SIÊU CẤP ĐẠI GIA



Lúc này, ở một khu nhà trong một tòa nhà bình thường của Vân Thành.

Lâm Nhuyễn Nhuyễn vừa nhận được điện thoại từ phía công ty quản lý của Ninh Phỉ Phỉ.
"Tại sao lại không hợp tác nữa? Cô Ninh Phỉ Phỉ sao rồi?"
Từ phía công ty quản lý của Ninh Phỉ Phỉ, Lâm Nhuyễn Nhuyễn biết được rằng Ninh Phỉ Phỉ tuyên bố rời khỏi đoàn phim của bộ phim mới, sau đó là chấm dứt hợp tác với Lâm Nhuyễn Nhuyễn.
"Xin lỗi, chúng tôi không tiện tiết lộ thông tin.

Chúng tôi sẽ chuyển tiền vi phạm hợp đồng vào tài khoản của cô Lâm Nhuyễn Nhuyễn."
Dựa theo điều khoản hợp đồng, mới ký không lâu đã hủy bỏ hợp đồng nhưng không làm chậm trễ quá nhiều thời gian và công sức của đoàn làm phim.

Cho nên nhiều hay ít cũng phải bồi thường khoảng ba tỷ rưỡi đồng tiền vi phạm hợp đồng.
Lâm Nhuyễn Nhuyễn hơi khó hiểu, cô không ngờ Ninh Phỉ Phỉ bất ngờ rút ra.

Lúc trước rõ ràng là đã bàn rất tốt, cô không hiểu rốt cuộc là có nguyên nhân gì.
Sau khi kết thúc cuộc gọi, Lâm Nhuyễn Nhuyễn ngơ ngác ngồi trên sô pha, ngây ngốc.
Vừa mới thu được hợp tác với Ninh Phỉ Phỉ, cứ thế không bệnh mà chết.

Trong lúc nhất thời làm cô khó mà tiếp thu được.
Cố gắng, vất vả của mình bị chôn vùi, đây không phải là điều quan trọng nhất với cô.

Cô không muốn lãng phí công sức mà Thẩm Lãng đã nhờ vả mối quan hệ giúp cô.
Đúng lúc này, điện thoại cô báo có tin nhắn.
Cô mất hồn mất ví nhìn một cái, lại bị tin tức trên điện thoại làm cho cho hết hồn.
"Ba tỷ rưỡi! Nhanh thế sao?!"
Tiền vi phạm hợp đồng đã tới, ba tỷ năm trăm triệu đồng.

Vừa rồi bởi vì Ninh Phỉ Phỉ bất ngờ ngừng hợp tác, Lâm Nhuyễn Nhuyễn rất mất mát, cho nên không có tâm trạng để ý chuyện tiền vi phạm hợp đồng.
Cô đã nghĩ công ty quản lý bên đối phương chỉ nói mồm thôi, hoặc là cố gắng kéo dài thời gian trả tiền vi phạm hợp đồng.

Không ngờ hiệu suất lại cao như vậy.
Nhìn thấy ba tỷ rưỡi, Lâm Nhuyễn Nhuyễn hơi kích động rồi.

Nói thế nào thì đây cũng là ba tỷ rưỡi, cô còn chưa bao giờ nhìn thấy nhiều như này.
Hơn nữa còn chuyển vào tài khoản của mình, nói không kích động là giả.
Nhưng sau đó cô lẩm bẩm: "Cái này là Thẩm Lãng dùng quan hệ nhân mạch đổi lấy, mình nhất định phải quý trọng.

Mình sẽ bỏ tiết kiệm, đợi sau này mình và Thẩm Lãng mua phòng cưới thì lấy ra dùng."
Ở Vân Thành, ba tỷ rưỡi chưa mua được một phòng tốt, nhưng phòng thoải mái thì được.
Lúc này, Lâm Manh Manh đi vào phòng.

Tối qua cô tăng ca, nhịn cả một đêm.
Tối mai là cuộc họp hàng năm của Tập đoàn Phi Vũ, cả công ty từ trên xuống dưới đều bận rộn.
Chỉ vì cuộc họp long trọng tối mai, Lâm Manh Manh nghe nói tối nay boss lớn thần bí sẽ xuất hiện, cô rất kích động.
Cô đoán vị boss thần bí kia chính là "Hồng nhan tri kỷ" có quan hệ thân mật với cô ở trên mạng.
Tất cả chỉ đợi đến cuộc họp hàng năm tối mai.

Lâm Manh Manh sôi nổi, vui mừng đi đến trước mặt chị mình.
"Chị, tối mau là cuộc họp hàng năm của tập đoàn Phi Vũ.

Đây là lần đầu tiên em tham gia cuộc họp hàng năm của công ty lớn thế này.

Chị bảo em nên mặt bộ quần áo nào tham dự là thì tốt đây?"

Lâm Manh Manh nhờ chị mình tham mưu.
Nhưng tâm tư của Lâm Nhuyễn Nhuyễn đang không ở đây.
Chị, chị đang nghĩ gì vậy?" Lâm Manh Manh thấy chị mình đang mất hồn, liền hỏi một câu.
"Ninh Phỉ Phỉ hủy bỏ hợp tác rồi." Lâm Nhuyễn Nhuyễn trả lời.
"Hả? Cái gì? Chị, có chuyện gì vậy?"
Lâm Manh Manh rất kinh ngạc, rõ ràng hợp đồng đã lý rồi, mọi việc đều thỏa đáng.

Sao đột nhiên lại hủy bỏ hợp tác?"
"Chị cũng không biết tình huống như nào, có thể là Ninh Phỉ Phỉ có hợp tác tốt hơn rồi, có thể là đi quay một bộ phim truyền hình có chất lượng cao hơn.

Dù sao chị làm việc ở công ty này, thực lực và tài nguyên đều rất bình thường.

Cô ấy là tiểu hoa đán đang nổi tiếng, đắn đo nhiều lần rồi đổi ý, chúng ta cũng không làm gì được.
Lâm Nhuyễn Nhuyễn nghĩ, đây chắc là lời giải thích hợp lý nhất rồi.
"Chắc chắn là vì Thẩm Lãng!" Lâm Manh Manh tức đến giậm chân.
"Chuyện này không liên quan đến anh ấy, việc anh ấy có thể làm anh ấy đều đã làm rồi.

Đây là vấn đề của Ninh Phỉ Phỉ và công ty quản lý của công ta." Lâm Nhuyễn Nhuyễn giải thích.
"Chị, chị còn không biết đâu.

Tối qua Thẩm Lãng dẫn chị đến tiệc rượu, anh ta đã đánh Ninh Phỉ Phỉ!" Lâm Manh Manh thình lình nói như vậy.
Vào một tiếng trước, Lâm Manh Manh nhận được tin nhắn của vị "Hồng nhan tri kỷ" kia, đối phương nói tối qua Thẩm Lãng đã đánh Ninh Phỉ Phỉ, hai bên xảy ra xung đột quyết liệt.
Lúc đầy Lâm Manh Manh còn không tin lắm, nhưng bây giờ nghe chị mình nói hợp đồng đã ngưng.


Cô cảm thấy mọi chuyện đã thông rồi.
Thực ra, ai cũng không ra tay đánh Ninh Phỉ Phỉ.

Là Tống Từ bắt Ninh Phỉ Phỉ tự đánh mình, chứ không phải Thẩm Lãng đích thân ra tay.
Còn cái người gọi là "Hồng nhan tri kỷ" của Lâm Manh Manh, sở dĩ nói như vậy là cố tình bôi nhọn Thẩm Lãng.
Mục đích mà anh ta làm như vậy là để xúi giục Lâm Manh Manh phá hỏng quan hệ giữa Thẩm Lãng và Lâm Nhuyễn Nhuyễn.

Dù sao cuộc họp hàng năm sắp tới là thời khắc mấu chốt của cuộc khảo hạch của gia tộc.

Thì đây là một cơ hội tốt để kéo Thẩm Lãng xuống của Thẩm Tư Nguyên.
Nếu như giữa Thẩm Lãng và Lâm Nhuyễn Nhuyễn có sự ly gián thì sẽ sinh ra cãi nhau, thậm chí là cắt đứt quan hệ.

Điều này đối với một người trọng tình cảm như Thẩm Lãng thì, tuyệt đối là cú đả kích trầm trọng.
Lâm Nhuyễn Nhuyễn nghe em mình nói như vậy thì rất kiên định lắc đầu, nói: "Không! Không thể nào! Anh ấy làm việc chắc chắn là có suy nghĩ đến hậu quả, anh ấy đã bỏ ra rất nhiều để giúp chị.

Cho nên chị nghĩ anh ấy sẽ không xúc động như vậy!"
"Chị, chị thật là ngây thơ.

Thẩm Lãng là loại người nào, chị vẫn chưa nhìn ra sao? Anh ta chưa từng làm được chuyện gì đáng tin cậy cả." Lâm Manh Manh cảm thấy chị mình quá hiền lành.
"Manh Manh, sao em lại biết được chuyện xảy ra tối hôm qua? Em có ở đó không?" Lâm Nhuyễn Nhuyễn nghi ngờ hỏi.
"Em không, người bạn đó của em nói cho em biết." Lâm Manh Manh trả lời.
"Người bạn đó của em rốt cuộc là ai? Từ trước tới giờ anh ta đều không chịu lộ mặt, chẳng nhẽ em không thấy trong đấy có vấn đề à?"
Lâm Nhuyễn Nhuyễn có hiền lành cũng có thể phân biệt được phải trái đúng sai.

Lâm Manh Manh thì ngược lại, bị miếng bánh từ trên trời đập xuống hỏng não rồi.
"Chị, chị yên tâm đi.

Con người anh ấy rất tốt, hơn nữa chị không cần lo.

Hai chúng em rất nhanh là gặp được nhau rồi.


Cuộc họp thường niên của tập đoàn Phi Vũ tối mai, anh ấy đồng ý tặng cho em một bất ngờ siêu lớn.

Lâm Manh Manh vui vẻ đắc ý nói.
Lâm Nhuyễn Nhuyễn vẫn nghi ngờ.
Người này không lộ mặt, trốn sau lưng làm việc, liên tiếp lợi dụng em gái cô để phá hỏng mối quan hệ giữa cô và Thẩm Lãng.

Nếu không có mưu đồ thì mới khó tin.
"Manh Manh, em nhất định phải giữ tỉnh táo.

Em và anh ta chưa từng ở bên nhau.

Anh ta không đáng để em tin tưởng." Lâm Nhuyễn Nhuyễn nói.
"Không sao, không cần lo cho em.

Ngược lại là chị ấy, mau suy nghĩ làm sao báo cáo lên công ty đi.

Hay là em bảo người bạn kia giúp chị?" Lâm Manh Manh nói.
Lâm Nhuyễn Nhuyễn không hề do dự, quyết đoán từ chối: "Không cần, tự chị giải quyết được.

Cùng lắm thì chị từ chức.

Còn nữa, cho dù người bạn kia của em nói Thẩm Lãng đánh Ninh Phỉ Phỉ là sự thực, chị nghĩ chắc chắn Thẩm Lãng có phán đoán và lý trí của mình, có thể là Ninh Phỉ Phỉ quá đáng trước."
"Gì mà lý với không lý, em chỉ biết anh ta làm hỏng chuyện tốt của chị, thành sự thì ít bại sự có thừa." Lâm Manh Manh nhổ một cái.
"Em không được nói anh ấy như vậy!" Lâm Nhuyễn Nhuyễn tức giận.
Lâm Manh Manh vội vàng làm dịu không khí nói: "Được rồi được, chị, chúng ta không nói chuyện này nữa.

Chị giúp em chọn quần áo mặc trong cuộc họp thường niên ngày mai đi.".


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi