Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi không phải là người ngu, lần này hắn cùng Phổ Hi Kim đạt thành mối quan hệ hợp tác, hắn tự nhiên cũng muốn lấy chỗ tốt từ tay Phổ Hi Kim. Tuy Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi cũng không biết kế hoạch của Phổ Hi Kim là gì, nhưng chuyện này đối với hắn cũng không có quan trọng. Quan trọng là Phổ Hi Kim có thể trợ giúp hắn thống nhất Đông Bắc, để hắn trở thành bá chủ Đông Bắc.
Nói cho cùng, hắn và Phổ Hi Kim chỉ đang lợi dụng lẫn nhau mà thôi. Chỉ có điều, Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi tựa hồ đã quá xem trọng bản thân, hắn luôn cho rằng hắn có thể lợi dụng Phổ Hi Kim, mà đâu ngờ rằng người đang bị lợi dụng lại chính là hắn. Đợi đến một ngày hắn biết rõ mọi chuyện, lúc đó cho dù hắn có hối hận thì cũng đã không còn kịp rồi. Bất quá, chỉ sợ hắn ngay cả cơ hội để hối hận cũng không có.
Nhìn thấy đám người ngước Nga đang mặc trang phục dã chiến trước mặt, Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi có chút nở nụ cười, vươn tay ra, nói: "Xin chào, không biết nên xưng hô như thế nào?"
Bởi vì Đông Bắc vốn giáp nước Nga, hơn nữa bọn họ là thành viên của tổ chức lính đánh thuê Cáo Bắc Cực có tiếng tăm lừng lẫy trên thế giới, tự nhiên đối với tiếng Hoa cũng biết một ít. Một gã đàn ông cao khoảng 1m9 duỗi tay ra, cầm chặt bàn tay Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi, mặt không có chút biểu cảm nói: "Mễ Cáp Y Nặc Phu, chúng tôi nhận được chỉ thị của ông Phổ Hi Kim tới nơi đây để giúp đỡ ông chủ Loan, ông chủ Loan có chuyện gì cứ việc phân phó."
Tuy Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi lớn lên khôi ngô cao ráo, nhưng so với Mễ Cáp Y Nặc Phu thì thấp hơn rất nhiều. Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi tuy không biết thân phận của những người này, nhưng lại biết rõ những người này đều là người lợi hại, khí thế trên người họ không phải người bình thường có thể so sánh.
"Xin chào anh Mễ Cáp Y Nặc Phu, mời anh ngồi!" Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi rất khách khí nói.
"Tôi đã nghe ông Phổ Hi Kim nói, là ông chủ Loan muốn chúng tôi giải quyết một người, có phải vậy không? Không biết ông chủ Loan có tư liệu của hắn hay không?" Mễ Cáp Y Nặc Phu đi thẳng vào vấn đề nói. Hắn là người thẳng tính, nói chuyện rất sảng khoái, ở bên trong tổ chức lính đánh thuê Cáo Bắc Cực, hắn có thể xem như là nhân vật số hai. Nhiệm vụ lần này tuy nhìn rất đơn giản, nhưng do liên quan đến Hoa Hạ, cho nên thủ lĩnh Cáo Bắc Cực là Bernard rất xem trọng, hắn đã để cho Mễ Cáp Y Nặc Phu tự thân xuất mã. Kỳ thật đối với rất nhiều người ngoại quốc mà nói, Hoa Hạ đều là một nơi rất thần bí, bọn họ rất muốn tới Hoa Hạ, nhưng lại cảm thấy sợ hãi vì sự thần bí của Hoa Hạ.
Bởi vì Hoa Hạ có quá nhiều người để cho thế giới rung động, ví dụ như Diệp Khiêm, Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe, bất kỳ người nào trong bọn họ đều là người để cho rất nhiều quốc gia đau đầu. Bernard đương nhiên cũng hết sức rõ ràng, quê hương của Diệp Khiêm là Hoa Hạ, ai biết ở Hoa Hạ này có còn ẩn giấu người lợi hại nào nữa hay không? Hơn nữa chính phủ Hoa Hạ còn cấm tất cả tổ chức lính đánh thuê trên thế giới tiến vào Hoa Hạ, cho nên vì an toàn, hắn phải để cho nhân vật số 2 trong tổ chức lính đánh thuê Cáo Bắc Cực là Mễ Cáp Y Nặc Phu dẫn đội.
"Anh Mễ Cáp Y Nặc Phu quả nhiên là người sảng khoái, tôi thích." Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi ha ha nở nụ cười, nói, "Về thân phận của hắn tôi cũng không rõ ràng lắm, bất quá hắn là thương nhân đồ cổ, cùng ông trùm trong giới giang hồ thành phố Thượng Hải là Vương Hổ có quan hệ mập mờ. Hắn đã từng đến tìm tôi, nhờ tôi giúp hắn tìm một người, bất quá tôi đã cự tuyệt, có thể là vì chuyện này mà hắn ghi hận trong lòng, cho nên đã đem con của tôi đánh trọng thương, tôi hi vọng anh Mễ Cáp Y Nặc Phu có thể giúp tôi bắt hắn, sau đó giao hắn cho tôi xử trí."
Mễ Cáp Y Nặc Phu có chút nhíu lông mày, nói: "Có ai không biết Đông Bắc là địa bàn của ông chủ Loan, vậy mà hắn dám ở địa bàn của ông làm chuyện như vậy. Thế ông chủ Loan có phái người đi giải quyết hắn chưa?"
Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi có chút thở dài, nói: "Thực không dám giấu giếm, hôm nay tôi đã phái ra hai nhóm người, nhưng đều không có thành công. Tôi cũng không ngờ hắn cũng có chút ít bổn sự hơn người, cho nên mới nhờ ông Phổ Hi Kim hỗ trợ. Hôm nay nhìn thấy anh Mễ Cáp Y Nặc Phu, thì rốt cuộc tôi cũng có thể an tâm rồi."
"Ông chủ Loan có biết hắn đang ở chỗ nào không?" Mễ Cáp Y Nặc Phu hỏi.
"Trải qua chuyện hôm nay, chỉ sợ hắn hiện tại đã trốn đi nơi khác. Bất quá anh Mễ Cáp Y Nặc Phu cứ yên tâm, ở Đông Bắc, thậm chí là toàn bộ Hoa Hạ, còn chưa ai có thể trốn thoát khỏi sự tìm kiếm của tôi." Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi nói, "Đợi khi tôi có tin tức của hắn, tôi sẽ thông báo cho anh Mễ Cáp Y Nặc Phu. Bất quá, tôi hi vọng lúc anh Mễ Cáp Y Nặc Phu đối phó hắn, xin hạ thủ nhẹ một chút, tôi muốn đích thân giải quyết hắn."
Mễ Cáp Y Nặc Phu hừ một tiếng, hiển nhiên là đối với thái độ của Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi có chút không hài lòng. Mễ Cáp Y Nặc Phu là lính đánh thuê, là người mà Phổ Hi Kim thuê đến trợ giúp Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi giải quyết phiền toái của hắn, bất quá Mễ Cáp Y Nặc Phu có phương pháp làm việc của riêng mình, không thích người khác khoa tay múa chân. Huống chi, nếu như Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi có năng lực giải quyết chuyện này thì cần gì phải nhờ đến bọn họ.
"Hắn tên gọi là gì?" Trầm mặc một lát, Mễ Cáp Y Nặc Phu hỏi.
"Diệp Khiêm!" Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi hồi đáp.
"Diệp Khiêm?" Mễ Cáp Y Nặc Phu có chút sửng sốt, trong đầu không khỏi hiện ra một thân ảnh. Mỗi lần tổ chức hội nghị lính đánh thuê thế giới hắn đều cùng với thủ lĩnh Cáo Bắc Cực tham gia, cũng đã từng nhìn thấy Diệp Khiêm. Có thể nói hắn là người đã nhìn thấy Diệp Khiêm từng bước phát triển, lúc trước Diệp Khiêm bất quá chỉ là một tiểu nhân vật đi theo sau lưng Điền Phong mà thôi, khi đó Nanh Sói cũng chỉ là một tố chức lính đánh thuê nhị lưu. Thế nhưng mà, sau vài năm, tiểu nhân vật năm đó đã ngồi trên vị trí thủ lĩnh Nanh Sói, hơn nữa còn tiêu diệt vương giả tổ chức lính đánh thuê thế giới Huyết Báo, từ đó Nanh Sói thay thế địa vị Huyết Báo trở thành vương giả lính đánh thuê thế giới. Mà hắn cũng được người trong giới lính đánh thuê thế giới gọi là Lang Vương Diệp Khiêm.
Nói thật, đối với những lời đồn về Diệp Khiêm, Mễ Cáp Y Nặc Phu cũng không tin tưởng cho lắm. Bất quá, hắn tuy không tin Lang Vương Diệp Khiêm có bản lĩnh thông thiên, nhưng Diệp Khiêm có thể ngồi lên vị trí này, đã nói lên hắn không phải là một người đơn giản. Từ khi Nanh Sói đánh bại Huyết Báo, các tổ chức lính đánh thuê trên thế giới cũng không dám cùng Nanh Sói liều mạng, Cáo Bắc Cực tự nhiên cũng không ngoại lệ. Bernard cũng đã từng nói qua, nơi có thành viên Nanh Sói xuất hiện, thì thành viên Cáo Bắc Cực nhất định phải nhượng bộ ba phần. Cho nên, nghe cái tên quen thuộc, Mễ Cáp Y Nặc Phu nhịn không được sửng sốt một chút.
Nhìn thấy biểu hiện của Mễ Cáp Y Nặc Phu, Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi không khỏi kinh ngạc hỏi: "Như thế nào? Anh Mễ Cáp Y Nặc Phu biết người này sao?"
Mễ Cáp Y Nặc Phu có chút lắc đầu, nói: "Cái tên này thì rất quen thuộc, bất quá tôi nghĩ hẳn là cùng tên mà thôi, Diệp Khiêm mà tôi biết cũng không phải là thương nhân đồ cổ. Ông chủ Loan có hình của hắn hay không?"
"Không có." Lông mày của Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi có chút nhíu lại, không chút do dự nói. Kỳ thật thì thủ hạ của hắn có người đã dùng di động chụp đuợc hình của Diệp Khiêm, trong tay của hắn cũng có hình của Diệp Khiêm. Bất quá, sau khi hắn nhìn thấy vẻ mặt của Mễ Cáp Y Nặc Phu, liền không có chút nào do dự nói không có. Hắn lo lắng Mễ Cáp Y Nặc Phu nhận biết Diệp Khiêm, nếu cùng Diệp Khiêm có quan hệ gì đó, thì chuyện này sẽ không dễ làm.
"Ah, không có thì thôi." Mễ Cáp Y Nặc Phu nói. Kỳ thật, cho dù biết Diệp Khiêm là Lang Vương Diệp Khiêm, thì lúc này tên đã lên dây, không thể không bắn a. Lần này bọn họ đươc Phổ Hi Kim thuê, hơn nữa người phía sau hắn không phải là người mà Cáo Bắc cực có thể đắc tội nổi, nếu như bọn họ dám lùi bước thì tổ chức của bọn họ sẽ gặp tai hoạ ngập đầu. Huống chi, chuyện này còn liên quan đến vấn đề tôn nghiêm của lính đánh thuê, nếu như bọn họ đã nhận nhiệm vụ thì bọn họ phải chiến đấu đến hơi thở cuối cùng, nếu như bọn họ lùi bước thì về sau còn có ai dám thuê lính đánh thuê Cáo Bắc Cực nữa? Chỉ sợ địa vị của lính đánh thuê Cáo Bắc Cực sẽ tuột dốc không phanh a.
Trọng yếu hơn là, Mễ Cáp Y Nặc Phu cũng rất muốn gặp lại Lang Vương Diệp Khiêm, gặp lại người được gọi là thần trong giới lính đánh thuê. Chỉ cần có thể chiến một trận là tốt rồi, cho dù là chết trận, cũng không tiếc nuối.
"Anh Mễ Cáp Y Nặc Phu, tôi đã chuẩn bị phòng cho các anh rồi, xin mời đi theo tôi." Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi nhìn thấy lông mày của Mễ Cáp Y Nặc Phu giãn ra, trong nội tâm có chút nở nụ cười, nói.
Mễ Cáp Y Nặc Phu nhẹ gật đầu, đứng dậy nhìn thủ hạ nói: "Lưu lại bốn người, thay phiên canh gác, những người còn lại thì nghỉ ngơi."
"Vâng!" thành viên Cáo Bắc Cực lên tiếng.
"Không cần, không cần. Người của tôi canh gác là được rồi, tin tưởng cũng không có ai dám xông vào biệt thự của tôi. Các anh cứ đi nghỉ ngơi trước đi." Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi nói.
"Đây là quy củ của chúng tôi, ông chủ Loan không cần để ý." Mễ Cáp Y Nặc Phu thản nhiên nói.
"Ách!" Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi sững sờ lên tiếng, cũng không có nói cái gì nữa, dẫn Mễ Cáp Y Nặc Phu hướng căn phòng đã chuẩn bị tốt.
Sau khi đi vào trong phòng, Mễ Cáp Y Nặc Phu lâm vào một mảnh trầm tư, chuyện này có chút đau đầu. Tuy trong nội tâm hắn đã chuẩn bị tốt tâm lý đối chiến với Lang Vương Diệp Khiêm, nhưng vẫn không khỏi có chút bận tâm. Nanh Sói dù sao cũng là vương giả lính đánh thuê thế giới, khẳng định sẽ có chỗ bất phàm, Lang Vương Diệp Khiêm khẳng định không phải là nhân vật bình thường, nếu như hắn cùng Diệp Khiêm chiến một trận, hắn cũng không có nắm chắc sẽ giết được Diệp Khiêm.
Sau khi trầm mặc một lát, Mễ Cáp Y Nặc Phu bấm số điện thoại của Bernard. Mặc kệ hắn có phải là Lang Vương Diệp Khiêm hay không, Mễ Cáp Y Nặc Phu đều phải báo cáo chuyện này cho Bernard biết, nếu như có thể giải quyết được Diệp Khiêm thì tốt, còn nếu như không giải quyết được hắn, thì Cáo Bắc Cực cần phải chuẩn bị tinh thần chiến đấu với Nanh Sói. Bởi vì, Diệp Khiêm nổi danh là người bá đạo và hay bao che khuyết điểm.