Chương 837
“Trong buổi lễ mừng năm mới, tôi sẽ tặng cho cô ta một món quà, tôi tin chắc cô ta sẽ thích nó.”
“Du Ân!” Bạch Thanh Thanh không ngờ Du Ân lại như vậy, cô ta tức tối nghiến răng nói: “Đừng tưởng rằng chúng tôi không có chứng cớ thì không thể vạch trần cô, chẳng lẽ cô không biết có hình chụp à?”
“Được rồi, tôi chờ hình của mấy người.” Du Ân nói xong thì cúp điện thoại, không cho Bạch Thanh Thanh cơ hội nói gì nữa.
Sau đó Du Ân gọi cho Ngô Mẫn và yêu cầu cô ta đăng vụ vụ bê bối của Tử Dạ ngay lập tức.
Bạch Thanh Thanh tức giận suýt chết vì thái độ lạnh nhạt của Du Ân.
Cô ta đã ăn nói khép nép như vậy mà Du Ân vẫn không buông tha, Bạch Thanh Thanh ỷ vào mối quan hệ và nguồn tài nguyên của Thiệu Kinh nên đã kiêu ngạo trong giới giải trí suốt những năm qua, đã bao giờ chịu sự tức giận như thế này, cô ta hận không thể một nhát cắn chết Du Ân.
Cô ta quay qua nhìn Tử Dạ, bất mãn hỏi: “Sao cô ta biết chúng ta đang ở cùng nhau?”
Tử Dạ nói: “Tôi đã đi cùng chuyến bay với cô ta khi tôi đến Bắc Kinh, không ngờ cô ta lại đoán được chúng ta bắt tay hợp tác với nhau, cũng thông minh đó.”
Bạch Thanh Thanh khinh khỉnh hừ giọng, lại hỏi: “Cô ta nói tặng cho cô một món quà là có ý gì?”
Tử Dạ có dự cảm chẳng lành: “Tôi cũng không biết…”
Bạch Thanh Thanh cực kỳ khó chịu: “Cô mau nghĩ cách đi, chúng ta phải làm sao để bắt chẹt Du Ân đây? Chẳng phải cô nói đã nhờ người đến bệnh viện kiểm tra thân thể của Du Ân sao? Mãi mà vẫn chưa có kết quả là thế nào?”
Tử Dạ khó xử nói: “Loại chuyện này không dễ xử lý, để tôi thúc giục thêm.”
Tử Dạ nói xong liền đi gọi điện thoại, làm sao cô ta biết được khi có kết quả kiểm tra sức khỏe của Du Ân, Hứa Hàng đã ngăn chuyện này lại, anh ta đã giải thích trước cho những người có liên quan, chuyện này không thể tiết lộ cho công chúng nửa chữ, vậy làm sao Tử Dạ có thể tìm được.
Tử Dạ chưa kịp kết thúc cuộc điện thoại, cô ta đã nghe thấy Bạch Thanh Thanh hét lên đầy sợ hãi ở phía sau, cô ta vội vàng cúp điện thoại đi xem Bạch Thanh Thanh, thì thấy Bạch Thanh Thanh đang nhìn chằm chằm vào điện thoại mà hét lên: “Cô tiêu đời rồi, chúng ta tiêu đời rồi.”
“Sao vậy?” Tử Dạ giật lấy điện thoại di động của Bạch Thanh Thanh, nhìn thấy tài khoản của Ngô Mẫn đã đăng một bài báo lớn.
Tử Dạ mở nội dung ra, thấy trước mắt tối sầm, suýt nữa đã ngất xỉu, hơn nữa Ngô Mẫn cũng không hề che giấu tài khoản blogger, Ngô Mẫn đã liên hệ những tài khoản này không biết bao nhiêu lần, đương nhiên cô ta biết chúng có sức mạnh lớn như thế nào.
“Sao lại như vậy? Sao lại như vậy?” Tử Dạ lảo đảo ngã xuống sô pha.
Ngô Mẫn, sao Ngô Mẫn lại có thể vạch trần những chuyện mà Tử Dạ đã lén lút làm sau lưng người khác như thế?
Phải biết rằng vạch trần Tử Dạ cũng đồng nghĩa với việc vạch trần bản thân Ngô Mẫn, gọi là làm tổn thương đối phương một ngàn thì sẽ tổn hại mình tám trăm, Ngô Mẫn không dự định sẽ làm việc trong giới giải trí nữa ư?
Bao nhiêu năm qua Tử Dạ luôn làm việc vụng trộm sau lưng người khác, không ngờ hôm nay lại bị lật thuyền trong mương, lại bị người nhà bán đứng mình, lồng nguc Tử Dạ phập phồng dữ dội, vừa sợ vừa tức giận.
Bạch Thanh Thanh đi tới đi lui mấy lần trong phòng nói: “Đây chính là món quà mà Du Ân nói sẽ tặng cho cô phải không?”
Tử Dạ nắm chặt hai tay lại.