SAU KHI XUYÊN THÀNH SAO HOT, NAM CHÍNH VÀ NAM PHẢN DIỆN ĐỀU TRỞ THÀNH FANBOY CỦA TÔI



Phàn Vân Cảnh tai thính zậy.

Lộ Thiên Tinh không biết phải nói gì cho phải: "Anh nghe rồi còn hỏi gì nữa?"
Phàn Vân Cảnh vuốt má cậu: "Em thì sao hả? Không được nói chuyện với cậu ta!"
Lộ Thiên Tinh: "Cả giới Điện ảnh tôi quen mỗi anh ta, không thì hỏi ai giờ?"
"Anh đây." Phàn Vân Cảnh nghiêm trang nói: "Hỏi cậu ta không bằng hỏi luôn nhà đầu tư cho anh, em muốn đóng phim gì, anh giúp em nhận vai."
"Muốn diễn cũng phải xem xét kịch bản, tôi nghĩ có người chuyên nghiệp về vấn đề này thì dễ tham khảo hơn thôi." Lộ Thiên Tinh vừa giãy giụa vừa nói: "Tôi nghiêm túc đó, đừng quậy nữa."
Phàn Vân Cảnh không buông tay, còn vây chặt cậu hơn: "Không được là không được, em không nhờ anh lại đi nhờ người khác, nói bỏ là bỏ sao được?"
Lộ Thiên Tinh cười như không cười nói: "Có cần tôi nhắc nhở bây giờ anh cũng không phải gì của tôi không?"
Phàn Vân Cảnh không trả lời, dúi đầu cậu vào hõm cổ mình thì thầm: "Tinh Tinh, đừng đi."
Lộ Thiên Tinh trước giờ ăn mềm không ăn cứng, nếu Phàn Vân Cảnh cứng đầu cứng cổ thì cậu có thể gọi ngay cho Liêu Thanh Minh, nhưng thái độ nũng nịu của hắn làm cậu có chút bối rối không biết phải làm sao, một lúc lâu sau mới đẩy hắn ra, lạnh lùng nói: "Vậy thì không đi nữa."
Phàn Vân Cảnh cười cười: "Tinh Tinh thật tốt."
Lộ Thiên Tinh hừ một tiếng, ghét bỏ nói: "Buồn nôn."
Phàn Vân Cảnh không để ý, nhích tới vuốt ve sau lưng cậu, nói sang chuyện khác: "Có phải dạo này Tinh Tinh gầy đi không nhỉ? Ngày mai đừng thức đêm, ăn cơm nhiều hơn chút."
Vì ai mà đây phải thức đêm hả! Lộ Thiên Tinh bực bội, xách tai hắn kéo thật mạnh.

Phàn Vân Cảnh không chống cự, dụi dụi đầu vào tay cậu, trong mắt đều là ý cười.

Lộ Thiên Tinh ghét bỏ hất đầu sang một bên, cái tay nhéo tai đã sớm bỏ xuống, yên lặng túm áo hắn.

Hộp thư đến của Phàn Vân Cảnh reo liên tục, thúc giục hắn nhanh ngồi lại vào bàn làm việc.


Lộ Thiên Tinh nhìn thấy màn hình máy tính của Phàn Vân Cảnh bả vai nhìn mắt, nhắc nhở nói: "Anh còn bận, tôi không quấy rầy nữa.

Tôi về phòng đây, anh bỏ ra đi."
Phàn Vân Cảnh bất động thanh sắc nói: "Về phòng làm gì?"
Lộ Thiên Tinh hiểu ý hắn, nói thẳng: "Yên tâm, tôi đã đồng ý không liên hệ với Liêu Thanh Minh rồi, tôi về sửa lại mấy bản nhạc thôi."
"Làm ở đây cũng được mà, như hôm qua ấy." Phàn Vân Cảnh nhìn cậu chăm chú, đôi mắt đen tuyền dịu dàng như nước: "Không cho em gọi Liêu Thanh Minh, anh còn muốn nhìn em nữa, muốn em ở lại bên cạnh anh."
Lộ Thiên Tinh chịu không nổi kiểu làm nũng này, tường thành sụp đổ.

Cứ thế, Phàn Vân Cảnh dọn dẹp đồ đạc xách va li cậu: "Còn nói tôi được chiều mà làm tới, rõ ràng anh còn hơn tôi."
Phàn Vân Cảnh cười không nói gì, lúc tiến vào trạng thái làm việc, họp hội nghị trực tuyến trong giây lát lại biến thành vị Tổng giám đốc nghiêm nghị quyết đoán.

Nhìn từ góc độ của Lộ Thiên Tinh, Phàn Vân Cảnh với nửa mặt bị che khuất sau chiếc laptop đen vẫn mang vẻ sắc bén hoàn mỹ, môi mỏng mỉm thắng, mày nhíu chặt như là gặp chuyện không vui, đôi mắt đen dịu dàng lúc nãy trở nên lạnh toát.

Quả nhiên, người trong video vừa nói xong Phàn Vân Cảnh đã tức giận, ném bút xuống bàn, chợt nhớ tới sự Lộ Thiên Tinh cũng đang ở đây, lại phát hiện đối phương đang đeo tai nghe nên: "Nếu chuyện này có tiếp diễn, tổn thất các người chịu trách nhiệm.

Thứ tôi muốn nghe là phương hướng giải quyết chứ không phải là mấy lời vớ vẩn nói qua nói lại, không muốn làm thì nộp đơn nghỉ việc!"
Lộ Thiên Tinh đeo tai nghe nhưng không bật tiếng: "......"
Dữ ghê.

Bên cạnh nhau một thời gian, có lẽ đối phương thường xuyên cười nên suýt nữa cậu đã quên mất hắn vốn là nam chính lạnh lùng, vô tình không lường trước được trong cốt truyện.

Tay đang sửa soạn lại bản thảo của Lộ Thiên Tinh ừng lại, một lúc sau vẫn không nhịn được lén nhìn hắn.

Phàn Vân Cảnh không nói gì, cầm điện thoại nhắn tin cho cậu: "Làm ồn đến em sao?"
Lộ Thiên Tinh cũng cầm điện thoại trả lời: "Không có gì đâu."
Phàn Vân Cảnh: "......"
Ánh mắt hắn bất đắc dĩ, gửi một cái icon xoa đầu mới tắt máy họp tiếp.

Lộ Thiên Tinh mỹ mãn nhấn trở về lại app ghi ấm
Lúc trước Lộ Thiên Tinh không biết mình cũng có khả năng soạn nhạc.

Nhưng lúc nghe nhiều loại âm thanh trộn lẫn cậu lại có linh cảm viết ra được gia điệu, thỉnh thoảng nhìn demo, thầm nghĩ đúng là kỳ lạ, mình viết được như này luôn hả? Ảnh hưởng của năng lực nguyên chủ khủng thiệt.

Lộ Thiên Tinh cất bản demo, thôi kệ.

Đời người hư ảo mà.

Tắt hết app làm việc, Lộ Thiên Tinh nhìn người kia vẫn đang bận rộn, ngồi yên lặng chơi điện thoại.

Còn hai ngày nữa là kết thúc kỳ một chương trình rồi, lúc đó mình có thể gặp Tiền Lãng nói chuyện đóng phim.

Về phần chọn kịch bản..


Nếu Phàn Vân Cảnh không cho mình tham khảo bên Liêu Thanh Minh thì cứ dí hết cho anh ta, còn mình chỉ cần vác cái mặt đơ đi đóng phim là ổn.

Lộ Thiên Tinh nói với hệ thống: Lần này mà không được nữa thì tao cũng hết cách mày ạ.

Hệ thống: 【......】
Nó lựa chọn ngủ đông chờ chết.

Điện thoại rung, Lộ Thiên Tinh tưởng Tiền Lãng sốt ruột quá nên gọi cho mình, nhưng vừa mở khóa lại thấy là tin nhắn của Phàn Vân Cảnh.

Phàn Vân Cảnh: "Chán hả?"
Lộ Thiên Tinh ngẩng đầu liếc hắn một cái, người kia không chớp mắt nhìn màn hình máy tính, vẻ mặt trước sau như một.

Khóe miệng cậu giật giật, trả lời: "Anh làm việc anh đi, đừng để ý tới tôi."
Trả lời xong thì tắt máy, nhưng điện thoại lại rung lên lần nữa.

Lộ Thiên Tinh mở khóa, nhưng lần này không phải Phàn Vân Cảnh nhắn tin tới, mà là Liêu Thanh Minh.

Liêu Thanh Minh: "Hôm qua phải làm việc tới khuya nên giờ mới dậy, tôi biết chuyện trên mạng rồi.

Cần hỗ trợ không?"
Kèm ảnh cap màn hình hotsearch #PhồnTinhCPreal,bímậthẹnhò#
Lộ Thiên Tinh cạn lời với cái tiêu đề, gì mà bí mật hẹn hò? Vì tránh bị lộ mặt thôi má ơi.

Bây giờ hot search nào cũng giật tít lên thế hả?
Nhưng các fan CP lại tình nguyện tin chuyện này là thật, trong đó phục nhất là —— hot search vẫn treo 24 tiếng, đương sự không ra mặt phủ nhận!!
Các fan phấn chấn: "Tôi thề đây là ngầm khẳng định rồi! Real hơn cả thiệt!"
"Tui cứ thấy lạ, không hiểu vì sao Tổng giám đốc Phàn từ chối Liêu Thanh Minh mà chỉ mời Tinh Tinh, giờ mới biết là đang theo đuổi người ta!"
"Chúc mừng Tổng giám đốc Phàn thành công cưa đổ crush, người có tiền yêu đương không thể coi thường được."
"Ha ha ha ha Phồn Tinh cười muốn toác mồm nè, lúc trước ai bảo CP nhà tui không có khả năng nhỉ? Ai bảo tụi này ảo tưởng zậy?"
"Chuẩn, bị vả mặt chắc đau lắm nhỉ? Bị sưng dữ lắm khum?"
Fan Phồn Tinh và những ai thắng cược rất vui vẻ, còn lại thì không tốt cho lắm.

Đặt biệt là Đảng phái Tinh Thần, miệng đắng chan chát: "Trèo cao ngã đau đấy, người ta cũng chưa nói."
"Chính chủ chưa lên tiếng mà đã lớn mồm, đợi lúc confirm lại không phải cái thì nhặng cả lên."
"Nhớ Cún con quá huhu, dạo này ẻm bận bịu không có thời gian tham gia show với anh nhà nữa."
"Lầu trên à, tui nghĩ Cún con muốn đi mà ông Phàn ổng không cho á..

Ảnh đế Liêu mà còn bị từ chối nữa huống hồ gì Cún con."
"Nhưng chúng ta cũng có đường ăn tạm, Tinh Tinh cho Cún con trợ lý của ảnh!"
"Tôi nghĩ mình còn kiên trì được!"
Đã làm fan cứng thì đời nào để idol chịu thiệt, tay có mười ngón mà chịu thua miệng lưỡi thiên hạ thì không xứng làm fan, vậy nên 24 tiếng sau, hot search tụt xuống top 5 nhưng vẫn đỏ rực không có dấu hiệu nguội xuống.

Khó trách Liêu Thanh Minh ngủ tới giờ vẫn thấy.


Lộ Thiên Tinh trả lời: "Không cần đâu."
Liêu Thanh Minh: "?"
Y kinh ngạc: "Hai người thật sự hẹn hò sao?"
Lộ Thiên Tinh không trả lời câu hỏi của y, chỉ nói: "Tôi sẽ tự xử lý, thầy Liêu không phải lo lắng."
Trong khung tin nhắn hiển thị dòng "đối phương đang nhập", có vẻ như muốn nói gì đó khá dài, nhưng cuối cùng chỉ gửi một câu: "Được."
Lộ Thiên Tinh không để ý, bắt đầu suy nghĩ vài chuyện gần đây.

Hai ngày nữa là hết kỳ một, tùy tâm tính của Lưu Vân Trường thì chắc sẽ nhanh chóng bắt đầu kỳ hai.

Có lẽ đủ thời gian để mình đi tìm vai...!Dù sao cậu cũng chỉ định diễn vai phụ nhỏ, triển lãm khả năng đóng phim đỉnk kao của mình, làm lớn quá sợ gậy ông đập lưng ông như bữa trước.

Tầm bảy ngày chắc đủ.

Lộ Thiên Tinh tính toán, lại không nghĩ tới mình còn một địa điểm nữa chưa đi.

Lưu Vân Trường không gọi điện quấy rầy, ngoài dự đoán.

"Nghĩ gì thế?"
"Đang nghĩ tại sao Lưu Vân Trường......" Lộ Thiên Tinh hoàn hồn, nhìn Phàn Vân Cảnh đang gấp laptop, kinh ngạc: "Nhanh vậy?"
"Vừa mới họp xong, nghỉ ngơi một chút đã." Phàn Vân Cảnh tiếp tục hỏi: "Nghĩ về Lưu Vân Trường làm gì?"
Lộ Thiên Tinh không giấu giếm, nói: "Cũng không có gì, không biết sao lại không gọi nhắc nhở tui phát trực tiếp, với cái tính của anh ta đời nào lại thế, không chừng sẽ đập cửa luôn ấy chứ."
Phàn Vân Cảnh gật đầu tán đồng.

Đúng là thế, hai ngày qua Lưu Vân Trường đều chạy tới khóc lóc kể khổ, luôn hỏi hắn khi nào mới phát trực tiếp được, rất chăm chỉ.

Phàn Vân Cảnh kết thúc hồi tưởng, trêu ghẹo nói: "Em phải biết mình đang ở với ai chứ."
Lộ Thiên Tinh tỉnh bơ giả điếc: "Ngày mai tôi phải tới địa điểm cuối cùng, hoàn thành nhiệm vụ nữa."
Phàn Vân Cảnh nói: "Anh đi với em."
"Không cần đâu." Lộ Thiên Tinh còn mang thù: "Tổng giám đốc Phàn bận rộn, để tôi tự đi được rồi."
Phàn Vân Cảnh bất đắc dĩ vừa buồn cười: "Không sao, để đi chơi cùng Tinh Tinh thì bỏ bao nhiêu thời gian cũng được." Lại uyển chuyển lượn sang cay đắng trong lòng: "Anh không muốn thấy cảnh "dắt tay nhau bỏ trốn" lãng mạn kia nữa đâu."
Lộ Thiên Tinh nhớ lại mình phải chạy qua ba khu phố muốn lòi phổi: "......"
Lãng mạn chỗ nào???
Tác giả có lời muốn nói:
Đảng Minh Tinh: Sao lại không lãng mạn, ngay từ phút giây hai người nắm tay nhau tụi này đã nghĩ ra được tên con cái hai người rồi!!.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi