Chương 769
“Vì vậy, chúng ta có con hay không không quan trọng, quan trọng là chúng ta yêu nhau.”
Nghe đến câu cuối cùng, rốt cuộc Du Ân cũng hiểu được ý đồ trong lời nói của Phó Đình Viễn, hóa ra là khuyên cô làm hòa với anh, thậm chí còn phân tích từ cuộc chia tay của Chu Mi với Dịch Thận Chi.
Du Ân thừa nhận lời nói của Phó Đình Viễn quả thực có lý, chuyện có con hay không không phải là yếu tố quyết định mối quan hệ lâu dài giữa hai người, nhưng trong lòng cô vẫn không thể vượt qua rào cản này.
Tay Phó Đình Viễn vòng qua vai cô hơi siết chặt, giọng điệu cũng có chút trang nghiêm: “Du Ân, anh yêu em, và em cũng yêu anh, vậy là đủ rồi.”
Trái tim của Du Ân rối loạn vô cùng, cô giơ tay đẩy anh ra: “Nhưng ai biết được tình yêu này sẽ tồn tại được bao lâu? Có lẽ vài năm nữa anh sẽ chán em, rồi khuyết điểm này trên cơ thể em sẽ là lời chỉ trích lớn nhất đối với em.”
Phó Đình Viễn có chút tức giận, đột nhiên quay người lại hỏi: “Em không tin anh à?”
“Ngay cả tính mạng anh cũng cho em, em không tin anh sao?”
Du Ân nhỏ giọng lẩm bẩm: “Ngoài kia có bao nhiêu cám dỗ, làm sao biết được khi nào sẽ có người phụ nữ khiến anh say mê trong mộng?”
Không phải Du Ân đang cố tình gây chuyện, mà đó chính là nỗi lo lắng chân thật nhất trong lòng cô.
Đó cũng là lý do cuối cùng khiến cô không bao giờ dám đặt chân vào mối quan hệ này, trước đây nếu không có chuyện của Từ Sướng, cô cũng chưa từng dao động khi đối mặt với sự vãn hồi của Phó Đình Viễn, bởi vì cô không chắc cái gọi là mãi mãi có thể đi được bao xa.
“Nếu anh là loại đàn ông có thể bị bất kỳ người phụ nữ nào quyến rũ, anh đã kết hôn và yêu nhiều lần rồi, lấy đâu ra thời gian cho em.”
Lời nói của Phó Đình Viễn trở nên nặng nề hơn trong cơn giận dữ của anh.
Anh chưa bao giờ là một người tùy tiện, cố gắng nối duyên lại với cô cũng là kết quả của việc anh đã cân nhắc kỹ lưỡng.
Không phải sự bốc đồng, không phải vì hứng thú nhất thời, mà là lời hứa hẹn cả đời.
“Anh…” Du Ân không phải là người hay cãi vã, đối mặt với một hồi nghiến răng nghiến lợi của Phó Đình Viễn, Du Ân khó chịu đến mức không nói nên lời. Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Phó Đình Viễn hừ lạnh một tiếng: “Em tức giận cái gì? Anh bị em chọc tức chết rồi đây này.”
Phổi của anh như muốn nổ tung vì tức giận, hận không thể bóp chết cô.
Dám nghi ngờ sau này anh sẽ đi tìm tình yêu khác sao?
Anh không phải loại người chân ngoài chân trong như vậy!
Không được, càng nghĩ càng tức, phải làm gì đó để giải tỏa cơn giận mới được.
Trong lòng nghĩ như vậy, anh không chút chậm trễ ấn cô vào lòng, cúi đầu hôn cô một cách mãnh liệt.
Đầu răng cắn chặt đôi môi mềm mại của cô, hoành hành bừa bãi trong miệng cô.
Du Ân vừa đánh vừa giãy giụa trong vòng tay anh, anh bị điên rồi sao? Chưa kể quan hệ của hai người đã tan vỡ rồi, nói về địa điểm lúc này đi, đây là phía trước tòa nhà căn hộ của Chu Mi, không biết sẽ có người đi ra từ lúc nào đó.
Giữa thanh thiên bạch nhật, hai người họ ôm ấp và hôn nhau trước tòa nhà, thật là không đứng đắn!