Chương 638
Đây cũng là lý do vì sao cuộc đàm phán với Trinh Nham thất bại, nhưng Phó Đình Viễn vẫn thong dong như cũ.
Mà kể cả không lấy được chứng cứ từ chỗ Trịnh Nham, anh cũng tuyệt đối sẽ không để Du Ân xảy ra chuyện, cùng lắm thì anh dùng vũ lực.
Trịnh Nham tức giận rời khỏi quán cà phê, lái xe quay về chỗ ở của mình.
Đã rất lâu rồi anh ta chưa diễn vai nam chính, mà các sao nam vào ngành cùng thời gian với anh ta vốn còn không bằng anh ta, nhưng lại càng ngày càng phát triển theo chiều hướng tốt, khiến anh ta càng thêm nôn nóng.
Vốn tưởng lần này có thể thành công bắt chẹt Phó Đình Viễn và Du Ân, nhưng thật không ngờ Phó Đình Viễn lại cố chấp như vậy, không chịu thỏa hiệp chút nào.
Nếu đã như vậy, thì để bọn họ bị hủy hoại đi.
Sau khi dừng xe ở bãi đỗ xe dưới mặt đất, Trịnh Nham bước xuống khóa cửa xe lại, sau đó đi thẳng về phía thang máy mà không thèm quay đầu nhìn lại.
Ai ngờ vừa mới đi được vài bước, thì một bãi đỗ xe vốn dĩ yên tĩnh đột nhiên xuất hiện ba người đàn ông vạm vỡ đi tới, ba người đi từ ba hướng khác nhau vây quanh anh ta, khiến Trịnh Nham không kìm được kinh hãi vô cùng.
Vừa mới nãy Phó Đình Viễn đã lên tiếng cảnh cáo anh ta trước, nhưng anh ta thật sự không ngờ bọn họ lại dám đả thương người khác giữa ban ngày ban mặt thế này, lúc ấy anh ta còn nghĩ Phó Đình Viễn chỉ đang nói quá…
“Các người muốn làm gì?” Trịnh Nham vừa lùi về sau nói vừa móc điện thoại di động ra tính báo cảnh sát.
Anh ta không nghĩ tới thứ đối phương chờ chính là chiếc điện thoại di động của mình, bởi vì nếu anh ta thật sự có chứng cứ, thì đương nhiên sẽ lưu trong điện thoại.
Trong số ba người họ, có một tên cầm cây gậy bóng chày trong tay, Trịnh Nham vừa mới lôi điện thoại ra, người nọ đã đi tới, hung hăng đập một gậy vào đầu Trịnh Nham, như thể muốn đánh Trịnh Nham bất tỉnh ngay tại chỗ.
Có điều, mấy năm nay Trịnh Nham đi đóng phim nhiều, nên thân thủ cũng có chút nhanh nhẹn, vội vội vàng vàng né đòn đánh, tuy không bị cây gậy kia đập trúng đầu nhưng lại bị vụt phát vào lưng.
Trịnh Nham bị đánh ngã xuống nền đất, mà chiếc điện thoại trong tay anh ta cũng theo đó mà rơi trên mặt đất, một người trong số ba người đó lập tức đi tới cúi người, ý đồ cướp điện thoại Trịnh Nham đi.
Trịnh Nham đau đớn ngã trên mặt đất hoàn toàn không dám tưởng tượng, nếu một gậy vừa rồi đập lên đầu anh ta, chỉ sợ giờ óc anh ta đã vỡ vụn rồi chết thẳng cẳng rồi, cho đến giờ khắc này Trịnh Nham mới kinh hãi phát hiện ra rằng, mấy người này đều là loại lưu vong, bọn họ tới là để lấy mạng anh ta.
Nghĩ đến đây, anh ta quay đầu lại nhìn điện thoại di động của mình, giãy giụa chật vật bò đi hướng khác, ý đồ thoát thân.
Mà khi người đàn ông kia chuẩn bị nhặt chiếc điện thoại di động của Trịnh Nham lên, thì cách đó không xa bỗng nhiên vang lên một tiếng động cơ tăng tốc vô cùng bén nhọn, một chiếc xe hơi màu đen phóng nhanh vào gara, xông thẳng về phía người đang nhặt chiếc điện thoại.
Tốc độ của chiếc xe hơi màu đen kia vừa nhanh vừa mạnh, người nọ bị buộc phải lùi về sau vài bước.
Và khi anh ta lùi về phía sau, chiếc xe hơi màu đen kia lập tức bẻ lái ngang rồi dừng lại trước mặt anh ta, khó khăn tách anh ta ra khỏi chiếc điện thoại, cửa xe mở ra, một phụ nữ trẻ tuổi dáng vẻ trông giống nhân viên văn phòng bước xuống, cô ấy nhanh chóng nhặt chiếc điện thoại di động từ trên mặt đất lên, rồi nhét thẳng một mạch vào túi của mình.