày vò.
Bởi vì kỳ mẫn cảm, tin tức tố của Alpha trong phòng nghỉ rất nồng nặc, có lẽ là vì bài xích người khác đến gần, có có tính công kích nhất định, Hác Mộc có hơi muốn chạy, nhưng vẫn cứng đầu cứng cổ nói: "Anh......!Anh không sao chứ?"
Lộ Chiêu Hành thẳng người lại: "Sao em lại đến đây?"
Âm thanh hắn coi như là bình tĩnh, có hỏi có trả lời, Hác Mộc nhẹ nhàng thở ra, đẩy cửa bước vào rồi lập tức đóng cửa lại, chậm rãi đi về phía hắn: "Em nghe nói anh đến kỳ mẫn cảm nên đến thăm anh."
"......"
Lộ Chiêu Hành dừng một lúc, cảm giác vừa mới đè ép xuống lại xúc động dâng lên, hắn nói với Hác Mộc: "Anh không sao đâu, em mau về đi."
Hác Mộc chạy đến bên cạnh hắn, nhìn thấy gân xanh như ẩn như hiện trên thái dương, cậu có hơi hoảng, lại có chút đau lòng: "......!Em đến đón anh về."
Đáy lòng Lộ Chiêu Hành chấn động, mạnh mẽ ngẩng đầu nhìn cậu.
Hác Mộc nắm chặt điện thoại di động trong tay, hắn nói Tiểu La nghe được động tĩnh gì thì xông vào, phương diện giá trị vũ lực của Tiểu La luôn làm cậu rất an tâm, cho nên khi đối diện với ánh mắt Lộ Chiêu Hành cậu cũng không sợ hãi, nhìn thẳng hắn nói: "Tin tức tố của em có thể giúp anh."
"......"
Lộ Chiêu Hành nuốt nước bọt, trong mắt mơ hồ có tơ máu hiện lên, bỗng nhiên hắn đưa một tay về phía Hác Mộc.
Hác Mộc không biết tại sao, vô thức đặt tay lên.
Tiếp đó bàn tay cậu bị siết lấy, vốn dĩ cậu đã ở ngay trước mặt Lộ Chiêu Hành, lúc này kéo một cái, cậu lại tiến thêm một bước, eo cậu đụng vào đầu Lộ Chiêu Hành, một đôi tay ôm lấy cậu, ở sau lưng cậu siết chặt lại.
Lộ Chiêu Hành ở trước người cậu nghiêng đầu, đem đầu mình áp lên bụng cậu..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi