Chương 10
Lúc bị Du Hi chụp lén, Sở Ngọc lập tức chú ý tới, vốn định chất vấn đối phương nhưng nhanh chóng nhớ tới vấn đề Du Hi mới vừa hỏi, còn có mấy tên côn đồ đụng phải trong hẻm, Sở Ngọc nhướng mi nhận ra gì đó.
E rằng Du Hi tìm mấy tên côn đồ đó tới đánh cậu, kết quả đối phương không nhận ra người chứ gì?
Sở Ngọc nghĩ nghĩ, cảm thấy hơn phân nửa chính là như vậy. Cậu hơi lưỡng lự rồi dứt khoát không vạch mặt đối phương, giả vờ không biết gì tiếp tục thu dọn đồ đạc.
Hẳn là có lịch sử điện thoại nói chuyện trên điện thoại làm bằng chứng, nhưng chỉ như vậy đối phương có thể dễ dàng nói là nói đùa chối bỏ trách nhiệm, dù sao hiện tại Sở Ngọc không tổn hao một sợi tóc.
Tốt hơn cậu nên đợi một lúc nữa rồi đi tới đó, đứng đó gọi cảnh sát tới bắt mấy tên côn đồ mới có thể hoàn toàn đóng đinh Du Hi cái danh người thuê côn đồ tới đánh người khác.
Sở Ngọc vô cùng sảng khoái nhìn dáng vẻ Du Hi tức không ít nhưng không thể không nhịn, rất nhanh đã dọn xong đồ đạc, trước khi đi còn cố ý nhắc nhở đối phương. Nhưng tiếc là Du HI không có hiểu, kế hoạch của Sở Ngọc cũng không suông sẻ, cậu không còn thấy mấy tên côn đồ muốn dạy dỗ cậu ở trong hẻm nữa.
Ách, vậy là bỏ qua? Thật không có kiên nhẫn, Sở Ngọc thất vọng lắc đầu, xem ra muốn bắt nhược điểm của Du Hi phải chờ một thời gian.
Trở lại khách sạn, Sở Ngọc thoải mái tắm rửa dưỡng da, sau đó bắt đầu tập một số động tác võ thuật cơ bản.
Thân thể này ở trong mắt Sở Ngọc vô cùng gầy yếu, căn bản không chịu nổi cường độ rèn luyện hằng ngày của cậu, nhất định phải bắt đầu tập luyện từ cơ bản.
21 tuổi mới luyện võ đã khá muộn rồi, Sở Ngọc chỉ có thể gửi gắm hy vọng cơ thể này cũng có thiên phú luyện võ vô cùng xuất chúng như cơ thể cậu, như vậy thì trong một hai năm cậu có thể rèn ra ngoại hình như trước, sức mạnh khôi phục 6 phần. (Hạ: 6 phần chắc Thời Húc Trạch chết tươi >-