SAU LY HÔN, CHỒNG CŨ LẠI MUỐN THEO ĐUỔI TÔI

Chương 414

Sau khi trò hề qua đi, Tô Ngưng ở phía sau đám đông đi tìm Du Ân với tâm trạng tốt vô cùng.

‘Thẩm Dao rơi vào kết cục bi thảm như vậy, lại bị tháp rượu đổ nát rót ướt thành con gà nhúng nước, sau đó bị tức đến ngất xỉu rồi đưa vào bệnh viện, Tô Ngưng hoàn toàn không nghĩ tới.

Cô ta còn cho rằng nữ diễn viên kia chỉ mắng Thẩm Dao mấy câu thôi chứ, nhưng không ngờ lại oanh liệt như vậy.

Thật hả giận.

Kẻ nào gây chuyện trước thì người đó đê tiện.

Ai bảo đêm nay Thẩm Dao vừa đến đã nhắm vào Du Ân cơ chứ, kết quả là bản thân mất mặt xấu hổ, bị báo ứng rồi.

Du Ân tự nhiên thấy cảnh ngộ của Thẩm Dao. Cô vừa tìm được Trang Ân Tri và trò chuyện với Trang Ân Tri vài câu thì bị cắt ngang bởi âm thanh lớn của tháp rượu rơi xuống đất và tiếng la hét của mọi người.

Du Ân tìm thấy Tô Ngưng từ trong đám đông ngay lập tức, khi nhìn thấy nụ cười “Vui sướng khi người gặp họa” của Tô Ngưng, cô đã biết chắc chắn là Tô Ngưng đã động tay động chân sau lưng, nếu không nữ diễn viên mặc váy xanh không thể đối xử với Thẩm Dao như thế.

Nhưng Du Ân không có chút đồng tình nào với Thẩm Dao, thậm chí còn cảm thấy Thẩm Dao xứng đáng với điều đó.

Khi Du Ân đang tìm Tô Ngưng thì cũng nhìn thấy Phó Đình Viễn. Là bạn trai cũ của Thẩm Dao và là người đã có tin đồn với Thẩm Dao trong vài năm, Phó Đình Viễn đứng trong đám đông, nhìn Thẩm Dao gặp chuyện xấu hổ mà chẳng chút động lòng.

Du Ân không biết nên đồng tình cho Thẩm Dao hay nên cười nhạo Thẩm Dao nữa. Thẩm Dao đã hao tổn tâm cơ để giành giật Phó Đình Viễn trong suốt mấy năm, nhưng cuối cùng cô ta chẳng được gì, có đáng không?

Trang Ân Tri ở bên thở dài đầy cảm khái: “Những nữ diễn viên này ở cùng một chỗ là cứ lục đục với nhau, vẫn là mấy người làm biên kịch chúng ta thanh tĩnh.”

Du Ân cười có chút mất tự nhiên. Cô có thể nói sự việc lần này là do cô tạo thành không?

Là một nhà biên kịch, chỗ cô không hề thanh tĩnh một chút nào.

Lúc này Diệp Văn đã đi tới. Trang Ân Tri nhìn thấy Diệp Văn thì ngạc nhiên mừng rỡ không thôi: “Lão Diệp, đã lâu không gặp.

“Tôi nghe người tổ chức nói hôm nay ông cũng sẽ đến dự tiệc, còn cảm thấy thật khó tin đấy” Trang Ân Tri hiển nhiên rất quen thuộc với Diệp Văn, sau đó lại hỏi Diệp Văn: “Hôm nay cơn gió nào thổi ông tới vậy?”

Trang Ân Tri và Diệp Văn bằng tuổi nhau và đều là những tên tuổi lớn trong ngành biên kịch. Lúc mới vào nghề, hai người còn từng hợp tác, quan hệ tự nhiên không phải bàn cãi.

Chỉ là trong những năm qua, Diệp Văn đã hủy bỏ nhiều sự kiện xã giao vì lý do sức khỏe của Thư Ninh, trừ khi có dịp đặc biệt quan trọng, không thì Diệp Văn sế không tham gia.

Đây là lý do tại sao Trang Ân Tri rất ngạc nhiên và mừng rỡ khi nhìn thấy Diệp Văn.

Diệp Văn cười nói với Trang Ân Tri : “Không phải gần đây tôi đã xuất bản một cuốn sách mới sao, bản quyền đã được bán cho Điện ảnh và Truyền hình Phó thị rồi, hôm nay tôi đến đây chủ yếu là để hợp tác quảng bá.”

Trang Ân Tri đương nhiên biết về việc xuất bản sách mới của Diệp Văn, nhưng không ngờ bản quyền lại được bán đi nhanh như vậy.

Nhưng bà ấy cũng rất mừng cho Diệp Văn: “Điện ảnh và Truyền hình Phó thị vẫn là một lựa chọn không tệ. Phó Đình Viễn…”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi