Tuy công phu của Diệp Khiêm là do Lâm Cẩm Thái truyền lại cho hắn, nhưng lại trải qua vô số lần thực chiến từ đó hỗn hợp thành võ công của riêng hắn, có thể nói, công phu của Diệp Khiêm là công phu chuyên dùng để giết chết địch nhân.
Đối đãi địch nhân, phải chú ý chính là đơn giản trực tiếp, không cần chiêu thức hoa lệ làm gì, chỉ cần có thể đạt tới kết quả tốt nhất là được.
Công phu của Diệp Hàn Lẫm mặc dù không tệ, nhưng lại không có bao nhiêu kinh nghiệm thực chiến, hơn nữa cũng không thích hợp dùng cho thi đấu luận võ.
Nhìn thấy hắn có biểu hiện như vậy, Diệp Khiêm có một chút thất vọng, xem ra Diệp Hàn Lẫm cũng không có xem trọng lời Diệp Khiêm đã nói.
Nếu như còn tiếp tục như vậy thì Diệp Hàn Lẫm chắc chắn sẽ thất bại.
Diệp Khiêm không biết hắn có năng lực đi gánh chịu nỗi kết quả thất bại hay không, bất quá việc đã đến nước này, không phải hắn có thể cải biến.
Nói trở lại, nếu như Diệp Hàn Lẫm liền ngay cả việc chấp nhận thất bại cũng không có, thì cũng không đáng để cho Diệp Khiêm giúp đỡ hắn rồi, cho dù thua, thì đó cũng là tự gây nghiệt.
Bất quá, tuy là như thế, nhưng công phu của Diệp Hàn Lẫm vẫn khiến cho lão gia tử có chút giật mình.
Một đệ tử chi thứ, có thể có công phu như vậy cũng không dễ dàng gì, trọng yếu hơn là, đệ tự chi thứ chỉ có thể học tập một số vũ kỹ cấp thấp mà thôi, cho dù là như thế, mà Diệp Hàn Lẫm vẫn có thể đánh ngang tay với Diệp Hàn Thụy, hơn nữa còn chiếm lấy thượng phong, chuyện này không phải chỉ dựa vào cố gắng liền có thể làm được, chỉ có thể nói, Diệp Hàn Lẫm là một thiên tài học võ.
Nhớ tới lời Diệp Khiêm đã nói, trong nội tâm lão gia tử không khỏi nhúc nhích một chút, vậy mà nhịn không được lại suy nghĩ xem có phải là ông ấy đã làm sai hay không? Có phải là ông ấy không nên đem người dòng chính cùng chi thứ phần chia rõ ràng như vậy hay không? Người trên giang hồ đều nói ông ấy là người đã giúp Diệp gia đi lên con đường hiện đại hóa, nhưng ông ấy có thật là đã giúp Diệp gia đi lên con đường hiện đại hóa sao? Không phải là ông ấy còn một mực cố thủ lấy tập tục xấu của gia tộc sao? Cẩn thận cân nhắc, lão gia tử lại vội vàng lắc đầu, không dám suy nghĩ thêm nữa.
Hít thật sâu một hơi, lão gia tử nghĩ thầm, mình cần gì phải nghĩ nhiều như vậy? Mình đã không phải là gia chủ của Diệp gia rồi, những chuyện này hãy giao lại cho hậu nhân Diệp gia quyết định a.
Tình thế trận đấu rất nhanh đã xảy ra nghịch chuyển.
Diệp Hàn Thụy vận sức chờ phát động, lập tức đem thế công của Diệp Hàn Lẫm áp chế xuống dưới, vững vàng chiếm lấy thế thượng phong.
Công phu của Diệp Hàn Thụy cũng có thể xem là thượng thừa rồi, kỳ thật ngay từ đầu, hắn hoàn toàn có thể chiếm lấy thế thượng phong, thế nhưng mà hắn lại cố ý lựa chọn làm như vậy, mục đích là vì hấp dẫn ánh mắt của lão gia tử.
Bây giờ nhìn tình huống đã không sai biệt lắm, Diệp Hàn Thụy tự nhiên không cần phải tiếp tục giả bộ làm gì nữa.
Diệp Hàn Thụy phát uy, thế công tấn mãnh như sấm, chiêu thức cay độc.
Lão gia tử có chút sửng sốt, lẩm bẩm nói: "Phá Thiên Quyền?" Bộ quyền pháp này được Diệp Chính Nhiên sáng tạo, Diệp Chính Nhiên đã từng dựa vào bộ quyền pháp này đánh bại vô số cao thủ, lão gia tử vốn tưởng rằng sau khi Diệp Chính Nhiên qua đời, thì bộ quyền pháp này cũng sẽ thất truyền, lại không nghĩ rằng Diệp Hàn Thụy vậy mà đã luyện thành bộ quyền pháp này.
"Lão gia tử, đây là quyền pháp gì thế?" Nghe được lão gia tử nói thầm, Diệp Khiêm nhịn không được hỏi.
Quay đầu nhìn Diệp Khiêm, lão gia tử nói: "Bộ quyền pháp này gọi là Phá Thiên Quyền, là cha của cháu sáng tạo.
Năm đó, cha của cháu chính là dựa vào bộ quyền pháp này đánh bại vô số cao thủ, trở thành cao thủ đệ nhất giang hồ.
Bộ quyền pháp này hẳn là phải truyền lại cho cháu a, chỉ tiếc cha của cháu qua đời quá sớm, ai.
Bất quá cũng tốt, không nghĩ tới Hàn Thụy vậy mà lại luyện thành bộ quyền pháp này, đợi khi có cơ hội, ông lại để cho Hàn Thụy đem bộ quyền pháp này truyền lại cho cháu."
Diệp Khiêm nhàn nhạt nở nụ cười một chút, nói: "Không cần, cháu thấy cháu cũng không thích hợp học môn công phu này."
Lão gia tử hơi sững sờ, kinh ngạc nhìn Diệp Khiêm, nói: "Không thích hợp học môn công phu này, vì cái gì?"
"Cha cháu đã đem bộ công phu này truyền cho Hàn Thụy, mà không có truyền cho cháu, thì đã nói lên là ông ấy cũng không muốn cháu học tập bộ quyền pháp này.
Hơn nữa, tuy lực công kích của bộ quyền pháp rất cường đại, nhưng lại có rất nhiều sơ hở ở trong đó, chỉ có cao thủ chân chính mới có thể phát huy ra uy lực chân chính của bộ quyền pháp này, nếu như tu vi không đủ chỉ có thể đánh ra hình, mà không có cách nào đánh ra tinh túy của nó.
Dùng tu vi của cháu bây giờ, căn bản không có biện pháp hoàn toàn phát huy ra uy lực của bộ quyền pháp này, cho nên, còn không bằng không học thì hơn, miễn cho điếm ô bộ quyền pháp này." Diệp Khiêm chậm rãi nói.
Lời hắn nói rất đúng, đây cũng không phải là lời nói dối trá lấy lòng mà thôi, bộ Phá Thiên Quyền này đúng là tồn tại lỗ thủng rất lớn, nếu như tu vị không đạt tới cảnh giới nhất định thì căn bản không có biện pháp đem những lỗ thủng này che giấu, không có cách nào phát huy ra uy lực chân chính của bộ quyền pháp này.
Mượn Diệp Hàn Thụy mà nói a, hắn căn bản cũng không có biện pháp phát huy ra uy lực của bộ quyền pháp này, hắn chỉ có hình, mà không có tinh túy.
Nếu như tu vi của hắn đầy đủ thì chỉ sợ Diệp Hàn Lẫm đã sớm bại dưới tay hắn rồi, đâu còn có thể chống cự lâu như vậy.
Hơn nữa, bộ quyền pháp này cũng không phải rất thích hợp Diệp Khiêm, từ trước đến nay hắn đều truy cầu một loại phương thức công kích đơn giản trực tiếp hữu hiệu nhất, mà bộ Phá Thiên Quyền này tuy có uy lực lớn, nhưng chiêu thức lại có chút cứng nhắc.
Nghe xong lời Diệp Khiêm nói, khiến cho lão gia tử có chút sửng sốt, ông ấy không ngờ Diệp Khiêm lại có ánh mắt như vậy.
Hoàn toàn chính xác, ông ấy cũng có thể nhìn ra sơ hở của bộ quyền pháp này, nó cũng giống như là lời Diệp Khiêm đã nói.
Thế nhưng mà, dùng tu vi của Diệp Khiêm lại có thể nhìn ra kết quả như vậy, hiển nhiên là thập phần ngoài ý muốn.
Bất quá, chuyện này đã biểu lộ ra Diệp Khiêm là một thiên tài, tương lai rất có thể trò giỏi hơn thầy, lão gia tử tự nhiên là hết sức vui mừng.
Diệp Hàn Thụy là người cao ngạo, tự nhiên là sẽ không biết rõ công phu của hắn vậy mà vẫn tồn tại lỗ thủng lớn như vậy, hắn chỉ biết bộ quyền pháp này là do Diệp Chính Nhiên sáng tạo, đã đánh bại vô số cao thủ, nên dùng nó đối phó một đệ tử chi thứ tự nhiên là việc dễ dàng.
Khi còn bé Diệp Hàn Thụy dù sao cũng rất đơn thuần, không có tính toán thiệt hơn giống như con buôn, bởi vậy, Diệp Chính Nhiên mới đem bộ quyền pháp này truyền cho hắn, mục đích cũng là vì để hắn sau khi leo lên vị trí gia chủ Diệp gia có thể dẫn theo Diệp gia đi về hướng huy hoàng.
Nếu như Diệp Chính Nhiên biết Diệp Hàn Thụy lại biến thành nó thành như vậy, thì lúc trước nhất định sẽ không truyền cho hắn.
Khách mời trên khán đài, khi nhìn thấy Diệp Hàn Thụy sử dụng bộ quyền pháp Phá Thiên Quyền do Diệp Chính Nhiên sáng tạo thì liền cảm thấy hứng thú, ánh mắt của bọn họ nhìn chằm chằm vào lôi đài luận võ.
Năm đó Diệp Chính Nhiên đã dùng bộ quyền pháp này đánh bại vô số cao thủ, cho nên bọn họ muốn nhìn xem bộ quyền pháp này có chỗ nào tinh diệu.
Thế nhưng mà, một lúc sau, trong nội tâm bọn họ cũng không khỏi sinh ra thập phần nghi hoặc, có chút không hiểu rõ, bộ quyền pháp này chồng chất sơ hở, sao lại có uy lực lớn như vậy, tại sao lại có nhiều cao thủ thua ở dưới bộ quyền pháp này.
Tuy bộ quyền pháp này có rất nhiều sơ hở, nhưng đó cũng là đối với người có tu vi tương đối cao mà thôi, Diệp Hàn Thụy sử dụng bộ quyền pháp này, khiến cho Diệp Hàn Lẫm cảm thấy áp lực rất lớn.
Nguyên vốn đã bị Diệp Hàn Thụy áp chế, tình hình bây giờ lại trở nên nghiêm trọng hơn, nếu như tiếp tục như vậy đi, chỉ sợ hắn sẽ kiên trì không được bao lâu? Trong nội tâm Diệp Hàn Lẫm không khỏi có chút khẩn trương cùng kích động, trong đầu hắn có một âm thanh rất mãnh liệt đang nói cho hắn biết, "Không thể thất bại, tuyệt đối không thể thất bại!"
Nhưng mà, đối mặt với thế công lăng lệ ác liệt của Diệp Hàn Thụy, cho dù hắn không ngừng nói như vậy, nhưng lại không có biện pháp xoay chuyển càn khôn.
Trên khán đài, Diệp Khiêm nhìn thấy không khỏi liên tục lắc đầu, nếu như bộ quyền pháp này là Diệp Chính Nhiên đánh ra, thì nhất định là rất khó phá, thế nhưng mà nó lại do Diệp Hàn Thụy đánh ra, cho nên muốn phá sẽ đơn giản hơn rất nhiều.
Chỉ là giờ phút này Diệp Khiêm cũng không có cách nào nhắc nhở Diệp Hàn Lẫm, cũng chỉ có thể dựa vào chính hắn mà thôi.
Nhìn thấy Diệp Khiêm nhìn chằm chằm vào trên lôi đài, lông mày lúc nhíu chặt lúc thả lỏng, lão gia tử cũng không rõ ràng hắn đến cùng đang suy nghĩ cái gì, chỉ nghĩ là hắn đang quan sát đối thủ của mình mà thôi.
Bởi vì, vô luận là người nào chiến thắng, thì lão gia tử tin tưởng cuối cùng cũng muốn cùng Diệp Khiêm tỷ thí, bởi vì lão gia tử rất tin tưởng Diệp Khiêm nhất định sẽ tiến vào vòng thứ hai, thậm chí là trận chung kết.
Bỗng nhiên, trong đầu Diệp Hàn Lẫm linh quang lóe lên, nhớ tới lời Diệp Khiêm đã nói với hắn.
Hắn đã tỷ thí với Diệp Khiêm, được chứng kiến Diệp Khiêm dùng chiêu thức đơn giản nhưng lại có lực công kích phi thường cường hãn, nhớ tới lời Diệp Khiêm nói, quyền pháp chú trọng chính là đánh bại đối thủ, mà không phải là chiêu thức hoa lệ.
Lập tức, Diệp Hàn Lẫm giống như là bị đánh máu gà, cả người bỗng nhiên tràn đầy tinh thần.
Nhìn thấy nắm đấm của Diệp Hàn Thụy tấn công tới, Diệp Hàn Lẫm bỗng nhiên biến chiêu, thân thể trong giây lát xông lên phía trước, bả vai mãnh liệt đụng vào trên người Diệp Hàn Thụy, hai tay thuận thế đẩy ra.
Chỉ nghe "Phanh" một tiếng, Diệp Hàn Thụy lập tức bị đánh bay rớt ra ngoài, thân thể giống như diều bị đứt dây đã bay đi ra ngoài, trùng trùng điệp điệp ngã trên mặt đất.
Khóe miệng của Diệp Khiêm hiên ra nụ cười tà tiêu chí, hắn thật không ngờ Diệp Hàn Lẫm vậy mà có thể nhanh như vậy đã học được chiêu thức của hắn.
Bất quá, chỉ có hình thức, mà không có tinh túy.
Đây là chiêu thức dựa theo Bát Cực Thiếp Sơn Kháo, sau khi trải qua vô số lần thực chiến kiểm nghiệm sửa lại mà thành, Diệp Hàn Lẫm tự nhiên là không thể nhanh như vậy có thể nắm giữ tinh túy trong đó.
Bất quá, biến chiêu đột nhiên này, khiến cho Diệp Hàn Thụy không kịp đề phòng, hơn nữa hắn tự ngạo cuồng vọng không đem Diệp Hàn Lẫm để vào mắt, cho nên thất bại là điều tất nhiên.
Một màn này lập tức khiến cho hết thảy mọi người dự kiến không kịp, quả thật là không thể tin được.
Lão gia tử càng nhịn không được phải nhíu mày, đường đường là trưởng tôn Diệp gia, vậy mà thua ở trong tay một đệ tử chi thứ, ông ấy chỉ cảm thấy chuyện này quá mất mặt đi a.
Trong nội tâm càng nhịn không được âm thầm thầm nghĩ: "Chẳng lẽ nói đệ tử chi thứ đã vượt qua đệ tử dòng chính rồi sao?"
Nhịn không được, lão gia tử quay đầu nhìn Diệp Khiêm bên cạnh, nhìn thấy hắn có vẻ mặt mỉm cười, tựa hồ là mang theo một loại rất tự tin, tựa hồ một màn này đã nằm trong dự liệu của hắn.
Trong nội tâm lão gia tử nhịn không được có chút mê hoặc, mở miệng nói: "Tiểu Khiêm, có phải con đã nói gì với tên tiểu tử đó hay không?".