SIÊU CẤP ĐẠI GIA



Hắn ta cả kinh.

Bị dọa cho chết khiếp.

Bình thường một cái bật lửa làm bằng nhựa bị nhét vào thực quản cũng có thể làm người ta mất mạng.

Càng đừng nói tới lại là bật lửa kim loại.

Lôi Đại Cương liều mạng giãy giụa tránh thoát, tay quơ loạn, trong mắt tràn ngập khiếp sợ.
Thẩm Lãng ánh mắt lạnh nhạt, liếc qua Lôi Đại Cương đang cực kì sợ hãi.
“Những người uy hiếp tôi không ai có kết cục tốt.”
Lúc này Lôi Đại Cương mới hoảng loạn chạy ra khỏi nhà vệ sinh đến gian phòng dùng cơm.

Xem ra là đi tìm viện binh mà với tình hình trước mắt của hắn thì hẳn là nên đi bệnh viện quan trọng hơn.
Lôi Đại Cương nghiêng ngã lảo đảo trở lại phòng riêng.

Do bật lửa còn mắc kẹt trong thực quản nên mặt hắn ta vô cùng hoảng loạn, hướng tới các thành viên trong gia đình đang dùng cơm mà khoa chân múa tay.
“Lửa… bật lửa, bật lửa bị người ta nhét, nhét vào thực...!quản, thực quản… em đau quá…” Lôi Đại Cương cả người đầm đìa mồ hôi.
Mọi người thấy Lôi Đại Cương mới từ nhà vệ sinh trở về mà dáng vẻ lại thê thảm như vậy lập tức chú ý tới.
“Lôi Đại Cương nói cái gì đó? Bị người nhét bật lửa vào trong thực quản? Rốt cuộc sao lại như vậy?”
Mọi người nghi ngờ hỏi Lôi Đại Cương.

Có người nhanh nhạy liền lôi Lôi Đại Cương đi bệnh viện cấp cứu.
“Tiểu Minh mau đưa anh con đi bệnh viện, dù là nhựa hay kim loại cũng đều rất nguy hiểm phải đem tới bác sĩ phẫu thuật mới lấy ra được!”
Một vị lớn tuổi trong đó chỉ huy cho Lôi Tiểu Minh là em trai của Lôi Đại Cương đưa đi.


Vị lớn tuổi này chính là Lôi Hồng chú của Lôi Đại Cương.

Nhưng không phải là chú ruột mà là một vị chú bác trong gia tộc.
An bài Lôi Đại Cương tới bệnh viện xong, Lôi Hồng mới quay qua nói với mọi người trong phòng: “Có người gây chuyện với Lôi Đại Cương, bữa ăn hôm nay kết thúc tại đây thôi, mọi người cùng nhau tới nhà vệ sinh xem thử, tên kia chắc chưa đi xa đâu!”
Ở nhà họ Lôi tiếng nói của Lôi Hồng vẫn còn có sức ảnh hưởng, cho nên ông ta vừa mới lên tiếng hai mươi mấy người con cháu nhà họ Lôi trong phòng liền tích cực nghe theo.
“Chú Hồng nói rất đúng.”
“Chúng ta đều nghe theo chú Hồng.”
“Đúng vậy, chú Hồng con đồng ý cả hai tay.”
“Chú Hồng chỉ cần nói một câu thôi bọn con đều nghe theo.”
“Mọi người đi thôi, nghe theo chú Hồng đi trả thù cho Lôi Đại Cương.”
Trong lúc nhất thời khí thế của mấy người nhà họ Lôi đều tăng vọt.
Mắt Lôi Hồng lóe lên tia khí phách, không giận mà uy.
“Tốt! Không hổ là con cháu nhà họ Lôi, mọi người đoàn kết ta thấy cũng an tâm, không nói lời vô nghĩa nữa lập tức đi tới nhà vệ sinh giết chết tên đó!”
Lôi Hồng dẫn theo hai mươi mấy người khí thế bừng bừng tiến về phía nhà vệ sinh.

Trong số những người này trừ Lôi Hồng lớn tuổi thì còn lại đều là người trẻ tuổi của nhà họ Lôi.
Đêm nay dựa theo thông lệ của gia tộc, Lôi Hồng là người chủ quản thứ hai trong nhà, mang theo đám hậu bối tới khách sạn Kim Sư để tổ chức một buổi tiệc thịnh soạn.

Nhà họ Lôi mỗi tuần đều có hoạt động như vậy, nhằm mục đích khen thưởng cùng khích lệ người trẻ tuổi trong gia tộc, dẫn bọn họ đi vui vẻ, giải phóng một chút, tránh cho bọn họ đi làm chuyện quá khích.
Khi Lôi Hồng mang theo người nhà họ Lôi xông vào nhà vệ sinh, thì thấy Thẩm Lãng đang lặng lẽ đứng ở đó chờ bọn họ tới.
Thẩm Lãng cũng không bỏ đi, anh biết đối phương sẽ tìm người đến báo thù.

Cho nên anh lẳng lặng ở lại đây chờ đợi.

Nhà vệ sinh của khách sạn lớn rất rộng, chứa hơn bốn mươi người đều không thành vấn đề.

Hiển nhiên người nhà họ Lôi cũng ý thức được tính nghiêm trọng của vụ việc.

Đối phương không những không bỏ đi mà còn đứng lại chờ bọn họ.

Lôi Hồng cảm thấy đối phương thật sự quá ngu ngốc.
“Nhãi con, nhét bật lửa vào thực quản của Lôi Đại Cương là cậu làm?”
Lôi Hồng sắc mặt giận dữ hướng Thẩm Lãng hỏi.
“Là tôi.” Thẩm Lãng bình tĩnh trả lời.
Đoàn người Lôi Hồng không ngờ đối phương sẽ thừa nhận nhanh như vậy.

Chẳng lẽ do thấy bọn họ đông người nên bị dọa sợ? Mấy người Lôi Hồng cũng không nghĩ nhiều, họ chỉ cảm thấy con cháu nhà họ Lôi bị ức hiếp nên cần phải đòi lại gấp mười lần, cho dù là con cháu nhà họ Lôi có sai trước đi nữa cũng không sao.
“Cậu chết chắc rồi.” Lôi Hồng hung dữ nói.
“Ồ? Phải không?” Thẩm Lãnh cười mỉa mai đáp lại.
Sau đó, Thẩm Lãng bước tới vài bước đem cửa nhà vệ sinh khóa trái không cho người khác vào.

Mấy người Lôi Hồng thấy Thẩm Lãng khóa trái cửa nhà vệ sinh thì càng thêm nghi ngờ.


Bọn họ không nghĩ ra được rốt cuộc đối phương hành động như vậy là muốn làm gì.

Một người đơn độc một mình so với đối phương nhiều người thì không phải tốt nhất nên kiếm đường trốn chạy sao, nếu không trốn được cũng không nên khóa trái cửa chặt đứt đường xin giúp đỡ với người khác.

Đây là gấp muốn đi tìm chết?
Đối diện với ánh mắt nghi ngờ của bọn họ, Thẩm Lãng ngược lại càng bình tĩnh.

Ai nói một người thì phải sợ một đám người?
“Các ngươi đều bị nhốt.” Thẩm Lãng bình tĩnh nói.
Lời vừa nói ra cả đám người nhà họ Lôi đều phá lên cười.
“Thật sự! Thằng nhãi này điên rồi!”
“Ha ha ha… Nó đang nói gì vậy, không phải sợ tới ngu luôn rồi chứ!”
“Chỉ một người mà dám nói nhốt chúng ta.

Đây là loại suy nghĩ gì?!”
“Trời ơi! Thằng nhãi này cũng quá nực cười!”
Người nhà họ Lôi cả bọn lăn ra cười nghiêng ngả, ngay cả Lôi Hồng cũng cảm thấy khó hiểu, tại sao Lôi Đại Cương lúc nãy lại bị một tên ngốc như này bắt nạt, quá vô lý.

Lúc bọn chúng cười càng lớn là khi Thẩm Lãng dứt khoát ra tay.

Một quyền chuẩn xác đánh thẳng tới ngực Lôi Hồng làm ông ta trực tiếp ngã xuống đất hôn mê.

Những người còn lại của nhà họ Lôi khi thấy một màn này đều cuống hết cả lên.

Không do dự, Thẩm Lãng trực tiếp dùng nắm đấm.

Không gian của nhà vệ sinh cũng không lớn lắm, nên Thẩm Lãng không màu mè gì mà trực tiếp dùng nắm đấm.

Một quyền lại một đấm.

Mỗi một quyền xuất ra đều chuẩn xác đánh vào ngay ngực.


Những người này một đám đều giống Lôi Hồng trực tiếp ngã xuống bất tỉnh.

Thẩm Lãng nhanh chóng giải quyết bọn chúng.
“Tôi nói rồi, các người bị nhốt còn không tin.”
Thẩm Lãng rửa sạch tay, mở cửa thong thả đi khỏi nhà vệ sinh.
Tới nửa đêm, nhà họ Lôi mới biết được tin hơn hai mươi người nhà họ Lôi bị đánh gục ở khách sạn Kim Sư.

Gia chủ nhà họ Lôi, Lôi Lực tức giận ngay tại chỗ.

Vốn đêm nay, Lôi Lực đi uống rượu với vài đối tác làm ăn, uống tới vui vẻ.

Tình cờ nghe được tin này, tâm tình vui vẻ nháy mắt đều biến mất thay vào đó chính là sự tức giận.

Nếu là con cháu nhà họ Lôi bình thường bị đánh thì cũng không sao coi như là bọn tiểu bối náo loạn vì dù sao con cháu nhà họ Lôi cũng nhiều quả thực không sao quản hết, không có chuyện gì.

Nhưng trong nhóm bị người đánh đó có Lôi Hồng em họ của ông.

Đồng thời ở nhà họ Lôi Lôi Hồng còn đảm nhiệm vị trí chủ quản ngày thường chuyên phụ trách đám thanh niên trẻ của nhà họ Lôi.

Hiện tại Lôi Hồng có chuyện, không ai quản lý đám nhóc con nhà họ Lôi.
“Thương thế Lôi Hồng thế nào rồi?” Lôi Lực hỏi Lôi Kiệt - một vị quản gia khác của gia tộc.
“Trước mắt vẫn đang cấp cứu, chưa biết thế nào.” Lôi Kiệt trả lời.
“Lập tức đi điều tra! Rốt cuộc là ai ra tay độc ác tới mức này!” Lôi Lực lại tức giận..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi