Mễ Tửu đã có một giấc mơ, nói đúng ra là một cơn ác mộng.
Trong mơ, ba của cô mang về một mỹ nhân trẻ tuổi, là báu vật trần gian khiến cho một đám tinh anh trên thương trường si mê cuồng loạn, nhưng ba cô chỉ nuôi dưỡng người phụ nữ này như một tình nhân, không hề thật lòng, đến khi ông nhận ra được bản thân yêu người phụ nữ này đến mức không thể thoát ra được thì người đó đã đi theo người đàn ông khác mất rồi.
Truyện được edit/dịch bởi team Griselda
Ba của Mễ Tửu nhanh chóng hóa thành hình tượng truy thê hỏa táng tràng.
Mà anh trai cô còn khó lường hơn, hắn thật đáng xấu hổ, lại dám động tâm với bảo vật nhân gian mỏng manh yếu đuối mà ba mang về, vì thế cũng chen một chân vào, cuối cùng nổi bật giữa đám doanh nhân thành đạt, trở thành nam chính trong bộ truyện của mẹ nhỏ.
Cũng là ở trong mơ, đúng lúc Mễ Tửu và bạn trai đang hẹn hò, cô lại đột nhiên bị tai nạn ngoài ý muốn rồi qua đời sớm, sau mấy năm bạn trai cô đau khổ tình cờ gặp được một cô gái có ngoại hình giống cô, anh biến cô gái đó trở thành thế thân cho Mễ Tửu, giam cầm cô ấy dưới danh nghĩa của Mễ Tửu, rồi lại yêu cô ấy, hai người cứ bắt đầu một câu chuyện ngược luyến tình thâm như vậy sau đó hóa thành câu chuyện xưa yêu đương ngọt ngào.
Còn về Mễ Tửu, đến cuối cùng cô cũng chưa từng được bạn trai nhắc là bạch nguyệt quang.
Đúng vậy, con đường bạn trai cô đi chính là nam chính của cốt truyện thế thân.
Cơn ác mộng này lập tức dọa Mễ Tửu tỉnh lại, cô ngồi dậy từ trên giường, giật mình phát hiện sau lưng đã thấm một tầng mô hôi lạnh, vốn dĩ phần lớn sau khi mọi người tỉnh dậy sẽ không còn nhớ rõ những giấc mơ đó, nhưng cô lại nhớ rất rõ ràng như thể cô đã từng tự trải qua những tình tiết máu chó đó.
Nhớ tới những cảnh tượng vô cùng chân thật trong mơ kia, Mễ Tửu cầm ngay lấy điện thoại đặt trên đầu giường. Bây giờ là một giờ sáng, nhưng điện thoại của cô gọi chưa được bao lâu mà bên kia đã nhấc máy rồi.
“Sao vậy?” Giọng nói của thiếu niên không chút nổi nóng khi bị quấy rầy giấc ngủ, ngược lại còn lộ ra chút quan tâm: “Em mất ngủ sao?”
Bạn trai của Mễ Tửu luôn kiên nhẫn với cô hơn bình thường, trước đây dù có những lúc cô không ngủ được, bất kể cô gọi anh muộn như thế nào, anh vẫn sẽ kiên nhẫn nói chuyện với cô như vậy. Mà vị đại tiểu thư Mễ Tửu này, tuy rằng có nhiều lúc cảm thấy bản thân cần phải thông cảm cho đối phương một chút, suy nghĩ cho đối phương, nhưng đã được chiều quen rồi, luôn không tử chủ được lại cho mình là trung tâm.
Truyện được edit/dịch bởi team Griselda
Cô mím môi, giọng điệu rối rắm: “Em gặp ác mộng.”
Giọng điệu này còn vô ý toát ra vẻ nũng nịu của cô gái.
“Chỉ là mơ mà thôi, đừng lo lắng, Tửu Tửu, đừng sợ.”
“Nhưng giấc mơ lần này rất chân thật…” Mễ Tửu không nhịn được kể hết ra: “Em mơ thấy ba dẫn một người phụ nữ rất xinh đẹp về, còn mơ thấy anh trai tranh giành người phụ nữ đó với ba, hai người xảy ra tranh chấp, hơn nữa em còn mơ thấy… mơ thấy…”
Giọng nói của cô càng ngày càng nhỏ, dường như đang không biết nói thế nào.
Thiếu niên ôn hòa nói: “Còn mơ thấy cái gì?”
“Em mơ thấy sau khi em chết đi, bạn trai em yêu một cô gái trông rất giống em!” Khi cô nhắc tới đến chuyện này cũng có chút kích động, cô lên án: “Anh nói xem đàn ông các anh sao lại có thể vì một khuôn mặt mà bỗng nhiên thích một người khác vậy? Vậy rốt cuộc anh ta thích người hay là thích khuôn mặt này? Một mặt biểu hiện bộ dáng thâm tình không thay đổi, một mặt lại yêu đến chết đi sống lại với một cô gái khác có ngoại hình tương tự, điều này khiến em thấy thật ghê tởm!”
Đương nhiên, người yêu qua đời, cũng không phải người còn sống không thể tìm một mùa xuân thứ hai, nhưng mùa xuân thứ hai là những người khác còn được, nếu là một cô gái trông giống như người yêu đã chết, vậy còn không phải khiến mọi người kinh tởm sao?
Mễ Tửu bất mãn hừ một tiếng: “Cảm giác như giá trị tồn tại của em chỉ là dùng gương mặt này làm công cụ giúp bọn họ có cơ hội gặp nhau rồi yêu nhau vậy!”
Người bên kia điện thoại trấn an: “Tửu Tửu, anh sẽ không thích ai ngoài em, càng sẽ không thích bất kì ai trông giống em, em chính là em, anh biết người anh thích là ai, không phải bởi vì khuôn mặt của em.”
Khóe môi Mễ Tửu không nhịn được cong lên, ôm chăn lăn lộn trên giường, thật ra tính tình tiểu thư hay phát tác này của cô rất dễ dỗ.
Cô chỉ thích nghe những lời ngon ngọt này, cũng không còn cách nào, từ trước đến nay lòng hư vinh của cô đều khá lớn, mà vị bạn trai này của cô lại thỏa mãn được hết các yêu cầu.
Dường như người bên kia đoán được bây giờ cô sẽ có bộ dáng đáng yêu gì, giọng nói của anh mang theo chút vui vẻ: “Cho nên em không được tức giận, bởi vì anh sẽ không làm những chuyện giống như trong giấc mơ của em.”
“Em biết mà.” Mễ Tửu dựa vào thành giường, một tay chống cằm nói: “Lục Tu, bạn trai trong giấc mơ đó của em không phải anh.”
Lúc này đây, người ở đầu dây điện thoại bên kia yên lặng vài giây, rồi mới cười hỏi một câu: “Vậy sao?”