SIÊU CẤP BINH VƯƠNG


Nếu như thời gian có thể quay trở lại thì Diệp Khiêm tuyệt đối sẽ không ngốc nói như vậy, hắn thật sự thật không ngờ Bách Địa Phong vậy mà lại không biết xấu hổ như vậy.

Đây là lời nói lễ phép mang tính khách sáo tính mà thọi chẳng lẽ Bách Địa Phong nghe không hiểu hay sao? Cho bất kỳ một người thông minh nào, cũng sẽ không biết xấu hổ theo sau như thế.

Thế nhưng mà, Bách Địa Phong vẫn nghiêm mặt đáp ứng, hơn nữa còn bày ra một bộ dạng không thể từ chối.

Cho dù Diệp Khiêm có phiền muộn thì cũng không được gì, lời đã nói ra khỏi miệng, không thể thu trở lại a.

Đã giả bộ khách sáo, thì cũng chỉ có thể tiếp tục giả bộ mà thôi.

Nhìn thấy biểu hiên của Diệp Khiêm, Lâm Phong cùng Tống Nhiên có chút muốn cười, Lâm Phong còn tiến đến bên tai Diệp Khiêm, nhẹ giọng nói: "Tự gây nghiệt!"
Diệp Khiêm bất đắc dĩ trợn nhìn Lâm Phong, mặc kệ hắn.

Ra khỏi tòa nhà tập đoàn Hạo Thiên, Diệp Khiêm nhìn Bách Địa Phong, hỏi: "Bách Địa tiên sinh, thích ăn đồ dạng gì? Cơm Tây, cơm Tàu hay là cơm Nhật Bản?"
"Tôi biết một nhà hàng Nhật Bản mới mở, hơn nữa tôi còn có thẻ khách VIP ở chỗ đó, không bằng chúng ta đi tới đó a.

Đã đến Nhật Bản tất nhiên phải nếm thử đặc sắc Nhật Bản, thân là chủ nhà, bữa cơm này không bằng để tôi mời khách a." Bách Địa Phong nói.

"Nếu Bách Địa tiên sinh ưa thích món ăn Nhật Bản thì anh cứ lái xe đi ăn a.

Tôi là người nhớ tình bạn cũ, tôi thích món cơm Tàu hơn." Diệp Khiêm nói.

"Ha ha, đã Diệp tiên sinh ưa thích món cơm Tàu, vậy do Diệp tiên sinh làm chủ rồi, dù sao Diệp tiên sinh cũng là khách, chủ theo ý khách nha." Bách Địa Phong vẫn quyết tâm muốn cùng đi ăn cơm, hắn đương nhiên không phải thật sự muốn cùng Diệp Khiêm đánh lên quan hệ gì, chẳng qua là muốn cùng Diệp Khiêm tiếp xúc nhiều một chút, khiến cho Diệp Khiêm mất mặt mũi thêm vài lần.

"Vậy đi thôi." Diệp Khiêm bất đắc dĩ lắc đầu, nói.

"Mọi người cứ đi trước, tôi lái xe theo sau là được rồi." Bách Địa Phong nói.


Diệp Khiêm có chút nhún vai, gật đầu đáp ứng.

Diệp Khiêm tự nhiên là không cần phải giả bộ trang bức mời Bách Địa Phong đi cùng hắn rồi, hắn xem như lĩnh giáo bản lĩnh không biết xấu hổ của Bách Địa Phong rồi, sợ nói ra câu đó, thì Bách Địa Phong lại thật thà di cùng hắn rồi.

trước khi xuống lầu, Tống Nhiên đã gọi điện thoại cho Ngô Hoán Phong, xe cũng đã sớm đậu tại cửa ra vào.

Hắn là cận vệ của Tống Nhiên, tự nhiên cũng chịu trách nhiệm chuyện lái xe.

Trên xe có hệ thống tự tìm đường, tuy Ngô Hoán Phong chỉ có một cánh tay, nhưng lái xe lại không có vấn đề gì.

Mở cửa xe đi vào ngồi xuống, Diệp Khiêm nói với Ngô Hoán Phong một tiếng, Ngô Hoán Phong liền lái xe chay ra khỏi khu vực tập đoàn Hạo Thiên.

Lâm Phong tự nhiên là ngồi ở trên vị trí tay lái phụ, chỗ ngồi phía sau để lại cho Diệp Khiêm cùng Tống Nhiên.

Lúc nhìn thấy Lâm Phong, Ngô Hoán Phong rõ ràng có chút sửng sốt, đó là một loại phản ứng bản năng, một loại bản năng đề phòng đối với cường giả.

Từ khi Ngô Hoán Phong mất đi cánh tay, vẫn đảm nhiệm chức vụ bảo tiêu của Tống Nhiên, vì bảo đảm sự an toàn của Tống Nhiên, lòng cảnh giác của Ngô Hoán Phong so với những thành viên Nanh Sói khác thì mạnh hơn rất nhiều, đối với năng lực cảm giác nguy hiểm cũng vượt xa người khác.

Hắn có thể cảm giác được rõ ràng sát ý đậm đặc từ trên người Lâm Phong phát ra, cho dù là Lâm Phong đã tận lực che giấu, nhưng vẫn còn mãnh liệt như thế.

Dù sao, Lâm Phong là người đã trải qua huấn luyện tàn khốc, vô số lần tìm đường sống từ trong chỗ chết, hơn nữa hắn còn là thủ lĩnh tổ chức sát thủ Thất Sát, sát khí trên người hắn là do quanh năm suốt tháng tích lũy xuống, sẽ không bởi vì hắn tận lực che giấu liền biến mất sạch sẽ.

"Chị Nhiên, Hoán Phong, giới thiệu cho hai người một chút, vị này là thủ lĩnh Thất Sát, đại danh đỉnh đỉnh Thất Sát Lâm Phong." Diệp Khiêm giới thiệu nói.

"Tôi bây giờ là bảo tiêu của Diệp tổng!" Lâm Phong có chút cười cười, nói.

Sau đó quay đầu nhìn Tống Nhiên, nói: "Tống tiểu thư đại danh như sấm bên tai, tôi đã sớm nghe thấy rồi, hạnh ngộ hạnh ngộ!"
"Lâm tiên sinh nói quá lời, tên của tôi không đáng nhắc tới a." Tống Nhiên nói, "Ngược lại là Lâm tiên sinh, thân là thủ lĩnh Thất Sát, tôi đã ngưỡng mộ đã lâu ah."

"Mọi người cũng đừng có khách sáo nữa, đều là người một nhà." Diệp Khiêm nói, "Lần này anh Lâm tới đây trợ giúp chúng ta, là đồng bọn hợp tác chiến lược của Nanh Sói chúng ta."
Đồng bọn hợp tác chiến lược? Dùng tư này để hình hình thật khiến cho Lâm Phong có chút chịu không nổi, càng nghe càng cảm thấy giống như là hai quốc gia liên minh với nhau vậy.

Bất quá, danh xưng đúng với thực, hình dung rất thoả đáng.

"Phi Thiên Lang Ngô Hoán Phong, một tay phi đao xuất thần nhập hóa, tôi sùng bái đã lâu ah.

Lúc trước xem phim truyền hình, tôi đặc biệt ưa thích "tiểu Lý phi đao", hâm mộ tuyệt kỹ phi đao của Lý Tầm Hoan.

Hôm nay, Ngô huynh đệ có thể nói là "tiểu Lý phi đao" phiên bản hiện đại, tôi quả thật hâm mộ a.

Có cơ hội, anh Ngô nhất định phải chỉ giáo tôi một chút a, ta đối với phi đao rất có hứng thú, còn hi vọng anh Ngô vui lòng chỉ giáo nha." Lâm Phong tự đáy lòng nói.

Lời Lâm Phong nói đều là lời nói thật lòng, hắn cũng từng luyện tập phi đao, thế nhưng mà hiệu quả lại cũng không quá lý tưởng, luôn có cảm giác thiếu chút gì đó.

Phi đao cũng không phải dễ dàng luyện thành như vậy, đối với phương diện vận dụng khí lực phải phi thường chú ý, Lâm Phong lại có quá nhiều để làm, nên không có khả năng chuyên chú luyện tập phi đao, cho nên hắn chỉ có thể xem là thái điểu.

Tuy hắn không có nhìn thấy tuyệt kỹ phi đao của Ngô Hoán Phong, nhưng căn cứ vào tư liêu mà hắn sưu tập được, hắn tin tưởng phi đao của Ngô Hoán Phong vô cùng lợi hại.

"Lâm tiên sinh quá khen, đây bất quá chỉ là con nít làm xiếc mà thôi, không thể nhập vào pháp nhãn của Lâm tiên sinh a.

Tôi đã nghe qua Vô Thanh Sát Nhân Thuật của Thất Sát quỷ thần khó lường, có thời gian cũng mong Lâm tiên sinh chỉ giáo nhiều hơn." Ngô Hoán Phong nói.

Ha ha cười cười, Lâm Phong nói: "Nhất định nhất định, hiện tại chúng ta đều là người một nhà, giúp nhau học tập đó là chuyện nên làm.

Chỉ có học tập mới có thể khiến chúng ta tiến bộ, chúng ta cũng không thể bảo thủ nha.


Ha ha.

Ngô huynh đệ, về sau cũng đừng có gọi tôi là Lâm tiên sinh như vậy quá khách khí, chúng ta đều là người một nhà, gọi tôi Lâm Phong là được rồi.

Hơn nữa, thân phận của tôi bây giờ là bảo tiêu của Diệp tổng, anh gọi tôi là Lâm tiên sinh cũng có chút không thích hợp a."
Trợn nhìn Lâm Phong, Diệp Khiêm có chút buồn bực nói: "Tôi đã nói anh đừng luôn đem những lời này đọng ở bên miệng có được không? Không phải là chiếm của anh một chút tiện nghi sao, thật là nhỏ mọn!"
Có chút cười cười, Lâm Phong nói: "Sự thật là như thế mà."
Bất đắc dĩ lắc đầu, Diệp Khiêm mặc kệ hắn.

Bất quá, Diệp Khiêm ngược lại đối với những lời Lâm Phong đã nói sinh ra hứng thú rất lớn, theo như lời Lâm Phong nói, không thể bảo thủ a.

Tuy hiện tại sức chiến đấu của Nanh Sói cũng không kém, nhưng không cũng không phải kiểu như trâu bò đến tình trạng vô địch thiên hạ, Nanh Sói cũng có nhược điểm của mình cũng có chỗ không hoàn thiện, nếu như có thể học tập một số kỹ năng của Thất Sát thì Nanh Sói sẽ phát triển càng thêm toàn diện.

Thử nghĩ một chút, nếu như thành viên Nanh Sói học được Vô Thanh Sát Nhân Thuật của Thất Sát, như vậy sẽ có tình cảnh như thế nào? Chuyện này đối với sức chiến đấu của Nanh Sói đề cao cũng không phải chỉ có một chút, mà có thể nói là cải cách vượt thời đại ah.

Chỉ là không biết, nếu có thêm Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe, thì sẽ có tình cảnh như thế nào.

Có lẽ đúng như những truyền thuyết kia, Sát Phá Lang tam tinh hội tụ, thiên hạ chắc chắn đổi chủ.

Bách Địa Phong lái ô-tô đi theo sau xe Diệp Khiêm, không nhanh không chậm, thủy chung bảo trì khoảng cách nhất định.

Vừa mới cùng Diệp Khiêm tiếp xúc, nên cảm giác của Bách Địa Phong đối với Diệp Khiêm cũng không phải rất rõ ràng.

Mặc dù công phu Diệp Khiêm biểu hiện ra ngoài có chút khiến cho hắn mở rộng tầm mắt, bất quá Bách Địa Phong là người tu tập nhẫn thuật từ nhỏ, hắn tự nhiên có thể cảm giác được cổ khí tức tà ác đang ẩn núp trong người Diệp Khiêm.

Tuy hắn không rõ Diệp Khiêm có tu luyện khí kình hay không, nhưng vì để đạt được mục đích, hắn vẫn quyết định thử Diệp Khiêm một lần.

Mặc dù hiện tại tập đoàn Bách Địa cùng tập đoàn Hạo Thiên có mối quan hệ hợp tác, thế nhưng mà ở trên thương trường lăn lộn nhiều năm như vậy, Bách Địa Phong rất rõ ràng quan hệ hợp tác trên thương trường là không đáng tin nhất, tùy thời đều có thể vì xung đột lợi ích mà tan vỡ.

Hơn nữa, Diệp Khiêm còn là tình địch của hắn, hắn sao có thể không tìm hiểu kỹ càng Diệp Khiêm? Ít nhất, hắn cũng phải biết rõ biểu hiện vừa rồi của Diệp Khiêm có phải là thật hay không?.

||||| Truyện đề cử: Boss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn Đi |||||
Lấy điện thoại cầm tay ra, Bách Địa Phong gọi một cú điện thoại đi ra ngoài, để cho người điều tra thân phận của Diệp Khiêm một chút, sau đó lại nói ra kế hoạch của mình, bảo thủ hạ làm theo kế hoạch của hắn, lúc này mới thoả mãn cúp điện thoại.


Trên mặt không khỏi hiện ra một bộ dạng tươi cười, có chút đắc ý, hắn cũng không tin dưới tình huống như vậy, Diệp Khiêm còn có thể ngụy trang.

Nhìn thấy xe của Tống Nhiên dừng lại tại cửa ra vào một nhà hàng Trung Quốc, Bách Địa Phong cũng chậm rãi ngừng xe lại.

Đây là phố người Hoa đông kinh, hắn trước kia cũng thường xuyên đến đây, cho nên vẫn tương đối quen thuộc.

Cho nên, không khỏi có chút nhíu lông mày một chút, nơi đây dù sao cũng là địa bàn của Phúc Thanh Bang, tuy Bách Địa Phong không e ngại Phúc Thanh Bang, nhưng tại nơi đây nháo sự, cũng có chút không tốt, ảnh hưởng sẽ rất đại.

Bất quá, Bách Địa Phong đã bảo thủ hạ chuẩn bị làm theo kế hoạch rồi, cho nên hắn sẽ không có lý do đổi ý.

Huống chi, tính cách của hắn chính là như vậy, chỉ cần là chuyện hắn quyết định, dù cho biết là sai, thì hắn cũng sẽ kiên trì làm tiếp.

Bởi vì hắn tin tưởng hắn có thể thay đổi càn khôn, nói đây là tự tin cũng tốt, tự đại cũng tốt, tóm lại Bách Địa Phong chính là người như vậy.

Lâm Phong cùng Ngô Hoán Phong xuống xe, thay Diệp Khiêm cùng Tống Nhiên mở cửa xe ra, lúc này hai người mới chậm rãi xuống xe.

Nếu đã là diễn trò, thì phải diễn cho giống a.

Sau khi xuống xe, Tống Nhiên rất tự nhiên ôm lấy cánh tay Diệp Khiêm.

Quay đầu lại nhìn Bách Địa Phong, Diệp Khiêm có chút nở nụ cười một chút, nói: "Bách Địa tiên sinh, mời!"
"Xin mời Diệp tiên sinh đi trước!" Bách Địa Phong vẫn bảo trì phong độ thân sĩ của mình, tiếp tục dối trá nói.

Kỳ thật, nếu có thể, thì hắn hận không thể lột da Diệp Khiêm ra a.

Diệp Khiêm tự nhiên cũng không khách khí, có chút nhún vai, cùng Tống Nhiên sóng vai hướng trong nhà ăn đi vào.

Lâm Phong cùng Ngô Hoán Phong rất tự nhiên đi theo, khiến cho Bách Địa Phong không khỏi sửng sốt một chút, có chút nhíu mày, trong nội tâm có chút không thoải mái.

Hắn cảm thấy hành vi của Lâm Phong cùng Ngô Hoán Phong như vậy có chút quá không lễ phép rồi, bọn họ bất quá chỉ là bảo tiêu của Diệp Khiêm cùng Tống Nhiên mà thôi, sao có thể đi ở trước mặt hắn a?.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi