SIÊU CẤP BINH VƯƠNG

Sau khi rời khỏi quán bar, Diệp Khiêm ngăn lại một chiếc xe taxi, để cho Triệu Thiết Trụ cùng Vạn Xuân Hoa đi bệnh viện. Tiểu tử này đoán chừng tổn thương cũng không nhẹ, chỉ là gượng chống đỡ mà thôi. Lúc mới bắt đầu đã bị người ta làm cho đầu nở hoa, về sau hỗn chiến lại bị người chém bị thương, nếu không phải Triệu Thiết Trụ che chở hắn, chỉ sợ sớm đã ngắm gà khỏa thân.

Sau khi thấy xe taxi rời đi, Diệp Khiêm quay đầu hỏi: "Nhiên tỷ bây giờ đang ở đâu?"

"Nhiên tỷ ở trong biệt thự chờ ngươi." Ngô Hoán Phong hồi đáp.

"Biệt thự?" Diệp Khiêm kinh ngạc hỏi, "Biệt thự nào?"

Ngô Hoán Phong kinh ngạc nhìn Diệp Khiêm, nói: "Lão đại, ngươi không biết Nhiên tỷ ở thành phố Thượng Hải đã mua biệt thự?"

"Chuyện khi nào? Ta thật đúng là một chút cũng không biết." Diệp Khiêm nói.

Ngô Hoán Phong bất đắc dĩ lắc đầu, nói: "Lúc trước ngươi vụng trộm chạy tới Hoa Hạ, Nhiên tỷ sau khi biết thì đã mua tòa biệt thự này, nói là cho ngươi tạm thời có nơi đặt chân."

"Ah!" Diệp Khiêm lên tiếng, nói, "Chúng ta bay giờ đi tới đó." Nói xong, giơ tay ngăn lại một chiếc taxi. Sau khi nói địa chỉ, xe taxi hướng tòa biệt thự Tống Nhiên mua chạy tới.

Thế nhưng mà càng đi tới phía trước, Diệp Khiêm cảm giác có chút không đúng, con đường này mình quả thực quá quen thuộc. Đây không phải là đường đi tới biệt thự của Tần Nguyệt sao? Diệp Khiêm lông mày không khỏi cau lại, nghĩ thầm, sẽ không trùng hợp như vậy chứ? Sẽ không phải Tống Nhiên mua biệt thự ở cùng một khu với biệt thự của Tần Nguyệt?

Sự thật chứng minh, Diệp Khiêm giác quan thứ sáu phi thường chuẩn xác, biệt thự của Tống Nhiên chẳng những là cùng khu với biệt thự của Tần Nguyệt, hơn nữa còn là hàng xóm bên cạnh, cách nhau bất quá hai ba mươi mét mà thôi. Diệp Khiêm một hồi nhức đầu, cũng không biết Tống Nhiên có cố ý không nữa.

Lúc đến cửa biệt thự, Diệp Khiêm có chút do dự, vậy mà ngừng lại. Mặc Long cùng Ngô Hoán Phong trông thấy hắn như vậy, nhịn không được có chút nở nụ cười. Diệp Khiêm là người không sợ trời không sợ đất, thế nhưng mà lại sợ Tống Nhiên, mỗi lần nhìn thấy Tống Nhiên, Diệp Khiêm kinh sợ giống như cháu trai. Điều này để cho thành viên Nanh Sói vừa bực mình vừa buồn cười.

Tống Nhiên là tên mà Diệp Khiêm chọn cho nàng, nàng vốn gọi là Đằng Tỉnh Thương Hương, là sát thủ Ám Dạ Hoa Bách Hợp. Lúc trước, Ám Dạ Hoa Bách Hợp được Yamaguchi Group thuê, phái sát thủ tiến về vùng Trung Đông tổng bộ Nanh Sói ám sát Diệp Khiêm, mà sát thủ được phái đi là Tống Nhiên. Kết quả tự nhiên là không có thành công, bất quá Diệp Khiêm cũng không có đối với Tống Nhiên hạ sát thủ, buông tha nàng. Nói Diệp Khiêm lòng dạ đàn bà cũng tốt, thương hương tiếc ngọc cũng tốt, lúc hắn lấy khăn che mặt của Tống Nhiên ra, trông thấy khí tức nữ nhân tràn đầy yêu mị, Diệp Khiêm trong nội tâm mềm nhũn, liền tha cho nàng.

Một sát thủ làm nhiệm vụ thất bại, là đã chú định nàng cả đời này vĩnh viễn không cách nào tồn tại trong giới sát thủ. Mặc kệ nhiệm vụ gian nan cỡ nào, đối với một gã sát thủ mà nói, làm không được nhiệm vụ chính là thất bại.

Tống Nhiên sau khi trở lại Ám Dạ Hoa Bách Hợp, đem lời nói của Diệp Khiêm chuyển đạt cho thủ lĩnh Ám Dạ Hoa Bách Hợp. Thủ lĩnh Ám Dạ Hoa Bách Hợp về sau cũng không có phái người đi quấy rối Nanh Sói, lại định ra quy củ, phàm là sát thủ Ám Dạ Hoa Bách Hợp chỉ cần gặp phải người Nanh Sói phải nhượng bộ lui binh. Không có ai biết nguyên nhân trong đó, nhưng Tống Nhiên lại tinh tường minh bạch, bên trong Ám Dạ Hoa Bách Hợp nàng là người nổi bật nhất, nàng không hoàn thành nhiệm vụ cũng có nghĩa nghĩa Ám Dạ Hoa Bách Hợp không có ai có thể hoàn thành, trừ phi huấn luyện ra một sát thủ siêu việt Tống Nhiên thì may ra. Bất quá, Ám Dạ Hoa Bách Hợp quy củ không thể phá hư, thủ lĩnh hạ lệnh Tống Nhiên phải mổ bụng tự sát. Nhưng Tống Nhiên cũng không cảm giác mình sai, lúc trước thủ lĩnh tiếp nhận nhiệm vụ này, Tống Nhiên đã từng cực lực khuyên can qua, không nên cùng Nanh Sói là địch, nhưng thủ lĩnh lại hoàn toàn không nghe, mới đưa đến thất bại lần này. Nếu như nhất định phải truy trách nhiệm, như vậy thủ lĩnh phải nhận lỗi mổ bụng mới đúng. Thủ lĩnh dưới sự phẫn nộ, hạ lệnh cho sát Ám Dạ Hoa Bách Hợp truy sát Tống Nhiên. Tống Nhiên thiên tân vạn khổ, trốn khỏi Ám Dạ Hoa Bách Hợp.

Về sau, dưới tình huống bị sát thủ Ám Dạ Hoa Bách Hợp bức bách đến bước đường cùng, trong lúc vô tình lại gặp được Diệp Khiêm. Diệp Khiêm cứu Tống Nhiên, hơn nữa còn đem nàng về Nanh Sói. Tống Nhiên chẳng những là nhất đẳng sát thủ, tại phương diện buôn bán cũng có được ánh mắt chuyên nghiệp, Diệp Khiềm vì vậy liền đem tập đoàn Hạo Thiên giao cho nàng toàn quyền quản lý. Tống Nhiên cũng không phụ hi vọng của hắn, ngắn ngủi thời gian đã đem nghiệp vụ của tập đoàn Hạo Thiên khuếch trương đến rất nhiều quốc gia, đương nhiên, ở trong đó cũng có công lao của Nanh Sói.

Diệp Khiêm cũng không biết mình đối với Tống Nhiên rốt cuộc là có cảm giác gì, dù sao mỗi lần nhìn thấy nàng, trong nội tâm của Diệp Khiêm đều có chút chột dạ, thế nhưng mà thời gian ngắn không thấy, thì lại có chút nhớ nhung. Bất quá, Diệp Khiêm lại rất rõ ràng Tống Nhiên đối với mình có cảm giác gì, một nữ nhân nguyện ý vì một người nam nhân kính dâng hết thảy, trợ giúp hắn tranh đấu giành thiên hạ. Chỉ có điều, Tống Nhiên chưa từng có chân chính nói qua, cho dù là nói, thì lại giống như là khiêu khích cùng trêu chọc hắn, để cho Diệp Khiêm có chút không biết phải làm sao cho tốt.

"Còn không đi vào? Muốn ở bên ngoài qua đêm à?" Trong biệt thự truyền ra âm thanh mị hoặc. Không cần phải nói, nhất định là Tống Nhiên đã nghe được tiếng bước chân bọn người Diệp Khiêm trở về. Tuy những năm này Tống Nhiên vẫn luôn quản lý lấy tập đoàn Hạo Thiên, nhưng dù sao nàng đã từng là sát thủ nhất đẳng của Ám Dạ Hoa Bách Hợp, điểm thính giác ấy vẫn phải có.

Diệp Khiêm hít thật sâu một hơi, đẩy cửa đi vào. Chỉ thấy một nữ tử trẻ tuổi bộ dáng lười biếng đang nghiêng người dựa trên ghế sa lon, váy ngắn mặc áo hai mảnh, giầy cao gót, lộ ra nữa bộ ngực sữa, mị nhãn như tơ. Không thể nghi ngờ, trang phục của nàng cực kỳ vũ mị, nhưng so với thần thái của nàng thì lại kém xa, nàng là nữ nhân có khí chất đẹp đẻ từ bên trong tản mát ra, bất luận nam nhân nào nhìn thấy đều sinh ra suy nghĩ bỉ ổi, hèn mọn, nhưng lại không dám khinh nhờn.

Vẻ đẹp của nàng, không giống với Lâm Nhu Nhu yên tĩnh, Tần Nguyệt lạnh như băng, Triệu Nhã điêu ngoa, Hồ Hội khả ái, nhưng lại không thể không nói, nàng nếu so với những nữ nhân khác càng thêm có vị nữ nhân. Là bất luận nam nhân nào đều không cách nào chống cự lại sức hấp dẫn cường đại của nàng.

Jack ngồi đàng hoàng đối diện Tống Nhiên, sau khi liếc qua Diệp Khiêm, nhịn không được có chút nở nụ cười.

Diệp Khiêm trừng mắt liếc hắn một cái, nhìn Tống Nhiên ha ha gượng cười vài tiếng, ngoan ngoãn đi đến bên cạnh nàng ngồi xuống. Đây cũng không phải là mong muốn của hắn, Diệp Khiêm dám thề, nếu như có thể lựa chọn hắn tuyệt đối sẽ ngồi cách xa Tống Nhiên càng xa càng tốt, nhưng khi hắn chứng kiến ánh mắt của Tống Nhiên, vẫn ngoan ngoãn lựa chọn ngồi ở bên cạnh nàng, nếu không không biết nữ nhân này lại sẽ nghĩ ra cái chủ ý quỷ gì nữa.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi