SIÊU CẤP BINH VƯƠNG


Hữu kinh vô hiểm, gã thành viên Thất Sát thành công vượt qua tất cả tia hồng ngoại, lặng yên tiếp cận đạo phòng thủ tuyến thứ nhất.

Một căn phòng an ninh được đặt ở bên cạnh cửa ra vào, bên trong phòng có hai gã thành viên lính đánh thuê Bát Kỳ đang ngồi tán gẫu.

Trong phòng, bày đầy máy tính, phía trên màn hình máy tính là hình ảnh của cửa Đông căn cứ lính đánh thuê Bát Kỳ.

Gã thành viên Thất Sát từ trong lòng ngực lấy ra hai thanh dao găm, một cầm trong tay một ngậm trong miệng của mình, sau đó lặng lẽ đi đến cạnh cửa ra vào phòng, nhẹ nhàng gõ cửa.

"Ai đó?" Trong phòng, một gã thành viên lính đánh thuê Bát Kỳ rất không kiên nhẫn hỏi, bất quá hắn vẫn đứng dậy đi qua mở cửa.

Ngay lúc cửa vừa mở ra, đầu của gã thành viên Thất Sát hơi hạ xuống, dao găm trong miệng lập tức vạch phá cổ họng đối phương.

Cùng một thời gian, dao găm trong tay hắn bắn ra, đâm chuẩn xác vào cổ họng người còn lại.

Vì cái gì lại công kích cổ họng mà không phải là những chỗ trí mạng khác, kỳ thật đạo lý rất đơn giản, bởi vì lúc dao găm vạch phá cổ họng đối phương, đối phương sẽ không có cách nào kêu ra tiếng.

Còn nếu như dao găm đâm vào trái tim, thì đối phương cũng sẽ không lập tức chết đi, một khi kêu ra tiếng, thì lần ám sát này chẳng khác nào là đã thất bại.

Không hổ là người đã trải qua huấn luyện nghiêm khắc, năng lực phản ứng cùng động tác đều vô cùng nhanh chóng.

Sau khi phóng dao găm ra, gã thành viên Thất Sát liền ghìm chặt cổ của gã thành viên lính đánh thuê Bát Kỳ đi ra mở cửa, dùng sức vặn một cái, chỉ nghe "Răng rắc" một tiếng âm thanh xương cốt đứt gãy, đối phương lặng yên té xuống.

Gã thành viên Thất Sát cũng không dám buông lỏng, dù sao, vừa rồi tuy dao găm đã đâm vào cổ họng của gã thành viên lính đánh thuê Bát Kỳ, ngăn trở đối phương cầu cứu, nhưng hắn cũng không có lập tức chết đi, lúc này đang chuẩn bị giơ tay bấm vào nút báo động.

Bởi vì lực ném dao găm vừa rồi rất lớn, khiến cho gã thành viên lính đánh thuê Bát Kỳ dươi lực quán tính liền ngã xuống trên sàn nhà, nên muốn bấm vào nút báo động cũng có chút khó khăn.

Sau khi giải quyết gã thành viên lính đánh thuê Bát Kỳ ở cửa ra vào, thân thể của gã thành viên Thất Sát giống như mủi tên bắn đi ra ngoài, trên đường, thanh dao găm trong miệng đã bị hắn cầm trong tay, hung hăng đâm về trái tim đối phương.


Dao găm mà hắn sử dụng là dao găm của quân đội, hơn nữa còn là dao găm ba lưỡi của bộ đội đặc chủng Hoa Hạ, một khi đâm vào thân thể của đối phương, miệng vết thương liền rất khó khép lại, nếu như không thể kịp thời xử lý, nhất định sẽ chết vì mất máu.

Chỉ nghe "PHỤT" một tiếng, dao găm quân đội đâm vào ngực đối phương, gã thành viên Thất Sát càng dùng sức xoay tròn một chút, vừa nhanh vừa mạnh, đối phương rốt cục ngã trên mặt đất.

Sau khi tắt đi tất cả thiết bị giám sát cùng máy báo động tia hồng ngoại ở bên ngoài, gã thành viên Thất Sát liền thông qua vô tuyến điện thông báo cho Diệp Khiêm cùng Lâm Phong.

Một màn phát sinh trong phòng vừa rồi, Diệp Khiêm cùng Lâm Phong đều nhìn thấy rõ ràng nhìn ở trong mắt.

Tuy Lâm Phong đối với thủ hạ của mình rất có lòng tin, nhưng lúc ấy vẫn lo sợ không thôi, hiện tại nhìn thấy mọi chuyện đã được giải quyết tốt, tảng đá trong lòng hắn cũng có thể để xuống.

Diệp Khiêm vẫy vẫy tay, nói: "Hành động!" Vừa mới nói xong, liền dẫn đầu đi vào, Lâm Phong cùng những thành viên khác đều theo sát phía sau.

Hết thảy, đều tiến hành rất thuận lợi.

Sau khi vào cửa, Diệp Khiêm quay đầu nhìn Lâm Phong, nói: "Chúng ta phân thành năm đội, ba đội đi giải quyết thủ vệ ở cửa ra vào ba mặt khác, tắt đi tia hồng ngoại cùng với còi báo động.

Anh Lâm, chúng ta mỗi người mang một đội, chia ra đi kho súng ống đạn dược cùng kho lương thực đặt bom hẹn giờ.

10 phút sau kíp nổ, sau đó phối hợp thành viên tập đoàn lính đánh thuê Nam Phi triển khai công kích toàn diện.

Chỗ đó hẳn là sở chỉ huy của tổ chức lính đánh thuê Bát Kỳ, giao lại cho tôi a."
"Không được, anh là quan chỉ huy, tự mình tham gia chiến đấu đã là ngoại lệ rồi, việc công kích sở chỉ huy hãy giao cho tôi a." Lâm Phong nói.

Có chút cười cười, Diệp Khiêm vỗ vỗ bả vai Lâm Phong, nói: "Yên tâm đi, tôi có chừng mực.

Lính đánh thuê Bát Kỳ cùng Nanh Sói có cừu hận rất sâu, thủ lĩnh của bọn họ tự nhiên là phải giao cho tôi đi giải quyết.


Lần này mục đích của chúng ta chỉ có một, chính là tiêu diệt triệt để lính đánh thuê Bát Kỳ, một tên cũng không để lại."
Nhìn thấy Diệp Khiêm kiên quyết như thế, Lâm Phong cũng không có tiếp tục phản đối nữa, nhẹ gật đầu.

Diệp Khiêm là tổng chỉ huy của chiến dịch lần này, lời hắn nói tương đương với quân lệnh, cho dù Lâm Phong không muốn để cho Diệp Khiêm tự mình ra trận, nhưng cũng không thể không nghe theo quân lệnh a.

Tuy Thất Sát không phải là tổ chức quân sự hóa, nhưng cũng có quy củ rất nghiêm khắc, quân lệnh như núi, điểm ấy Lâm Phong vẫn hiểu được.

"Anh Bạch đã từng nói, Thiên Diệp Thanh Cầm là người của lưu phái Ninja Giáp Hạ, cô ấy đã trải qua huấn luyện Ninja nghiêm khắc nhất, giỏi về sử dụng độc, anh cũng nên cẩn thận." Lâm Phong nói.

Gật gật đầu, Diệp Khiêm nói: "Tuy tôi không biết về sử dụng độc, những đã biết đối phương giỏi về sử dụng độc, thì tôi sẽ chú ý.

Yên tâm đi, tôi cũng không muốn chết sớm như vậy, tôi còn muốn cùng với mọi người tổ chức party chúc mừng thắng lợi nữa."
Diệp Khiêm cùng Lâm Phong mang theo thủ hạ chia ra mà đi.

Cửa ra vào, do hai gã thành viên Nanh Sói đang đứng canh gác, bọn họ đang mặc đồ của hai gã lính đánh thuê Bát Kỳ mà bọn họ vừa mới giết chết.

Lần này có thể nói là đại liên hợp, Nanh Sói, Thất Sát, tập đoàn lính đánh thuê Nam Phi cùng Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe, tứ phương cường cường liên hợp, các thành viên tham chiến cũng không có khả năng đều nhận biết lẫn nhau, cho nên bọn họ đều đeo lên trên cánh tay một miếng vải màu đen để làm dấu hiệu nhận biết nhau, miễn cho người một nhà làm bị thương người một nhà.

Lâm Phong phụ trách kho súng ống đạn dược, Diệp Khiêm tin tưởng có lẽ sẽ không có vấn đề gì, đối với bọn họ tín tâm mười phần, tin tưởng nhiệm vụ này sẽ không làm khó được hắn.

Còn Diệp Khiêm thì dẫn theo vài thành viên Nanh Sói hướng kho lương thực đi tới.

Mục đích phá hủy kho lương thực cùng kho súng ống đạn dược của lính đánh thuê Bát Kỳ là vì khiến cho bọn ho hỗn loạn mà thôi, một khi bên trong căn cứ lính đánh thuê Bát Kỳ hỗn loạn, thì bọn họ sẽ không có cách nào lập tức tổ chức lực lượng đi ứng phó lại sự công kích của Y Tác Nhĩ Đức cùng Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe.

Bởi vì lính đánh thuê Bát Kỳ đạt được tin tức là ba ngày sau Diệp Khiêm mới công kích, cho nên, giờ phút này, bọn họ có biểu hiện tương đối nhẹ nhõm.


Từ lúc Diệp Khiêm bước chân vào Nhật Bản, lính đánh thuê Bát Kỳ liền đề cao đề phòng, lúc nào cũng đề phòng Nanh Sói sẽ tấn công bọn họ.

Dù sao, lúc tại Hoa Hạ, lính đánh thuê Bát Kỳ đã từng đối phó Diệp Khiêm, chuyện thủ lĩnh của bọn họ bỗng nhiên mất tích, tự nhiên là cùng Diệp Khiêm có liên quan, bởi vậy, bọn họ lo lắng mục đích đến Nhật Bản của Diệp Khiêm làn này là muốn đối phó bọn họ.

Bất quá, từ khi Diệp Khiêm đến Nhật Bản, tựa hồ cũng không có động tác gì, tâm đề phòng của bọn họ theo thời gian dần trôi đã giảm dần.

Hôm nay, bọn họ lại nhận được tin tức từ Hắc Long hội, nói là ba ngày sau Diệp Khiêm sẽ phát động công kích đối với lính đánh thuê Bát Kỳ, vì vậy hiện tại bọn họ không có cảm giác khẩn trương gì.

Đã biết thời gian cùng kế hoạch của đối phương, lính đánh thuê Bát Kỳ tín tâm mười phần, bọn họ nhất định sẽ tiêu diệt tất cả bọn người Diệp Khiêm.

Chiến tranh thời nay, chính là chiến tranh tình báo, cho dù là chiến đấu quy mô nhỏ thì cũng không ngoại lệ.

Lính đánh thuê Bát Kỳ thông qua Hắc Long hội từ chộ Vưu Hiên lấy được tin tức toàn bộ là giả dối, đây cũng là nguyên nhân thất bại của bọn họ.

Rất nhẹ nhàng liền giải quyết xong thủ vệ bên ngoài kho lương thực, Diệp Khiêm dẫn đầu đi vào sắp đặt bom hẹn giờ.

Đưa tay nhìn đồng hồ, Diệp Khiêm nói: "Không sai biệt lắm, chúng ta bây giờ hãy đi tới bộ chỉ huy bên kia."
Nói xong, Diệp Khiêm dẫn theo thành viên Nanh Sói lặng yên đạt tới phụ cận bộ chỉ huy của lính đánh thuê Bát Kỳ.

Nhìn đồng hồ, không sai biệt lắm, Diệp Khiêm nhìn lướt qua, nói: "Nơi này là bộ chỉ huy của lính đánh thuê Bát Kỳ, đợi tí nữa chúng ta phải đánh một trận chiến xinh đẹp, cũng không thể ném đi uy phong Nanh Sói chúng ta ah.

Bất quá, nhớ kỹ, nhất định phải chú ý an toàn của mình, tuy chúng ta muốn thắng lợi, nhưng chúng ta không phải dùng máu của huynh đệ mình để đổi lấy thắng lợi."
"Sinh là người Nanh Sói, chết là quỷ Nanh Sói." Tất cả thành viên cùng kêu lên nói.

.

ngôn tình hay
Diệp Khiêm nhẹ gật đầu, giơ tay lên, nhìn chằm chằm thời gian trên đồng hồ.

Tí tách, tí tách, thời gian từng giây từng phút trôi qua.


"Oanh...!Oanh..." 10 phút đã đến, khu súng ống đạn dược cùng kho lương thực đồng thời bạo tạc nổ tung, lập tức lâm vào bên trong biển lửa.

Bởi vì bên trong kho súng ống đạn dược cất giữ rất nhiều súng ống đạn dược, cho nên tiếng nổ mạnh liên tục không dứt, ngọn lửa càng ngày càng bốc lên cao, chấn động khiến cho mặt đất đều lắc lư.

Diệp Khiêm rất rõ ràng, nơi đây phát sinh động tĩnh lớn như vậy, nhất định sẽ khiến cho cảnh sát sảnh Đông Kinh chú ý, nếu như không nhanh chóng kết thúc trận chiến này, đợi đến lúc cảnh sát sảnh Đông Kinh chạy tới, thì chuyện này sẽ càng ngày càng thêm phiền toái.

Bất quá, căn cứ lộ trình tính toán, cho dù cảnh sát sảnh Đông Kinh lập tức xuất phát, thì đến nơi đây cũng cần một canh giờ.

Cho nên, chỉ cần kết thúc trận chiến này trong vòng một canh giờ, thì có thể thần không biết quỷ không hay rời đi.

Đến lúc đó, cho dù cảnh sát sảnh Đông Kinh chạy tới, thì cũng không tra ra được đầu mối gì.

Huống hồ, đảng đang chấp chính hiện nay là Đảng Dân Chủ (JDP), lính đánh thuê Bát Kỳ lại là lực lượng của Hắc Long hội, là phe đối đầu với bọn họ, hiện tại chiến tranh giữa hai đảng phái đang diễn ra không ngớt, tin tưởng Đảng Dân Chủ (JDP) cũng sẽ không gây áp lực quá lớn cho cảnh sát sảnh Đông Kinh, lại để cho bọn họ điều tra việc này.

Mắt thấy tín hiệu vang lên, Y Tác Nhĩ Đức hét lớn một tiếng, dẫn theo thành viên tập đoàn lính đánh thuê Nam Phi giết đi qua.

Ngay tại lúc đó, thành viên tập đoàn lính đánh thuê ở hai phương hướng khác cũng nhận được chỉ thị của Y Tác Nhĩ Đức, nhao nhao vọt tới, bên phía Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe cũng phát động tiến công.

Bởi vì, thủ vệ cửa ra vào đã bị thủ hạ của Lâm Phong lặng yên giải quyết, bởi vậy, bọn họ rất nhẹ nhàng liền tiến công vào căn cứ của lính đánh thuê Bát Kỳ.

Sau khi nghe tiếng nổ mạnh, thành viên lính đánh thuê Bát Kỳ đều bối rối, thủ lĩnh số 2 của lính đánh thuê Bát Kỳ sau khi nhận được chỉ thị của Thiên Diệp Thanh Cầm, liền lập tức tổ chức thành viên lính đánh thuê Bát Kỳ phản kích.

Dù sao, thành viên lính đánh thuê Bát Kỳ cũng đều trải qua huấn luyện nghiêm khắc nhất, tốc độ phản ứng của bọn họ cũng rất nhanh, sau khi biết được kho súng ống đạn dược cùng kho lương thực bị tạc nổ, liền lập tức ý thức được tình huống không ổn, nhất định là có địch nhân công kích bọn họ.

Tuy bọn hắn không rõ là người nào công kích bọn họ, bất quá bọn họ vẫn nhanh chóng tổ chức lực lượng triển khai phản kích.

Thiên Diệp Thanh Cầm cũng từ trong bộ chỉ huy đi ra, đứng ở ngoài cửa nhìn xung quanh, có chút cau mày, nói: "50 người một đội, tiến ra bốn cửa phòng thủ, cần phải đem người tấn công đuổi ra khỏi căn cứ.

Nhớ kỹ, không cần phải liều mạng, chỉ cần kéo dài thời gian càng lâu càng tốt.".


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi