SAU LY HÔN, CHỒNG CŨ LẠI MUỐN THEO ĐUỔI TÔI

Chương 500

Nếu không cần lời nhắc nhở đầy cố ý của Dịch Thận Chi thì Phó Đình Viễn cũng có thể cảm nhận được nguy cơ trùng trùng.

Và ngay cả khi không có chuyện Diệp Văn sắp xếp coi mắt ở thủ đô thì anh vẫn luôn cảm thấy nguy cơ trùng trùng, bởi vì anh thực sự không hề chiếm ưu thế nào cả.

Chỉ riêng việc anh đã làm tổn thương Du Ân cũng đủ để tuyên án tử hình rồi, chưa kể còn có thêm một Diệp Văn nhìn đâu cũng không hề vừa mắt anh. ¡ Sau khi đặt vé, Phó Đình Viễn vẫn không yên tâm nên đã gọi cho Du Ân.

Từ khi anh đi công tác đến nay, hai người vẫn chưa gọi điện cho nhau.

Phó Đình Viễn đã gọi video nhiều lần mà Du Ân không trả lời, sau đó anh đổi thành tin nhắn thoại hoặc tin nhắn văn bản, kết quả là Du Ân mãi mà không trả lời, nếu trả lời thì cực kỳ đơn giản ngắn gọn.

Sau chuyến công tác này, Phó Đình Viễn cũng rút ra được một bài học sâu sắc, đó là: trước khi theo đuổi thành công Du Ân lại lần nữa, anh sẽ không bao giờ đi công tác, hoặc sẽ không đi công tác xa như vậy nữa.

Quá giày vò.

Sau khi cuộc gọi được kết nối, Phó Đình Viễn hỏi thẳng Du Ân: “Em đến thủ đô rồi à?”

Du Ân trả lời rất vui vẻ: “Ừ”“

Nhưng Phó Đình Viễn lại cảm thấy đau xót và mất mát, theo anh, Du Ân trả lời vui vẻ như vậy thật giống như cô sẽ vui vẻ mà chấp nhận những người đàn ông khác.

Anh lầm bẩm với giọng chua xót: “Du Ân, em định làm lại từ đầu à?”

Thực ra Du Ân ở đầu bên kia không hiểu: “Ý anh là gì?”

Phó Đình Viễn đành phải nói lại: “Dịch Thận Chỉ nói, ba của em đã sắp xếp cho em một người đàn ông…”

Đầu dây bên kia truyền đến một lời giải thích: “Chúng tôi chỉ là bạn bè nói chuyện hợp nhau mà thôi.”

Nhưng thà cô không giải thích còn hơn.

Mấy chữ bạn bè nói chuyện hợp nhau càng khiến trái tim Phó Đình Viễn chìm xuống đáy.

Có thể nói mấy chữ nói chuyện hợp nhau vô cùng xa lạ với Phó Đình Viễn, bởi vì trong ấn tượng của anh, dường như anh và Du Ân chưa bao giờ nói chuyện vui vẻ với nhau.

Nếu không tại sao trong ba năm kết hôn, anh lại không hề biết cô rất thích văn học, không hề biết cô còn là nhà biên kịch, cũng không hề biết từ nhỏ cô đã là một người học rất giỏi.

Dịch Thận Chỉ nói rằng người đàn ông này làm việc trong ngành văn hóa, vì vậy anh ta sẽ có rất nhiều đề tài chung để nói chuyện với Du Ân.

Lúc này Phó Đình Viễn đang đa sầu đa cảm vô cùng, mãi một lúc lâu cũng chưa nói gì.

“Tôi còn có việc nên cúp máy trước.” Bên tai anh truyên đến giọng nói vội vàng của Du Ân, rồi điện thoại bị cắt đứt.

Phó Đình Viễn nhìn điện thoại bị cắt đứt trên tay, cụp mắt xuống trầm tư, anh không thể tiếp tục bị động như thế này được.

Du Ân đến thủ đô là một quyết định vội vàng, cô cũng không ngờ Diệp Văn lại tổ chức cho mình một buổi tiệc nhận người thân long trọng như thế.

Diệp Văn nói qua điện thoại rằng rất nhớ cô, vừa hay lúc ấy cô cũng đang chuẩn bị kết thúc bản thảo của bộ phim Truyền kỳ Dung Phi nên đã đến thủ đô ngay.

Khi tới nơi cô mới biết được Diệp Văn đã chuẩn bị cho cô một bữa tiệc tối.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi