SIÊU CẤP BINH VƯƠNG


Công tâm chi thuật của Diệp Khiêm đã có được hỏa hầu nhất định, loại người như Diệp Hàn Thụy căn bản không có năng lực cùng hắn tranh giành, hoàn toàn bị hắn trêu đùa ở trong lòng bàn tay.

Diệp Khiêm vô cùng rõ ràng, nếu như chỉ nói về tu vị võ công cùng chiêu thức, thì Diệp Hàn Lẫm không phải là đối thủ của Diệp Hàn Thụy; dù sao, đệ tử chi thứ Diệp gia tu luyện võ công đa số là những vũ kỹ cấp thấp, mà Phá Thiên Quyền Diệp Hàn Thụy sử dụng lại do cao thủ đệ nhất Diệp gia Diệp Chính Nhiên sáng tạo, tuy Diệp Hàn Thụy không có cách nào phát huy ra uy lực chân chính của Phá Thiên Quyền, nhưng Diệp Chính Nhiên có thể dựa vào bộ quyền pháp này đánh bại vô số cao thủ giang hồ, cũng đủ để thấy chỗ lợi hại của bộ quyền pháp này rồi.

Trên lôi đài, Diệp Hàn Lẫm sở dĩ có thể đánh bại Diệp Hàn Thụy là vì Diệp Hàn Thụy không kịp đề phòng mà thôi.

Chuyện này cũng giống như là khi Diệp Hàn Thụy sử dụng Phá Thiên Quyền của Diệp Chính Nhiên vậy, Diệp Hàn Lẫm cũng không có biện pháp phát huy ra uy lực của chiêu thức Diệp Khiêm, bởi vì hắn chỉ bắt chước, mà không có chính thức lĩnh ngộ được chiêu thức của Diệp Khiêm cho nên không thể phát huy ra tinh túy của chiêu thức đó.

Cho nên, Diệp Khiêm mới cố ý nói ra đổ ước như vậy, chuyện này khiến cho Diệp Hàn Thụy tưởng rằng Diệp Khiêm đã tính trước kỹ càng, do đó có chỗ cố kỵ, không cách nào phát huy ra thực lực của hắn giống như bình thường.

Đối với dụng ý của Diệp Khiêm, Nhan Tư Thủy cùng Diệp Hàn Hiên đều hiểu rõ ràng, bất quá bọn họ cũng không có nói ra.

Nhan Tư Thủy không nói ra, là vì cô chẳng muốn nói làm gì, cô vốn muốn nhìn xem năng lực của con cháu Diệp gia, thậm chí cô còn hi vọng Diệp Hàn Thụy đem chuyện này náo càng lớn càng tốt, tốt nhất là bức Diệp Khiêm ra tay, như vậy cô có thể hiểu thêm về Diệp Khiêm.

Về phần Diệp Hàn Hiên, hắn biết rõ Diệp Hàn Lẫm cũng không dám làm gì quá phận đối với Diệp Hàn Thụy, bởi vậy, để cho Diệp Hàn Lẫm áp chế ngạo khí của Diệp Hàn Thụy cũng tốt.

Lâu nay Diệp Hàn Hiên đều sống trong quân đội, nên hắn rất thích ở chung với loại đàn ông có nhiệt huyết chi khí, còn ở cùng với bọn người Diệp Hàn Thụy thì trong nội tâm của hắn cũng không thích cho lắm.

Đối với vị trí gia chủ Diệp gia, hắn cũng không có bao nhiêu hứng thú, theo hắn, thế giới bên ngoài so với vị trí gia chủ Diệp gia thì hấp dẫn hơn rất nhiều.

Nếu như hắn leo lên vị trí gia chủ Diệp gia, cũng nghĩa là hắn cũng sẽ bị rất nhiều tục sự quấn thân, mà hắn thì không muốn như vậy.

Nghe Diệp Hàn Đình kêu gào, trong nội tâm Diệp Hàn Thụy càng thêm nóng nảy, hắn làm sao mà không muốn sử dụng hết toàn lực a, chỉ là hắn lại không thể không phòng bị lấy chiêu thức quái dị kia của Diệp Hàn Lẫm, dù sao chiêu đó quá mức cường hãn, lực công kích phi thường cường đại, một khi không cẩn thận, hắn rất có thể sẽ dẫm vào vết xe đỗ ở trên lôi đài.


Bất quá, nếu như còn sợ đầu sợ đuôi như vậy thì chỉ sợ hắn cũng sẽ thất bại mà thôi?
Hít thật sâu một hơi, chiêu thức của Diệp Hàn Thụy bỗng nhiên trở nên mãnh liệt.

Ra tay thập phần tàn nhẫn, hoàn toàn không có bất kỳ lưu thủ nào, xem ra hắn là cố tình muốn dồn Diệp Hàn Lẫm vào chỗ chết.

Đối với hắn mà nói, thì sinh tử của một đệ tử chi thứ hắn căn bản cũng không có để ở trong lòng, cho dù hắn giết chết Diệp Hàn Lẫm thì tin tưởng những cao tầng Diệp gia cũng sẽ không có bất luận trách cứ gì.

Dù sao, đệ tử chi thứ Diệp gia vốn chỉ là nô tài của con cháu đích tôn mà thôi, sinh tử của bọn họ cũng không có trọng yếu cho lắm.

Lông mày của Diệp Khiêm có chút nhíu lại, hiển nhiên là đã nhìn ra dụng ý của Diệp Hàn Thụy, trong nội tâm của Diệp Khiêm càng thêm xem thường hắn.

Người như vậy sao có năng lực đi đảm đương vị trí gia chủ Diệp gia được? Nếu như đem Diệp gia giao cho hắn, thì sẽ khiến cho địa vị của Diệp gia trong chốn giang hồ ngày càng đi xuống.

Đối với việc phân chia dòng chính cùng chi thứ này, Diệp Khiêm đã căm thù đến tận xương tuỷ rồi, âm thầm thề, nếu như hắn thật sự là người Diệp gia, hắn nhất định sẽ cải biến quy củ này, để cho người có năng lực đi đảm đương trọng trách, sẽ không đem Diệp gia giao cho một đám phế vật quản lý.

Có lẽ là vì Diệp Khiêm cùng Diệp Hàn Hiên đều là quân nhân, cho nên Diệp Khiêm đối với hắn thập phần thưởng thức, xem như một đại trượng phu co được dãn được.

Thế công của Diệp Hàn Thụy trở nên mãnh liệt, có tư thế trước nay chưa từng có, muốn dồn Diệp Hàn Lẫm vào chỗ chết.

Chuyện này khiến cho Diệp Hàn Lẫm cảm thấy có chút áp lực, từ đang chiếm thế thượng phong theo thời gian dần trôi lại rơi vào thế hạ phong, hoàn toàn ở vào tư thái phòng ngự.

Diệp Hàn Lẫm lúc trước sỡ dị tự tin là sẽ chiến thắng Diệp Hàn Thụy là vì hắn không biết rõ thực lực của Diệp Hàn Thụy, nhưng sau khi đọ sức ở trên lôi đài, hắn đã rất rõ ràng sự chênh lệch giữa hắn cùng Diệp Hàn Thụy, biết đạo tu vi võ công của hắn không thể so sánh với Diệp Hàn Thụy.


Nếu như muốn chiến thắng, thì cơ hội duy nhất là sử dụng chiêu thức của Diệp Khiêm, đánh cho Diệp Hàn Thụy trở tay không kịp.

Bất quá, hắn vô cùng rõ ràng, chiêu thức đó hắn chỉ có thể sử dụng một lần, một khi không thành công, thì hoàn cảnh của hắn sẽ trở nên rất xấu, đến lúc đó chỉ sợ ngay cả cơ hội xoay người cũng không có.

Cho nên, hắn phải nhịn, phải chờ đợi cơ hội sử dụng chiêu thức đó.

Nhìn thấy Diệp Hàn Thụy chiếm lấy thế thượng phong, khóe miệng của Diệp Hàn Hào cùng Diệp Hàn Đình không khỏi lộ ra nụ cười đắc ý.

Bọn họ là anh chị em trong nhà, tự nhiên là phải đứng cùng một bên chiến tuyến, tuy Diệp Hàn Hào cũng muốn tranh giành vị trí gia chủ Diệp gia, nhưng với hắn mà nói thì Diệp Hàn Lẫm chỉ là con cháu chi thứ Diệp gia, là nô tài mà thôi, nếu như đại ca của hắn bị Diệp Hàn Lẫm đánh bại, thì bản thân hắn cũng sẽ rất mất mặt a.

Quan hệ giữa hắn và Diệp Hàn Thụy không hề hài hòa giống người ngoài nhìn thấy, chỉ có điều lúc đối mặt kẻ thù bên ngoài, thì bọn họ tự nhiên sẽ cùng chung mối thù, sau khi đem hữu tất cả đối thủ cạnh tranh toàn bộ giải quyết hết, thì hai người bọn họ lại tiếp tục tranh đoạt vị trí gia chủ.

Ánh mắt của Nhan Tư Thủy cũng không có nhìn về phía Diệp Hàn Lẫm cùng Diệp Hàn Thụy, mà lại nhìn chăm chú Diệp Hàn Đình.

Nói thật, Nhan Tư Thủy lớn lên cũng không phải rất kém cỏi, nếu như cô chịu mặc đồ con gái thì chắc có thể đẹp khuynh quốc khuynh thành, tuy bộ ngực của cô có chút nhỏ, nhưng khuôn mặt lại phi thường tú lệ.

Có lẽ là do lúc còn trẻ cô đã gặp biến cố gì đó, khiến cho cô đối với con trai không có hảo cảm, từ đó trong nội tâm đã trở nên vặn vẹo, biến thành như bây giờ.

Diệp Hàn Đình ngoại trừ tính khí táo bạo ra, thì cũng có thể xem là một đại mỹ nữ rồi, khuôn mặt trứng ngỗng, khoát áo choàng, mặc váy ngắn, mang giày cao gót, là một cô gái có mị lực rất lớn.

Cô gái như vậy, đối với Nhan Tư Thủy mà nói tự nhiên là tràn đầy sức hấp dẫn, nếu so với trận đấu giữa Diệp Hàn Lẫm cùng Diệp Hàn Thụy thì càng thêm có lực hấp dẫn.


Diệp Hàn Đình hiển nhiên cũng chú ý tới chuyện có một đôi ánh mắt khác thường nhìn mình chằm chằm, lúc quay đầu nhìn thấy là Nhan Tư Thủy, không khỏi lạnh lùng hừ một tiếng.

Cô tự nhiên là biết rõ Nhan Tư Thủy là con gái, bị một cô gái ăn mặc giống như con trai nhìn chằm chằm, khiến cho toàn thân Diệp Hàn Đình cảm thấy không được tự nhiên.

Cô là một đứa con gái hoàn toàn bình thường, bị một người như vậy chằm chằm vào, tự nhiên là thập phần phiền chán.

"Nhìn cái gì vậy? Lại nhìn nữa là tôi sẽ móc hai tròng mắt của cô ra." Diệp Hàn Đình tức giận nói.

Nhan Tư Thủy cũng không căm tức, ngược lại có bộ dạng phong khinh vân đạm nở nụ cười một chút, nói: "Bị người ta nhìn có lẽ cô nên cảm thấy hạnh phúc mới đúng, như vậy mới tỏ vẻ cô là người có mị lực nha."
"Hừ, vậy thì cũng phải xem là bị người nào nhìn.

Bị loại người nam không nam nữ không nữ giống như cô nhìn chằm chằm vào, tôi chỉ cảm thấy chán ghét mà thôi." Diệp Hàn Đình nói.

.

Truyện Dị Năng
"Kỳ thật đàn ông có cái gì tốt, chuyện đàn ông làm được thì phụ nữ chúng ta cũng có thể làm được.

Đàn ông chỉ ham sắc đẹp của cô, ham thân thể của cô, mà phụ nữ thì lại khác, phụ nữ so với đàn ông thì hiểu rõ phụ nữ hơn, biết rõ cô cần gì, biết cô thích gì, có thể làm tốt hơn đàn ông rất nhiều." Nhan Tư Thủy nói.

Diệp Hàn Đình khinh thường nở nụ cười một tiếng, nói: "Cô là người có tâm lý biến thái, tôi không thể so sánh với cô được.

Cô muốn tìm phụ nữ thì ở bên ngoài có rất nhiều mà, nếu thật sự không được, thì tốn chút tiền là được rồi."
"Ai, cô còn trẻ, không biết đàn ông có nhiều thói hư tật xấu.

Đợi cô biết rồi, thì lúc đó muốn hối hận cũng đã trễ." Nhan Tư Thủy một bộ dạng vô cùng đau đớn, cũng không có bởi vì Diệp Hàn Đình nhục mạ mà tức giận, giống như không thèm để ý đến những lời nói của Diệp Hàn Đình, mà ngược lại là một bộ dạng giống như đang vì Diệp Hàn Đình mà cân nhắc.

"Hừ!" Diệp Hàn Đình lạnh lùng hừ một tiếng, nghiêng đầu đi, không có để ý tới cô nữa.


Diệp Khiêm có chút bĩu môi, trong nội tâm đối với Nhan Tư Thủy bội phục tới cực điểm rồi, đây đúng là cực phẩm rất khó gặp a.

Bất quá, dưới tình huống như vậy mà Nhan Tư Thủy lại vẫn có thể bảo trì thái độ như vậy, nếu như không phải cô là người thương hương tiếc ngọc thì chỉ có thể nói là cô có lực nhẫn nại rất mạnh.

Một đối thủ có thể có tính nhẫn nại tốt như vậy, thì sẽ là một đối thủ rất khó đối phó, Diệp Khiêm cũng không khỏi không đối với cô tăng thêm vài phần kính trọng.

Bất quá, trong nội tâm lại nhịn không được âm thầm nghĩ, nếu có một ngày Nhan Tư Thủy biến thành một cô gái bình thường, không biết sẽ có bộ dạng gì a.

Nhan Tư Thủy là đại đệ tử của cự tử Mặc Giả Hành Hội, tương lai có khả năng sẽ trở ngại chướng ngại vật của Mặc Long, người như vậy Diệp Khiêm tự nhiên là có ý nghĩ giết đi cho thống khoái, chỉ là giờ phút này hắn biết rõ bản thân hắn không phải là đối thủ của Nhan Tư Thủy, cho nên vẫn không nên làm bất cứ chuyện gì.

Yên lặng theo dõi kỳ biến, chờ đợi thời cơ mới là thỏa đáng nhất.

Diệp Khiêm có suy nghĩ như vậy, Nhan Tư Thủy tự nhiên cũng có suy nghĩ giống vậy, tuy cô cũng không biết rõ mối quan hệ giữa Diệp Khiêm cùng Mặc Long, cũng không biết sự tồn tại của Mặc Long, nhưng Diệp Khiêm là người Diệp gia, cho nên cô rất lưu tâm.

Cô cũng cảm nhận được sự uy hiếp từ trên người Diệp Khiêm, thế giới cổ võ giả cũng giống như thế giới bên ngoài, cũng tồn tại tranh đấu quyền lợi.

Diệp gia ở trên giang hồ có địa vị rất cao, tự nhiên có rất nhiều người nhìn chằm chằm vào Diệp gia, Nhan Tư Thủy thân là đại đệ tử của cự tử Mặc Giả Hành Hội, tương lai cô sẽ nắm giữ Mặc Giả Hành Hội, cho nên đối với địch nhân tiềm ẩn này, cô tự nhiên là phải lưu tâm chú ý.

Tình thế trên sân vẫn giống như lúc trước, Diệp Hàn Thụy một mực vững vàng chiếm lấy thế thượng phong, nhưng hắn vẫn không có biện pháp đánh bại Diệp Hàn Lẫm, điều này cũng làm cho hắn càng ngày càng thêm nóng nảy.

Nếu như lại tiếp tục như vậy thì hắn thật sự không biết bản thân mình phải làm gì nữa, hắn một mực toàn lực công kích, vô luận là thể lực hay là khí kình đều tiêu hao khá lớn, thời gian kéo càng dài thì đối với hắn càng thêm bất lợi.

Vừa rồi hai người Diệp Hàn Hào cùng Diệp Hàn Đình còn một mực rất đắc ý, thì bây giờ cũng đều có chút nhíu mày, hiển nhiên bọn họ cũng đã biết tình cảnh của Diệp Hàn Thụy hết sức xấu hổ.

Tiến thối lưỡng nan, có chút không biết như thế nào cho phải..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi