SAU LY HÔN, CHỒNG CŨ LẠI MUỐN THEO ĐUỔI TÔI

Chương 816

Du Ân bật cười: “Cô ta làm như giữa cô ta và Phó Đình Viễn thật sự có chuyện gì vậy, còn muốn cầu xin con tha thứ cho cô ta?”

Thật trơ trẽn.

Chẳng lẽ Bạch Thanh Thanh cho rằng cô không biết Phó Đình Viễn đã hất cô ta ra từ phía sau à?

Bạch Thanh Thanh không muốn xin lỗi, mà là muốn tiếp tục chống đối cô, đúng không?

Du Ân không biết mình đã có chỗ nào đắc tội với Bạch Thanh Thanh, nhưng cô chưa bao giờ cân nhắc đến việc sẽ cho Bạch Thanh Thanh đóng vai nữ hai.

Hơn nữa, cô chỉ là nhà biên kịch, không có quyền quyết định diễn viên, bọn họ cần gì phải cầu xin cô tha thứ chứ?

Du Ân không hề hay biết vì Phó Đình Viễn nên hai người Thiệu Kinh mới đến cầu xin cô, mà chỉ cho rằng bọn họ đang nể mặt Diệp Văn. Mặc dù Diệp Văn không viết kịch bản cho bộ phim này, nhưng dù gì cũng là nguyên tác, lại rất có  danh tiếng.

Diệp Văn nói tiếp: “Chắc chắn trong bữa ăn, Thiệu Kinh sẽ nói đỡ cho cô ta, muốn chúng ta sử dụng cô ta, đến lúc đó con không cần phải nói gì cả, ba sẽ chặn lại giúp con.”

“Vâng ạ!” Du Ân khẽ đáp.

Lúc hai người đi tới phòng bao, Thiệu Kinh đã có mặt ở đó, nhiệt tình bắt tay với hai người, nhất là khi nhìn thấy Du Ân, ông ta nhiệt tình đến mức kỳ lạ, ra sức khen ngợi Du Ân: “Trước đây chú chỉ nhìn thấy trên TV, lúc đó chú cảm thấy cháu cực kỳ đẹp, bây giờ gặp được người thật còn đẹp hơn trên TV không biết bao nhiêu lần.”

“Theo chú thấy, cháu đừng nên làm biên kịch làm gì, cứ tiến thẳng vào giới giải trí làm nữ ngôi sao sẽ thích hợp hơn.”

Du Ân nổi da gà khắp người, vội vàng mỉm cười ngắt lời Thiệu Kinh: “Chú Thiệu, chú quá khen rồi.”

Thiệu Kinh vẫn nói tiếp: “Hai ba con đừng nghĩ rằng tôi đang nói đùa, tôi rất nghiêm túc đấy, ngoại hình và khí chất này của Tiểu Du…”

“Được rồi, chúng ta ngồi xuống trước đi.” Diệp Văn ngắt lời Thiệu Kinh.

Diệp Văn không thích nghe những lời này của Thiệu Kinh, nếu con gái của ông ấy có thể dựa vào tài hoa để kiếm sống, vậy thì cần gì phải nhảy vào vũng nước bẩn của giới giải trí.

Thiệu Kinh thấy sắc mặt của Diệp Văn không được tốt cho lắm, thì vội vàng dừng đề tài của mình lại, ân cần kéo ghế cho Du Ân, rồi ba người lần lượt ngồi xuống.

Gọi món xong, nhân viên phục vụ pha trà cho bọn họ rồi đi ra ngoài trước, Thiệu Kinh chủ động hỏi Du Ân: “Tiến độ kịch bản thế nào rồi?”

Du Ân khẽ cười gật đầu đáp: “Rất suôn sẻ.”

Thiệu Kinh hỏi tiếp: “Về các vai diễn, cháu có đề cử diễn viên nào không?”

Vừa nghe Thiệu Kinh nhắc đến đề tài này, Diệp Văn vội vàng muốn lên tiếng ngăn cản giúp Du Ân.

Trong mắt Diệp Văn, con gái của ông ấy không phải là người đối xử cứng rắn với người khác, ông ấy nghi ngờ với tính cách dịu dàng của cô, làm sao lúc trước có thể đề đơn ly hôn với Phó Đình Viễn.

Nhưng ông ấy không ngờ Du Ân lại khẽ cười, đá vấn đề này cho Thiệu Kinh: “Chú Thiệu, lẽ ra diễn viên phải do nhà điều phối các chú và đạo diễn quyết định chứ. Cháu chỉ là nhà biên kịch, viết kịch bản mà thôi.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi