SIÊU CẤP BINH VƯƠNG

Đằng Tỉnh Thiên Hương nhìn thấy thế cục trước mắt, nàng rất rõ ràng, chỉ sợ nàng đã không còn cơ hội trốn đi ra ngoài rồi. Dưới sự giám thị của hai thành viên Nanh Sói, nếu như nàng có thể trốn thoát giống như đêm qua thì mới là chuyện kì quái. Đã trốn không thoát, vậy chết chính là sự lựa chọn duy nhất của nàng.

Từ nhỏ Đằng Tỉnh Thiên Hương đã tiếp nhận sự giáo dục của chủ nghĩa quân phiệt, không thành công thì thành nhân, đây là tín niệm mà nàng tuân thủ nghiêm ngặt. Mặc kệ đối mặt với nguy hiểm lớn cỡ nào, tuyệt đối không thể đem bí mật của tổ chức nói ra. Thế nhưng mà, hiện tại khoa học kỹ thuật tiên tiến như vậy, có người nào có thể chống lại các loại dược vật tra khảo, cho dù là người có ý chí kiên định chỉ sợ cũng sẽ đem hết tất cả mọi chuyện trong lòng nói ra. Như vậy, biện pháp duy nhất chính là tự sát, nếu nàng chết thì mọi chuyện sẽ chấm hết, hơn nữa còn có thể trở thành anh hùng.

Nhìn thấy biểu hiện của Đằng Tỉnh Thiên Hương, Diệp Khiêm lạnh lùng nở nụ cười một tiếng, nói: "Đằng Tỉnh tiểu thư, ta khuyên ngươi hãy bỏ đi ý niệm trong đầu đi, nếu như ngươi có thể ở trước mặt của ta tự sát, thì danh hiệu Lang Vương của Diệp Khiêm ta từ nay về sau sẽ biến mất trên thế giới."

Đằng Tỉnh Thiên Hương không ngờ rằng đối phương vậy mà nhìn ra ý nghĩ của nàn. Thế nhưng mà bất kể như thế nào, nàng tuyệt đối cũng không thể nói ra tổ chức bí mật sau lưng nàng, nếu không nàng sẽ trở thành là tội nhân bị tổ chức sau lưng nàng đuổi giết, hơn nữa tất cả thân nhân của nàng cũng không cách nào may mắn thoát khỏi. Huống chi, cho dù nàng nói ra, Diệp Khiêm cũng tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho nàng. Điểm ấy, Đằng Tỉnh Thiên Hương vẫn rất rõ ràng.

Cười lạnh một tiếng, Đằng Tỉnh Thiên Hương nói: "Lang Vương Diệp Khiêm, hừ, ngươi tựa hồ cũng quá đề cao chính mình rồi. Ngươi hôm nay đã làm ra chuyện như vậy, thì hãy đợi tổ chức Bát Kỳ của ta trả thù đi."

Kỳ thật, còn có một câu Đằng Tỉnh Thiên Hương không có nói ra, chính là tổ chức thần bí sau lưng nàng sẽ điên cuồng trả thù.

"Chuyện này Đằng Tỉnh tiểu thư không cần lo lắng, chuyện xảy ra ngày hôm nay tuyệt đối sẽ không có nửa chữ tiết lộ ra ngoài. Hơn nữa, ngươi vừa rồi cũng nhìn thấy, mấy con rùa đen rút đầu của cục Quốc An Châu Á đã tới nới này, ta sẽ đem ngươi giao cho bọn họ. Đừng nói là tổ chức lính đánh thuê Bát Kỳ, cho dù là tổ chức sau lưng ngươi, cũng tuyệt đối không biết chuyện này là do ta làm." Diệp Khiêm nói, "Đương nhiên, Bát Kỳ đã hướng Nanh Sói tuyên chiến, ta có thể nói cho ngươi biết, Nanh Sói đã hạ đạt lệnh truy sát rồi, từ nay về sau sẽ không còn tổ chức lính đánh thuê Bát Kỳ nữa."

Xế chiều hôm nay sau khi bị thành viên Bát Kỳ ám sát, Diệp Khiêm cũng đã hạ mệnh lệnh cho Lãnh Nghị, để cho hắn chính thức hướng Bát Kỳ tuyên chiến. Ngoại trừ Nhật Bản tạm thời không đi vào, còn lại thành viên Bát Kỷ phân tán ở bên ngoài, Diệp Khiêm mệnh lệnh là một tên cũng không để lại.

Rất nhanh, tin tức này cũng đã lan truyền trong giới lính đánh thuê. Lãnh Nghị cũng thông báo cho mấy lão đại lính đánh thuê khác, trực tiếp nói cho bọn hắn biết, có thể hỗ trợ cũng có thể ngồi yên không để ý đến, nhưng nếu như có người nào dám bao che thành viên Bát Kỳ thì chính là địch nhân của Nanh Sói.

Đã có bằng hữu Y Tác Nhĩ Đức hưởng ứng, mấy lão đại lính đánh thuê khác tự nhiên cũng không có nói thêm gì. Bọn họ mặc dù không có lựa chọn hỗ trợ giống như Y Tác Nhĩ Đức, nhưng lại làm bộ ngồi yên không để ý đến, chuyện gì cũng không nhìn thấy.

Có thể nói, Diệp Khiêm cùng Y Tác Nhĩ Đức hợp tác, đó là cường cường liên hợp, bất kỳ một tổ chức lính đánh thuê nào cũng không thể chống lại sự vây quét của bọn họ. Bất quá, căn cứ của lính đánh thuê Bát Kỳ nằm ở Nhật Bản, Nanh Sói cũng không dám quang minh chính đại đi vào, nếu không chỉ sợ chẳng những bị tổ chức lính đánh thuê Bát Kỳ tập kích mà còn có thể bị các tổ chức khác ở Nhật Bản vây công, thậm chí có khả năng liên lụy tới chính phủ Nhật Bản, đến lúc đó, cho dù có thể chiến thắng, thì Nanh Sói cũng sẽ tổn thất thảm trọng. Giết địch một ngàn, tổn hại tám trăm, chuyện như vậy Diệp Khiêm không muốn. Trong mắt hắn, sinh mệnh của huynh đệ Nanh Sói so với bất kỳ thứ gì đều quan trọng hơn, hắn sẽ không vì thành công mà hy sinh mạng sống của huynh đệ.

Bất quá, Diệp Khiêm đã cùng Y Tác Nhĩ Đức hợp tác, cũng có ý nghĩa tất cả thành viên Bát Kỳ không ở tại Nhật Bản, sẽ không một ai có thể may mắn thoát khỏi sự truy sát của bọn họ.

Về phần người sau lưng Âu Dương Thành, Diệp Khiêm tin tưởng hắn còn không biết rõ tình huống nơi này, tuy hắn biết rõ thân phận của Diệp Khiêm, nhưng khẳng định không biết chuyện xảy ra ngày hôm nay. Hơn nữa, Diệp Khiêm tin tưởng sau khi Hoàng Phủ Kình Thiên bắt Âu Dương Thành, nhất định sẽ đối với người sau lưng Âu Dương Thành triển khai điều tra, đến lúc đó hắn ốc còn không mang nổi mình ốc, cũng không cách nào phân tâm đi nói chuyện của Diệp Khiêm cho tổ chức thần bí sau lưng Bát Kỳ.

Trọng yếu hơn là, lần này Bát Kỳ đã triệt để chọc giận Diệp Khiêm. Lúc này đây, Diệp Khiêm đối phó bọn họ không còn giống như đối phó Yamaguchi Group, chỉ giết chết ba thủ lĩnh của bọn họ là xong chuyện. Lần này, hắn muốn làm lớn, mục tiêu của Diệp Khiêm là đem Nhật Bản quấy long trời lỡ đất.

Nghe được Diệp Khiêm nói xong, biểu hiện của Đằng Tỉnh Thiên Hương lập tức thay đổi, vẻ trấn định rốt cuộc không thể duy trì nổi. "Tốt, ngươi đã nói như vậy..." Nói đến đây, Đằng Tỉnh Thiên Hương bỗng nhiên dừng một chút. "Vậy thì đồng quy vu tận a!" Nói xong, Đằng Tỉnh Thiên Hương bỗng nhiên cởi y phục của mình ra, chỉ thấy trên người nàng buộc đầy thuốc nổ.

Hơn nữa, đồng hồ bom hẹn đã bắt đầu nhảy lên, chỉ còn lại không đến năm phút đồng hồ. Diệp Khiêm không khỏi chấn động, xem ra trước khi hắn đến đây, Đằng Tỉnh Thiên Hương đã đem thuốc nổ cột vào trên người, nếu như nàng không thể chạy thoát vậy thì đồng quy vu tận, cho dù không thể như vậy, cũng có thể thành công tự sát.

Hành động này, dọa cho mọi người ở chỗ này nhảy dựng. Diệp Khiêm hít thật sâu một hơi, nhìn Jack phất phất tay, nói: "Jack, mang anh em đi ra ngoài, nơi đây giao cho ta."

"Lão đại..." Jack vừa định nói, Diệp Khiêm hét lớn một tiếng, "Đi!" Jack ngẩn người, nói: "Lão đại, bất kể như thế nào, ta cũng sẽ không để cho ngươi mạo hiểm như vậy. Nanh Sói có thể không có ta, nhưng tuyệt đối không thể không có ngươi." Nói xong, Jack hướng Đằng Tỉnh Thiên Hương nhào tới.

Jack không muốn bỏ Diệp Khiêm lại, Diệp Khiêm làm sao có thể để cho Jack chết. Chuyện lần này Diệp Khiêm có chút đánh giá thấp Đằng Tỉnh Thiên Hương rồi, Diệp Khiêm hoàn toàn không để ý đến loại tư tưởng ngu trung của người Nhật Bản, ở trong suy nghĩ Diệp Khiêm, Đằng Tỉnh Thiên Hương nhất định sẽ tìm tất cả biện pháp để chạy thoát. Nếu như hắn lưu tâm nhiều hơn thì đã không phát sinh chuyện như bây giờ.

Bất quá, lúc này đã không còn thời gian để Diệp Khiêm suy nghĩ, dao găm trong tay không chút do dự hướng Đằng Tỉnh Thiên Hương đâm tới. Giờ phút này, biện pháp tốt nhất chính là giết chết Đằng Tỉnh Thiên Hương, dù cho không thể gỡ thuốc nổ xuống, tối thiểu thì hắn cùng các huynh đệ cũng có thời gian để chạy đi. Diệp Khiêm cũng bất chấp ý nghĩ muốn từ trên ngưới Đằng Tỉnh Thiên Hương tìm kiếm thông tin tình báo, bây giờ bảo vệ mạng sống mới là điều quan trọng nhất.

Đúng lúc này, đã thấy một bóng người thoáng qua, ngay sau đó liền trông thấy Đằng Tỉnh Thiên Hương nằm xuống sàn nhà. Động tác nhanh đến mức để cho người khác nhìn không thấy rõ, chuyên này làm cho Diệp Khiêm cùng Jack không khỏi sửng sốt một chút, sau khi cả hai chăm chú nhìn lại, bóng người ấy rõ ràng là Hoàng Phủ Kình Thiên.

Bản thân là nhân viên cục Quốc An Châu Á, Hoàng Phủ Kình Thiên đối với phần đông gián điệp đặc công Nhật Bản đều quen biết, đối với hành vi của bọn họ tự nhiên vô cùng rõ ràng. Đằng Tỉnh Thiên Hương tuy không phải đặc công, cũng không phải gián điệp, nhưng bản thân nàng là thủ lĩnh Bát Kỳ, chắc hẳn cũng tiếp nhận qua huấn luyện nghiêm khắc, loại hành vi tự sát này đối với Hoàng Phủ Kình Thiên mà nói là chuyện rất quen thuộc. Cho nên, lúc Diệp Khiêm cùng Jack đi vào biệt thự, Hoàng Phủ Kình Thiên cũng vụng trộm đi theo.

Mặc dù không có Hoàng Phủ Kình Thiên trợ giúp, Diệp Khiêm cùng Jack cũng có tự tin tại trước khi thuốc nổ phát nổ sẽ giết chết Đằng Tỉnh Thiên Hương, thế nhưng mà chuyện này lại không phải là điều mà Hoàng Phủ Kình Thiên mong muốn. Hắn muốn Đằng Tỉnh Thiên Hương sống, sau đó từ trong miệng nàng đào ra càng nhiều tin tức hơn nữa.

Tuy Hoàng Phủ Kình Thiên đã từng nói qua, Diệp Khiêm không chịu được một chiêu của hắn, bất quá Diệp Khiêm vẫn một mực giữ thái độ hoài nghi, hôm nay xem ra, Diệp Khiêm đã triệt để tin tưởng.

Hoàng Phủ Kình Thiên có chút nở nụ cười, nói: "Chuyện tháo thuốc nổ chắc các ngươi thành thạo a? Phiền toái các ngươi tháo thuốc nổ trên người nàng ra, ta muốn Đằng Tỉnh Thiên Hương sống."

Loại công phu này, Diệp Khiêm đã từng thấy ở trên người sư phụ của Lâm Cẩm Thái của hắn, được gọi là điểm huyệt. Trên cơ thể con người có mấy trăm huyệt đạo, mỗi một huyệt đạo đều có tác dụng khác nhau, có tử huyệt, có huyệt ngủ,...... Diệp Khiêm tin tưởng, công phu của Hoàng Phủ Kình Thiên cùng sư phụ của hắn đều cùng một loại, bất quá so với sư phụ của hắn thì càng mạnh hơn.

Có chút lườm lườm miệng, Diệp Khiêm nói: "Đó là chuyện của ngươi, nàng sống hay chết ta không có nửa điểm hứng thú."

Hoàng Phủ Kình Thiên bất đắc dĩ cười cười, nói: "Ngươi không muốn biết tổ chức sau lưng nàng là gì sao? Ngươi để nàng chết cũng đồng nghĩa đứt mất đầu mối nha. Hơn nữa, không có Đằng Tỉnh Thiên Hương trợ giúp, ta cũng không thể xử lý người sau lưng Âu Dương Thành. Chẳng lẽ ngươi không sợ hắn sẽ trả thù ngươi sao?"

Diệp Khiêm cũng chỉ nói nhảm mà thôi, hắn rất rõ ràng mối quan hệ lợi hại ở trong đó. Tức giận hừ một tiếng, Diệp Khiêm nói: "Được, coi như ngươi thiếu nợ ta một cái nhân tình. Jack!"

"Sau này ta sẽ trả ngươi." Hoàng Phủ Kình Thiên ha ha nở nụ cười, nói.

Nghe Diệp Khiêm nói xong, Jack ngồi xổm xuống, từ trong lòng ngực móc ra một con dao xếp, rất cẩn thận tháo ốc vít bom hẹn giờ xuống.

Thành viên Nanh Sói đều được huấn luyện sử dụng súng đạn, tháo lắp đặt thuốc nổ, tuy không nói mỗi người đều là cao thủ, nhưng thuốc nổ đơn giản vẫn là có thể tháo bỏ. Thuốc nổ trên người Đằng Tỉnh Thiên Hương cũng không quá phức tạp, bởi vì nàng căn bản không có ý nghĩ dùng đến nó. Dù cho dùng đến nó, Đằng Tỉnh Thiên Hương cũng tin tưởng Diệp Khiêm căn bản không có cơ hội hủy nó đi, cho nên chế tác rất đơn giản.

Người, vẫn không thể quá mức tự tin, như vậy sẽ chỉ để cho chính mình bại thảm hại hơn mà thôi. Đằng Tỉnh Thiên Hương bởi vì quá tự tin, cho nên mới có kết quả như ngày hôm nay. Diệp Khiêm cũng bởi vì nhất thời sơ sẩy, thiếu chút nữa gây thành đại họa. Chuyện này đối với Diệp Khiêm mà nói, cũng xem như là một bài học. Cho tới nay, Diệp Khiêm đối với con đường phát triển Nanh Sói tuy có gian khổ, nhưng vẫn được xem là khoan khoái dễ chịu, về sau xem ra phải càng thêm chú ý cẩn thận.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi