SAU LY HÔN, CHỒNG CŨ LẠI MUỐN THEO ĐUỔI TÔI

Chương 855

Nếu cô ấy có thể buông tay sớm thì đã không đến mức thống khổ như bây giờ.

Tô Ngưng hừ một tiếng: “Cậu ăn ngay nói thật làm gì, không thể để cho người ta ảo tưởng đến người đàn ông khác được sao?”

Du Ân cười khẽ lắc đầu, không nói gì nữa.

Buổi tối Hà Vĩ Niên cũng đến, Diệp Văn và ba mẹ Hà Vĩ Niên là bạn tri kỉ, lại bởi vì dưới gối Diệp Văn không con, cho nên trước kia mỗi năm Hà Vĩ Niên đều đến chúc tết ăn cơm cùng Diệp Văn Thư và Thư Ninh.

Hiện giờ Diệp Văn cũng không cố ý tác hợp cho Du Ân và Hà Vĩ Niên nữa, bởi vì ông biết con gái không muốn cho bất cứ người đàn ông nào mang đến lời đồn không tốt, chỉ để hai người trẻ tuổi chung sống như anh em hoặc bạn bè.

Còn chuyện như tình yêu này, còn phải coi trọng nhất là duyên phận.

Buổi sáng hôm sau, Du Ân mới vừa rời giường đã nhận được điện thoại của ông cụ Phó.

“Du Ân à…” Trong điện thoại, giọng điệu ông cụ như sắp khóc tới nơi.

Du Ân kinh hãi không thôi, vội vàng hỏi: “Ông nội, ông sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì rồi?”

Ông cụ nghẹn ngào nói: “Đình Viễn sáng nay xảy ra tai nạn, bị người ta tông vào đuôi xe rồi.”

Du Ân theo bản năng lo lắng bật thốt lên: “Anh ấy không sao chứ ạ?”

“Thân thể nó thì không có vấn đề gì, nhưng mà, nhưng mà…” Ông cụ cũng không biết làm sao, khó xử nói không nên lời.

Du Ân dùng tay phải che trái tim đang đập mất không chế của mình, trấn định hỏi: “Thân thể không có việc gì, vậy thì anh ấy bị làm sao ạ?”

“Nó, tinh thần của nó xuất hiện vấn đề, nó đã quên chuyện hai đứa ly hôn, Hứa Hàng nói có thể là do lúc tông xe đầu bị va đập, dẫn đến não xuất hiện chứng mất trí nhớ tạm thời.” Ông cụ ậm ừ mãi mới nói xong lời này.

Du Ân cũng trở nên hoang mang: “Tại sao lại có thể như vậy?”

Quên mất chuyện bọn họ từng ly hôn ư?

Vậy hiện tại trong trí nhớ của Phó Đình Viễn, bọn họ vẫn là vợ chồng?

Giọng nói của ông cụ lại vang lên, nghe qua có vẻ bất lực, thê lương: “Du Ân à, ông nội biết hiện tại con không muốn dây dưa với nó, nhưng nó cứ gọi ông đòi vợ, ông biết phải làm sao bây giờ?”

“Tất cả mọi người đều nói với nó là hai đứa đã ly hôn từ lâu, ông còn đưa giấy li hôn cho nó xem, nhưng nó sống chết không tin.”

“Vừa tỉnh lại đã đòi con chăm sóc nó, không phải con thì không thể, còn nói toàn bộ cuộc sống hằng ngày của nó đều do con chăm sóc, nó không chấp nhận thay người khác.”

Du Ân: “…”

Ông cụ tiếp tục nói: “Con nói xem hiện tại ông phải làm sao bây giờ? Ông đã một bó tuổi rồi, sao còn bắt ông gặp phải nhiều chuyện đau lòng như vậy chứ?”

“Ba mẹ nó không đáng tin khiến ông thất vọng cũng thôi đi, nhưng người xuất chúng như Đình Viễn, vì sao cũng không thể có được một ngày bình yên chứ!”

Du Ân vẫn không nói gì, cô thật sự bối rối, hoàn toàn không chấp nhận được hiện thực trong miệng ông cụ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi