SIÊU CẤP BINH VƯƠNG

An Đức Liệt cùng A Tạ Phu là chú cháu ruột, thế nhưng mà vì lợi ích của bản thân, bọn họ đã không còn nhớ tới thân tình nữa rồi. Hôm nay, bọn họ chỉ hận là không thể dồn đối phương vào chỗ chết.

Gia tộc càng khổng lồ, càng không có thân tình. Trong loại gia tộc này, chỉ có lợi ích là trên hết, vì quyền lợi mà đấu tranh, ai cũng sẽ liều mạng bò lên phía trên, đừng nói là chú cháu, coi như là cha con, anh em cũng có thể trở mặt thành thù. Chuyện này giống như việc tranh đoạt quyền lợi trong hoàng cung Hoa Hạ cổ đại vậy, con người ở nơi này đều không biết hai chữ "thân tình" là gì.

Nghe được lời An Đức Liệt nói cùng với nhìn thấy nụ cười đắc ý ở trên khuôn mặt hắn, A Tạ Phu lạnh lùng hừ một tiếng, nói: "Cháu đừng cho là chú không biết, Phất Lạp Cơ Mễ Nhĩ là bị thủ hạ của cháu giết a? Hừ, cháu có thể lừa gạt được người khác nhưng không lừa được chú đâu. Ván này chú thua rồi, bất quá đường còn rất dài, hãy chờ xem, hươu chết về tay ai còn chưa biết trước a."

"Nếu như chú gặp cháu chỉ để nói những lời này thì cháu cũng không muốn nghe nữa. Chúng ta nói như thế nào cũng là hai chú cháu a, những năm gần đây, cháu đã nhường nhịn chú rất nhiều, nhưng chuyện này cũng không tỏ vẻ là cháu sợ chú a. Nếu chú không biết tiến thối vậy thì đừng trách cháu không nể tình chúng ta là chú cháu." An Đức Liệt đắc ý nói, hắn cảm thấy chỉ cần có Diệp Khiêm đứng bên cạnh hắn, thì gia tộc Mafia Khố Lạc Phu Tư sớm muộn gì cũng là của hắn.

"An Đức Liệt, Hoa Hạ có câu tục ngữ, gọi là gừng càng già càng cay. Chúng ta hãy chờ xem, thời gian còn dài mà, chú cũng rất mong chờ cháu có thể làm ra một số chuyện để cho chú rửa mắt mà nhìn, nếu như cháu không có ý tứ phản kháng, thì người khác sẽ nói chú chỉ biết khi dễ kẻ yếu a. Ha ha!" A Tạ Phu âm lãnh nở nụ cười, sau đó liền cất bước rời khỏi.

Cho tới nay, An Đức Liệt bản thân là con trai trưởng của gia tộc Khố Lạc Phu Tư, hắn được bồi dưỡng để trở thành người thừa kế gia tộc Mafia Khố Lạc Phu Tư. Thế lực của hắn khổng lồ, đó cũng là chuyện có thể hiểu được, thế nhưng mà, A Tạ Phu chỉ trong vòng mấy năm ngắn ngủi, mà hắn đã có thế lực ngang bằng với thế lực của An Đức Liệt, chuyện này cũng đủ để nói rõ A Tạ Phu không phải là một người đơn giản.

Nhìn thấy A Tạ Phu rời đi, An Đức Liệt lạnh lùng hừ một tiếng, trong ánh mắt của hắn bắn ra một tia âm lãnh sát ý. Trước kia hắn một mực nhường nhịn A Tạ Phu, là vì hắn muốn lấy đức thu phục người, giữ cho gia tộc Khố Lạc Phu Tư yên ổn. Mà hôm nay, hắn đã hiểu rõ, muốn để cho gia tộc Khố Lạc Phu Tư chính thức yên ổn, như vậy nhất định phải hiểu rõ mọi thứ của địch nhân là gì, bất kể là A Tạ Phu hay là các thế lực mà hắn không hợp tác.

Lần này thành phố Murmansk xảy ra chuyện, càng làm cho hắn vững tin hợp tác với Diệp Khiêm sẽ đạt được chỗ tốt cực lớn. Hắn chỉ nghe theo một đề nghị nhỏ của Diệp Khiêm liền đem uy vọng của hắn ở trong gia tộc một lần nữa nâng lên, chuyện này đối với An Đức Liệt mà nói, quả thực là một chuyện thần kỳ a.

Đi vào trong xe của mình, An Đức Liệt vừa phân phó lái xe hướng nhà mình chạy tới, vừa bấm số điện thoại của Diệp Khiêm. Lúc này Diệp Khiêm đang cùng Lâm Phong nằm ở bên trong một nhà tắm, có hai nhân viên massage xinh đẹp đang massage cho bọn họ. Sau khi nhìn thấy số điện thoại gọi tới là của An Đức Liệt, Diệp Khiêm có chút cười cười, bắt máy, nói: "Xin chào, anh An Đức Liệt tìm tôi có chuyện gì không? Ah..."

Đang khi nói chuyện, nhân viên massage vừa vặn bấm trúng một cái huyêt trên người Diệp Khiêm, làm cho hắn thoải mái đến nổi hét to một tiếng. Làm cho An Đức Liệt hơi sững sờ, lập tức ha ha cười nói: "Anh Diệp thật biết hưởng thụ a, như thế nào? Nhân viên massage có xinh đẹp không?"

Diệp Khiêm có chút mờ mịt, sau khi nghĩ thông suốt là chuyện gì, ha ha cười cười, nói ra: "Anh gọi điện thoại cho tôi không phải chỉ để nói những chuyện này a?" Tuy Diệp Khiêm hiểu rõ ý tứ trong lời nói của An Đức Liệt, nhưng hắn cũng không có muốn giải thích. Loại chuyện này, càng giải thích càng làm cho người khác không tin, huống hồ, hắn cũng không cần phải giải thích.

"Ách, đương nhiên không phải." An Đức Liệt cuống quít nói, "Anh Diệp, vừa rồi gia tộc của tôi có mở hội nghị, bọn họ muốn..."

"Muốn anh lập tức ra tay, có phải vậy không?" Diệp Khiêm có chút cười cười, cắt đứt lời nói của An Đức Liệt, hỏi.

"Anh Diệp quả nhiên liệu sự như thần, chuyện gì cũng không giấu được anh ah." An Đức Liệt rất hợp với công việc vuốt đuôi nịnh bợ, nói, "Anh Diệp cảm thấy thế nào?"

"Đây là chuyện của anh a, cần gì phải hỏi tôi? Trong lòng anh không phải đã có quyết định rồi sao?" Diệp Khiêm không mặn không nhạt nói. Đã An Đức Liệt gọi cú điện thoại này cho Diệp Khiêm, thì đã nói lên hắn đã chuẩn bị dựa theo chỉ thị của cao tầng Khố Lạc Phu Tư, bắt đầu ra tay đối phó gia tộc Tư Lạp Đạt. Sở dĩ hắn gọi cú điện thoại này, đơn giản là vì tôn trọng Diệp Khiêm mà thôi, hoặc là nói hắn muốn Diệp Khiêm hỗ trợ hắn.

Cười cười xấu hổ, An Đức Liệt nói: "Tôi quả thật đã nghĩ như vậy, bất quá tôi còn muốn nghe ý kiến của anh Diệp nha. Dù sao, chuyện lần này hết thảy đều là công lao của anh Diệp, tôi cũng không thể làm loại chuyên qua sông đoạn cầu ah."

"Quá khen, đã anh tin tưởng tôi như vậy, thì tôi cũng không ngại phát biểu một chút quan điểm của mình, về phần anh có nghe hay không thì tự anh quyết định a." Diệp Khiêm vẫn giọng nói nhàn nhạt như cũ, nói.

"Nghe, đương nhiên nghe, anh Diệp có ý kiến gì thì cứ việc nói thẳng, tôi nhất định sẽ tiếp thu." An Đức Liệt cuống quít nói. Theo hắn, bây giờ hắn phải một mực nắm chặt Diệp Khiêm, cùng Diệp Khiêm thành lập quan hệ đồng minh thâm hậu, có như vậy mới có thể bảo đảm lợi ích của hắn. Nếu không, một khi Diệp Khiêm cùng đối thủ của hắn liên minh thì chỉ sợ hắn ngay cả cơ hội ngẩng đầu lên cũng không có.

An Đức Liệt rất rõ ràng Diệp Khiêm lần này sở dĩ lựa chọn hợp tác với hắn, là vì hắn cùng Phổ La Đỗ Nặc Oa có quan hệ mật thiết, cho dù Diệp Khiêm không hợp tác với hắn, thì cũng có thể hợp tác với Phổ La Đỗ Nặc Oa. Cho nên, An Đức Liệt không thể không hạ thấp tư thái của mình xuống, bày làm ra một bộ dạng rất khiêm tốn.

Đương nhiên, Diệp Khiêm vô cùng rõ ràng tại sao An Đức Liệt lại có thái độ như vậy, là bởi vì hắn còn có giá trị lợi dụng. Bởi vậy, Diệp Khiêm cũng sẽ không xem biểu hiện khiêm tốn của An Đức Liệt là vì hắn bi Diệp Khiêm nhiếp phục. Muốn triệt để khuất phục An Đức Liệt thì cần phải có thủ đoạn cùng thời gian, dù sao hắn cũng là con trai trưởng của gia tộc Khố Lạc Phu Tư, tuy hiện tại hắn đang bị thất thế, nhưng cũng không phải là bình thường người có thể so sánh.

"Ý của tôi chỉ có một chữ!" Diệp Khiêm chậm rãi nói, "Chính là "Chờ", không biết anh cảm thấy như thế nào?"

An Đức Liệt có chút trầm mặc, theo hắn nghĩ bây giờ đã là thời cơ tốt nhất rồi, vì cái gì còn phải đợi? Huống hồ, cao tầng gia tộc Khố Lạc Phu Tư cũng đã cải biến thái độ, đối với hắn, hơn nữa còn ký thác kỳ vọng vào hắn, lúc này có lẽ là lúc hắn nên đại triển quyền cước dựng nên uy vọng ah. Tuy trong nội tâm nghi hoặc, nhưng An Đức Liệt không thể không kìm nén tính tình hỏi: "Anh Diệp có thể nói rõ một chút hay không? Tôi có chút không rõ."

Diệp Khiêm chậm rãi đứng dậy, nhìn hai nhân viên massage khoát tay áo, ý bảo hai cô đi ra ngoài. Kỳ thật cách nghĩ của An Đức Liệt là cách nghĩ bình thường, thuộc về cách nghĩ trung quy trung củ, cũng không phải là ngốc hoặc là ngây thơ, chỉ là cách nghĩ của Diệp Khiêm thường thường là không nhập đề, cho nên người bình thường thật đúng là khó có thể thích ứng.

Ngoại trừ Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe ra, thì đoán chừng cũng chỉ có Lâm Phong có thể sử dụng cách nghĩ này, thậm chí là so với Diệp Khiêm càng thêm lợi hại. Chuyện Phất Lạp Cơ Mễ Nhĩ có thể chứng minh cho việc đó, giết chế Phất Lạp Cơ Mễ Nhĩ cũng không phải là do Lâm Phong nhất thời tâm huyết dâng trào, mà đã trải qua suy tính kỹ càng. Nếu để cho Phất Lạp Cơ Mễ Nhĩ sống thì sẽ lưu lại một tai hoạ ngầm, còn không bằng giải quyết Phất Lạp Cơ Mễ Nhĩ, triệt để chấm dứt tai hoạ ngầm này.

Dừng một chút, Diệp Khiêm nói: "Rất đơn giản, hiện tại gia tộc của anh chỉ nhìn thấy tình thế bất lợi ở thành phố Murmansk, muốn để cho anh giành lại mặt mũi của gia tộc Khố Lạc Phu Tư, bọn họ cũng không phải thật lòng đối với anh ký thác kỳ vọng. Chỉ có để cho thế lực của gia tộc Tư Lạp Đạt Gia càng phát ra khổng lồ, như vậy mới có thể càng làm nổi bật tài năng của anh, cũng càng có thể để cho bọn họ biết rõ tầm quan trọng của anh đối với gia tộc Khố Lạc Phu Tư. Cho nên, tôi mới bảo anh chờ cho thế lực của gia tộc Tư Lạp Đạt lớn hơn chút nữa, đợi cho cao tầng của gia tộc anh sốt ruột một chút, lúc đó anh ra tay sẽ có hiệu quả làm chơi ăn thật a."

Sau khi suy tư một lát, An Đức Liệt không khỏi có chút nhẹ gật đầu, cẩn thận cân nhắc một chút, hắn không thể thừa nhận lời Diệp Khiêm nói rất đúng. "Anh Diệp, tôi triệt để phục anh rồi đó, văn võ song toàn ah. Tốt, tôi sẽ nghe theo sự an bài của anh." An Đức Liệt cuống quít nói.

Có chút cười cười, Diệp Khiêm nói: "Vậy anh nên nghĩ kỹ phải ứng đối với sự chất vấn của cao tầng gia tộc như thế nào a? Nếu như anh thời gian dài không động thủ, chắc hẳn sẽ bị bọn họ truy vấn? Anh cần phải suy nghĩ kỹ câu trả lời ah, gây chuyện không tốt chẳng những để cho bọn họ đem chuyện này giao cho người khác xử lý, thậm chí sẽ mất đi lòng tin của bọn họ đối với anh."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi