SIÊU CẤP ĐẠI GIA



"Đương nhiên tôi có chứng cứ."
Thực ra Thẩm Lãng muốn biết tài liệu của Trương Vân Vân cũng không khó.
Anh quyết tâm muốn điều tra chuyện của Kỳ Trân các nên đã phái người đi điều tra về Trương Vân Vân và chú của cô ta.
Anh đã lấy được tất cả tài liệu về Trương Vân Vân và chú cô ta.
Chú Trương Vân Vân không có điểm đặc biệt nào, chỉ là một tên buôn lậu đồ cổ, quanh năm trà trộn ở phố đồ cổ và mấy tiệm bán đồ cổ, làm người trung gian kiếm chút hoa hồng chênh lệch, làm ăn với vốn nhỏ.

Tiền lời một năm của ông ta không tới ba hạch đào hai quả táo, ngay cả sống thế nào cũng là một vấn đề.
Từ chỗ chú của cô ta không tra ra được nhiều đầu mối có giá trị.
Mà Thẩm Lãng phái người điều tra Trương Vân Vân cũng nắm được hết tài liệu về cô ta.
Bây giờ Trương Vân Vân nhậm chức ở một công ty cho streamer.

Công ty này dùng một kiểu mẫu duy nhất để tạo nên hơn mười streamer nhỏ như Trương Vân Vân.
Những cô bé này đều đã trải qua đào tạo đặc biệt của công ty.

Hơn nữa còn phải theo khuôn mẫu, giả vờ thành cô gái trong sáng xinh đẹp theo sự sắp xếp của công ty.
Thậm chí các cô đăng ảnh trên mạng cũng giống nhau.

Bất kể là quần áo hay món ăn ngon đều là tài nguyên thống nhất của công ty.
Thẩm Lãng lấy chứng cứ ra không chút chần chừ, đưa cho Đổng Thiếu Dương xem.

Đổng Thiếu Dương thấy xong thì lập tức nổi điên đến tận trời.
"Trương Vân Vân! Cô! Cô cũng dám lừa tôi?" Đổng Thiếu Dương tức giận nhìn Trương Vân Vân, cơn tức bốc lên tận trời.
"Giả dối, tất cả đều là giả dối.

Thiếu Dương, xin anh tin em đi mà.


Em chẳng phải là streamer gì đó được công ty bao nuôi đâu.

Em không phải thật mà!"
Trương Vân Vân cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

Cô ta không thể ngờ rằng Thẩm Lãng lại biết tất cả chi tiết về cô ta, điều này khiến cô ta sởn tóc gáy.
"Chứng cứ ở đây hết rồi, cô còn nói cô không lừa tôi? Rõ ràng lúc trước cô nói mình là con gái nhà đàng hoàng bình thường, không ngờ cô là một kẻ sành sỏi!" Đổng Thiếu Dương tức giận quát.
Ban đầu, Trương Vân Vân tiếp cận Đổng Thiếu Dương với thân phận tự nhận là xuất thân từ gia đình bình thường, lại còn nói mình chưa bao giờ yêu đương, thời còn đi học cô ta cũng chưa từng nắm tay bạn học nam.
Hơn nữa, Trương Vân Vân còn nói với Đổng Thiếu Dương rằng cô ta ở bên anh ta không phải vì tiền mà là vì thích con người thật lòng như anh ta.

Thậm chí cô ta còn nói mình không quan tâm tới nhà tới xe, không có hiểu gì về tiền bạc, chỉ đơn giản muốn ở bên Đổng Thiếu Dương.
Lúc đó Đổng Thiếu Dương trong sáng, lại tin tất cả.

Trương Vân Vân càng để ý tới cái gì thì cô ta càng nói mình không quan tâm.
Cô ta quan tâm tới nhà tới xe mới chủ động nói với mình rằng cô ta không quan tâm.

Vì cô ta biết chỉ cần có thể gả vào nhà họ Đổng thì chắc chắn không thiếu nhà và xe được.
Cái này gọi là nói chuyện tiền bạc với người nghèo và nói chuyện tình cảm với người giàu.
Bây giờ thấy chứng cứ trên mạng, trong đó không thiếu những tấm ảnh Trương Vân Vân xuất hiện tại trung tâm giải trí Hải Thiên, rốt cuộc Đổng Thiếu Dương mới biết thì ra cô vợ chưa cưới dễ thương xinh đẹp động lòng người này lại là một streamer được công ty nào đó thiết lập hình tượng sẵn.
Cô gái xinh đẹp cả ngày làm nũng, thổi gió bên tai anh ta này đã qua tay không biết bao người.

Ở trung tâm giải trí Hải Thiên có thể có loại con gái đàng hoàng gì? Chẳng qua chỉ biết tham gia các loại trường hợp không biết xấu hổ này thôi chứ gì?
Lúc này, ngay cả suy nghĩ muốn giết Trương Vân Vân Đổng Thiếu Dương cũng có.
Vốn tưởng nhặt được một vật báu, kết quả lại là một chiếc xe ô tô dùng chung.
"Thiếu Dương, công ty em là một công ty chính quy, không phải như anh nghĩ."
Đã tới nước này mà Trương Vân Vân vẫn còn nói dối.
"Tôi sẽ không bao giờ tin chuyện ma quỷ của cô nữa! Cô đúng là trà xanh!" Đổng Thiếu Dương quát.

Vào lúc này, ông cụ Đổng trở nên nghiêm túc: "Trương Vân Vân, thật không ngờ cô lại là loại con gái này.

Vốn tôi tưởng cô chỉ tham tiền của nhà họ Đổng chúng tôi thôi.

Tôi không ngờ cô lại là trà xanh như trên mạng nói! Tôi chắc chắn không cho phép loại phụ nữ không sạch sẽ như cô gả vào nhà họ Đổng tôi!"
Ông cụ Đổng cũng mới biết những chuyện hư hỏng này của Trương Vân Vân.

Ông ta rất kinh ngạc cũng rất tức giận.
Ông ta cũng không ngờ nhà họ Đổng lại gặp phải chuyện như thế.
"Cút! Cút ra ngoài cho ông đây!"
Ông cụ Đổng gào lên điên cuồng với Trương Vân Vân.
Mà vào lúc này, rốt cuộc Trương Vân Vân cũng kéo tấm mặt nạ giả dối xuống.
"Ông già khốn kiếp, ông rống với ai đó? Với dáng vẻ ngốc nghếch này của cháu ông có thể xứng với tôi à? Cũng vì nhà họ Đổng các người có vài đồng tiền dơ bẩn nếu không ông tưởng bà đây sẽ để ý tới anh ta á?"
"Còn ông già đáng chết nhà ông nữa.

Ngay từ đầu đã nhìn tôi không vừa mắt.

Nếu không phải ông một kéo hai kéo thì bà đây đã kết hôn với cháu trai ông từ lâu.

Dù bây giờ ly hôn tôi cũng có thể được chia không ít tài sản.

Con mẹ nó, khiến bà đây mất không nhiều thời gian như thế.

Nếu biết sớm thì bà đây đã đi câu con rùa vàng khác rồi!"
"Bây giờ là xã hội gì rồi, đừng bảo thủ như thế nữa.


Đây chẳng qua là một cuộc mua bàn mà thôi.

Các ông đừng giữ mấy cái tư tưởng bảo thủ bỏ đi này nữa!"
Sau đó, Trương Vân Vân dời ánh mắt về phía Thẩm Lãng.
Muốn hỏi lúc này cô ta hận ai nhất thì đương nhiên là Thẩm Lãng rồi.
Nếu không có Thẩm Lãng thì những nguồn cơn gốc gác của cô ta sẽ không bị vạch trần, lại càng không ai biết cô ta từng tới Hải Thiên, cũng sẽ không ai biết cô ta từng được nhiều ông chủ bao nuôi.
Nếu không có Thẩm Lãng, cô ta tới nhà họ Đổng sẽ tốn chút sức nhưng tỷ lệ gả vào vẫn rất lớn.

Tới lúc đó cô ta có thể trở thành mợ chủ nhà họ Đổng, dù ồn ào ly hôn cũng có thể được chia một phần tài sản không nhỏ.
Nhưng tất cả những âm mưu trước đó đã bị hủy hoại trong chốc lát.

Quả thực Trương Vân Vân hận chết Thẩm Lãng.
"Còn anh nữa, con mẹ nó, phá hỏng chuyện tốt của bà đây.

Đây là chuyện giữa tôi và nhà họ Đổng, anh là người ngoài xen tay vào làm gì? Đúng là ăn no rửng mỡ.

Có tin tôi bảo ông chủ công ty tôi chơi chết anh, khiến ngày mai anh phải phơi thây ở đầu đường không!"
Trương Vân Vân nhảy dựng lên chẳng khác nào con chó điên, cắn bậy điên cuồng.
Nhưng cô ta vừa nói ra khỏi miệng đã phát ra một tiếng kêu thảm.
Bốp!
Một nắm đấm của Thẩm Lãng nện vào ngực Trương Vân Vân.
Lập tức, cô ta bị đánh bay ra ngoài.
Bịch bịch!
Cơ thể Trương Vân Vân bay ra ngoài cửa, đập mạnh xuống đất không động đậy được.
Hai ông cháu ông cụ Đổng và Đổng Thiếu Dương ngẩn ra nhìn.

Người giúp việc lại càng phát ra một tiếng thét chói tai, sợ tới mức cả người run lên cầm cập.
Mà giờ phút này, vẻ mặt của Thẩm Lãng lại lạnh lùng.
"Con đàn bà lăng loàn!"
Đối mặt với loại hàng nát này, nhiều lời vô ích, cứ xử thẳng đi!

Trương Vân Vân nằm bẹp dí trên đất ngoài cửa, cả người mất hết cảm giác, chỉ có mắt là có thể động đậy.

Tứ chi, kể cả miệng cũng không thể dùng đầu óc khống chế được.
Toàn thân cô ta như một đống bùn nhão, nằm liệt trên đất.
"Chuyện này...!Chuyện này...!thầy Thẩm..."
Ông cụ Đổng bị dọa sợ, vẻ mặt căng thẳng nhìn Thẩm Lãng.
Mà Thẩm Lãng thì chỉ cười khẩy hờ hững: "Không cần ngạc nhiên đâu.

Không phải tôi trút giận cho nhà họ Đổng các người mà là do loại hàng nát này mắng tôi.

Cô ta thì tính là loại chó gì mà dám mắng tôi! Nên đánh!"
Sai lầm lớn nhất của Trương Vân Vân là mắng Thẩm Lãng.

Hơn nữa còn mắng cực kỳ khó nghe, nhất là câu "con mẹ nó" này, Thẩm Lãng càng không thể chịu đựng nổi.
Nếu Trương Vân Vân không kiêu ngạo và thối miệng như vậy mà là chạy thẳng đi sau khi bị vạch trần thì Thẩm Lãng cũng lười dính vào chút chuyện linh tinh của nhà họ Đổng.
Nhưng Trương Vân Vân lại phát điên mà chửi bới Thẩm Lãng thì rõ là cô ta đang tìm đường chết!
Đổng Thiếu Dương càng sợ không chịu nổi.

Thẩm Lãng thấy dáng vẻ sợ hãi này của anh ta, trong mắt lộ vẻ khinh thường.
"Đổng Thiếu Dương, với tính cách yếu đuối như thế của anh, nếu sau này anh không thay đổi thì anh cũng chỉ có thể bị loại con gái này lừa!"
"Tôi...!Tôi không ra tay được..." Đổng Thiếu Dương run run rẩy rẩy nói.
"Không bắt anh ra tay đánh người mà là anh phải giống như ông cụ kia kìa.

Có dáng vẻ đội trời đạp đất chứ đừng như kiểu tấm chiếu mới như thế, gặp chuyện vạch mặt lại sợ tới mức trắng nhợt cả mặt!"
Thẩm Lãng để lại những lời này rồi xoay người ra khỏi cửa chính nhà họ Đổng.
Lúc này, 9526 vẫn đang chờ ngoài cửa.
Khi thấy Thẩm Lãng ra ngoài, 9526 cung kính khom người với anh: "Mời chủ nhân lên xe."
Thẩm Lãng ngồi vào trong xe, hờ hững nói: "Về lại trang viên Tống Nghị nghỉ ngơi một đêm.

Ngày mai ra tay với nhà họ Ngụy!".


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi