SÁU NGƯỜI CHỊ GÁI CỰC PHẨM CỦA TÔI



Nghe thấy thế, tất cả mọi người đều sững sờ.

Đám đông tự động tránh ra nhường đường cho một đoàn người mặc áo blouse trắng cả nam cả nữ đi vào.

Người dẫn đầu đeo một chiếc kính gọng vàng, tóc hoa râm.

Trông tuổi tác của đối phương có vẻ không nhỏ, dáng người lại thẳng tắp như cột đình! Gương mặt già nua nghiêm nghị khiến người khác vô thức kính sợ.

Sau khi nhìn rõ người tới là ai, không ít người đều trợn mắt há mồm.

Nhất là trưởng khoa Bạch trừng sắp lòi cả con mắt ra ngoài, vẻ mặt khó tin!
Cô gái bị mọc mụn bực bội quát ầm lên: “Ông là cái thá gì? Lại tới chùi mông cho Tuyền Ảnh chứ gì? Tôi khuyên các ông tốt nhất…”
Nhưng cô ta chưa kịp nói hết câu đã trông thấy trưởng khoa Bạch đang điên cuồng nháy mắt ra hiệu.

Hành động này của ông ta khiến cô ta sửng sốt.


Ông cụ dẫn đầu bước lên một bước, lạnh lùng nhìn trưởng khoa Bạch một cái.

Ánh mắt này khiến trưởng khoa Bạch sợ run người!
Trương Minh Vũ ngạc nhiên không nhận ra đối phương là ai.

Lâm Kiều Hân cũng kinh ngạc không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Ông cụ kia quay sang nhìn anh với ánh mắt đầy ẩn ý.

Sau đó, ông ấy mới đi tới trước mặt cô, cười nói: “Chào cô Lâm, tôi là viện trưởng của bệnh viện trung tâm.

Lần này tôi tới… là để giúp cô rửa sạch nỗi oan, đòi lại công lý!”
Hự!
Nghe thấy ông ấy nói vậy, rất nhiều người đều sợ hãi hít một hơi khí lạnh!
Người có tên, cây có bóng!
Phần lớn người đến tận hôm nay mới biết ông ấy là viện trưởng.


Ai nấy đều khiếp sợ nhìn ông cụ.

Không một người nào nghĩ tới chỉ chút chuyện cỏn con này lại khiến cả viện trưởng cũng phải ra mặt.

Đám người nín thở nhìn Trương Minh Vũ, ánh mắt tràn đầy kinh hãi!
Lâm Kiều Hân như hoá đá!
Cô hoàn toàn không hiểu chuyện trước mắt là thế nào.

Đến cả Trương Minh Vũ cũng thấy hoang mang mờ mịt.

Anh chỉ nhờ Liễu Thanh Duyệt nghĩ cách giúp mình chứng minh trong sạch… sao cô ấy lại… mời luôn viện trưởng tới đây rồi?
Viện trưởng quay ngoắt lại, lạnh lùng chất vấn: “Không biết trưởng khoa Bạch có thể cho tôi xem kết quả kiểm tra của cậu được không?”
Trưởng khoa Bạch nghe xong, toàn thân toát mồ hôi hột!
Cô gái kia kinh ngạc nhíu mày, trong lòng chợt xuất hiện một dự cảm chẳng lành…
“Chuyện này…”
Trưởng khoa Bạch do dự một hồi lâu, cuối cũng vẫn miễn cưỡng đưa kết quả kiểm tra cho viện trưởng.

Ông cụ híp mắt đọc, ánh mắt dần toé lên lửa giận!
Thư ký đứng bên cạnh vội vàng lấy ra một tập tài liệu bắt đầu so sánh với số liệu trên bản kết quả kiểm tra kia..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi